TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 811: Anh em

Trên đường đi đến Dược Thần Cốc.

Lâm Thanh Diện đi ở đằng trước, Thượng Sam Tinh Vũ một mặt ngoan ngoãn đi theo sau lưng, Lâm Thanh Diện đi nhanh thì cô ta sẽ đi nhanh, Lâm Thanh Diện đi chậm thì cô ta sẽ đi chậm, không dám vượt qua.

Trong văn hóa của đảo quốc vẫn tồn tại truyền thống trọng nam khinh nữ nhất định, Thượng Sam Tinh Vũ cũng đã đồng ý giao mạng của mình cho Lâm Thanh Diện, vậy thì cô ta đối với Lâm Thanh Diện tất nhiên phải nghe theo một trăm phần trăm.

Thông qua sự hiểu biết cả đoạn đường này, Thượng Sam Tinh Vũ phát hiện Lâm Thanh Diện cũng chính là một người chính trực, giữ chữ tín. Trên đường đi Lâm Thanh Diện không thèm nhìn Thượng Sam Tinh Vũ một chút nào, cũng không có đổi ý lời mà mình đã nói ra, mà là nghiêm túc nói với Thượng Sam Tinh Vũ chuyện cụ thể sau khi đến Dược Thần Cốc thì sẽ phải làm cái gì.

Ở trong thế giới quá khứ của Thượng Sam Tinh Vũ, có thể nói đàn ông chính là một danh từ dối trá và không đáng tin cậy, dù sao thì tất cả đàn ông mà cô ta đã tiếp xúc từ nhỏ đến lớn, bao gồm cả ba của cô ta đều là như thế này.

Mà Lâm Thanh Diện đã khiến cho cô ta có cái nhìn khác về đàn ông.

Lâm Thanh Diện nói với Thượng Sam Tinh Vũ xong rồi thì cũng đã đến Dược Thần Cốc, hai người bọn họ giả vờ như là người được gia tộc Thượng Sam phái đến, đi đến để tiến hành giao dịch với đại trưởng lão. Về phần hướng đi của người áo choàng đen, Lâm Thanh Diện cũng đã suy nghĩ kỹ cứ nói là ông ta đã đến Kinh Đô để báo thù cho Lôi Uyên Hành.

Dù sao thì cái này cũng không phải là nói dối, mà là chuyện chân thật xảy ra.

Lâm Thanh Diện biết được từ chỗ của Thượng Sam Tinh Vũ là đại trưởng lão của Dược Thần Cốc cũng không biết người mà gia tộc Thượng Sam phái đến với Thượng Sam Tinh Vũ là người nào, chỉ biết là hai người cái này khiến cho kế hoạch của Lâm Thanh Diện có chút khả thi.

Nếu như mà lần này vẫn bị lỗ tẩy từ lúc vừa mới bắt đầu, vậy thì Lâm Thanh Diện sẽ trực tiếp dùng nắm đấm để nói đạo lý với người của Dược Thần Cốc, xem xem đến cùng bọn họ đã có thu thập được máu và mắt của trẻ em hay chưa, đồng thời cả đời này cũng sẽ không diễn dịch với người khác.

Thượng Sam Tinh Vũ nói là mình có mấy anh trai, Lâm Thanh Diện giống với một người trong số đó đến mấy phần, cho nên cô ta đề nghị Lâm Thanh Diện cải trang làm anh trai của mình. Lâm Thanh Diện cảm thấy không có vấn đề gì, liền đồng ý.

Hai người đi dọc theo đường núi, đến đoạn đường núi này cũng không tính là khó khăn, có thể nhìn ra được đặc biệt khai phá để cho người ta đi đường, xem ra là khách đến thăm Dược Thần Cốc cũng không phải là số ít.

Đi không bao lâu, hai người bọn họ liền nhìn thấy ở phía trước có mấy bóng dáng đang chậm rãi đi về phía trước, trong đó có một người đi đường bình thường, bốn người còn lại thì khiêng một cái ghế, ở trên ghế nằm là một cô gái.

