Ngày đầu tiên chụp ảnh [ thần kiếm ], Hứa Gia Mộc từ ngàn dặm xa xôi chạy tới khách sạn tìm Tống Tương Tư, ngược lại bị cô khiến cho tức giận bỏ đi, hai người sẽ không cùng xuất hiện.
Giống như mọi người đồn đại, gần đây Hứa Gia Mộc xác thực cùng cháu gái Lâm Duẩn Lâm Thiên Thiên thường xuyên tiếp xúc một chút.
Lúc Hứa Gia Mộc nhận thức Lâm Thiên Thiên, Lâm Thiên Thiên vẫn là một cô bé 10 tuổi, đi theo phía sau anh ta, một mực một cái anh Gia Mộc, kêu anh đến phiền, sau đó Lâm Thiên Thiên lên trung học theo cha mẹ đi Thẩm Quyến, anh mới hoàn toàn giải phóng.
Sau khi anh bị Tống Tương Tư làm cho tức giận ở khách sạn liền trở về Bắc Kinh, lúc mang theo một bung tức giận tụ tập ở quán bar Ba Nghìn, thì gặp lại Lâm Thiên Thiên.
Lúc ấy anh uống say khướt , Lâm Thiên Thiên chạy đến trước mặt anh, há mồm liền kêu “ Anh Gia Mộc”, anh mê mê hoặc hoặc trừng mắt nhìn cô ta nửa ngày, cũng chưa nhận ra được là ai, cuối cùng vẫn là tự cô ta nói tên, anh vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, mới đúng nhớ ra.
Lâm Thiên Thiên đoạt điện thoại của anh, gọi cho bản thân một cuộc, sau đó để lại số điện thoại cho anh, bỏ chạy đi lên sân nhảy, cùng bạn học của bản thân đi chơi vào đêm nay.
Hôm sau lúc anh nhận được điện thoại của Lâm Thiên Thiên, cả người còn có chú mơ màng, buồn bực nha đầu kia làm sao biết số điện thoại của bản thân.
Lúc còn nhỏ anh thấy Lâm Thiên Thiên, đặc biệt phiền bởi bệnh công chúa hay nũng nịu của cô ta, nếu không phải lúc ấy sợ bị ba mẹ răn dạy, căn bản anh sẽ không nguyện ý cùng chơi với cô ta, hiện tại cũng giống vậy, anh nhận được điện thoại của cô ta, nói có lệ hai câu, đã muốn tắt máy, kết quả điện thoại rung chuông nhắc nhở một sự việc đã lưu trước đó, là về việc anh cùng Kiều An Hảo mau chóng ly hôn.
Vì thế trong lòng anh vừa động, liền cứ như vậy cùng Lâm Thiên Thiên hàn huyên nhiều hơn vài câu, sau đó còn cùng Lâm Thiên Thiên dạo phố quá hai lần, nếm qua vài bữa cơm.
Hôm nay anh cùng Lâm Thiên Thiên đến khách sạn lớn của thành phố ăn cơm, chỉ là ngoài ý muốn.
Cũng không biết Lâm Thiên Thiên biết hành trình của anh từ nơi nào, chạy tới trong công ty tìm anh, vốn anh định đưa cô ta trở về trường học, kết quả lại gặp hồi lâu không thấy Tống Tương Tư, cùng phó tổng tập đoàn Hoa Diệu vào khách sạn lớn của thành phố ăn cơm, vì thế não anh liền nổi gân
xanh, Lâm Thiên Thiên ầm ỹ muốn cùng anh đi xem phim anh không đồng ý vậy mà chỉ một cái cong môi anh lại mời cô ta ăn cơm.
Tống Tương Tư cùng phó tổng Hoa Diệu ngồi ở đại sảnh, Hứa Gia Mộc chọn một chỗ ở đại sảnh, còn cố ý tìm một cái bàn ngay sát vị trí của Tống Tương Tư ngồi xuống.
Phó tổng Hoa Diệu biết anh, nhìn thấy anh, còn đứng dậy nhiệt tình bắt tay chào hỏi anh.
Nhưng mà Tống Tương Tư, lại bình thường thản nhiên nhìn anh, giống như anh chỉ là một người xa lạ, đợi phó tổng Hoa Diệu giới thiệu anh xong, mới vươn tay, lễ phép mà lại khách khí lên tiếng chào hỏi: “Hứa tiên sinh, ngài tốt.”
Thật không hổ danh là ảnh hậu, đồng giường cộng chẩm 7 năm, vẫn có thể diễn xuất ra hương vị của lần đầu gặp mặt...... Hứa Gia Mộc biểu hiện so với Tống Tương Tư còn khách sáo hơn, chỉ ôn hoà nhẹ nắm tay một chút, sau đó liền xoay người, thân sĩ giúp Lâm Thiên Thiên kéo ghế ra, chờ sau khi cô ta ngồi xuống xong, còn thân thiết giúp cô ta trải khăn trải bàn.
Đây là lần đầu tiên Hứa Gia Mộc đối xử tốt với Lâm Thiên Thiên như vậy, Lâm Thiên Thiên biểu hiện có chút thụ sủng nhược kinh.
Hứa Gia Mộc liếc mắt nhìn Tống Tương Tưng ngồi bên cạnh một cái, nhìn thấy người phụ nữ kia vẫn cười cười nói nói với phó tổng Hoa Diệu, căn bản không nhìn anh lấy một cái.
Đáy lòng Hứa Gia Mộc nhất thời hiện lên một cỗ tình cảm mà cả đời chưa bao giờ biết đến.