TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 858: Tôi muốn bái sư

Trận chiến này của Thượng Sam Thác Dã và Lâm Thanh Diện trong thời gian cực ngắn đã chấn động cả Đảo Quốc, tất cả những người biết về cuộc chiến này đều kinh thán về thực lực của Lâm Thanh Diện.

Mà Lâm Thanh Diện vốn không có ẩn giấu thân phận của mình, sau khi trận chiến kết thúc, đã tỏ rõ mình là võ giả của nước C, đến Đảo Quốc để trừ ma vệ đạo.

Nhất thời, tất cả những người ở Đảo Quốc đều có thêm một nhận biết mới về võ đạo nước C, biết sự cường đại của võ giả nước C, thậm chí đến cả cấp cao của Đảo Quốc cũng chấn động về chuyện này, đặc biệt hạ lệnh sau này tuyệt đối không được tuỳ ý chọc vào nước C.

Cái tên Lâm Thanh Diện này đã trở thành chủ đề bàn tán ở Đảo Quốc trong một thời gian, trận chiến với Thượng Sam Thác Dã này cũng trở thành truyền kỳ mà mọi người truyền nhau.

Sau khi Lâm Thanh Diện giết Thượng Sam Thác Dã, chuyện đầu tiên mà anh làm chính là giúp Thượng Sam Tinh Vũ tìm mẹ của mình.

Mẹ của cô ta luôn bị người nhà Thượng Sam nhốt trong một địa lao, chỉ cho một lượng nhỏ thức ăn và nước để duy trì sinh mạng, là thủ đoạn để ép buộc Thượng Sam Tinh Vũ.

Thượng Sam Tinh Vũ khi cứu được mẹ ra ngoài, nước mắt tuôn trào, không biết đã cảm ơn Lâm Thanh Diện bao nhiêu lần, thậm chí còn trực tiếp quỳ xuống khấu đầu với Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện biểu thị rằng đây chỉ là điều mà anh nên làm đối với hợp tác giữa bọn họ, Thượng Sam Tinh Vũ cung cấp cho Lâm Thanh Diện không ít tình báo, Lâm Thanh Diện giúp Thượng Sam Tinh Vũ cứu mẹ ra chỉ là hồi báo cho cô mà thôi.

Sau đó Lâm Thanh Diện dưới sự trợ giúp của người nhà Lương Cung đã bắt một đám người cấp cao trong nhà Thượng Sam, xác nhận trong đó có không ít người tu luyện tà pháp, Lâm Thanh Diện đã phế tu vi của bọn họ, khiến bọn họ trở thành người bình thường, sau đó giao lại cho nhà Lương Cung xử trí.

Cái chết của Thượng Sam Thác Dã lần này đã ảnh hưởng đến sự tồn vong của cả nhà họ Thượng Sam, Lương Cung Tín cũng không phải tên ngốc, cái cơ hội ngàn năm hiếm có này ông ta đương nhiên sẽ không bỏ qua, cho nên liền nhân lúc nhà Thượng Sam xáo động mà nuốt hết phần lớn tư sản của bọn họ, thay thế vị trí của nhà Thượng Sam, một bước trở thành gia tộc cường đại nhất ở Đảo Quốc.

Trong lúc cả Đảo Quốc đang chấn động về chuyện của nhà Thượng Sam, thì lúc này Lâm Thanh Diện đang ở trong biệt thự nhà Lương Cung, đau đầu vì hai cô gái ở trước mắt.

Bên trong phòng khách của biệt thự.

Hai người Thượng Sam Tinh Vũ và Lương Cung Nhạn Sương lúc này đang đứng trước mặt Lâm Thanh Diện, nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện với vẻ mặt tràn đầy thành khẩn và chân thành.

Lâm Thanh Diện ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt cạn lời và bất lực.

“Tôi không quan tâm, tôi muốn bái anh làm thầy, anh lợi hại như vậy, tôi thật sự chỉ muốn theo anh học bản lĩnh mà thôi, thật sự không có ý đồ gì khác với anh nữa.” Lương Cung Nhạn Sương nghiêm túc mà nói.

“Bà cô ơi, cô đừng làm loạn nữa, bản thân tôi còn chưa sành sỏi nữa thì lấy gì ra dạy cô.” Lâm Thanh Diện bất lực mà nhìn Lương Cung Nhạn Sương, nói.

“Anh đã lợi hại như thế này rồi, sao có thể chưa sành sỏi chứ, anh chỉ là chê bai tôi mà thôi, hôm nay nếu như anh không nhận tôi làm đồ đệ thì tôi sẽ đi nước C tìm Bích Hoài, nói với cô ấy cuộc sống của chúng ta trước đây, cho dù anh không có làm gì thì anh cũng không ngăn được Bích Hoài suy nghĩ nhiều.” Lương Cung Nhạn Sương lập tức trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện, làm gì giống đang bái sư chứ, quả thật là đang ra lệnh cho Lâm Thanh Diện thì có.

Lâm Thanh Diện nhíu chặt mày, hết cách với cô đại tiểu thư này.

Thượng Sam Tinh Vũ cũng nhìn chăm chăm Lâm Thanh Diện một cái, mở miệng nói: “Công tử, tôi không cầu xin cậu nhận tôi làm đệ tử, tôi chỉ hy vọng anh có thể giữ tôi lại bên cạnh anh làm một người hầu, anh có ơn lớn với tôi, tôi đã sắp xếp ổn thoả cho mẹ rồi, hơn nữa mẹ tôi cũng vô cùng ủng hộ quyết định sau này làm trâu làm ngựa cho anh, cho nên xin anh cho phép tôi ở lại bên cạnh anh.”

