"Sao vậy? Phong Bạch Vũ này cảm thấy hứng thú đối với Tổ Vu kính? Thiên Chi Chính Đạo, Thiên Chi Tà Đạo, hai cái gương này rốt cuộc có huyền diệu gì? Tổ Vu kính ở trên tay ta cũng không thể phát huy ra một số thủ đoạn huyền diệu, trong truyền thuyết đó là bảo bối chí cao của Vu Đạo đại thế giới, bất quá ta tham ngộ ba ngàn năm cũng chỉ thấy trong đó có không gian để chứa Hoang Thần Chi Thi mà thôi, cũng không phát hiện ra huyền bí gì. Có lẽ Phong Bạch Vũ có thể cho ta biết một số điều huyền diệu của Tổ Vu kính?"
Phương Hàn biết Tổ Vu kính khẳng định có lai lịch không nhỏ.
"Chưởng giáo chí tôn, Hoang Thần Chi Thi đang ở trong Tổ Vu kính. Nhưng mà xem ra Tổ Vu kính càng huyền ảo hơn, chưởng giáo chí tôn nếu đã cảm thấy hứng thú với cái gương này. Vậy không biết trong Tổ Vu kính có thứ gì huyền diệu vậy?"
Phương Hàn thử hỏi.
"Tổ Vu kính, rất lợi hại đó!" Phong Bạch Vũ yêu quý vuốt ve mặt gương, giống như vuốt ve khuôn mặt tình nhân vậy: "Vu thuật là một môn đạo thuật quỷ bí khó lường nằm ngoài ba nghìn đại đạo, mặc dù nói trong ba nghìn đại đạo có một môn Đại Trớ Chú Thuật, rất giống vu thuật, nhưng mà không phải là vu thuật chân chính, ba nghìn đại đạo là thần thông cao nhất trong thiên địa vũ trụ, nhưng mà vu thuật chân chính lại xuất hiện khi thiên địa vũ trụ tàn diệt."
"Ngày tàn của thiên địa vũ trụ?"
Phương Hàn ngẩn ra.
"Đúng vậy ngày tàn của thiên địa vũ trụ, chúng ta có tuổi thọ, thiên địa vũ trụ cũng có tuổi thọ, tuổi thọ của thiên địa vũ trụ Chư Thiên vạn giới đến thời điểm cuối cùng sẽ xuất hiện Thiên Nhân Ngũ Suy trong truyền thuyết. Đến lúc đó bất luận là người có đạo thuật cao thâm cỡ nào, cường hoành cỡ nào, cho dù tham ngộ tạo hóa, nhân vật thành tựu như Hồng Mông đạo nhân cũng phải già yếu, từng cái thế giới già yếu, thiên địa sẽ bị hủy diệt." Lời nói của Phong Bạch Vũ để lộ ra một tia khí tức của ngày tận thế, Phương Hàn nghe mà sởn tóc gáy, Yên Thủy Thiên cũng vậy.
"Phong Bạch Vũ, ngươi cũng đừng có nói chuyện giật gân chứ, thiên địa vũ trụ hủy diệt cũng là chuyện của không biết bao nhiêu "triệu" năm sau. Tu sĩ chúng ta có tuổi thọ cao tới đâu cũng không thể sống lâu như vậy, ngươi đúng thật là buồn lo vô cớ." Yên Thủy Thiên hừ lạnh một tiếng, tinh thần trấn định nói.
"Không xa đâu. Khi vận mệnh xuất hiện, Thiên Nhân Ngũ Suy cũng không còn xa nữa." Thanh âm của Phong Bạch Vũ lạnh lẽo như từ U Minh vọng ra, từng đạo khí lạnh làm cho người ta sởn cả da gà.
"Được rồi, chưởng giáo chí tôn, Tổ Vu kính này khẳng định không phải vật thường. Làm sao mới phát huy được ra uy lực lớn nhất vậy?"
Phương Hàn hỏi.
"Tổ Vu kính này chỉ là thứ đồ bình thường thôi." Phong Bạch Vũ đột nhiên nói.
"Vì sao?" Phương Hàn cả kinh.
