Tả Vân Phi thề thốt:
– Uyển nhi, sao ta có ý nghĩ đó được? Lương dân tốt số một như ta tuyệt đối không thể làm ra chuyện cầm thú đó!
Lâm Thiên bĩu môi, cỡ như Tả Vân Phi còn dám bảo lương dân số một.
Nam Cung Uyển Nhi giơ chưởng đập xuống:
– Hừ hừ, nếu ngươi dám có ý tưởng đó thì coi chừng ta làm chỗ kia của ngươi...!
Tả Vân Phi cảm giác khí lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên não, suýt bụm lại chỗ hiểm. May mà Tả Vân Phi nhớ đang có nhiều người, nên gã chỉ hơi biến sắc mặt.
Lâm Thiên cười to bảo:
– Lão tứ. Vô cùng đồng tình ngươi!
Tả Vân Phi tức giận nói:
– Lão tam, tư tưởng bao xa thì cút xa tới chừng đó cho ta!
Lâm Thiên nói:
– Ha, thế thì ngươi và Nam Cung Uyển Nhi ở đây từ từ ngắm biển, chúng ta biến đây.
Lâm Thiên đi vào làng du lịch.
Còn sáu ngày là bắt đầu đại tái, năm ngày sau nhóm Lâm Thiên sẽ rời khỏi làng du lịch Lưu Vân đi đảo Sinh Tử. Hiện tại đại tái thanh niên thế giới Võ Giả giao lưu đợt một đã sinh ra ảnh hưởng rộng khắp các nước, tin tức truyền thông, các tờ báo lớn, trên mạng tràn ngập tin tức liên quan điều này. Giấy chứng nhận tư cách lên đảo Sinh Tử bị hét giá trên trời, ai nấy đều muốn đích thân đến hiện trường tận mắt nhìn một đám Võ Giả đặc sắc mạnh nhất thế giới.
Mọi người vốn sống trong thời đại hòa bình, võ công, dị năng, huyết tộc, cải tạo gien cách dân chúng bình thường rất xa xôi. Hiện giờ bất chợt biến thiên, nhân loại có lực lượng như siêu nhân, một số người sợ hãi, số khác thì cuồng nhiệt. Nhưng mặc kệ là sợ hoặc cuồng nhiệt thì thế giới đã biến thành như vậy, thứ duy nhất có thể làm là chấp nhận, cố gắng trở thành một thành viên trong số cường giả.
Vô số người nôn nóng muốn biết cường giả thế hệ trẻ mạnh tới mức nào, là một chưởng đập vỡ mấy miếng gạch hay giống như trong truyền thuyết thần thoại có lực lượng hủy thiên diệt địa?
Trung Nam hải Bắc Kinh.
Chủ tịch quốc gia Long Hoa khẽ hỏi:
– Long lão, đại tái lần này thắng thua quan trọng đến vậy ao? Dù gì chỉ có lớp thanh niên tham gia, bọn họ không đại biểu được lực lượng mạnh nhất của các thế lực.
– Đúng rồi, rất quan trọng. Người thắng không chỉ có chìa khóa hình ngôi sao thứ sáu, cũng là khích lệ lớn cho quốc dân. Võ công tiến triển rất chậm, dân chúng bình thường tu luyện mười ngày, nửa tháng có lẽ không chút cảm giác. Nếu không cho bọn họ hy vọng lớn, ta nghi ngờ ít ai kiên trì được. Nếu quốc dân mất niềm tin vào cổ võ thì hậu quả không tưởng tượng nổi.
Long Lăng Thiên lười biếng nói:
– Nếu chúng ta thua nước khác lại tăng mạnh thế công tuyên truyền thì nhiều người sẽ sửa quốc tịch. Nếu thắng thì mặc bọn họ nhảy nhót, trong lòng dân chúng đã cho rằng võ học mạnh hơn mấy thứ này, họ sẽ khắc khổ tu luyện.
Long Hoa gật đầu nói:
– Nếu thắng thì vấn đề Đài Loan cũng dễ giải quyết, không thể kéo dài lâu vấn đề Nam hải được.
Long Lăng Thiên cười nói:
– Lần này đúng là là một cơ hội, Đài Loan vì các mặt nguyên nhân mà không trở về, trong nước có ý kiến rất lớn.
