TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 788: Đều là vì muốn tốt cho em

Ba ngày trôi qua trong nháy mắt.

Hôm nay là ngày cuối cùng Lâm Thanh Diện khiêu chiến giới võ đạo Nước C

Năm thế gia cổ võ danh giá trong ba ngày qua đã chuẩn bị, tin rằng hôm nay sẽ khiến cho Lâm Thanh Diện chết trong trận đấu.

Sáng sớm, sân vận động Cửu Giang đã không còn chỗ ngồi, rất đông người đến xem, háo hức ngày chiến đấu cuối cùng của Lâm Thanh Diện.

Người của năm thế gia cổ võ danh giá ngồi ở khoảng cách gần võ đài nhất, năm người Vương Thủ Hạc đều rất tự tin, không nhìn ra chút âu lo nào khi đối diện với khí thế mạnh mẽ của Lâm Thanh Diện.

Mà lúc này bên người bọn họ lại xuất hiện một người đàn ông mặc áo bào đen, ông ta vừa xuất hiện, cả một khu vực lớn trở lên ảm đạm.

Vương Hân Dao ngồi bên cạnh Vương Thủ Hạc, gương mặt tràn đầy vẻ lo lắng, một hồi lâu sau, mở miệng nói với Vương Thủ Hạc: “Ông nội, chúng ta không cần phải đấu với Lâm Thanh Diện được không, thời gian qua cháu có biết được một số chuyện của Lâm Thanh Diện, cảm giác anh ta không giống kẻ tội ác tày trời, nghe nói anh ta vì bà xã của mình, cam tâm tình nguyện ở rể, cho dù là bị người khác xem thường, anh ta cũng chưa từng nói câu oán hận, người như vậy, hẳn là sẽ không đối với chúng ta làm chuyện không hay?”

Vương Thủ Hạc nghe Vương Hân Dao nói vậy, sắc mặt tối sầm, mở miệng nói: “Con nít biết gì, căn bản không hiểu lòng người hiểm ác, anh ta đối với bà xã của mình tốt, nhưng không có nghĩa là đối với chúng ta tốt, anh ta còn sống, đối với năm thế gia cổ võ danh giá chúng ta ngàn lần bị uy hiếp, cho nên phải trừ bỏ anh ta.”

“Nhưng mà, anh ta cũng không làm chuyện gì không tốt với chúng ta.” Vương Hân Dao mở miệng.

“Hai vị Tông Sư của nhà họ La bị giết, khiến nhà họ La suy bại, chẳng lẽ còn chưa đủ sao, Vương Thủ Hạc mở miệng.

“Nhưng theo cháu được biết, Lâm Thanh Diện và nhà họ La có ân oán, chính nhà họ La tìm tới cửa, Lâm Thanh Diện vốn chưa làm cái gì cả, mà tên La Liệt nhà họ La kia muốn giết anh ta, nếu anh ta không ra tay.” Vương Han Dao căn cứ vào thông tin thu thập được mấy ngày qua phản bác lại Vương Thủ Hạc.

Vương Thủ Hạc nhất thời không biết nên trả lời sao với Vương Hân Dao.

Suy nghĩ thật lâu, Vương Thủ Hạc thầm thì với Vương Hân Dao nói: “Dao Dao, cháu còn nhỏ, không nên để ấn tượng này che mắt, tên Lâm Thanh Diện này chính là đồ đệ của tên đại ác nhân Lục Diên Thọ, chỉ cần có dính dáng đến Lục Diên Thọ, sẽ không phải là thứ tốt đẹp gì, hơn nữa thằng nhóc này thiên phú khủng bố, nếu để anh ta trưởng thành, ngày sau năm thế gia cổ võ danh giá chúng ta, địa vị sẽ khó giữ vững, cho nên chúng ta phải nhanh chóng diệt trừ anh ta.”

Vương Hân Dao vội cúi đầu, ánh mắt mang theo sự thất vọng, lẩm bẩm nói: “Nói đến thế, Lâm Thanh Diện vẫn là không có làm sai chuyện gì, chính là bởi vì anh ta tồn tại sẽ gây uy hiếp, cho nên phải trừ bỏ anh ta. Chuyện này từ đầu tới cuối, đều là chúng ta tự tìm anh ta gây phiền toái, và anh ta chính là bị ép phải chống lại.”

Vương Thủ Hạc nghe Vương Hân Dao nói vậy, bắt đầu thở hổn hển, một là bởi vì ông ta phát hiện Vương Hân Dao nói đúng, từ đầu tới cuối, Lâm Thanh Diện căn bản là không đi tìm năm thế gia cổ võ danh giá gây phiền phức, là bọn họ tự mình chủ động tìm tới cửa.

Còn lại là bởi vì bị chính cháu gái trách móc, khiến ông ta hơi khó chịu.

“Cháu thì biết gì về người ta, Vương Thành, đưa cô bé về lầu Long Phượng, nơi này không có chỗ cho cô bé tham dự.”

Vương Thủ Hạc quay đầu nhìn một người đàn ông trung niên bên cạnh

Người này gật đầu, nắm cổ tay áo của Vương Hân Dao, dẫn cô ta ra khỏi sân vận động.

Trần Tùy Lễ ngồi ở bên cạnh Vương Thủ Hạc khẽ nhìn ông ta một cái, mở miệng nói: “Hân Dao vẫn còn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện mưa gió giang hồ.”