"Bởi vì tất cả lực lượng của nó, thậm chí chất liệu bên trong đó bị hủy diệt. Không gian bên trong là do Bàn Vũ Tiên Tôn dùng pháp lực tạo nên. Bàn Vũ Tiên Tôn tìm được Tổ Vu kính này cũng là muốn luyện chế nó thành pháp bảo, đáng tiếc không có bất kỳ tác dụng nào, hắn cũng đành bất lực. Bởi vì Tổ Vu kính này chính là mảnh vỡ còn lưu lại do một cái thiên địa vũ trụ hủy diệt bắn ra. Hết thảy lạc ấn đều bị hủy diệt rồi."
Phong Bạch Vũ lẳng lặng nói: "Nhưng mà vật chất trong Tổ Vu kính này lại là một loại vật chất kỳ quái, có thể chịu đựng được qua Thiên Nhân Ngũ Suy, khẳng định không phải vật tầm thường. Ngươi hãy giữ lại, sau này tất có chỗ hữu dụng."
"Bàn Vũ Tiên Tôn nghĩ hết thảy biện pháp muốn luyện chế Tổ Vu kính, thế nhưng vẫn phí công. Ta liệu có biện pháp gì chứ?" Phương Hàn cười nói: "Tu vi của ta kém xa vạn dặm so với Bàn Vũ Tiên Tôn a."
Trong lúc nói chuyện hắn khẽ vẫy tay, Tổ Vu kính lại bay trở về.
Phong Bạch Vũ cười nhạt một tiếng cũng không thèm để ý: "Ba tháng sau ngươi nhất định phải trở lại môn phái. Chúng ta phải bàn bạc kế hoạch hành động. Sinh tử của ngươi, tồn vong của Vũ Hóa Môn chúng ta đều ở trong đó đấy."
Trong lúc nói chuyện Phong Bạch Vũ hơi động, thân thể đã biến mất. Thần niệm của Phương Hàn khẽ động cũng phát giác ra, trong trăm ngàn hư không, một cái bóng nhàn nhạt lập lòe xuyên qua, không thể nào nắm bắt.
"Phong Bạch Vũ người này thật sự là thần bí vô song." Phương Hàn âm thầm thở dài một tiếng.
"Phương Hàn, không thể tưởng được Vũ Hóa Môn cư nhiên có thể tránh được tuyệt sát đại trận, ta phải lập tức trở về, nhìn xem có chuyện gì xảy ra, lần này Thái Nhất Môn muốn diệt Vũ Hóa Môn đã hao tổn rất nhiều tâm tư, không ngờ lại không thành công, nhất định môn phái sẽ rất tức giận, khẳng định sẽ sinh ra biến hóa lớn, thậm chí sẽ ảnh hưởng tới việc có được phù chiếu của Tiên giới. Bởi vì lần này Tiên giới ban thưởng phù chiếu muốn Thái Nhất Môn thống nhất Huyền Hoàng đại thế giới, đầu tiên chính là diệt Vũ Hóa Môn. Nhưng thật không ngờ cư nhiên còn không thể tiêu diệt được Vũ Hóa Môn. Tiên giới nhất định sẽ tức giận."
Yên Thủy Thiên đột nhiên nói: "Phù chiếu của Tiên giới rốt cuộc là thứ gì, đây là chuyện ta muốn biết đầu tiên, hơn nữa tu vi cùng thân phận của ta hiện tại cũng nhất định được biết bí mật của phù chiếu Tiên giới, đến lúc đó chàng sẽ là người được thông tri đầu tiên. Cũng có thể có pháp môn ứng biến."
"Tốt! Ta cũng muốn biết ý chí của Tiên giới rốt cuộc là cái dạng gì. Nhưng mà nàng cũng không cần nóng vội trở về, nên tu luyện nhiều hơn để củng cố tu vi. Dù sao trong Hoàng Tuyền Đồ một trăm năm bên ngoài mới qua một canh giờ. Hơn nữa hiện tại ta đã đạt tới cảnh giới Tạo Vật Cảnh, có thể mở ra tầng thứ ba của Hoang Thần Chi Thi, trong đó khẳng định có rất nhiều bảo bối, hơn nữa có thể triệu hoán rất nhiều Khôi Lỗi trong Thiên Vũ Chi Khố. Đến lúc đó sẽ gia trì giúp nàng. Để nàng khống chế, thực lực sẽ tăng lên gấp trăm lần. Khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên không biết tốt xấu bị ta luyện hóa, đã không thể cho nàng rồi, thiếu kiện tuyệt phẩm đạo khí này, nàng sẽ có được thứ càng lợi hại hơn, địa vị mới có thể vững chắc."