Trong đại học Hải Thiên. Ngụy Phong xem tin tức liên quan đại tái giao lưu Võ Giả thế giới quý một, mắt lộ tia buồn bã. Trên bàn vi tính trước mặt Ngụy Phong là một quyển nội công tâm pháp khá tốt, nó đã vào tay gã ba ngày, nói không động lòng là giả. Ngụy Phong luôn tu luyện ngoại công sớm muốn một quyển tâm pháp thích hợp nội công của mình để tu luyện. Nhưng mỗi khi Ngụy Phong định tu luyện thì lại do dự, nếu tu luyện quyển nội công tâm pháp này lại sửa sang tu công pháp khác thì rắc rối. Lâm Thiên đã bảo sẽ tìm được một công pháp tu chân cho gã.
Tu luyện hay không, đây là cả một vấn đề.
Ngụy Phong chộp lấy nội công tâm pháp, bật lửa đốt:
– Mợ nó, lão tam nhất định sẽ không lừa ta!
Chớp mắt quyển nội công tâm pháp tốt hơn hàng dân chúng tu luyện rất nhiều bị đốt thành tro. Nội công tâm pháp bị đốt cháy, lòng Ngụy Phong tĩnh lại.
Trong không gian Tinh Giới, Lâm Thiên nói với Tiểu Linh đập cánh bay trước mặt mình:
– Tiểu Linh, ta trước tiên lấy ít tiên tinh đặt trong không gian Tinh Giới lưu trữ đi, không thì chờ lúc có đồ tốt xuất hiện sợ là không có vật phẩm đổi!
Tiểu Linh nói:
– Vâng thưa chủ nhân.
Ngay sau đó Lâm Thiên đi tới trước một tòa bảo tháp chín tầng. Thoạt trông bảo tháp không lớn, cao cỡ một trượng. Nhưng Lâm Thiên cảm nhận hơi thở siêu khủng bố từ tòa bảo tháp, nếu không phải hơi thở đó không cố ý tổn thương người thì Lâm Thiên đã bị khí thế khủng khiếp đè chết trong một nốt nhạc.
Trên nóc bảo tháp có ba chữ to, không phải chữ Hán nhưng Lâm Thiên vẫn đọc được ngay, vì Tiểu Linh truyền tin tức chữ đó cho hắn.
– Tàng Tinh tháp?
– Đúng rồi chủ nhân, đây chính là Tàng Tinh tháp. Lúc trước lão chủ nhân có ý định thu đồ đệ, tinh thạch trong Tàng Tinh tháp này là lão chủ nhân chuẩn bị cho đồ nhi chưa nhận. Nhưng sau đó xảy ra vài chuyện, vì vậy lão chủ nhân không thu đồ đệ nhưng vẫn giữ Tàng Tinh tháp lại. Tàng Tinh tháp chia làm chín tầng, mỗi tầng có nhiều tinh thạch. Tầng thứ nhất kém nhất, là tiên tinh hạ phẩm. Từ tầng một đến bốn là tiên tinh. Từ tầng năm trở lên là thần tinh. Bây giờ Lâm Thiên chỉ có thể vào tầng một, muốn vào tầng thứ ai ít nhất phải có thực lực Độ Kiếp Kỳ.
Lâm Thiên hút ngụm khí lạnh:
– Mợ ơi, Độ Kiếp Kỳ mới vào được tầng thứ hai, lão chủ nhân của ngươi hạn chế biến thái quá. Dường như tiên tinh hạ phẩm đã hoàn toàn đủ dùng.
– Đúng rồi chủ nhân, trong Tu Chân giới thì tiên tinh là thứ hiếm hoi, tiên tinh hạ phẩm rất quý giá, đưa ra có nguy hiểm rất lớn, càng không nói đến tiên tinh trung phẩm, thượng phẩm.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân, bản thân Tàng Tinh tháp là một món thần khí, cửu giai tự thành một mảnh không gian. Nhưng với thực lực hiện tại của chủ nhân đừng mơ khiến nó nhận chủ!
Tiểu Linh nói câu đầu tiên khiến mắt Lâm Thiên sáng rực. Thần khí, thứ rất oai. Lâm Thiên nghĩ ngay đến khiến thần khí nhận chủ, nhưng Tiểu Linh nói câu thứ hai đập tan ảo tưởng đó.
Lâm Thiên không cam lòng hỏi:
– Tại sao không thể nhận chủ?
Tiểu Linh cười nói:
– Chủ nhân, tuy rằng Tàng Tinh tháp không phải thần khí công kích, điều kiện nhận chủ thấp rất nhiều, nhưng chủ nhân nghĩ chút xíu tinh thần lực hiện tại có thể khống chế được một món thần khí sao?
