TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 350: Phải đến nhà tôi ngủ

Căn phòng tốt nhất trong khách sạn Khải Hoàn.

Lâm Thanh Diện và Chung Thiên Nguyên, Chung Linh Nhi đều ngồi phía trước bàn, trên bàn đã bày rất nhiều món ăn tinh xảo, nhưng đồ ăn này đều là do Ngụy Vân Hiên cho đầu bếp chuyên nghiệp làm, mặc dù trong lòng anh ta đang rất khó chịu với Lâm Thanh Diện, nhưng ngại mặt mũi Chung Thiên Nguyên, anh ta nhất định phải chiêu đãi ba người với tiêu chuẩn cao nhất.

"Những món ăn này đều được nấu bởi đầu bếp hàng đầu thế giới mà chúng tôi mời về gần đây, hương vị khá ngon, mau nếm thử đi." Sau khi Ngụy Vân Hiên sắp xếp tốt phòng bếp liền đi vào phòng khách, cũng không khách khí, lúc này liền muốn ngồi xuống bàn.

Chung Linh Nhi nhìn thấy Ngụy Vân Hiên muốn ngồi xuống, lập tức trừng mắt liếc anh ta một cái, nói: "Ai bảo anh ngồi, là Lâm Thanh Diện đến tìm ba tôi nói chuyện, anh ngồi xuống đây làm gì, anh thật sự không khách khí chút nào, không biết xấu hổ!”

Ngụy Vân Hiên vẫn chưa ngồi xuống ghế, sau khi nghe thấy Chung Linh Nhi nói, thân thể lập tức cứng đờ, lúc đầu anh ta cho rằng Lâm Thanh Diện và hai cha con Chung Thiên Nguyên đến để dùng bữa, nếu Lâm Thanh Diện đã là hạng người vô danh mà có thể ngồi chung một bàn với Chung Thiên Nguyên, vậy anh ta ngồi vào chỗ này hẳn cũng không thành vấn đề.

Hơn nữa cho dù bọn họ cần nói chuyện, Chung Thiên Nguyên cũng sẽ cho anh ta một chút thể diện, ít nhất cũng để anh ta ở đây ăn gì đó, sau đó mời anh ta ra ngoài, nhưng bây giờ Chung Linh Nhi không hề cho anh ta chút thể diện nào, trực tiếp đâm thủng anh ta, điều này khiến cho anh ta rất xẩu hổ, khuôn mặt giống như ăn phải phân.

"Thật... thật ngại quá, nếu mấy người có chuyện cần nói, vậy tôi sẽ không ở đây làm phiền nữa, mọi người cứ ăn thoải mái, cần gì thì cứ gọi cho tôi, tôi đi ra ngoài trước!” Ngụy Vân Hiên nhanh chóng nói một câu, sau đó vội vàng đi ra khỏi phòng.

Đi ra khỏi phòng, Ngụy Vân Hiên mới thở dài một hơi, vừa rồi xấu hổ khiến cả khuôn mặt anh ta kìm nén đến mức đỏ bừng, trong khoảng thời gian ngắn không thể hạ xuống.

Anh ta siết chặt nắm đấm của mình, trong mắt lộ ra một vòng hung tàn, rõ ràng anh ta đã đem tất cả nguyên nhân khiến hôm nay mình mất mặt như vậy đều đẩy lên người Lâm Thanh Diện, nếu không phải do Lâm Thanh Diện, sao anh ta có thể mất mặt thế này.

Hơn nữa Chung Linh Nhi lại còn thân thiết với Lâm Thanh Diện như vậy, còn nói Lâm Thanh Diện là người đàn ông của cô ta, điều này rõ ràng đã khiến Ngụy Vân Hiên đem Lâm Thanh Diện trở thành tình địch lớn nhất của mình.

"Không được, phải đi điều tra xem tên này rốt cuộc có lai lịch thế nào mới được, nếu có chút bối cảnh thì thôi, nếu như không có bối cảnh gì, ông đây tuyết đối không tha cho hắn ta!” Hừ lạnh một tiếng, Ngụy Vân Hiên liền đi về phía cửa bên kia.

...

Phòng ở trong.

"Ngụy Vân Hiên kia thật sự đáng ghét, lại còn muốn ở đây nghe chúng ta nói chuyện, hơn nữa anh ta còn dám coi thường Lâm Thanh Diện, có cơ hội nhất định phải thu thập anh ta!” Sau khi Chung Linh Nhi nhìn Ngụy Vân Hiên đi ra ngoài, tức giận nói.

Lâm Thanh Diện cười nhìn Chung Linh Nhi một cái, nghĩ thầm cô nhóc này thật sự không biết giấu suy nghĩ của mình trong đầu, nghĩ điều gì thì nói cái đó, cũng coi như một cô gái tính tình thật thà.