Thấy Thượng Sam Tinh Vũ cũng gia nhập, Lâm Thanh Diện đau đầu, mở miệng nói: “Tôi không cần người hầu gì hết, hơn nữa tôi đã có vợ rồi, cô cứ đi theo tôi thì cũng không thích hợp lắm đâu.”

“công tử, tôi sẽ không có suy nghĩ gì không tốt cho anh đâu, tôi biết vị trí của mình, tôi chỉ muốn báo ân cho công tử mà thôi, nếu như công tử không đồng ý thì lương tâm tôi sẽ bất an, xin công tử nhất định phải đồng ý thỉnh cầu của tôi.”

Nói xong, Thượng Sam Tinh Vũ trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lâm Thanh Diện, vẻ mặt thành khẩn.

Lương Cung Nhạn Sương thấy vậy, cũng vội vàng học theo quỳ xuống, lên tiếng nói: “Tôi cũng cầu xin anh nhận tôi làm đồ đệ, tôi nhất định sẽ nghe lời anh mà.”

Đám người Lương Cung Tín, Điền Đảo Phương Tử ở trong nhà cũng nhìn cảnh này với vẻ bất lực, nhưng không có ai tiến lên ngăn cản cả.

Điền Đảo Phương Tử nhìn Lâm Thanh Diện một cái, nói: “Lâm Thanh Diện, hay là cậu đồng ý hai đứa nó đi, hai đứa con gái bọn nó, sẽ không tạo thành uy hiếp gì cho cậu, hơn nữa cậu mà đồng ý với bọn nó, đối với cậu mà nói cũng không có tổn thất gì.”

Lâm Thanh Diện nghe thấy lời của Điền Đảo Phương Tử, lập tức cảm thấy hai cô gái này có thể sẽ tạo thành sự uy hiếp cực lớn cho anh, dù sao Lâm Thanh Diện biết suy nghĩ trong lòng của Điền Đảo Phương Tử, người phụ nữ này, không có đơn giản như vậy.

Hơn nữa trải qua rất nhiều chuyện, Lâm Thanh Diện phát hiện, phụ nữ, luôn luôn đáng sợ hơn mấy đối thủ có thực lực mạnh mẽ kia, bởi vì nhiều lúc, bạn căn bản sẽ hết cách với bọn họ.

Lương Cung Kham Thái nhìn thấy hai đứa con gái đều quỳ xuống trước mặt Lâm Thanh Diện, đôi đồng tử lập tức đảo, tiếp đó đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, cũng phịch một tiếng quỳ xuống.

“Lâm Thanh Diện, dù sao cũng có hai đứa nó rồi, có thêm tôi cũng không có nhiều, tôi thật sự muốn bái sư theo anh học công phu, tâm tư tuyệt đối sẽ đơn thuần hơn hai đứa nó.” Lương Cung Kham Thái lên tiếng.

Anh ta vừa dứt lời, không những khiến Lâm Thanh Diện trừng anh ta một cái, Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ cũng nhìn sang anh ta với vẻ mặt phẫn nộ, gần như sắp ăn anh ta luôn rồi vậy.

“Lương Cung Kham Thái, anh có ý gì, tâm tư của anh đơn thuần hơn bọn em là sao, không lẽ tâm tư của bọn em không đơn thuần sao!” Lương Cung Nhạn Sương trực tiếp hét lên với Lương Cung Kham Thái.

“Cậu Lương Cung xin đừng tuỳ ý vu nhọ bọn tôi, tôi thật sự là muốn làm người hầu cho công tử để báo đáp ân tình của cậu ấy, sao có thể có tâm tư khác kia chứ.” Lương Cung Nhạn Sương cũng mở miệng nói với giọng điệu tránh cứ.

“Nếu như anh còn làm loạn thì bây giờ tôi sẽ cho anh một đao đó.” Lâm Thanh Diện nhìn chăm chăm vào Lương Cung Kham Thái, lạnh lùng nói.

Lương Cung Kham Thái nhìn thấy ba người họ đều tức giận như vậy, vội vàng đứng dậy, lẩm bẩm nói: “Xin lỗi xin lỗi, sư này tôi không bái nữa, hai đứa tiếp tục đi.”

Lâm Thanh Diện lại quay đầu sang nhìn hai người Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ, lên tiếng nói: “Hai cô đứng dậy đi, tôi sẽ không nhận đồ đệ, cũng sẽ không nhận người hầu, tâm ý của các cô tôi đã nhận rồi, đó đã đủ rồi, bây giờ mục tiêu tôi đến Đảo Quốc đã thành rồi, cũng là lúc phải về.”

Nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện, hai cô gái lập tức sốt sắng.

“Tôi không quan tâm, tóm lại anh không nhận tôi làm đồ đệ, tôi sẽ không đứng dậy.”

“Tinh Vũ cũng vậy, công tử không đồng ý nhận Tinh Vũ làm người hầu, Tinh Vũ sẽ không đứng dậy.”

Lúc Lâm Thanh Diện đang đau đầu, thì một tiếng cười chợt truyền đến trong tai của mỗi một người.

“Thật đúng là náo nhiệt, con bé e thẹn đáng yêu thế này cậu vậy mà lại không cần, thật là tàn nhẫn.”

Tiếp đó đám người liền nhìn thấy một lão già mặc áo bào trắng, mái tóc bạc phơ xuất hiện ở cửa.

Đọc truyện chữ Full