Nói xong, Kiều An Hảo liền trực tiếp vòng qua Lâm Thi Ý, vươn tay, kéo ra cửa phòng hóa trang.
Lâm Thi Ý bị câu nói kia của Kiều An Hảo mà sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, cô ta ngẩng đầu, xoay người, nhìn Kiều An Hảo muốn rời đi, cố ý nhấn mạnh, lại mở miệng nói: "À, đúng rồi, Kiều An Hảo, tôi mới vừa nhớ ra, bọn họ ở phòng 1002, phòng Tổng Thống của khách sạn Bốn Mùa."
Tay Kiều An Hảo nắm cửa hơi run lên, bóng lưng lại thoạt nhìn rất bình tĩnh, giống như lời nói của cô ta không ảnh hưởng gì đến cô, chầm chậm rời đi, để lại tiếng giày cao gót vang lên.
-
Từ phim trường ra ngoài, đã là giờ cơm tối, trở về Cẩm Tú viên trên đường vừa vặn đi qua một nhà hàng Quảng Đông, Lục Cẩn Niên trực tiếp lái xe quẹo đi vào.
Món ăn là Lục Cẩn Niên gọi, ăn cũng rất ngon.
Tốc độ nhà bếp mang lên thức ăn rất nhanh, trước khi ăn cơm, Lục Cẩn Niên còn tự mình đưa khăn giấy cho Kiều An Hảo, trong lúc ăn cơm, lúc ban đầu Lục Cẩn Niên thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Kiều An Hảo, đến sau lại, Lục Cẩn Niên dường như không ăn cơm, suốt buổi vây quanh Kiều An Hảo, Kiều An Hảo đặt đũa xuống, anh liền lập tức đưa khăn giấy, ly nước trà của Kiều An Hảo sắp hết, anh lập tức rót đầy, ánh mắt cô dừng ở món nào, anh lập tức sẽ gắp món ăn đó, nếu là món có cá tôm, anh còn lột vỏ, lấy xương ra hết, chỉ chừa thịt rồi gắp tới.
Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên kết hôn đến nay, trong nhiều ngày như vậy, một ngày ba bữa đều ở chung một chỗ ăn cơm với nhau, Lục Cẩn Niên không phải chưa từng kéo ghế cho cô ngồi, đưa khăn giấy, cũng rót nước trà, nhưng cũng không ân cần nhiệt tình như tối nay.
Lúc Kiều An Hảo đang ăn tôm mà Lục Cẩn Niên mới vừa bóc vỏ cho mình, không nhịn được nâng lên mí mắt, quan sát Lục Cẩn Niên đang châm trà, anh vẫn là dáng vẻ lạnh như băng, nhưng gương mặt mềm mỏng, ý nói cho Kiều An Hảo, tối nay từ sau khi rời phim trường đi ra thì tâm trạng Lục Cẩn Niên cực kỳ tốt.
Nhưng mà rõ ràng trong phim trường, rõ ràng cô đã nói hết…
Nghĩ đến đây, Kiều An Hảo liền nghĩ đến Triệu Manh khoác lác những lời đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trở nên nóng.
Triệu Manh không suy nghĩ nói lung tung thì thôi, cô thuật lại cho anh, anh để ý những lời đó.
Nhất là 《 vừa thấy đã yêu 》 phải ngừng quay tám tháng, còn có bạn trai Lâm Thi Ý có nhiều tiền đầu tư, nói vậy lai lịch cũng không nhỏ, Lục Cẩn Niên ngay cả hỏi cũng không hỏi người kia là ai, chỉ bằng một câu nói, nói ngừng quay thì ngừng quay... Cô nhất thời xúc động và lo lắng, Lục Cẩn Niên có thể rước lấy phiền toái không?
Đáy lòng Kiều An Hảo nhất thời trở nên có chút chột dạ, không nhịn được liền cúi đầu, kết quả thấy trong chén mình có hai con tôm đã bóc bỏ và 1 miếng thịt cá.
Đáy lòng Kiều An Hảo càng thêm bất an và tội lỗi, cô bĩu môi, gắp một con tôm đặt ở trong miệng, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, cẩn thận hỏi: "Chuyện chiều hôm nay ở phim trường có khiến anh bị rắc rối gì không?"
So với Kiều An Hảo đang bất an, Lục Cẩn Niên có vẻ bình tĩnh thong dong, thậm chí còn mang theo tia bất mãn: "Có thể gặp chuyện gì chứ?"
Tiếp theo Lục Cẩn Niên không hỏi ngược lại, lại bóc vỏ một con tôm bỏ vào trong chén Kiều An Hảo.