Chung Linh Nhi trông thấy Lâm Thanh Diện nhìn mình cười, trên mặt lập tức lộ ra vẻ nửa tức giận, nửa ấm ức, mặt mũi đầy vẻ khó chịu: "Anh còn cười tôi, chuyện lần trước tôi vẫn còn chưa tính sổ với anh đâu, tại sao anh lại để ba tôi đưa tôi về Kinh Đô, có phải anh không muốn tôi nữa, anh cho rằng như vậy là có thể thoát khỏi tôi sao?”

Lâm Thanh Diện đau cả đầu, bất đắc dĩ nói: "Linh Nhi, thật ra tôi vẫn luôn coi cô là em gái của tôi, tôi là một người đã kết hôn, sau này cô cũng đừng có suy nghĩ với tôi nữa, bây giờ cô còn nhỏ, chờ sau này cô sẽ hiểu rõ suy nghĩ bây giờ của cô là quá ngây thơ!”

"Hừ, thế nào, chẳng lẽ anh cho rằng tuổi của tôi quá nhỏ so với anh nên sự hiểu biết của tôi cũng ít đi sao? Nói cho anh biết, tôi cũng là người đã trưởng thành rồi, sự hiểu biết của tôi không ít hơn so với mấy người, đừng có dùng mấy lời nói tôi còn nhỏ để qua loa với tôi!” Chung Linh Nhi tức giận bất bình nói.

"Được rồi, Linh nhi, đừng làm rộn, Lâm Thanh Diện tìm ba để nói chuyện chính sự, nếu con vẫn ở đây làm phiền, ba sẽ gọi điện thoại cho người đến đón con về!” Chung Thiên Nguyên nói.

Lúc này Chung Linh Nhi mới im lặng, nhưng có thể nhận thấy, cô ta hoàn toàn không cảm thấy mình đang náo loạn, cô ta chỉ là đang tranh thủ cho hạnh phúc của mình mà thôi.

Chung Thiên Nguyên nhìn về phía Lâm Thanh Diện, hỏi: "Lần này cậu đến tìm tôi, có phải vì chuyện của nhà họ Lâm không?”

Lâm Thanh Diện nhẹ gật đầu, nói: "Khoảng thời gian trước Lạc Hân đến Hồng Thành, bà ta chết ở trên tay Triệu Xuân Diệu, vậy nên tôi đã quyết định đoạt lại nhà họ Lâm, tôi muốn có thể nhận được sự giúp đỡ của hội trưởng, nếu ngày mai ông có thể ra mặt, tin chắc nhà họ Lâm bên kia sẽ dễ dàng giao quyền kiếm soát ra!”

Chung Thiên Nguyên lập tức thay đổi sắc mặt, không ngờ Lạc Hân đã chết, hơn nữa còn chết trong tay Triệu Xuân Diệu, trong lúc này mọi chuyện xảy ra khiến cho Chung Thiên Nguyên cảm thấy tò mò.

"Không biết có thể đem chuyện đã xảy ra ở Hồng Thành kể lại một lượt không, Lạc Hân lại chết ở trong tay Triệu Xuân Diệu, thật sự có chút khiến cho người ta không thể tin nổi.” Chung Thiên Nguyên nói.

Lâm Thanh Diện cũng không giấu diếm, đem chuyện đã xảy ra ở Hồng Thành nói lại một lượt với Chung Thiên Nguyên, giọng điệu tương đối yên tĩnh.

Sau khi Chung Thiên Nguyên nghe được thật ra là Lâm Thanh Diện buộc Triệu Xuân Diệu giết chết Lạc Hân, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, Triệu Xuân Diệu sẽ ra thay bóp chết mẹ của mình thật sự khiến cho người ta kinh hoàng, nhưng việc phía sau càng khiến cho Chung Thiên Nguyên kinh hãi trong lòng, Lâm Thanh Diện thậm chí để cho Lạc Hân và Triệu Xuân Diệu đứng trước sự lựa chọn như vậy, càng đáng sợ hơn là khi Lâm Thanh Diện nói ra những lời này, giọng điệu vô cùng bình thường và qua loa, thật sự giống như đây chính là kết thúc mà bọn họ nên có.

"Đầu óc của người này tuyệt đối người bình thường không thể so sánh được, nhưng anh ta đã trải qua chuyện này, có một người mẹ tâm ngoan thủ lạt như vậy, ép buộc Triệu Xuân Diệu giết Lạc Hân, cũng là chuyện hợp tình hợp lý." Chung Thiên Nguyên lẩm bẩm trong lòng.