Phương Hàn khẽ lay động Tổ Vu kính, liền mang theo Yên Thủy Thiên tiến nhập vào trong gương, ánh mắt nàng liền thấy được Hoang Thần Chi Thi.
Sau đó Hoang Thần Chi Thi tản mát ra một đạo lục quang, hút Yên Thủy Thiên vào trong đó.
Tầng thứ nhất của Hoang Thần Chi Thi là vô số dòng sông Thuần Dương, Thuần Dương tinh sơn, còn có nguyên khí Tiên giới thể lỏng. Đương nhiên nguyên khí Tiên giới thể lỏng liên tục không ngừng chuyển hóa thành dòng sông Thuần Dương, tinh sơn Thuần Dương. Yên Thủy Thiên trông thấy một màn này lập tức khiếp sợ ngây dại: "Thuần Dương Hóa Long Trì của Thái Nhất Môn chúng ta cũng không có nhiều Thuần Dương tinh sơn, Thuần Dương trọng thủy như vậy. Phương Hàn, chàng chiếm được Hoang Thần Chi Thi này chẳng khác nào chiếm được cái kho tích súc vài vạn năm của một đại môn phái! Sau này khai tông lập phái thành một phương đạo thống, không bao giờ khuyết thiếu tài nguyên nữa."
"Kho dự trữ của Thái Nhất Môn các nàng có bao nhiêu Thuần Dương đan?"
"Ước chừng có hơn ba trăm "triệu". Ở đây của chàng có bao nhiêu "triệu"? Có tính được không?" Yên Thủy Thiên hỏi.
"Hẳn là có mấy ngàn "triệu" Đến vạn "triệu", không thể thống kê. Nhưng mà chờ tu vi của ta tinh thâm sẽ khống chế Hoang Thần Chi Thi tốt hơn, chắc hẳn sẽ tính toán được số lượng nguyên khí chính xác mà Hoang Thần Chi Thi thu nạp." Phương Hàn qua lại như con thoi qua tầng thứ nhất, đến tầng thứ hai, là nơi chứa đựng đan dược.
"Đó là Minh Vương Đoạt Mệnh Đan, là thượng phẩm đan dược, ý tứ chính là cho dù người có bị thương nặng hơn nữa phục dụng viên đan này cũng có thể cướp tính mạng từ trong tay Minh vương, đây là thánh dược chữa thương đó." Phương Hàn vung tay lên, một viên đan dược lập loè ô quang như than đá bay vào trong tay Yên Thủy Thiên.
"Còn nữa, đây là một viên đan gọi là Thập Toàn Bổ Thiên Hoàn, trong đan phương có ghi lại đó là thượng phẩm Tiên đan còn sót lại của Cửu Thiên huyền nữ, phục dụng xuống có thể tăng lên vạn năm tuổi thọ, bù đắp lỗ thủng tính mạng, viên mãn tự tại. Nàng cũng cầm đi, sau này đem ra tu luyện. Nhất định sẽ đột tiến đó. Còn nữa, đây là Long Đế Hoàn, sau khi phục dụng trong thân thể sẽ sinh ra một tia Long Đế chi lực, cũng là thượng phẩm Tiên đan, giúp cho tuổi thọ, lực phòng hộ tăng lên cực mạnh."
Một mặt kéo Yên Thủy Thiên đi thăm thú tầng thứ hai, Phương Hàn một mặt đem một số loại Tiên đan ném cho Yên Thủy Thiên. Đều là Tiên đan, có một số loại Tiên đan quả thực chưa hề thấy qua, chỉ nghe trong sách mà thôi.
