TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 1100: Con rối

Lâm Thanh Diện không thể ngờ, bóng đen xuất hiện ở đây lại trông có vẻ rất giống người bình thường!

Đồng thời trong lòng anh cũng có một nỗi kinh hoàng sâu sắc, ban nãy người này rất nhẹ nhàng đã giữ được con dao dài mà anh dùng sức mạnh để biến ra.

Hơn nữa chỉ khẽ dùng lực, con dao dài của Lâm Thanh Diện đã lập tức biến mất.

Điều này khiến Lâm Thanh Diện cảm thấy anh và ông ta vốn không phải người cùng đẳng cấp.

Ban nãy rõ ràng anh không cảm nhận được bất cứ sự xuất hiện nào về sức mạnh của người đàn ông trung niên này, giống như là một người đàn ông trung niên hoàn toàn dựa vào sức mạnh cơ thể hóa giải sự công kích của anh.

Cơ thể của người đàn ông này mạnh đến mức độ nào mới có thể tay không giữ lấy con dao của Lâm Thanh Diện chứ?

Suy nghĩ này lướt qua trong đầu Lâm Thanh Diện, sau đó anh nhanh chóng lùi về phía sau.

Một người đáng sợ như vậy đứng trước mặt anh, nếu đối phương muốn giết anh, e là không cần tốn chút sức nào.

“Tiền bối, quả thực ngại quá, tôi không phải cố ý xông vào đây đâu, nếu tiền bối không cho qua, tôi sẽ trở về.” Lâm Thanh Diện ôm quyền với người đàn ông trung niên trước mặt.

Người đàn ông trung niên đứng nguyên tại chỗ, không có bất cứ động tác nào, cũng không biết là đang nghĩ gì.

Lúc này Lâm Thanh Diện cũng mới có tâm tư cẩn thận quan sát người đàn ông trung niên.

Anh phát hiện người đàn ông trung niên này nhì có vẻ rất giống người bình thường, nhưng lại cho người ta một cảm giác rất không hài hòa, đôi mắt của ông ta không có bất cứ thần thái nào, như là thiếu mất linh hồn vậy, ngây ngốc lại trì độn.

Có điều tốc độ ban nãy của người đàn ông này khiến Lâm Thanh Diện hiểu rõ, ông ta chắc chắn không phải kẻ trì độn, chỉ là nhìn có vẻ ngây ngốc mà thôi.

Thấy người đàn ông trung niên kia không có phản ứng, Lâm Thanh Diện bèn thử hỏi dò một lần nữa: “Tiền bối, không biết nơi này là nơi nào, có thể nói được không?”

Người đàn ông trung niên kia vẫn không có phản ứng gì.

Lâm Thanh Diện nhất thời cảm thấy có chút kì lạ, theo lí mà nói cho dù người đàn ông trung niên này không muốn để ý đến anh, cũng nên có chút phản ứng mới phải, chứ không phải giống một bức điêu khắc, đứng bất động tại đó.

Đúng lúc này, trong đầu Lâm Thanh Diện hiện lên một từ, khiến anh tìm được nguyên nhân người đàn ông trung niên này đứng bất động tại chỗ.

Con rối!

Người đàn ông trước mắt tuy trông không khác gì người bình thường, nhưng đôi mắt ông ta không có chút thần thái nào, giống như không có linh hồn vậy, chứng tỏ người đàn ông này so với người bình thường vẫn có sự khác biệt nhất định.

Nếu không cho dù có là người trì độn, cũng sẽ không đứng tại chỗ một lúc lâu như vậy mà không có bất cứ động tĩnh và phản ứng nào.

Người đàn ông trung niên này chắc là một con rối mạnh mẽ được chế tạo ra từ chất liệu đặc biệt nào đó, vì vậy nên ban nãy lúc giao đấu với Lâm Thanh Diện mới không có bất cứ sự dao động nào của sức mạnh, chỉ thuần túy dựa vào sức mạnh cơ thể.

E là chỉ có con rối mới có thể phát huy sức mạnh của cơ thể đến mức độ này.

Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Diện đại khái cũng đoán được tại sao anh hỏi ông ta mà ông ta lại không có chút phản ứng nào rồi.

Con rối này chắc là đang hành động tuân theo một vài chỉ thị đơn giản, nếu Lâm Thanh Diện không kích thích một vài điều kiện, chắc những con rối này sẽ không có bất cứ phản ứng nào.

Nghĩ như vậy, Lâm Thanh Diện đi về phía trước hai bước, muốn xem xem con rối này sẽ có phản ứng gì. Cập nhật nhanh tại truyen.one

Quả nhiên, Lâm Thanh Diện vừa tiến lên hai bước, con rối kia đã giơ tay lên, cản anh lại.

Hơn nữa cổ họng của ông ta còn phát ra tiếng khàn khàn.

“Nếu muốn thông qua, buộc phải chấp nhận thử thách, bất kể sống chết, cậu còn muốn tiếp tục không?”