"Cậu muốn đoạt lại nhà họ Lâm, chắc không phải vì một chuyện đơn giản như vậy, ngoại trừ đến tìm tôi, có lẽ cũng đã tìm những người khác giúp đỡ đúng không?” Chung Thiên Nguyên hỏi.

"Võ quán Vân Khê." Lâm Thanh Diện không do dự, nói thẳng.

Chung Thiên Nguyên lần nữa hít sâu một hơi, không ngờ Lâm Thanh Diện thậm chí có thể tìm Võ quán Vân Khê đến giúp, Võ quán Vân Khê kinh khủng thế nào ông ta biết rất rõ, hơn nữa nhiều năm như vậy Võ quán Vân Khê chưa từng tham dự vào việc đấu tranh giữa các thế lực ở Kinh Đô, bây giờ lại muốn giúp Lâm Thanh Diện đoạt lại nhà họ Lâm, đủ để thấy Lâm Thanh Diện rốt cuộc có năng lực lớn đến mức nào.

Mà sở dĩ Lâm Thanh Diện đem chuyện này nói cho Chung Thiên Nguyên, một là vì chuyện này không thể giấu diếm, một vấn đề khác là vì muốn cho Chung Thiên Nguyên nhận ra được, mình không hề đơn giản như ông ta nghĩ.

Lâm Thanh Diện nói cho Chung Thiên Nguyên rằng Lạc Hân đã chết, điều này có nghĩa rằng hiện tại nhà họ Lâm đang ở trong trạng thái như rắn mất đầu, Thương hội Thiên Nguyên là một thương hội lớn mạnh như vậy, không phải không biết giá trị của nhà họ Lâm.

Lúc này Chung Thiên Nguyên hoàn toàn có thể mạo hiểm, dựa vào lực lượng của thương hội để chiếm đoạt nhà họ Lâm.

Sự mê hoặc này đối với Chung Thiên Nguyên mà nói là không hề nhỏ, cho dù ông ta có mối quan hệ tốt với Lâm Thanh Diện, nhưng lợi ích của nhà họ Lâm hoàn toàn đáng giá để ông ta đi mạo hiểm như vậy.

Nhưng hiện tại Lâm Thanh Diện bê Võ quán Vân Khê ra, Chung Thiên Nguyên cũng không thể không cân nhắc xem rốt cuộc mình có chắc chắn đối phó được với Lâm Thanh Diện hay không.

Đã nhiều năm rồi Võ quán Vân Khê không tham gia vào việc đấu tranh giữa các thể lực, vậy mà giờ lại có người khiến cho bọn họ ra mặt, không biết có thể tập hợp được lực lượng lớn đến mức nào, nếu như lúc này Chung Thiên Nguyên lựa chọn đoạt lấy sản nghiệp nhà họ Lâm, chắc chắn sẽ bị Lâm Thanh Diện trả thù, chỉ một cái Võ quán Vân Khê cũng đủ để khiến ông ta đau đầu.

Chung Thiên Nguyên cũng hiểu rõ ý của Lâm Thanh Diện, so với việc đi mạo hiểm, chi bằng ông ta giúp Lâm Thanh Diện một tay, như vậy cho dù Lâm Thanh Diện đoạt lại nhà họ Lâm, Lâm Thanh Diện nể tình chuyện này, chắc chắn sẽ cho Thương hội Thiên Nguyên nhận được một chút chỗ tốt.

"Cậu định lúc nào ra tay, đến lúc đó Thương hội Thiên Nguyên của tôi nhất định hết sức giúp đỡ." Chung Thiên Nguyên trịnh trọng nói.

"Có câu nói này của hội trưởng là đủ rồi!” Lâm Thanh Diện nở nụ cười: “Lạc Hân và Triệu Xuân Diệu đã mất tích nhiều ngày như vậy, phía bên nhà họ Lâm cũng đã nhận ra được điều bất thường, rất có thể bọn họ đã biết Lạc Hân gãy trong tay tôi, vậy nên việc này không thể chậm trễ, tôi định ngày mai sẽ ra tay!”

"Ngày mai có phải có chút vội vàng rồi không?” Chung Thiên Nguyên cau mày nói.

"Sẽ không, thật ra tôi để hội trưởng ra mặt, cũng chỉ là để uy hiếp một chút những người có ý kiến với tôi ở nhà họ Lâm mà thôi, bây giờ lệnh bài gia chủ và mạch máu kinh tế của nhà họ Lâm tất cả đều đang nằm trên tay tôi, nhà họ Lâm cũng giống như đã là của tôi, tôi đến nhà họ Lâm cũng chỉ để thông báo với bọn họ chuyện này mà thôi, bọn họ nếu biết điều, hẳn là phải hiểu nên lựa chọn thế nào.” Lâm Thanh Diện nói.

Chung Thiên Nguyên nhẹ gật đầu, nói: "Nếu đã như vậy, tất cả nghe theo cậu!”

