- Được rồi, không còn chuyện gì nữa, hai con cũng trở về nghỉ ngơi đi!
Quân Vô Ý nhìn Quân Mạc Tà và Quản Thanh Hàn rồi nói:
- Không nên lo lắng, trời còn chưa có sập xuống! Cho dù có thật sự sập xuống, còn có tam thúc các con thay các con đội nó lên!
Quản Thanh Hàn kích động khóc nức nở, còn Quân Mạc Tà thì hào quang chớp động trong mắt, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Đột nhiên hắn cong môi lên, cong đến không thể cong hơn, lúc này hắn đã hạ quyết tâm, chậm rãi nói:
- Con đi ra ngoài một chút!
Không đợi hai người phản ứng, Quân Mạc Tà đột nhiên xoay người, bước nhanh ra ngoài, thân thể từ từ biến mất trong màn mưa rét mướt.
Đại sảnh vẫn thế, một bầu không khí im lặng. Trời, đã hoàn toàn tối đen.
Quân Vô Ý sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy.
Quản Thanh Hàn lẳng lặng đứng ở một bên, ánh mắt nhìn xa xăm vào những hạt mưa đang rơi tí tách ngoài hiên, thần sắc lạnh lùng không nhúc nhích.
- Hôm nay Quân Mạc Tà xảy ra chuyện?
Lý Du Nhiên đeo mặt nạ, ánh mắt lộ rõ vẻ hưng phấn:
- Hắn có chết ko?
- Không chết!
Một hắc y nhân thân người gầy gò đứng trước mặt Lý Du Nhiên trả lời:
- Thời điểm mấu chốt có một gã thần bí nhân xuất hiện, ra tay giết mấy tên thích khách, vì thấy thực lực của hắn quá cao nên mấy tên thích khách còn lại thấy khó mà rút lui.
- Có biết thế lực nào ám sát Quân Mạc Tà không?
Lý Du Nhiên căn bản không quan tâm Quân Mạc Tà sống hay chết, tên ăn chơi trác táng này hắn không thèm để trong lòng. Điều mà hắn quan tâm là thực lực của Quân gia, thế lực đối nghịch với gia tộc của hắn!
- Còn chưa biết!
Hắc y hán tử cúi đầu.
- Điều tra ngay!
Lý Du Nhiên lạnh lùng quát to, cả người hắc y hán tử run rẩy, vội vàng lên tiếng:
- Tuân mệnh! Thuộc hạ lập tức đi ngay!
Sau khi Lý Du Nhiên bị thương, dung nhan bị hủy, hắn không khác gì con gái đã xuất giá, suốt ngày ở lỳ trong nhà, tính tình càng ngày càng quái dị, thủ hạ dưới tay càng ngày càng sợ hãi.
Lý Du Nhiên đi vào nội thất, duỗi tay nhấn một cái trên vách tường, vách tường từ từ chuyển động, lộ ra một cánh cửa, bên trong là một thềm đá rộng lớn, từ từ trải dài xuống dưới, rõ ràng là một gian thạch thất ngầm.
Lý Du Nhiên chậm rãi đi dọc theo thềm đá, sau một lúc, tiếng mưa rơi vang lên tí tách, càng lúc càng to, chứng tỏ đã sát với mặt đất. Thân ảnh Lý Du Nhiên cũng xuất hiện bên trong tiểu viện bí mật của mình.
- Du Nhiên, có tin tức của huyền đan sao?
Bên trong tiểu viện, có hơn mười bạch y nhân, áo trắng như tuyết, có nam có nữ, người vừa nói chuyện là một vị trung niên nam nhân khoảng hơn bốn mươi tuổi, dáng người khôi ngô, mắt như tia chớp, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, ngữ khí có phần hơi kiêu ngạo.Phía sau hắn có một nữ tử khoảng trên dưới ba mươi tuổi và mấy người nữa chia nhau ra ngồi xung quanh. Tên bạch y nhân lúc trước giúp Lý Du Nhiên giết người diệt khẩu cũng ngồi trong đám này.
