Truyền Tống Trận dao động, lập tức mang Phương Hàn cùng Tần Thanh tới Vô Cực đại thế giới.
Nếu như không có Truyền Tống Trận mà nói..., tu sĩ Kim Đan bình thường tối thiểu phải phi hành một tháng mới có thể bay từ Chiêu Diêu điện tới Vô Cực đại thế giới. Hơn nữa pháp lực trên người phải thật thâm hậu.
Đương nhiên Phương Hàn biết tại đại lục Hỗn Loạn cùng với những tinh vực quanh Vô Cực đại thế giới, một ít tu sĩ thích dùng Tinh Không Toa để di chuyển qua hư không hơn. Thế nhưng sử dụng Tinh Không Toa lại phi thường nguy hiểm, lại phải tiêu hao đại lượng Thuần Dương đan. Đồng thời Tinh Không Toa chỉ là một kiện tuyệt phẩm bảo khí, khi di chuyển trong hư không rất dễ bị thời không phong bạo chấn nát bấy, người ở trong đó cũng bị hủy diệt theo.
Hơn nữa tu sĩ bình thường một lần di chuyển cũng tiêu hao hết một kiện tuyệt phẩm bảo khí, đây căn bản là việc làm quá xa xỉ.
Bình thường di chuyển từ một tinh cầu tới một tinh cầu khác đều dùng Truyền Tống Trận. Đương nhiên đều do Vô Cực Tinh Cung an bài, nếu như tán tu muốn đi qua cần phải nộp một số lượng Thuần Dương đan nhất định.
Đám người Vô Cực Tinh Cung cũng kiếm được không ít.
"Tần Thanh sư tỷ, lần này ta được phân tới nơi nào? Nghe nói công việc béo bở nhất đối với chân truyền đệ tử chính là trông coi Thuần Dương bảo khố của Thuần Dương điện?"
Trong quá trình truyền tống, Phương Hàn liền nói bóng nói gió.
"Trông coi Thuần Dương điện?" Tần Thanh lắc đầu nói: "Đây đúng là công việc rất béo bở, nhưng cũng không phải dễ có được, chỉ cần sau khi ngươi trở thành chân truyền đệ tử, cống hiến tới một trình độ nhất định, có thể xin môn phái. Nhưng mà ngươi cần phải cống hiến một việc thật lớn. Đệ tử kim đan căn bản cũng không dám nghĩ tới. Đương nhiên cho dù ngươi có đủ cống hiến cũng phải có quan hệ trong môn phái. Mỗi ngày không biết có bao nhiêu đệ tử muốn xin đi trông coi Thuần Dương điện đấy."
"Vậy sao? Cống hiến đối với ta mà nói chỉ giống như một bữa sáng mà thôi. Không phải việc gì lớn..." Phương Hàn âm thầm nghĩ. Vừa rồi hắn đọc qua Chư Thế Giới của Vô Cực Tinh Cung, biết có rất nhiều cách để đệ tử môn phái có được cống hiến, phương pháp đơn giản nhất trong đó là đi giết ma trừ yêu trong lòng đất, hoặc là tới vài không gian dị độ ác chiến cùng Thiên Ma, cướp được thi hài của Địa Ma, Thiên Ma giao cho môn phái. Hoặc là tìm được một ít dược liệu đặc thù, thậm chí có thể trồng linh dược, đổi lấy cống hiến.
Với tu vi của mình, tới lòng đất giết cao thủ Ma tộc cấp bậc Ma Hoàng, chỉ cần không phai Ma Hoàng cường hoành cấp bậc Bất Tử Chi Thân, Phương Hàn cũng có thể trực tiếp trấn áp.
Cống hiến một đầu Ma Hoàng, thật kinh người.
Chẳng qua chỉ dẫn tới sự chú ý của người ta mà thôi.
Một tên đệ tử kim đan có thể trấn áp được Ma Hoàng, nói ra thật không ai tin.
Thế nhưng nếu như giết chết trăm ngàn đầu Atula lại rất đơn giản.
Đủ có thể kiếm được vài điểm cống hiến, sau đó tìm cơ hội tới Thuần Dương điện, thừa dịp làm cho Hoàng Tuyền Đồ khôi phục lực lượng.