"Vậy làm phiền hội trưởng." Lâm Thanh Diện nâng lý rượu kính Chung Thiên Nguyên một cái, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Chung Thiên Nguyên cũng cầm ly rượu uống vào, hướng Lâm Thanh Diện nở nụ cười.

"Ba, ba không thể cứ đồng ý với anh ta như vậy!” Ngay lúc này, Chung Linh Nhi đột nhiên mở miệng.

Chung Thiên Nguyên quay đầu nhìn Chung Linh Nhi một cái, hỏi: "Tại sao?"

"Sao ba có thể dễ dàng đồng ý với anh ta như vậy, anh ta nhất định phải đồng ý với chúng ta một điều kiện, ba mới có thể đồng ý với anh ta.” Chung Linh Nhi nói.

Chung Thiên Nguyên lập tức sinh ra một tia nghi hoặc, ông ta cứ cho là mình đồng ý với Lâm Thanh Diện như vậy là đã bỏ sót điều gì, liền vội vàng hỏi Chung Linh Nhi: "Điều kiện gì?"

Lâm Thanh Diện cũng có chút tò mò nhìn Chung Linh Nhi, không biết cô ta đột nhiên lại muốn ra điều kiện.

"Đương nhiên là cưới con, nếu anh ta không cưới con, ba không thể giúp anh ta!” Chung Linh Nhi trịnh trọng nói.

Chung Thiên Nguyên và Lâm Thanh Diện đều sững sờ, cả hai đều ngẫu nhiên cùng bật cười, không ngờ điều kiện của Chung Linh Nhi muốn nói lại là cái này.

"Ba, ba cười cái gì, con nói không đúng sao, đây chính là cơ hội tốt nhất để con gả cho anh ta, anh ta nhất định phải cưới con mới được, nếu không đến khi ba giúp anh ta, anh ta sẽ chạy mất!” Chung Linh Nhi vô cùng bất mãn nhìn Chung Thiên Nguyên.

Chung Thiên Nguyên bất đắc dĩ thở dài, nói: "Nếu như bây giờ cậu ta chưa kết hôn, nói không chừng ba sẽ thật sự nghe theo con, nhưng bây giờ cậu ta đã kết hôn rồi, ba không thế ép buộc người ta ly hôn để tái giá với con!”

Chung Linh Nhi vô cùng sốt ruột, giống như Lâm Thanh Diện không cưới cô ta, hôm nay cô ta sẽ không thể sống nổi nữa.

"Khụ khụ, cái đó, nếu mọi chuyện đã thương lượng xong, vây tôi đi tìm chỗ để ngủ qua đêm trước đã, ngay mai tôi sẽ liên lạc với ông!” Lâm Thanh Diện hướng Chung Thiên Nguyên nói.

"Cậu không có chỗ ngủ thì đến nhà tôi đi, nhà tôi còn rất nhiều phòng!” Chung Thiên Nguyên nói.

Lâm Thanh Diện vội vàng lắc đầu, nếu thật sự đến nhà ông ta, có lẽ Chung Linh Nhi sẽ điên mất.

Chung Linh Nhi thấy Lâm Thanh Diện lắc đầu, trực tiếp bắt được cánh tay của anh: "Không được, hôm nay anh phải đến nhà tôi ngủ, tôi không yêu cầu anh cưới tôi, nhưng anh muốn ba tôi giúp anh, vậy hôm nay anh nhất định phải đến nhà tôi, nếu không ngày mai chắc chắn tôi sẽ không để ba tôi ra ngoài!”

Lâm Thanh Diện bất lực nhìn vị đại tiểu thư này, anh biết nếu hôm này không đồng ý với cô ta, ngày mai chắc chắn cô ta sẽ quấy rối, trong lòng thầm nghĩ đến nhà của Chung Thiên Nguyên ngủ một tối cũng không có gì, chỉ cần có thể để vị đại tiểu thư này yên tĩnh là được rồi.

Vậy nên anh liền nói: “Vậy được rồi, tôi sẽ không đi tìm chỗ khác nghỉ ngơi, đến nhà cô làm phiền một đêm vậy!”

Chung Thiên Nguyên cũng nở nụ cười, không ngờ Lâm Thanh Diện lại bị Chung Linh Nhi gây khó dễ lợi hại như thế, nếu như Lâm Thanh Diện vẫn chưa kết hôn, nói không chừng Lâm Thanh Diện thật sự trốn không thoát khỏi năm ngón tay của Chung Linh Nhi.

Hai người cũng không có chú ý, sau khi Chung Linh Nhi nghe thấy Lâm Thanh Diện đồng ý, trong mắt lập tức lóe lên sự giảo hoạt.

Đọc truyện chữ Full