Lâm Thanh Diện nghe thấy con rối nói ra lời này, nhất thời ngơ ra, không ngờ lại thật sự là một con rối, chỉ cần anh biểu hiện ra dáng vẻ muốn đi qua, ông ta mới nảy sinh phản ứng.

Hơn nữa thử thách mà con rối nói đã thu hút sự chú ý của Lâm Thanh Diện, anh nghĩ một lúc, hỏi: “Thử thách gì?”

Lâm Thanh Diện vốn tưởng rằng sẽ không nhận được bất cứ câu trả lời nào, anh cũng chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi, nhưng không ngờ lại nhận được câu trả lời của con rối.

“Đại sảnh phía trước được gọi là đại sảnh ý chí, là nơi mà lúc chủ nhân còn sống đã ở, sau này được dùng để thử thách ý chí của con người, người tiến vào đại sảnh sẽ cảm nhận được một luồng trọng lực, càng vào trong, trọng lực sẽ càng mạnh, không có bất cứ cách nào, máy móc nào có thể tránh được trọng lực này, chỉ có thể dựa vào ý chí của bản thân để chống cự, người có ý chí càng mạnh, trọng lực có thể chịu đựng được cũng càng mạnh.”

“Nếu không đủ ý chí, sẽ bị trọng lực nghiền nát, nếu thực lực không vượt qua chủ nhân, cho dù thủ đoạn thông thiên cũng không thể hóa giải trọng lực này, sống sót ra khỏi đại sảnh ý chí, sẽ được xem là thông qua thử thách.”

Nghe thấy lời con rối nói, Lâm Thanh Diện lập tức cảm thấy rất thần kì, không ngờ lại còn có thủ đoạn dùng thể thử thách như vậy nữa.

Theo lời con rối nói, đại sảnh ý chí này sẽ không quan tâm tới thực lực của người đi vào, muốn vượt qua, chỉ có thể dựa vào ý chí của mình, trừ phi thực lực vượt qua chủ nhân mà con rối nói kia, nếu không thì không thể nào hóa giải được trọng lực này.

Chỉ là một con rối đã khiến Lâm Thanh Diện cảm thấy có chút sợ hãi rồi, nghĩ thôi cũng biết chủ nhân của nó ghê gớm đến mức độ nào.

Dù sao chắc chắn Lâm Thanh Diện không thể dựa vào thực lực để hóa giải trọng lực này được.

Hơn nữa đây còn là lần đầu tiên anh nghe thấy trọng lực có thể tùy theo sự thay đổi của ý chí con người mà thay đổi, điều này cũng đủ để chứng tỏ thủ đoạn của người tạo ra đại sảnh ý chí này đáng sợ đến mức nào.

Chủ nhân mà con rối nói rất có thể là một vị đại năng đã xuất hiện trên Trái Đất năm nghìn năm trước.

Đến đây, về cơ bản Lâm Thanh Diện có thể chắc chắn, đây không phải bí cảnh gì cả, đây chắc là mộ huyệt của một vị đại năng, hoặc là một nơi kiểu như di tích.

Điều này cũng có nghĩa, cho dù tiếp tục đi xuống phía dưới, cũng rất có thể không tìm được dược liệu anh cần.

Vì vậy Lâm Thanh Diện có chút cho dự, không biết anh có nên đi xuống hay không.

Suy nghĩ một lúc lâu, Lâm Thanh Diện nhìn về phía đại sảnh ý chí, anh đoán, thử thách mà người chủ nhân kia để lại chắc chắn là có mục đích.

Nếu như anh tiếp tục đi về phía trước, nói không chừng sẽ có thu hoạch không ngờ tới, dù sao cũng không có ai tạo ra một thử thách ở đây chỉ để trêu chọc người đến sau cả.

Người chủ nhân này chắc chắn đã để lại món đồ quý giá gì đó ở đây.

Tuy mục đích của Lâm Thanh Diện là dược liệu, nhưng đồng thời anh cũng cần nhanh chóng nâng cao thực lực của mình, dù sao bí cảnh mà Trần Vô Cực nói cũng rất gian nan, nguy hiểm, với thực lực hiện tại của anh, đi vào chỉ có một con đường chết.

Mà thử thách nơi này rõ ràng không cần thực lực quá mạnh, cũng có cơ hội thông qua.

Về mặt ý chí, Lâm Thanh Diện cũng rất có tự tin với bản thân, nếu ý chí của anh yếu ớt, sao có thể từng bước từng bước đi đến ngày hôm nay được.

Hít sâu một hơi, cuối cùng Lâm Thanh Diện cũng đưa ra quyết định!

Tiếp tục tiến về phía trước!

Cho dù đại sảnh ý chí này còn thử thách khác, Lâm Thanh Diện cũng vẫn có thể rút lui, vì vậy không có gì đáng sợ cả.

Anh nhìn con rối kia, nói: “Tôi chấp nhận thử thách.”

Con rối như là nghe hiểu lời Lâm Thanh Diện nói, lập tức quay người qua một bên, làm ra tư thế mời với Lâm Thanh Diện.

Đọc truyện chữ Full