TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 1153: Cỏ dại mà thôi

“Ha ha, cái tên ngu này mua rồi hả? Trong mắt của tôi không có gì tốt nhất, đừng có nghĩ anh ta đã bị lừa gạt mấy lần rồi, dù sao thì cũng là lãng phí tiền của anh ta, tôi cũng chỉ chờ để chế giễu mà thôi”

Vốn dĩ Hứa Lệ Lệ xuất hiện ở đây cũng không phải là muốn nhắc nhở Lâm Thanh Diện, chẳng qua là đến đây xem trò cười của Lâm Thanh Diện mà thôi.

Dù sao thì trước kia Lâm Thanh Diện đã hung hăng đánh vào mặt của cô ta, cô ta thấy hiện tại đã đến lúc tìm về mặt mũi của mình. Nhưng mà vào lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên ở bên tai của Lâm Thanh Diện.

“Chàng trai, có thể cho tôi xem gốc dược liệu này được không?”

Sau khi nghe thấy âm thanh này, tất cả mọi người đều xoay người nhìn qua, liền nhìn thấy có một ông già với mái tóc trắng đang đi về phía bọn họ, mà ở bên cạnh của ông ta có một cô gái trẻ tuổi đang đứng đó, từ trên xuống dưới đều lộ ra một cỗ khí chất, khiến cho người ta cảm thấy chỉ có thể nhìn từ xa, nhưng không thể chọc ghẹo.

Mà Lâm Thanh Diện cũng chỉ lạnh nhạt gật đầu rồi đưa cây cỏ tinh khiết ở trong tay cho ông già này, sau khi ông già này nhận lấy thì ông ta lập tức quan sát, sau đó trong nháy mắt trên mặt liền xuất hiện vẻ kinh ngạc, trong giọng nói của ông ta cũng bắt đầu xuất hiện sự run rẩy.

“Thật là bất ngờ, thật là bất ngời Ở một nơi như thế này vậy mà còn có thể xuất hiện loại vật này!” Hiển nhiên là lúc này ông cụ ấy cũng đã nhận ra cái này căn bản không phải là một cây cỏ dại: “Lúc còn sống lại có thể nhìn thấy được nó, là dược liệu được ghi chép.

trong sách y dược cổ truyền của nhà chúng ta, cái này thật sự làm cho người ta phải rung động”

Hai tay của ông cụ cũng bắt đầu trở nên run rẩy, trong lòng của ông ta kích động tràn đầy.

“Ông nội, chẳng lẽ là ông muốn cây thảo dược này hả? Vậy thì chúng ta mua lại nó đi”

Cô gái đi ở bên cạnh ông cụ liền lập tức mở miệng nói, dù sao thì cô ta hiếm khi thấy ông nội có thể lộ ra một vẻ mặt như thế.

“Nếu như các người chỉ là muốn nhìn một chút, vậy thì dĩ nhiên là không có chút vấn đề gì. Nhưng mà nếu như các người muốn mua lại nó, vậy thì đáng tiếc quá, cái này căn bản không có khả năng đâu”

Trong giọng nói của Lâm Thanh Diện tràn đầy ý cười.

“Tại sao lại không có khả năng được chứ?

Chẳng lẽ là không phải anh chỉ muốn tiền thôi sao? Tôi cho anh tiền, anh không cần phải lo lắng về tiền, anh muốn bao nhiêu thì chúng tôi có bấy nhiêu, không phải lúc nãy anh dùng ba triệu để mua gốc dược liệu này đó à? Tôi cho anh ba trăm triệu”

Lúc nãy, cô gái này đã nghe thấy đoạn đối thoại của Lâm Thanh Diện và Hứa Lệ Lệ.

Biết là Lâm Thanh Diện đã bỏ ra ba triệu để mua loại dược liệu này, cho nên cô ta trực tiếp nâng cao giá lên thành ba trăm triệu, trong nháy mắt liền nâng giá của gốc dược liệu ngày lên tận một trăm lần.

Mà sau khi nghe thấy lời nói của cô gái này, Hứa Lệ Lệ liền lập tức sửng sờ tại chỗ. Cô ta thấy Lâm Thanh Diện đã là một tên ngu ngốc chính cống rồi, thế mà lại còn bỏ ra ba triệu đi mua một ngọn cỏ dại không có tiếng tăm gì hết.

Nhưng mà hiện tại chỉ chớp mắt, thế mà có người còn muốn bỏ ra ba trăm triệu mua gốc cỏ dại từ trong tay của Lâm Thanh Diện đi, chẳng lẽ là tiền trên thế giới này đều là giấy lộn hết rồi à?

Đương nhiên là giờ phút này biểu cảm của người thay đổi kịch liệt nhất đó chính là người đàn ông lúc nấy vừa mới bán gốc cỏ tinh khiết này cho Lâm Thanh Diện, anh ta cho rằng đây chẳng qua chỉ là một cây cỏ dại ven đường mà thôi.

Anh ta có thể cầm được số tiền ba triệu đã là một cái giá trên trời rồi, nhưng mà vừa trôi qua không có mấy phút, trong nháy mắt cái gốc dược liệu này lại tăng đến cấp độ ba trăm triệu.