Hơn nữa hắn suy tính, chỉ cần mình có đủ cống hiến, thậm chí có thể đổi lấy một ít dược liệu quý hiếm, thậm chí là một vài mảnh vỡ của đạo khí, những thứ này đều có tác dụng rất lớn.
"Sư đệ, ta khuyên ngươi không nên tìm cao với xa, sau khi tới Vô Cực Tinh Cung tốt nhất là nên an phận, chậm rãi tu luyện. Bằng không chết cũng rất nhanh. Hàng năm Vô Cực Tinh Cung ta có rất nhiều chân truyền đệ tử bị giết trong lúc ác đấu với yêu ma." Tần Thanh nhìn thoáng qua vẻ mặt Phương Hàn một cái, liền đoán ra được tên đệ tử này nhất định đang nghĩ làm sao kiếm được đủ cống hiến, sau này đạt thành chân truyền đệ tử, thi triển đại kế hoạch, trở nên nổi bật. Nàng không khỏi hảo tâm khuyên nhủ một câu.
"Đa tạ sư tỷ." Phương Hàn tuy không quan tâm, thế nhưng nghe ra ý tứ của Tần Thanh, trong lòng hắn cảm thấy nữ tử này là một người tốt. Có lẽ tương lai sẽ cho nàng chút chỗ tốt.
Giới tu sĩ, cướp đoạt tài nguyên, ngươi tranh ta đoạt, không có nhiều người hảo tâm.
Oanh long!
Truyền Tống Trận đột nhiên chấn động, Phương Hàn chỉ cảm thấy trước mắt sáng chói, hai người liền hiện ra trong một sơn cốc, khắp nơi là non xanh nước biếc, muôn hoa khoe sắc, linh khí nồng đậm tràn ngập khắp nơi, trong linh khí này xen lẫn Thanh Trữ chi khí nhàn nhạt của Tiên giới, phi thường tốt đối với tu vi con người, thậm chí có thể khai phá trí tuệ dã thú.
Nguyên khí trong Tiên giới ẩn chứa ba nghìn loại nguyên khí, nguyên khí quý nhất, có tác dụng lớn nhất tự nhiên chính là chín loại Thuần Dương, nhưng mà những loại nguyên khí còn lại cũng có tác dụng lớn. Chẳng qua là hiệu quả còn kém xa so với Thuần Dương.
Phương Hàn chỉ biết Thanh Trữ chi khí có thể luyện thành Thanh Trữ đan, Là Nhân cấp thượng phẩm đan dược. Còn tốt hơn rất nhiều so với Bạch Dương Đan.
Nhưng mà đạt tới cảnh giới Kim Đan, chỉ hấp thu Thanh Trữ chi khí, tựa hồ có phần không đủ. Vẻn vẹn chỉ có thể bảo trì cảnh giới, không có tác dụng lớn đối với sự tăng cường tu vi, vẫn phải cần Thuần Dương đan!
"Nơi này là?"
"Sư đệ, nơi này là Phân Tiên cốc của Chiêu Diêu điện, bình thường đệ tử nhập môn đều lưu lại chỗ này. Đây là ý tứ của cấp trên, quyết định xem ngươi sẽ thực thi nhiệm vụ gì, Nhưng mà ngươi đừng nên hi vọng được phái tới nơi tốt lành gì đó, nơi tốt chỉ dành cho chân truyền đệ tử mà thôi." Tần Thanh mang theo Phương Hàn đi ra khỏi Truyền Tống Trận, bay tới một ngọn núi.
Khi hai người vừa bay lên, đột nhiên một đạo kiếm quang từ đằng xa bay tới trước mặt Tần Thanh cùng Phương Hàn, sau đó đạo kiếm quang này ngưng tụ, hiện ra một nữ tử mặc cung trang, thần thái cao ngạo, hai tay chắp ở sau lưng.
Nữ tử này lông mày như liễu, dáng người rất cao, trước sau lồi lõm, hơn nữa tu vi cực kỳ khủng bố, trên người phát ra từng vòng từng vòng pháp lực ba động, tạo thành rung động.