Lý Du Nhiên cung kính hành lễ:
- Dạ không phải đại sư huynh, cho tới bây giờ vẫn không có tin tức gì, nhưng đệ đã quăng một mẻ lưới lớn rồi, đệ tin chắc khi bảo vật xuất hiện, chúng ta sẽ là người biết đầu tiên! Tuy nhiên, hiện tại chúng ta phải để ý, người của Phong Tuyết Ngân Thành cũng tới, Thạch Trường Tiếu cũng tự thân xuất động rồi. Như vậy, Thiên Hương thành đã có bốn vị Chí Tôn Thần Huyền xuất hiện, còn Thiên Huyền cao thủ thì vô số kể, có thể nói là phong vân tế hội. Một khi huyền đan xuất hiện, khắp nơi xuất lực tranh đoạt, phần thắng bên ta cũng không nhiều, chưa chắc có thể đoạt tới tay!
- Nếu luận sự vũ dũng của từng người, sư phụ chúng ta không tới, đúng là chúng ta có kém hơn. Tuy nhiên, nếu luận toàn bộ thực lực, chúng ta có sáu người Thiên Huyền, bốn người Địa Huyền đỉnh phong, chẳng lẽ còn sợ bọn họ sao? Chỉ cần đoạt được huyền đan, cho người có tốc độ cao nhất cầm lấy thoát thân, tất cả chúng ta ở lại cản trở, cho dù là Vân Biệt Trần đích thân tới, ta tin cũng có thể cầm chân hắn một đoạn thời gian!
Trung niên nam tử vô cùng kiêu ngạo:
- Lý sư đệ không cần quá lo lắng!
- Vậy tất cả mong các vị sư huynh sư tỷ giúp đỡ!
Lý Du Nhiên cười cười nói tiếp:
- Chẳng qua lần trước, ta thấy việc ngọc đột nhiên nổ mạnh có chút kỳ lạ, không biết có thể thỉnh lục sư huynh giúp ta lưu ý phía Thịnh Bảo Đường và người có liên quan được không?
Một hán tử gầy yếu nghe xong mỉm cười nói:
- Chuyện nhỏ, nhưng sư đệ ngươi nói những người có liên quan, phải chăng chỉ có nhiêu đó thôi? Lục sư huynh ta huyền khí tu vi có thể không cao cường, nhưng nói về việc theo dõi tra xét, sư huynh ta dám nói không thua bất cứ kẻ nào!
Người nói là một trong mười vị sư huynh đệ của Lý Du Nhiên, là người có công phu khinh thân tốt nhất, cũng vô cùng am hiểu theo dõi, tìm hiểu tin tức.
- Ngoại trừ Thịnh Bảo Đường, còn có thêm hai người Đường Nguyên và Quân Mạc Tà. Hai tên này hiện tại đang ở Quân gia, tuy nhiên, tên Đường Nguyên kia lúc này đang mang trọng thương, có thể không quan tâm lắm, chủ yếu là tên tiểu tử Quân Mạc Tà kia, đệ cảm thấy hắn có chút kỳ lạ!
Lý Du Nhiên trầm tư:
- Hai địa phương này đều là nơi bảo vệ nghiêm ngặt, mong lục sư huynh ngàn vạn lần phải cẩn thận, không nên lơ là.
- Yên tâm đi, đệ còn không tin tưởng vào khinh công của lục sư huynh của đệ sao? Kỹ xảo theo dõi của hắn đến cả ta cũng khó có thể phát hiện ra, điều này cũng được sư phụ thừa nhận mà!
Đại sư huynh cười cười, sau đó lại hung hăng liếc mắt nhìn tên gầy gò kia.
Nữ tử phía sau hắn cười rộ lên:
- Đại sư huynh lại nhớ tới chuyện cũ rồi!
