TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Tam Giới
Chương 363: Trưởng lão Bảo Thụ Tông áp bách 2

- Giang Trần này, tại vương đô hỗn quá thuận lợi, ở cửa ra vào của Bảo Thụ Tông cũng dám giương oai, xong rồi?

- Đáng đời, thực hi vọng nhiều người như Giang Trần một chút, về sau thời điểm tông môn tuyển bạt, đối thủ cạnh tranh của ta liền ít một chút.

- Tiểu tử này thật có cốt khí, nếu là ta, chỉ sợ dũng khí nói cũng không có?

- Ai, hắn cũng là không may, bị trưởng lão Bảo Thụ Tông bới móc. Giao đồ vật ra, là đắc tội Diệp thái phó, không giao, sẽ đắc tội Thiết trưởng lão. Kẹp ở chính giữa hai nhân vật cường thế, nhất định là không may.

Những đệ tử trẻ tuổi ở đây, các loại suy nghĩ đều có. Có vì Giang Trần đáng tiếc, cũng có vì Giang Trần cảm thấy bất công, đương nhiên cũng không thiếu nhìn có chút hả hê, hi vọng Giang Trần càng thêm không may.

Giang Trần ngay cả thái độ của trưởng lão Bảo Thụ Tông cũng không để ý, há sẽ để ý người bên cạnh nghĩ như thế nào? Như không có việc gì hướng ra ngoài sơn môn.

Thời điểm đi ngang qua Đan Phi, Đan Phi hơi có chút áy náy, đôi mắt dễ thương nhìn Giang Trần, cái miệng nhỏ nhắn nhúc nhích, nhưng lại không biết an ủi Giang Trần như thế nào.

Chuyện này, đích thật là Diệp lão gia tử dẫn ra phiền toái, mà Diệp lão gia tử lại không có đứng ra giảng hòa cho Giang Trần.

Cái này để cho những người ở hiện trường, càng cảm thấy bi quan cho tiền đồ của Giang Trần. Đều cảm thấy Giang Trần thành con rơi của Diệp lão gia tử, bị lão gia tử từ bỏ.

Chính vì như vậy, trong lòng Đan Phi áy náy mới càng nặng.

Thấy Giang Trần một người ra ngoài, mí mắt Đan Phi nhảy lên vài cái, có chút ủy khuất liếc nhìn lão gia tử.

Chỉ thấy lão gia tử mỉm cười, phảng phất hết thảy cùng hắn không có quan hệ.

- Tiểu Đan, có phải cảm thấy lão đầu ta bất cận nhân tình, không giải vây cho Giang Trần hay không?

Trong nội tâm Đan Phi hoàn toàn chính xác có ý nghĩ như vậy, chỉ là, nàng đối với lão gia tử rất tôn trọng, tự nhiên sẽ không thừa nhận.

- Hắc hắc, tiểu gia hỏa, rất có ý tứ. Lão phu thích nhìn hắn như vậy. Người trẻ tuổi nha, phải ngạo một ít, phải nóng nảy một chút. Như vậy mới có sức sống.

- Lão gia tử, chỉ sợ Giang Trần sẽ cảm thấy chúng ta không có nghĩa khí.

Đan Phi nghĩ đến Giang Trần cống hiến, trong nội tâm xác thực có chút áy náy, thầm nghĩ.

- Trong nội tâm Giang Trần, hiện tại nhất định rất ủy khuất.

- Tiểu Đan, nếu như ngươi nghĩ như vậy, chứng minh ngươi chưa hiểu rõ Giang Trần.

Lão gia tử ý vị thâm trường cười cười.

- Tốt rồi, không nói chuyện này nữa, chúng ta cũng đi thôi.

Đan Phi tâm sự nặng nề đi theo.

Ngay cả Diệp Dung, nhìn thấy Giang Trần như vậy, trong nội tâm cũng có chút bất bình thay hắn. Chuyện ngày hôm nay, hoàn toàn không phải Giang Trần sai.

Là Thiết trưởng lão tìm việc.

Thiết trưởng lão không làm gì được Diệp lão gia tử, lại lấy Giang Trần khai đao, đích thật là có chút không có nhân phẩm. Bất quá, tuy trong nội tâm Diệp Dung nghĩ như vậy, nhưng loại lời này, tự nhiên không có cách nào nói ra.

Trở lại vương đô, Diệp Dung nói với Tiết Đồng:

- Tiết Đồng, trở về khích lệ Thiếu chủ của ngươi, chuyện này, về sau lại từ từ suy nghĩ biện pháp, xe đến trước núi ắt có đường.

Tiết Đồng ngược lại vô cùng tiêu sái, cười cười:

- Tứ vương tử yên tâm đi, Thiếu chủ nhà ta nói, có lẽ Thiết trưởng lão cảm thấy rất cuồng, nhưng trên thực tế, dùng cách nhìn của ta đối với Thiếu chủ, hắn chưa hẳn xem trọng một trưởng lão Bảo Thụ Tông.

Diệp Dung cảm thấy im lặng, chủ tử cuồng, như thế nào ngay cả tùy tùng cũng cuồng như vậy.