"Hi sư tỷ." Tần Thanh nhìn thoáng qua nữ tử này, lập tức lùi lại, cúi đầu nói.
"Tu vi của nữ tử này không hề thấp, ít ra cũng là cường giả thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh." Phương Hàn cũng không để lộ sơ hở gì, cũng cúi đầu chào.
"Tần Thanh, đây là đệ tử mới tuyển vào sao? Triêu Nguyệt công tử đã điều tra được lai lịch của hắn chưa? Cẩn thận không lại tuyển gian tế vào đó." Nữ tử này liếc mắt nhìn Phương Hàn, sau đó lạnh lùng nói.
"Hồi Hi sư tỷ, đã điều ra qua rồi, là một đệ tử trong thế gia tán tu tại đại lục Hỗn Loạn. Bởi vì kỳ ngộ tu luyện đến cảnh giới Kim Đan, hơn nữa trong Kim Đan ẩn chứa mười loại thần thông. Triêu Nguyệt sư huynh nhìn hắn có tiềm lực cho nên mới tuyển vào, trở thành nội môn đệ tử." Tần Thanh cung kính đáp lại, một mặt nói với Phương Hàn: "Phương Ngọc, đây là Hàn Hi sư tỷ của Thánh nữ điện, Thánh nữ điện là một trong những điện mạnh nhất Vô Cực Tinh Cung ta, những sư tỷ trong đó đều có địa vị tôn quý, không giống với chân truyền đệ tử bình thường, ngươi còn không mau bái kiến hành lễ?"
"Thánh nữ điện? Năm đó Phong Bạch Vũ thông đồng cùng Thánh nữ, chính là điện chủ của Thánh nữ điện." Trong lòng Phương Hàn không khỏi chấn động, nhưng cũng biết Thánh nữ điện thuộc ba trăm sáu mươi điện trong Vô Cực Tinh Cung có địa vị cực cao. Thậm chí còn vượt qua Bắc Đấu Điện của Sở Nam công tử.
"Ừm, đã điều tra xong lai lịch thì yên tâm rồi. Như vậy ngươi hãy giao tên đệ tử này cho ta. Để ta mang về, lần này ta tới Phân Tiên cốc chính là muốn tìm đám đệ tử mới có tu vi cao một chút để đưa tới Thánh nữ điện. Gần đây ta muốn làm một việc cần phải có rất nhiều đệ tử đi làm, vừa vặn hắn lại tu thành Kim Đan, rất tốt."
Hàn Hi chỉ một ngón tay về phía Phương Hàn.
"Cái này..." Tần Thanh nhìn nhìn Phương Hàn, sắc mặt có phần khó xử nói: "Quy củ của môn phái là đệ tử mới tới nhất định phải tiến tới Phân Tiên cốc chờ phân phó..."
"Không cần, Thánh nữ điện ta có đặc quyền này." Hàn Hi vung tay lên nói: "Việc này chúng ta đã nói qua với điện chủ Chiêu Diêu điện. Đệ tử mới vào, nhất là đệ tử kim đan, Thánh nữ điện chúng ta có quyền ưu tiên chọn trước. Hừ, điện chủ Sở Nam Bắc Đấu Điện đã tổn thất một đám đệ tử kim đan, gần đây muốn tới Chiêu Diêu điện tuyển đệ tử kim đan vào bổ sung lực lượng, Thánh nữ điện chúng ta muốn đi trước một bước, không để cho bọn chúng mãn nguyện."
"Nguyên lai là như vậy, Hàn Hi sư tỷ, như vậy tỷ có thể mang Phương Ngọc đi." Tần Thanh thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị bay đi.
"Chậm đã!" Hàn Hi vung tay lên, rất nhiều phù văn lốm đốm từ trong tay áo bắn ra. Trông thấy đám phù văn này, sắc mặt Tần Thanh lập tức trở nên vui vẻ, nàng lấy ra một khối ngọc bài thu đám phù văn này vào trong đó.
"Đa tạ sư tỷ ban thưởng."