Lâm Thanh Diện không ngờ đến là đụng phải những người khác khi đang trên đường đến Dược Thần Cốc, nhìn thấy dáng vẻ của nhóm người này, lai lịch cũng không đơn giản, chỉ dựa vào hành động cô gái đang nằm ở trên ghế phía trên để cho người khác khiêng đi, cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể làm ra được.

Lâm Thanh Diện cẩn thận quan sát bốn phía, phát hiện bốn người này lại có thực lực nội kình tiểu thành.

Đi bên cạnh là một người đàn ông, cũng là người có thực lực nội kình tiểu thành.

Một lát sau, hai người Lâm Thanh Diện đi về phía nhóm người kia.

“Anh, đoạn đường đến Dược Thần Cốc rốt cuộc là còn thời gian bao lâu nữa mới có thể đến đây, mặt trời chiếu cao như vậy rồi, lớp trang điểm ở trên mặt của em muốn chảy ra hết đây này.” Cô gái nằm ở trên ghế oán trách một câu.

Người con trai quay đầu lại nhìn cô gái một chút, tức giọng nói: “Em cứ ở đó mà thỏa mãn đi, trên đoạn đường đi này sợ là em cũng không đi được một nghìn bước nữa, bốn người bọn họ còn chưa có nói cái gì, còn em thì lại oán trách cả một đường.”

“Xí, em phát tiền lương cho bọn họ đó, đây chính là công việc của bọn họ mà, bọn họ có cái gì mà để phàn nàn đâu. Em là thân thể thiên kim, đường núi ở đây khó đi như vậy, nếu như ngã xuống thì ba của anh sẽ đau lòng lắm đó.” Cô gái chẳng thèm để ý mà nói một câu.

Người con trai lại có chút im lặng, sau đó cũng không nói gì nữa, tiếp tục đi về phía trước.

“Các vị, các người cũng là đi đến Dược Thần Cốc à?” Lâm Thanh Diện đi đến sau lưng của mấy người bọn họ thì mở miệng hỏi một câu.

Người con trai và cô gái đó đều nhanh chóng quay người lại, nhìn thấy ở sau lưng không biết từ lúc nào xuất hiện hai người, cả hai đều giật mình.

Cô gái lại trực tiếp hét lên một tiếng: “Ôi trời đất ơi, hai người các người đi theo sau lưng của bọn tôi từ lúc nào vậy? Các người bỏ tôi xuống đi, đi bắt hai người không có lý lịch rõ ràng này lại.”

Lúc này bốn người đó mới bỏ cô gái xuống, muốn ra tay với hai người Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ.

Thượng Sam Tinh Vũ thấy thế, không hề nghĩ ngợi gì liền ngăn cản ở trước người của Lâm Thanh Diện, lạnh lùng nhìn những người trước mặt.

Trong quá khứ, Thượng Sam Tinh Vũ được xem như là sát thủ chuyên nghiệp mà huấn luyện, hơn nữa cô ta còn có thực lực nội kình đại thành, sức chiến đấu tuyệt đối không thấp.

Chỉ là bởi vì gặp phải Lâm Thanh Diện cho nên thực lực của Thượng Sam Tinh Vũ căn bản cũng không có bất cứ cơ hội nào để phát huy.

Mà những người ở trước mắt là cũng chỉ là nội kình tiểu thành mà thôi, cái này ở trong mắt của Thượng Sam Tinh Vũ cũng không được xem là phiền phức gì.

Người con trai nhìn thấy hai bên muốn đánh nhau, nhanh chóng ngăn cản ở trước mặt của bốn người đó, nói với Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ: “Hai vị, thật ngại quá, cô em gái của tôi có chút xúc động, chúng tôi cũng không ý muốn ra tay với hai người đâu.”

Lâm Thanh Diện nhẹ gật đầu, nhìn thấy người con trai này không phải là người không nói lý, cho nên cũng không tính toán.

“Hai người cũng là đi đến Dược Thần Cốc hả?” Người con trai mở miệng hỏi.

Lâm Thanh Diện gật đầu.