Vương Thủ Hạc gật gật đầu, nói: “Đợi sau này con bé trưởng thành, nó sẽ hiểu, hiện tại ta làm những việc này, đều là vì muốn tốt cho nó.”

“Hôm nay sự chuẩn bị của chúng ta không thiếu thứ gì, Lâm Thanh Diện này nhất định sẽ chết trong tay chúng ta.” Trần Tùy Lễ mở miệng.

Vương Thủ Hạc gật đầu, lúc sau ánh mắt lại dừng trên thân người đàn ông mặc áo bào đen, trong đôi mắt hiện lên sự an tâm.

Ẩn mình trong lớp áo bào màu đen, không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt của ông ta, lúc này trên mặt ông ta đang nở nụ cười châm chọc, không biết đang nghĩ gì.

Không bao lâu, Lâm Thanh Diện xuất hiện ở giữa sân vận động, ngay trên võ đài, cả sân vận động đồng loạt vang lên tiếng cổ vũ nhiệt liệt.

“Hừ, cứ để cho thằng nhóc này đắc ý một hồi, qua hôm nay, anh ta sẽ không còn cơ hội đắc ý như vậy nữa đâu.” Ông chủ nhà họ Phương gia Phương Thần hừ lạnh một tiếng.

Lâm Thanh Diện nhìn toàn bộ hiện trường, ánh mắt cuối cùng lại dừng ở năm thế gia cổ võ danh giá, trong lòng anh đã đoán trước đến năm thế gia cổ võ danh giá chắc chắn vì chuyện ngày hôm nay mà chuẩn bị chu đáo, nhưng anh không lo lắng, mặc kệ năm thế gia cổ võ danh giá dùng cách gì đối phó với anh, anh vẫn tỏ thái độ vô cùng thong dong.

Khi ánh mắt anh nhìn đến người đàn ông mặc áo bào đen, hơi lo lắng một chút, nếu anh nhớ không nhầm, chỉ vài ngày trước, năm thế gia cổ võ danh giá không có người này.

Người đàn ông mặc áo bào đen này đem đến một cảm giác phi thường, giống như rắn độc, dường như có thể ra tay bất kỳ lúc nào đoạt mạng người ta.

Nhưng cũng không chú ý nhiều vào người đàn ông mặc áo bào đen, Lâm Thanh Diện điều chỉnh lại trạng thái của mình, sau đó tuyên bố cuộc khiêu chiến ngày hôm nay chính thức bắt đầu, mời các đại cao thủ lên võ đài.

Rất nhanh chóng, có một Tông Sư Cảnh cao thủ khí thế mạnh mẽ lên võ đài, bắt đầu chiến đấu cùng Lâm Thanh Diện.

Hôm nay đến khiêu chiến Lâm Thanh Diện đều là cao thủ, đã được năm thế gia cổ võ danh giá tuyển chọn tỉ mỉ, bọn họ trước mắt tìm các Tông Sư cao thủ đến đây, phải đánh bại hạ uy phong của Lâm Thanh Diện.

Cho nên ngay khi trận đấu vừa bắt đầu, Lâm Thanh Diện đã cảm nhận được chắc chắn có áp lực.

Nhưng với tình huống này, Lâm Thanh Diện lại cực kỳ hưng phấn, chỉ có gặp người khiêu chiến thích hợp, mới có thể tạo đột phá cho chính mình, chứ nếu đối mặt với mấy tên mèo ba chân, thực lực của Lâm Thanh Diện không chỉ không tăng lên, rất có có thể còn vì vậy mà đi xuống.

Mặc dù đối thủ của mấy trận chiến trước đây mạnh mẽ, nhưng so với năm thế gia cổ võ danh giá ra tay thì vẫn yếu hơn một chút, cho nên Lâm Thanh Diện cứ như trước, thoải mái chiến đấu, thắng năm trận liên tiếp.

Đến trận chiến thứ sau, người đã từng thua dưới tay Lâm Thanh Diện, Phương Thần lên võ đài, khiến cho toàn bộ người trong sân vận động cười ồ lên.

“Nếu ta nhớ không lầm, ông đã từng bại dưới tay ta một lần, chẳng lẽ còn muốn thua thêm lần nữa?” Lâm Thanh Diện nhìn thấy đối diện mình chính là Phương Thần, mở miệng nói một câu.

Phương Thần cười lạnh một tiếng, nói: “Nếu ta đã dám lên đây lần thứ hai, tất nhiên ta có thể chiến thắng, cậu không có quy định không được đấu lần thứ hai phải không?”

Lâm Thanh Diện bĩu môi, nói: “Vậy ông chỉ có thể thua lần thứ hai.”

Phương Thần cười nhạo, lúc sau lấy trong áo ra một viên thuốc, bỏ vào miệng.

“Lâm Thanh Diện, nói cho anh biết, hôm nay là ngày chết của anh, cho dù anh có năng lực bằng trời, cũng không thể tiếp tục chiến thắng!”

Lâm Thanh Diện nheo mắt lại, trong lòng dâng lên cảm giác bất an.

Ngay sau đó, khuông mặt của Phương Thần bắt đầu đỏ bừng, khí thế toàn thân tăng cao, vượt qua trạng thái đỉnh phong trước đó của ông ta.

Đọc truyện chữ Full