"Ừm, đây là ba nghìn điểm cống hiến, chỉ là chút lòng mà thôi, sau này nếu như Chiêu Diêu điện thu được đệ tử kim đan thiên tư tốt, ngươi hãy lập tức báo cho ta biết, ngàn vạn lần không thể để cho người của Bắc Đấu Điện nhanh chân đến trước. Chờ tới cuối năm, thời điểm hội nghị giữa các điện chủ, ta sẽ nhìn xem điện chủ Sở Nam nói thế nào. Nhất định sẽ bị nguyên lão viện trừng phạt." Hàn Hi liên tục cười lạnh, tựa hồ như phi thường thống hận Bắc Đấu Điện.
"Tốt lắm, ngươi tên là Phương Ngọc đúng không? Không tệ không tệ. Sau này ngươi chính là nội môn đệ tử của Thánh nữ điện rồi, hảo hảo mà hầu hạ, cống hiến sẽ không thiếu phần của ngươi." Hàn Hi nói: "Tới đây, ta sẽ mang ngươi đi."
"Phương Ngọc, ngươi phải giữ vững tinh thần cẩn thận hầu hạ khi tới Thánh nữ điện." Tần Thanh dặn dò Phương Hàn một câu, ý tứ rõ ràng là, người hầu của Thánh nữ điện, cũng không phải là tới nơi tốt lành gì.
Nhưng mà nàng cũng không dám nói lớn, sau khi dặn dò một câu liền phi thân rời đi.
"Đa tạ sư tỷ." Phương Hàn nhìn chằm chằm vào cái bóng dần khuất của Tần Thanh, nhẹ gật đầu.
"Hừ! Xem ra tương lai ngươi cũng sẽ trở thành một kẻ đa tình, nhìn bộ dạng vẫn còn đoan chính của ngươi, còn khiến người ta lầm tưởng, bất quá ta phải cảnh cáo ngươi trước, quy củ của Thánh nữ điện chúng ta cực kỳ nghiêm khắc, nếu như ngươi phát sinh tình cảm với nữ đệ tử chân truyền của Thánh nữ điện chúng ta, kết cục chỉ có một! Đó chính là bị thiến!"
Hàn Hi nhìn nhìn Phương Hàn, cười lạnh một tiếng nói: "Đi theo ta đi!"
Trong lúc nói chuyện, Hàn Hi liền bay lên, sau đó ném ra một kiện pháp bảo cuốn lấy Phương Hàn vào trong đó, rồi bay về phía xa.
Ước chừng qua nửa ngày, bảo quang tản ra, Phương Hàn liền nhìn thấy một tòa cung điện thật to lớn, trôi nổi bên trong tầng tầng mây trắng, còn lớn hơn một chút so với Vũ Hóa thiên cung, cơ hồ có phần tương tự với Thái Nguyên tiên phủ. Chung quanh cung điện có rất nhiều cung điện nhỏ.
Tại tầng mây trắng phía dưới cung điện, toàn bộ đều là sơn thủ xinh đẹp tuyệt trần, cảnh sông núi như thơ như vẽ. Hiển nhiên là có người dùng pháp lực cự đại cải tạo địa hình ở đây, bằng không không có khả năng ngưng tụ thành cảnh sắc sơn thủy như tranh này.
Nhưng mà khí tức của những tòa cung điện này đều có một mùi hoa lan đặc trưng, hiển nhiên là đặc trưng của nữ nhi cung.
"Phương Ngọc, hiện tại ngươi chính là nội môn đệ tử của Thánh nữ điện thuộc Vô Cực Tinh Cung. Dựa theo tu vi của ngươi cũng miễn cưỡng có thể vượt qua chân truyền đệ tử, nhưng mà quy tắc trong môn phai là, nội môn đệ tử nhất định phải có mười vạn cống hiến mới có thể tấn thăng làm chân truyền đệ tử. Thế nhưng chỉ cần ngươi nghe lời, tại Thánh nữ điện rất nhanh có thể kiếm được đủ điểm cống hiến."
Hàn Hi nhìn Phương Hàn nói.
"Quy củ này thì ta minh bạch, thế nhưng nghe lời là như thế nào?" Phương Hàn cúi đầu hỏi.