“Đã cùng đường, vậy không bằng chúng ta kết bạn đi, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau luôn.” Người con trai cười cười, mở miệng nói.

Lâm Thanh Diện cũng không từ chối, cảm thấy đi cùng với những người này, đến lúc đó chắc là cũng dễ trà trộn vào Dược Thần Cốc hơn.

Sau khi cô gái đó nghe thấy lời nói của anh trai, lập tức mở miệng nói: “Anh à, anh có biết bọn họ là ai không mà đi cùng với bọn họ trong vùng núi hoang sơ như thế này, nếu như hai người bọn họ mưa đồ làm loạn thì sao đây? Nếu như hai người bọn họ đến đây là nhằm vào nhà họ Đỗ của chúng ta thì sao.”

Người con trai lập tức trừng mắt nhìn cô gái, quát: “Nếu như mà em còn dám nói lung tung nữa thì anh sẽ ném em vào trong rừng núi hoang sơ này đó, để em ở đây cho chó sói ăn thịt.”

Lúc này cô gái mới bớt hống hách đi một chút, nhưng mà ánh mắt nhìn về phía hai người Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ vẫn còn không thiện chí.

Người con trai xin lỗi Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ, sau đó liền cùng nhau đi về phía trước.

Cô gái đó đã bước xuống từ trên ghế, không để cho người ta tiếp tục khiêng nữa, cho nên liền đi theo bên cạnh của người con trai, vẫn luôn đánh giá hai người Lâm Thanh Diện với Thượng Sam Tinh Vũ.

Thông qua cuộc trò chuyện, Lâm Thanh Diện biết được mấy người này là người của nhà họ Đỗ đến từ đảo Hồng, lịch sử võ học ở đảo Hồng tự xưng là độc nhất, không có lui tới với giới võ đạo đại lục, cho nên Lâm Thanh Diện cũng không biết được nhà họ Đỗ này có thực lực như thế nào.

Nhưng mà khi nhìn thấy cao thủ nội kình tiểu thành cũng chỉ khiêng ghế cho cô gái này, vậy thì có thể biết được thực lực của nhà họ Đỗ này cũng không phải yếu kém, biết được vị trí của Dược Thần Cốc là một chuyện chỉ khi đạt được một mức độ nhất định mới có thể biết được.

Người con trai tên là Đỗ Kiến Vĩ, cô gái tên là Đỗ Tiểu Muội, hai người bọn họ là anh em ruột. Lần này đi đến Dược Thần Cốc là nghe theo mệnh lệnh của ba bọn họ, đến đây tìm đan dược để gia tăng thực lực.

Lâm Thanh Diện thì dựa theo lời nói đã nói cùng với Thượng Sam Tinh Vũ, giả vờ như là hai anh em đến từ đảo quốc.

Hai anh em Đỗ Kiến Vĩ nghe thấy Lâm Thanh Diện nói bọn họ là đến từ đảo quốc, cũng không có quá mức kinh ngạc, dù sao thì người đến Dược Thần Cốc xin thuốc đều đến từ khắp nơi trên thế giới, cũng không xa lạ gì.

Đỗ Tiểu Muội nhìn chằm chằm vào Thượng Sam Tinh Vũ một hồi lâu, lúc trước cô ta cảm thấy nhan sắc của mình cũng được xem như là tầm cao, thuộc về phạm trù xinh đẹp, nhưng mà sau khi nhìn thấy dung mạo của Thượng Sam Tinh Vũ thì lập tức có một loại cảm giác tự ti mặc cảm, cảm giác ghen ghét ở trong lòng cũng từ từ nảy sinh.

Một hồi lâu sau cô ta đảo tròng mắt nhìn chằm chằm vào Thượng Sam Tinh Vũ, mở miệng hỏi: “Tôi nghe nói là mấy cô gái xinh đẹp ở đảo quốc của các người đều thích quay phim "hành động tình cảm", dung mạo của cô xinh đẹp như vậy, sẽ không phải cũng đã quay loại phim đó rồi đó chứ?”

Đọc truyện chữ Full