TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hôn Trộm 55 Lần
Chương 402: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người em yêu (12)

Hàn Như Sơ nghĩ hai người bọn họ xa cách lâu ngày gặp lại có chuyện muốn nói, lập tức nở một nụ cười, quản gia hiểu rõ mang theo người giúp việc cùng đi ra.

Trước khi Hàn Như Sơ ra ngoài, lúc đóng cửa, bà nhìn Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc, suy nghĩ, lấy điện thoại di động ra, len lén chụp mấy tấm hình, sau đó ra ngoài.

-

Lục Cẩn Niên đã sớm tới Hoàn Ảnh truyền thông, buổi sáng đi họp, sự chú ý của anh tương đối không tập trung, thỉnh thoảng lại thất thần, cuối cùng lúc diễn ra hội nghị, cũng có người phát hiện anh không ổn.

Thật vất vả đến lúc hội nghị kết thúc, trở lại phòng làm việc, đối mặt một xấp văn kiện dầy, ngồi trước bàn làm việc, lại không đọc được chữ nào, trong đầu toàn bộ đều là chuyện hôm nay Kiều An Hảo đi đón Hứa Gia Mộc xuất viện.

Mười một giờ trưa, trợ lý vào phòng làm việc, cầm một văn kiện khẩn cấp cần anh ký tên, Lục Cẩn Niên không ổn định lật xem, điện thoại di động đặt ở trên mặt bàn lại vang lên, Lục Cẩn Niên không để ý đến, tiếp tục xem văn kiện, kết quả điện thoại di động lại liên tục vang lên mấy

tiếng, Lục Cẩn Niên không nhịn được nghiêng đầu, liếc mắt nhìn màn hình, sau đó một con số xa lạ gửi mấy tấm hình.

Anh nhìn chằm chằm màn hình một hồi, rồi dời tầm mắt, trên mặt bình tĩnh không có bất kỳ biểu cảm gì, cầm bút, ký lên văn kiện.

Lúc Lục Cẩn Niên đang chuẩn bị đưa văn kiện cho trợ lý, điện thoại di động lại vang lên, là số điện thoại xa lạ vừa gửi tin nhắn gọi tới, đáy lòng của anh mơ hồ đã đoán được là ai, chần chờ một phút, đặt văn kiện lại trên bàn, cầm điện thoại di động, nhận nghe.

Quả nhiên giống như anh suy đoán, bên trong truyền tới tiếng Hàn lạnh nhạt khinh thường trước sau như một: "Vừa rồi tôi gửi cho cậu mấy tấm hình, cậu đã thấy được chưa, bây giờ Gia Mộc xuất viện, cậu và Kiều Kiều cũng nên kết thúc."

Lục Cẩn Niên cầm điện thoại di động lên, cố gắng ra sức chậm rãi, cánh môi giật giật, không lên tiếng.

Bên đầu dây kia Hàn Như Sơ, bị sự im lặng của anh khiến không rõ tình huống, lần nữa khí thế lạnh nhạt mở miệng: "Thế nào? Không bỏ được? Nhưng cậu không được quên, trong ba người, cậu là người dư thừa, nếu như không phải là Gia Mộc gặp tai nạn ngoài ý muốn, làm gì cậu có tư cách đến gần Kiều Kiều? Cuộc giao dịch này, cậu cũng có không ít lợi, bây giờ cũng nên từ bỏ đi!"

Bất chợt vẻ mặt Lục Cẩn Niên trở nên có chút u ám, trong miệng, mang theo một tia tàn độc: "Bà nói tôi thế nào cũng được, nhưng tôi cảnh cáo bà, không nên làm nhục Kiều Kiều, cho tới bây giờ cô ấy không phải là món hàng giao dịch!"

"Không phải là món hàng giao dịch, ban đầu lúc cậu nghe diễn vợ chồng với cô ta, liền vô điều kiện chấp nhận đóng giả Gia Mộc?" Hàn Như Sơ cười khẽ một tiếng: "Cậu chẳng qua chỉ là một nghiệt chủng, còn muốn tranh giành phụ nữ với con gái tôi? Tôi cho cậu biết, dù cậu có muốn Kiều An Hảo, cũng phải chờ con trai tôi không cần nó nữa, cậu chỉ xứng đáng nhặt đồ vứt bỏ của con tôi!"

"Tôi lặp lại lần cuối, bà có thể sỉ nhục tôi, không được sỉ nhục cô ấy!" Cả người Lục Cẩn Niên đứng lên: "Bà không cần cho rằng tôi giành Kiều Kiều với Hứa Gia Mộc, là bởi vì tôi không xứng, đó là bởi vì tôi tôn trọng bọn họ, không muốn gây phiền toái cho bọn họ."

Lục Cẩn Niên nói xong, dứt khoát cúp điện thoại, hung hăng quăng điện thoại đi.

Đọc truyện chữ Full