Trên mặt của cô gái mang vẻ khinh thường nhìn Lâm Thanh Diện, lúc cô ta nhìn thấy trên người của Lâm Thanh Diện ăn mặc rất giản dị thì cô ta tin rằng cái giá ba trăm triệu tuyệt đối có thể để cho Lâm Thanh Diện lập tức quyết định bán gốc dược liệu lại cho cô ta, cô ta thậm chí còn có thể tưởng tượng đến lúc đó mình có thể nhìn thấy được trên mặt của Lâm Thanh Diện tràn đầy vẻ lấy lòng.

Dù sao thì cô ta đã nhìn thấy cảnh tượng này rất thường xuyên, không biết là có bao nhiêu người đã khâm phục nguồn tài chính của cô ta.

Mà giờ phút này, nghe thấy lời nói của cô gái đó, Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy rất là buồn cười. Chẳng lẽ nhìn anh giống như là một người thiếu tiền à? Không cần phải nói, chỉ là ba trăm triệu, ngày hôm nay cho dù có cho anh ba tỷ thì anh cũng sẽ không thèm nhìn cô gái này một chút nào.

Ngọn cỏ tinh khiết này cũng không phải là chỗ nào cũng có nó, có rất ít người có cơ hội nhìn thấy nó được một lần, bởi vì nơi mà bọn nó sinh trưởng có điều kiện vô cùng khắc nghiệt.

“TI nó đi”

ật là ngại quá, tôi cũng không có ý định bán Trong giọng nói của Lâm Thanh Diện đầy vẻ bình thản.

Trong nháy mắt nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, không chỉ có người đàn ông, còn có cô gái muốn mua ngọn cỏ này từ trong tay của Lâm Thanh Diện cùng với Hứa Lệ Lệ đều mở to hai mắt mà nhìn.

Bọn họ thật sự không ngờ đến giá cả của một ngọn dược liệu này bây giờ đều đã lên tới ba trăm triệu rồi, nhưng mà Lâm Thanh Diện lại không có ý định muốn bán nó đi.

“Quả nhiên cái thằng nhóc này thật sự là một tên ngu chính cống”

Lúc Hứa Lệ Lệ nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, trên mặt tràn đầy nụ cười khinh thường.

Cô ta thấy chắc chắn là đầu óc của Lâm Thanh Diện có vấn đề rồi.

Đây chẳng qua chỉ là một gốc dược liệu bình thường mà thôi, lại có thể để người ta bỏ ra ba trăm triệu mua nó, thậm chí còn có thể lấy lòng của cô gái này một phen.

Mà lúc này, cô gái nhìn thấy Lâm Thanh Diện lại từ chối mình, trong lòng của cô ta lập tức dâng lên cảm giác khinh thường.

Cô ta thấy chắc chắn là Lâm Thanh Diện chỉ muốn nâng giá lên mà thôi, cho nên âm thanh bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, cảnh cáo Lâm Thanh Diện.

“Tôi đã tăng giá cả cây thảo dược của anh lên đến một trăm lần rồi, tốt nhất là anh đừng có quá tham lam”

“Hiện tại thứ này là của tôi, chẳng qua là các người cứ khư khư cố chấp, cứ muốn mua nó, từ đầu đến cuối tôi đều không có dự định bán nó đi. Lại nói gốc dược liệu này căn bản cũng không phải dùng ba trăm triệu là có thể mua được, không tin thì cô hỏi ông nội của cô thử xem, hỏi ông ta rằng ba trăm triệu có thể mua được thảo dược như thế này hay là không?”

Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy vô cùng bưồn cười, trực tiếp mở miệng nói.

Nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, cô gái này thật sự không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại dám nói chuyện với cô ta như vậy.

Mà ông cụ này cũng đã khôi phục lại thần trí từ trong khiếp sợ, trên mặt của ông ta tràn đầy nụ cười nói với Lâm Thanh Diện.

“Chàng trai trẻ, tôi thật sự muốn gốc dược liệu này: “Nhưng mà ông cũng đã biết nó là cái gì, vậy thì tôi đương nhiên cũng biết, cho nên tôi không thể nào cho ông được”

Lâm Thanh Diện lập tức lắc đầu, lên tiếng nói.

“Vậy như thế này đi, nếu như cậu đã không có cách nào từ bỏ thứ mà cậu yêu quý, thế thì tôi cho cậu ba tỷ, cậu có đồng ý bán thảo dược này cho tôi không?

Cái giá này đã được xem như là đáng giá rồi đó”

Ông cụ lên tiếng một lần nữa, với gương mặt tràn đầy nụ cười, lúc này trong lòng của ông ta chỉ cảm thấy mình đã đưa ra cái giá này rồi, thế thì thảo dược này đã là vật trong túi của ông ta.

Dù sao thì ông ta cũng không tin là mình đã hứa đưa ba tỷ mà Lâm Thanh Diện còn có thể từ chối ông ta một lần nữa, ba tỷ là con số trên trời, cho nên ông ta cứ mang theo nụ cười đầy mặt mà nhìn Lâm Thanh Diện, chờ đợi câu trả lời của Lâm Thanh Diện.

Đọc truyện chữ Full