Lâm Thiên ném ra hàng loạt câu hỏi:
– Tiểu Linh, mau nói xem tới khi nào mới có thể khiến Tàng Tinh tháp nhận chủ? Và Tàng Tinh tháp không phải thần khí công kích vậy thuộc loại thần khí nào? Nếu Tàng Tinh tháp nhận chủ có thể ta có thể lấy ra tinh thạch mỗi tầng không?
– Tàng Tinh tháp thuộc loại thần khí đặc biệt, chín tầng không gian có thể chứa đồ nhưng lại khác với trữ vật giới chỉ bình thường. Trữ vật giới chỉ chứa được mỗi vật chết, chín tầng không gian Tàng Tinh tháp có thể chứa vật sống.
– Chứa đồ chỉ là một công năng của Tàng Tinh tháp, công năng chủ yếu của nó thật ra là huyễn. Nói đến thì Tàng Tinh tháp là huyễn thần khí trong thần khí đặc biệt. Sau khi chủ nhân có được Phân Thần Kỳ thì có thể thử Tàng Tinh tháp nhận chủ, nhận chủ rồi chủ nhân động ý niệm liền khiến Tàng Tinh tháp bày ra ảo trận xung quanh, trừ phi tu vi cao hơn chủ nhân ba đẳng cấp không thì sẽ chẳng nhìn thấu được ảo trận.
– Ngoài ra dù chủ nhân khiến Tàng Tinh tháp nhận chủ thì tu vi phải đến trình độ nhất định mới lấy được tinh thạch tầng cao hơn.
Lâm Thiên lắc đầu, khẽ thở dài:
– Thứ này tốt thì tốt thật nhưng nếu dùng quá thường xuyên e rằng không tốt cho tu vi của ta. Khí thế vô thiên duy ngã kia cần dùng chiến đấu để tiến bộ, nếu thông qua ảo trận đối địch thoại chẳng qua khiến khí thế chững lại?
Tiểu Linh nói:
– Cái đó... Chủ nhân có thể chọn lĩnh ngộ ảo trận trong Tàng Tinh tháp, mỗi tầng có rất nhiều ảo trận, từ dưới lên trên đẳng cấp càng lúc càng cao. Ảo trận tầng thứ nhất có thể nhốt cao thủ Nguyên Anh kỳ.
Ban đầu mắt Lâm Thiên sáng rực, hắn không có chút đạo pháp, nếu có thể lĩnh ngộ ảo trận thì thực lực sẽ tăng mạnh nhiều.
Giây sau Lâm Thiên nhíu mày nói:
– Tiểu Linh, ta phải đến Độ Kiếp Kỳ mới vào tầng thứ hai được, nhưng ảo trận tầng một cùng lắm chỉ có thể đối phó Nguyên Anh kỳ thì có ích gì? Chờ ta qua Nguyên Anh kỳ thì một bàn tay đập chết Nguyên Anh kỳ, cần gì ảo trận? Rồi lại không học được ảo trận cao cấp hơn!
Tiểu Linh cười tủm tỉm:
– Chủ nhân nghĩ lão chủ nhân sẽ có sơ suất lớn vậy sao? Tuy thân thể chủ nhân không vào được nhưng nguyên thần lại có thể vào tầng trên. Tu luyện ảo trận dù không có thân thể chủ nhân vẫn vào tầng cao được!
Lâm Thiên thở phảo:
– Chỗ tốt này lớn còn hơn ích lợi khiến Tàng Tinh tháp nhận chủ!
Lâm Thiên nói:
– Được rồi Tiểu Linh, vào lấy tinh thạch trước đi. Ngoài ra nếu có thể học một, hai ảo trận càng tốt!
Lâm Thiên đi hướng Tàng Tinh tháp, mỗi bước đi hắn cảm giác Tàng Tinh tháp lại cao lớn hơn một chút. Khi Lâm Thiên đến trước cửa tháp tầng thấp nhất Tàng Tinh tháp thì đã thấp hơn ban đầu gấp trăm lần.
– Diệu pháp tu chân thần kỳ quá.
Lâm Thiên nhìn ra được không phải tháp biến to mà mỗi bước đi thân thể hắn nhỏ một chút, cuối cùng Tàng Tinh tháp cao cỡ trượng lại là vật khổng lồ với hắn.
Cửa tháp nhẹ nhàng mở ra, đẩy ra dễ hơn Lâm Thiên dự đoán, hắn còn tưởng phải gồng sức dữ lắm mới được vào tháp.