Đại sư huynh hừ hừ hai tiếng mới nói:
- Có cái gì mà không chịu nổi, chẳng qua là một thủ đoạn bì ổi, lúc đó ta được sư phụ kêu đi làm việc cùng, trong lúc kích động không để ý, bị tên sư đệ vẽ hình con rùa sau lưng áo, thế mà ta lại không phát giác ra.
Mọi người đều cười ha hả cười ha hả, Lý Du Nhiên cũng không khỏi mỉm cười nói:
- Đến cả đại sư huynh cũng không phát hiện ra thì ta tin trên đời này không có mấy người có khả năng phát hiện, có sự giúp đỡ của lục sư huynh, ta hoàn toàn không có chút lo lắng.
Đúng lúc này, một chiếc chuông nhỏ nơi góc phòng vang lên thanh thúy.
Lý Du Nhiên biến sắc, chiếc chuông nhỏ này chính là chuông thông báo, nếu không có việc gấp, chắc chắn sẽ không vang lên! Chẳng lẽ có biến hay có chuyện gì không thể giải quyết xảy ra? Lý Du Nhiên lạnh nhạt nói:
- Mong các vị các sư huynh an tọa một lát, đệ đi một chút sẽ trở lại. Hiện tại đang mưa to gió lớn, chắc cũng không có gì quan trọng phát sinh.
Trung niên bạch y nhân mỉm cười:
- Sư đệ xin cứ tự nhiên, mọi người đều là người một nhà, không cần phải khách sáo, cứ lo chính sự đi.
Một lúc sau, Lý Du Nhiên nhanh chóng xuất hiện trở lại, mọi người chưa kịp mở miệng hỏi thì hắn đã vội vàng nói:
- Khí tức của huyền đan đã xuất hiện tại thành Tây, tin tức chuẩn xác vô cùng, vô số cao thủ đã tiến tới thành Tây!
Đã từ lâu lắm rồi, một Lý Du Nhiên luôn luôn ung dung bình tĩnh mới dùng ngữ khí dồn dập như thế này để nói chuyện!
Mười người này vừa nghe xong đã đồng loạt đứng dậy. Đại sư huynh thần sắc lạnh lùng vung tay lên:
- Tất cả xuất phát đi thành Tây!
Mười người chỉnh tề lần lượt tiến vào màn đêm mưa gió mịt mùng. Hoàng khí quang mang phát ra chói mắt, sau đó từ từ biến mất trong màn đêm.
Lý Du Nhiên nặng nề đứng bên hiên nhà, nhìn xa xăm vào bầu trời đầy sương mù, chẳng biết tại sao trong lòng có một sự lo lắng vô hình.
Thành Tây.
Trong một căn nhà hoang đổ nát, sau khi Quân đại thiếu dịch dung, lại che lại bằng khăn, hắn tiến vào căn nhà, trước mặt hắn là một chiếc bàn siêu vẹo bám đầy bụi, trên mặt bàn là một khỏa huyền đan đen tuyền.
Khỏa huyền đan này đương nhiên không phải là khỏa cửu cấp huyền đan mà hắn vô tình chiếm được, mà chính là khỏa lục cấp huyền đan mà Quân Vô Ý cho hắn, tuy là một vật kiếm có, nhưng cũng không phải quá mức trân quý, bất cứ một gia tộc có thế lực nào cũng có khả năng mua được!
Quân đại sát thủ mặc dù nói rất hùng hồn, thề sống thề chết bảo vệ tôn nghiêm của Quân gia, nhưng nói thật, trong lời nói đó cũng có phần do kích động mà nói ra. Đối với một sát thủ vĩ đại, quân tử không đứng dưới bức tường nguy hiểm có thể sập xuống bất cứ lúc nào, hắn hiểu rõ sống sót là nguyên tắc quan trọng nhất. Nói thật, tuy Quân đại sát thủ to gan lớn mật, nhưng khi đối mặt với thế lực khủng bố Huyết Hồn Sơn Trang, Quân đại thiếu cũng vô cùng bồn chồn lo lắng.