Nhưng mà được Nhân Hoàng Bút chỉ điểm, Phương Hàn trong khi tu luyện ba ngàn năm cũng đã biết được công dụng của một số đan dược trong hàng núi đan dược, phàm là đan dược có điểm hữu dụng với tu vi của Yên Thủy Thiên, hắn đều không keo kiệt.
"Nhiều Tiên đan như vậy, Phương Hàn, quá lãng phí rồi. Mỗi một viên Tiên đan trong này, kể cả Vĩnh Hằng Thần Lô của Thái Nhất Môn cũng không luyện chế được a." Yên Thủy Thiên cầm hơn mười viên Tiên đan, sau đó thân thể run rẩy, nàng là đệ tử của đại môn phái Thái Nhất Môn, có kiến thức rộng rãi, các loại Tiên đan cũng không hiếm gặp, nhưng mà cầm số lượng lớn Tiên đan như vậy đúng thật là lần đầu tiên.
Trong đó có một số Tiên đan nếu để lộ ra, chỉ sợ sẽ khiến vô số người tới cướp bóc.
Tỷ như Thập Toàn Bổ Thiên Hoàn, cho dù cao thủ Giới Vương Cảnh cũng có lỗ thủng trong thế giới chi lực, nếu phục dụng vào lỗ thủng sẽ được lấp lại, tu vi tinh tiến. Thái Hỗn Thiên cũng rất cần, hắn tình nguyện dùng thượng phẩm đạo khí để đổi lấy.
"Không sao, Bàn Vũ Tiên Tôn luyện chế ra rất nhiều đan dược, thậm chí có cả tuyệt phẩm Tiên đan. Nàng có nhiều đan dược hơn, tu vi lại càng tiến nhanh hơn, địa vị sẽ càng vững chắc trong Thái Nhất Môn."
Phương Hàn phất tay, đột nhiên lóe lên mang theo Yên Thủy Thiên, cư nhiên đột phá cấm chế tầng thứ ba của Hoang Thần Chi Thi. Xuyên qua tầng tầng vách tường thủy tin tới một mảng không gian mờ mịt.
Không gian tầng thứ ba cũng không rộng lắm, không phải là một bầu trời rộng lớn, mà chỉ có một tế đàn cổ xưa rộng chừng ba nghìn bước.
Trên trên đài cổ xưa kia có khắc rất nhiền kinh văn, nguyên một chuỗi kinh văn đều cứng ngắc như tượng gỗ. Không biết là có ý nghĩa gì.
Ở chính giữa tế đàn có một số hình nhân gỗ nho nhỏ, là khôi lỗi hình người, trong đó không ngờ lại có Hoang Thần Vương, đầu này đã giao thủ cùng Phương Hàn. Còn một số là Hoang Thần Khôi Lỗi, đám Khôi Lỗi này giống như là đồ chơi được tạo ra bằng gỗ, thế nhưng ở trong mắt Phương Hàn lại là bổn mạng tinh khí ngưng tụ thành.
Chung quanh Hoang Thần Vương có tám mươi Khôi Lỗi.
Trừ số này ra còn có một số Khôi Lỗi thần thú như Thiên Thận Vương. Còn có vài Khôi Lỗi thần thú kỳ quái như một đầu quanh thân đều là gai xương, mà cái đầu lại là đầu rắn. Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái liên nhận ra, đó chính là Hoang Xà có ghi lại trong đạo kinh cổ xưa.
Còn có một đầu thần thú giống như hổ báo, trên lưng có một đôi cánh thật rộng. Phương Hàn cũng biết đây là một đầu Tỳ Hưu, lực lượng cực kỳ lợi hại, cũng là một cự đầu trấn thủ một phương trong Thiên Vũ Chi Khố.
Trừ những loại này ra còn có hai đầu thượng cổ thần thú, Huyền Khôi, Ô Mông.
"Đây là, Khôi Lỗi đài! Phù văn trên mặt đều là Đại Khôi Lỗi Thuật, một số Khôi Lỗi trên đó đều là lạc ấn bổn mạng của Hoang Thần, thần thú, có thể khống chế được đám Khôi Lỗi rồi, có thể khống chế được Hoang Thần Vương, còn đám thần thú kia nữa! Triệu hoán bọn chúng trở về từ hư không."
Diêm đột nhiên nói.