Đập vào mắt Lâm Thiên là không gian to lớn, dường như không gian hình tròn, đường kính ít nhất vạn thước. Chính giữa không gian là một ngọn núi tinh thạch, tiên tinh màu trắng nhiều vô số kể, núi tinh thạch cao ngàn thước.
Lâm Thiên trợn to mắt hỏi:
– Tiểu Linh, cái... Cái đống này toàn là tiên tinh?
Tiểu Linh tự hào nói:
– Đương nhiên rồi. Tiên tinh như vậy là vật quý giá với tu chân giả, nhưng lão chủ nhân thu thập chút xíu tiên tinh này dễ như chơi.
Nhiều tiên tinh chất đống, không gian tràn ngập nguyên khí mãnh liệt. Nồng độ nguyên khí đậm hơn thành Cửu Châu gấp mấy trăm lần, mơ hồ thấy dải nguyên khí do các nguyên khí kết thành trong không gian.
Lâm Thiên kiềm chế nỗi lòng giật mình, hắn đến dưới chân núi tinh thạch nhặt một viên tiên tinh lên. Tuy tiên tinh hạ phẩm nhưng nguyên vật thể trắng tinh đẹp hơn mỹ ngọc rất nhiều.
Lâm Thiên nói:
– Tiểu Linh, thu một ít trước đi.
Tiểu Linh đáp:
– Vâng thưa chủ nhân!
Các viên tiên tinh bị thu vào không gian Tinh Giới.
Đột nhiên Lâm Thiên rùng mình:
– Tiểu Linh, chắc có thể hấp thu tiên tinh chuyển hóa thành giới lực? Nhiều tiên tinh như vậy!
Lâm Thiên cảm giác tim đập nhanh gấp đôi.
– Chủ nhân, nếu có thể hấp thu thì ta sớm khiến chủ nhân đến nơi này rồi.
Tiểu Linh lên tiếng:
– Lão chủ nhân không muốn chủ nhân không làm mà hưởng, tuy tinh thạch có thể chuyển hóa thành giới lực nhưng tinh thạch trong Tàng Tinh tháp này không thể bị Tinh Giới hấp thu chuyển hóa.
Trước mắt Lâm Thiên tối sầm sau đó cười gian hỏi:
– Nếu ta dùng tiên tinh nơi này đổi thành tinh thạch khác thì sao? Có phải vẫn không thể hấp thu?
Tiểu Linh trả lời:
– A, cái đó thì lão chủ nhân không hạn chế. Nhưng chủ nhân, tiên tinh là thứ rất hiếm hoi trong Tu Chân giới, nếu chủ nhân không muốn bị nhiều thế lực đến phiền phức vậy tốt nhất đừng lấy nhiều tiên tinh đổi.
Lâm Thiên nghe Tiểu Linh giải thích xong lòng sung sướng. Chỉ cần có thể đổi lấy hấp thu là tốt rồi, rắc rối thì rồi sẽ có cách giải quyết.
Tổng cộng thu một trăm viên tiên tinh, Lâm Thiên kêu Tiểu Linh ngừng thu tiên tinh vào không gian Tinh Giới.
Diện tích không gian cực lớn, trừ nơi núi tinh thạch chiếm chỗ ra mặt đất chỗ khác có các vòng tròn đường kính hai thước. Vòng tròn chia ba màu đỏ, xám, vàng.
Lâm Thiên tò mò hỏi:
– Tiểu Linh, những cái vòng tròn này là gì?
Lâm Thiên bước vào một vòng tròn đỏ.
Tiểu Linh trả lời:
– Chủ nhân, mỗi vòng tròn là một ảo trận, khi chủ nhân tu luyện thì ngồi xếp bằng bên trong là được. Vòng tròn đỏ đại biểu sát trận, màu xám là mê trận, màu vàng là khốn trận. Có vài nơi bao gồm hai loại trận, đấy là trận pháp tổ hợp.
Lâm Thiên nhíu mày hỏi:
– Tiểu Linh, ta không có chút cơ bản trận pháp nào, cứ học trận pháp kiểu này sao?
– Chủ nhân, lão chủ nhân nếu học hết toàn bộ trận pháp này thì căn cơ trận pháp liền vững chắc. Bình thường toàn là học cơ sở trận pháp trước rồi mới học trận pháp, nhưng lão chủ nhân đi ngược lại, học các trận pháp trước, thông qua vô số trận pháp lĩnh ngộ cái gì là trận pháp.