Dù sao người đứng sau lưng Huyết Hồn Sơn Trang chính là Lệ Tuyệt Thiên, người được cả đại lục công nhận là đứng hàng thứ hai trong chí tôn Thần Huyền. Đối mặt với đối thủ như thế, thực lực bản thân hắn muốn chống lại, miệng cứng rắn nói không hề lo sợ chính là tự lừa dối bản thân!
Nhưng khi chuyện đã tới nước này, sợ hãi cũng không có ý nghĩa gì nữa, Quân đại sát thủ cũng không phải lo lắng toàn bộ chuyện này, cái hắn chân chính lo lắng là làm sao để giải quyết thật tốt vấn đề!
Nói đến đây, Quân gia từ sớm đã trêu chọc một cái thế lực cũng không thấp hơn Huyết Hồn Sơn Trang, đó là Phong Tuyết Ngân Thành, nếu một cái cũng đã ứng phó không được, vậy thì thêm vài cái cũng vẫn là ứng phó không được, kết quả cuối cùng cũng như nhau thôi, vậy thì sợ hãi làm chó gì!
Thêm nợ cũng không vội, thêm một con ve cũng không làm ngứa thêm! Con bà nó, cùng lắm là cá chết lưới rách mà thôi!
Một trong hai đại thế lực này, dùng thủ đoạn tầm thường chắc chắn là không được. Sau khi Quân đại sát thủ suy nghĩ thiệt hơn, hắn mới làm ra một cái đại kế vẫn còn trong giai đoạn mơ hồ, mà thậm chí không biết có thành công hay không.
Sau khi Quân Mạc Tà nghiên cứu cẩn thận khỏa cửu cấp huyền đan, hắn vô tình phát hiện sau khi chân khí kỳ dị của Khai Thiên Tạo Hóa Công phát triển từ đơn giản thành phức tạp, trong thời gian ngắn có thể giúp cho hắn bắt chước khí tức của huyền đan! Từ lúc đó, hắn đã có chủ ý này.
Sau khi có được khỏa lục cấp huyền đan, Quân Mạc Tà đã thí nghiệm nhiều lần mới tin tưởng nắm chắc. Vốn là một khỏa lục cấp huyền đan, bị hắn thí nghiệm tới biến thành không ra cái loại gì, nếu nhìn từ bề ngoài thì không một ai có thể phân biệt huyền đan này là của loại huyền thú nào, thậm chí, khi nói về mặt năng lượng của khỏa huyền đan này, tất cả đều bị Khai Thiên Tạo Hóa Công làm cho tan nát, cuối cùng trở thành một vật vô dụng!
Vốn là Quân Mạc Tà đợi sau khi ổn định một chút, thương thế của Đường bàn tử tốt hơn, tiến hành đấu giá hoàn tất, hắn mới tung khỏa huyền đan này ra cho thiên hạ ngươi tranh ta đoạt, từ đó là ngư ông đắc lợi. Tuy nhiên, chuyện tình Huyết Hồn Sơn Trang xảy ra làm cho hắn phải lập tức thay đổi chủ ý.
Quân đại sát thủ quyết định khởi động kế hoạch này sớm hơn thời gian dự định!
"Ta không thể đợi vào lúc này, chuyện tình đã trở nên cấp bách!"
"Trong thời gian ngắn nhất, ta phải làm mọi cách để nâng cao thực lực của lão gia tử và tam thúc, như vậy mới có khả năng tự bảo vệ trong cục diện ác liệt này! Quyền đầu của ai cứng thì đạo lý thuộc về người đó!
Phong Tuyết Ngân Thành nếu không có thực lực cường đại, làm sao mang tai họa đến cho Quân gia, làm Quân Vô Ý tàn phế mười năm; Huyết Hồn Sơn Trang nếu không có thực lực mạnh mẽ, làm sao khiến cho Quân, Quản hai nhà tiến thối lưỡng nan!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 2: Thiên Hương phong vân.