Bất quá ngẫm lại cũng thế, Giang Trần một đường đi tới, sáng tạo vô số kỳ tích, tựa như hắn nói, Giang Trần là vàng giấu trong cát, nhất định sẽ đại phóng dị sắc.

Dùng thiên phú kinh diễm của Giang Trần, nếu như Bảo Thụ Tông không thu hắn, cũng chưa chắc là Giang Trần tổn thất. Mà thiên tài còn trẻ như Giang Trần, sẽ có rất nhiều tông môn đến đoạt.

Liên minh 16 nước, tông môn cường đại cũng không chỉ Bảo Thụ Tông.

Sau khi về đến nhà, ly khai một tháng thời gian, trong nhà ngược lại cũng thái bình, không có phát sinh sự tình đặc thù gì, để cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn là, một tháng thời gian, tu vi của Quách Tiến, vậy mà lại tiến thêm một bước, theo sau Tiết Đồng, đột phá chín mạch chân khí, thành công tiến vào Chân khí đại sư.

- Xem ra, Ngọc Kỳ Quả trong tay Tiết Đồng kia, là phải cho Quách Tiến rồi.

Câu Ngọc bế quan, còn chưa có đi ra. Xem ra, sau khi phục dụng Ngũ Long Khai Thiên Đan, hẳn là có đại thu hoạch, rất có thể sẽ nhất cổ tác khí, trùng kích Tiên cảnh.

Thoải mái nhất, ngược lại phải kể tới Kiều Bạch Thạch. Theo thời gian trôi qua, Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão, càng lúc càng không muốn ly khai Kiều Bạch Thạch.

Hai người ở chung lâu, lại thật sự lâu ngày sinh tình. Tuy Ninh trưởng lão lớn hơn Kiều Bạch Thạch mấy tuổi, nhưng cái này không là vấn đề.

Ninh trưởng lão chủ động xuất kích, đuổi ngược Kiều Bạch Thạch, hai người vậy mà thật sự bị Giang Trần nói trúng.

Bất quá Kiều Bạch Thạch vẫn rất biết điều, biết rõ thân phận của mình. Dù cùng Ninh trưởng lão xác định quan hệ, nhưng đối với Giang gia, như cũ là trung thành và tận tâm.

Chỉ cần ở vương đô, cơ hồ cách hai ba ngày, đều đến Giang gia nhìn xem, chiếu ứng một chút.

- Trần Nhi, ta nghe Tiết Đồng nói, thời điểm ngươi rời sơn môn Bảo Thụ Tông, cùng trưởng lão Bảo Thụ Tông xảy ra xung đột?

- Phụ thân, việc này không cần phải lo lắng. Việc nhỏ mà thôi.

Giang Trần biết rõ, phụ thân là lo lắng cho tiền đồ của hắn, thế nhưng mà ở Giang Trần xem ra, chỉ là trưởng lão Bảo Thụ Tông, hắn còn không để vào mắt.

Giang Phong thở dài:

- Trần Nhi, ở trên người của ngươi phát sinh hết thảy, hiện tại vi phụ ngẫu nhiên nhớ tới, còn cảm thấy có chút khó tin. Con đường của ngươi, ta làm phụ thân bổn sự thấp kém, không thể vì ngươi trải đường. Về sau, phải dựa vào chính ngươi đi từng bước một.

- Đúng rồi phụ thân, ngài ở Chân Khí cảnh đỉnh phong dừng lại lâu như vậy, cũng nên trùng kích Tiên cảnh thoáng một phát rồi. Ta có một viên Ngũ Long Khai Thiên Đan, chính là tuyệt thế đan dược trùng kích Tiên cảnh. Có thể cho ngươi có chín thành nắm chắc trùng kích Tiên cảnh.

Diệp Phong chấn động:

- Ngươi nói cái gì? Chín thành?

Kỳ thật Giang Trần còn nói bảo thủ, lần này hắn lấy ra, là một viên Ngũ Long Khai Thiên Đan Thượng phẩm. Ngũ Long Khai Thiên Đan Thượng phẩm, đó là chín thành chín nắm chắc.

Nếu không phải tuổi phụ thân khá lớn, bỏ lỡ cơ hội Hóa Linh tốt nhất, hắn tuyệt đối sẽ không chỉ nói chín thành.

Lần trước, hắn luyện chế Ngũ Long Khai Thiên Đan, có năm viên là hợp cách. Trong đó hai viên Hạ phẩm, một viên Trung phẩm, hai viên Thượng phẩm.

Trung phẩm cho Câu Ngọc.

Thượng phẩm, chính hắn dùng một viên, còn lại một viên, tự nhiên là cho phụ thân rồi.

- Phụ thân, việc này không nên lộ ra, sau khi ngươi được viên thuốc này, bế quan ăn vào, trùng kích Tiên cảnh, hẳn là không có vấn đề gì.

Giang Trần tận lực dùng khẩu khí bình tĩnh nói ra, nhưng mà nghe vào lỗ tai Giang Phong, vẫn như là chuông lớn, chấn cả người hắn có chút run run.

Đọc truyện chữ Full