Một tháng, có thể có bao nhiêu cảm tình, lòng của cô, vì sao lại đau như vậy?
Dương tư tư càng nghĩ, nước mắt rơi lại càng hung, đến cuối cùng, cô trực tiếp nức nở lên.
Xe taxi ở trên đường phố chiếu đầy ánh mặt trời, chạy rất nhanh, bác tài xế thông qua gương chiếu hậu nhìn Dương Tư Tư, cuối cùng liền rút ra tờ giấy đưa tới trước mặt cô: “Thất tình?”
“Vâng.” Dương tư tư lập tức khóc thành tiếng: “Là, thất tình.”
Nói xong, Dương Tư Tư liền “Oa” một tiếng, khóc rống lên, vừa khóc, vừa nhìn về phía bác tài xế, nói liên miên lải nhải: “Rõ ràng là anh ta thương tổn tôi, nhưng mà bây giờ tôi lại không hận anh ta chút nào, thậm chí còn cảm thấy đau lòng thay cho anh.”
“Kỳ thật tôi không phải thánh mẫu, người khác phụ tôi, tôi rất muốn làm cho hắn càng xúi quẩy, càng khó chịu so với tôi, nhưng mà, thật là kỳ quái, tôi thế nhưng rất muốn khiến cho anh ấy hạnh phúc, tôi vừa nghĩ tới sau này anh ấy cứ một mình như vậy, là tôi lại cảm thấy vô cùng khó chịu......”
Mũi của Dương tư tư bị khăn giấy sát đo bừng, quay đầu nhìn phía bác tài xế: “Bác tài xế, cháu muốn hỏi bác, nếu thật sự thích một người, có phải sẽ mong muốn cho anh ta được hạnh phúc hay không?”
“Trước kia cháu vẫn cho là, những lời này đều là những câu nói trên trang giấy, nhưng mà, hiện tại cháu thật sự hy vọng anh ấy có thể hạnh phúc.”
“Bác tài xế, bác nói cháu vì sao không tiền đồ như vậy đâu?”
“Bác tài xế, bác thấy cháu có gì không tốt, vì sao anh ấy lại không thích cháu?”
“Bác tài xế, anh ấy chắc chắn sẽ hối hận bây giờ không cùng một chỗ với cháu, đúng không?”
“Bác tài xế, kỳ thật cháu gọi là Dương Tư Tư, không phải Tương Tư Tư.”
“Ô ô ô ô...... Bác tài xế cháu không đi bệnh viện, bác có thể đổi hướng đưa cháu đến tòa cao ốc EX không?”
-
Xế chiều hôm nay là buổi quay cuối cùng của Tống Tương Tư, kết thúc cũng khá muộn, lúc cô từ tòa cao ốc EX đi ra, đã là tám giờ đêm, sắc trời bên ngoài đã đen.
Giang Thành ở nhà trông tiểu Đậu Đỏ, lúc anh đi đón tiểu Đậu Đỏ ở nhà trẻ, đã lái xe đi, cho nên Tống Tương Tư đành phải đứng ở ven đường bắt xe taxi.
Khu vực ở gần tòa cao ốc EX khá hẻo lánh, Tống Tương Tư đứng một hồi lâu, mới bắt được một chiếc xe, cô vừa ngồi vào trong xe, còn chưa kịp nói bốn chữ “Khách sạn Tô Uyển” báo địa chỉ với bác tìa xế, cửa xe liền bị mở ra, có một người ngồi vào, giành quyền mở miệng trước nói: “Bác tài xế, đi vườn mộ tây giao.”
“Bác tài xế, tôi muốn đi khách sạn Tô Uyển......” Tống Tương Tư còn chưa nói xong, liền thấy rõ khuôn mặt người ngồi bên cạnh mình.
Dương Tư Tư.
Bạn gái Hứa Gia Mộc.
Cô ta tới nơi này làm gì?
Tống Tương Tư cau mi lại một chút, không nói chuyện.
Bác tài xế không lái xe, mà quay lại hỏi một câu: “Hai người là đi cùng nhau sao?”
“Phải.” Dương Tư Tư trả lời, còn nói thêm một lần:“Đi vườn mộ tây giao.”
-
Khoảng cách từ tòa cao ốc EX đến vườn mộ tây giao cũng không xa, đại khái mất một giờ thì đến nơi.
Dương Tư Tư nói bác tài xế đứng ở cửa vườn mộ tây giao chơ, sau đó đi xuống xe, mở rộng cửa xe, nhìn Tống Tương Tư khí thế ngất trời ngồi ở bên trong, mở miệng hỏi: “Không xuống xe sao?”
Qua khoảng một phút đồng hồ, Tống Tương Tư mới từ trong xe xuống dưới: “Dương tiểu thư, xin hỏi cô mang tôi tới nơi này, làm cái gì?”
“Kỳ thật tôi tuyệt đối không muốn mang cô tới nơi này, nhưng mà tôi lại phải mang cô tới nơi này, hiện tại tôi cũng đã mang cô tới đây.” Dương tư tư trong lời nói nói thập phần nhiễu khẩu.