TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 1764

CHƯƠNG 1764: NẶC NẶC MẤT TÍCH

Lâm Thanh Diện trở lại Hạo Nhiên Môn lần nữa, khuôn mặt anh đầy mệt mỏi, một thời gian mãi đuổi theo để giết chết tên quỷ vương kia, anh tốn không ít sức lực.

Vừa trở lại Hạo Nhiên Môn, anh nhìn thấy Hứa Bích Hoài đang thừ người ngồi ở trong sân, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Khóe miệng Lâm Thanh Diện hơi nhếch lên, đi tới sau lưng Hứa Bích Hoài, cẩn thận ôm cô từ phía sau.

“A…” Hứa Bích Hoài đột nhiên bị Lâm Thanh Diện ôm, cơ thể run lên sợ hãi, sau đó một luồng nội lực thuần trắng từ cơ thể Hứa Bích Hoài bộc phát ra.

“Lâu rồi không gặp. Không ngờ vừa nhìn thấy chồng mình lại muốn đánh chồng mình rồi.” Lâm Thanh Diện cười nói.

Sau khi Hứa Bích Hoài nghe thấy giọng nói của Lâm Thanh Diện, cô đột ngột quay đầu lại, vẻ mặt nhìn Lâm Thanh Diện trở nên rất kỳ lạ.

Trong mắt Hứa Bích Hoài vừa vui lại vừa hơi buồn, vẻ mặt của cô đặc biệt phức tạp.

“Sao vậy? Anh về rồi, em không vui sao?” Lâm Thanh Diện cười nhẹ nói.

*Vui chứ… nhưng em có chuyện muốn nói với anh, anh phải bình tĩnh nghe đây.” Hứa Bích Hoài ngập ngừng nói.

“Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Sau khi Lâm Thanh Diện nghe xong lời nói của Hứa Bích Hoài, vẻ mặt trở nên hơi khó hiểu, cũng không biết cô đã xảy ra chuyện gì mà vẻ mặt lại như vậy.

“Nặc Nặc mắt tích rồi.” Hứa Bích Hoài cắn răng nói, trong mắt hiện lên vẻ đau khổ.

Khi nghe thấy câu này, vẻ mặt của Lâm Thanh Diện thay đổi, anh chưa bao giờ nghĩ Nặc Nặc sẽ mắt tích, chẳng trách Hứa Bích Hoài lại thế này.

“Nặc Nặc sao lại mắt tích? Con bé không phải ở trong Hạo Nhiên Môn suốt sao?” Lâm Thanh Diện cắn răng nói, trong mắt tràn đầy tức giận.

“Sau khi phát hiện Nặc Nặc mắt tích, bọn em lập tức cử người ra ngoài tìm kiếm, nhưng tìm rất lâu rồi mà vẫn không thấy, không biết Nặc Nặc đã đi đâu.” Hứa Bích Hoài nói đến đây thì nước mắt từ từ chảy ra.

“Anh biết rồi, chắc chắn là tên ác thần đáng chết đó. Chỉ có hắn mới làm chuyện như vậy. Nếu không, Nặc Nặc sao có thể mắt tích chứ.” Lâm Thanh Diện nghiền răng nghiền lợi nói, cơ thể vì tức giận mà run rẩy.

“Nặc Nặc đã biến mắt bao nhiêu ngày rồi, có lẽ vẫn còn cơ hội tìm được.” Lâm Thanh Diện vội vàng nói, chỉ cần mắt tích không lâu, có lẽ anh vẫn có thể tìm được tung tích của Nặc Nặc.

“Nặc Nặc đã biến mắt một tuần trước, hơn nữa trong khoảng thời gian này, em luôn cảm thấy có ai đó đang bí mật theo dõi Hạo Nhiên Môn của chúng ta.” Hứa Bích Hoài nức nở, chậm rãi nói.

Mấy ngày nay khi ở biệt thự, cô luôn cảm thấy dường như có một ánh mắt từ xa đang dõi theo mình, trực giác nói cho cô biết người đang theo dõi đó nhất định là người đã bắt cóc Nặc Nặc.

“Đừng lo lắng, anh sẽ tìm cách đi tìm Nặc Nặc.” Lâm Thanh Diện nghiến răng nghiền lợi nói, từ những gì Hứa Bích Hoài nói vừa rồi, anh cũng phát hiện ra một vài chỉ tiết.

Đó là lý do vì sao trong khoảng thời gian này Hứa Bích Hoài luôn cảm giác lúc ẩn lúc hiện, bây giờ Hứa Bích Hoài cũng là một người tu tiên, có nghĩa là giác quan thứ sáu của cô rất có thể là đúng, nhưng người đang bí mật quan sát kia rốt cuộc là ai.

Nếu tên ác thần kia đang bí mật theo dõi Hứa Bích Hoài, cô sẽ không thể cảm giác được sự tồn tại của hắn ta, bởi vì sức mạnh của hắn ta cao hơn nhiều so với Hứa Bích Hoài.

Điều này cũng cho thấy người đang bí mật theo dõi Hứa Bích Hoài không mạnh bằng tên ác thần kia.

Nói cách khác, người trốn trong bóng tối kia là cố ý để cho Hứa Bích Hoài cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

Xem ra chuyện này cũng không đơn giản, việc đầu tiên cần làm lúc này chính là bắt được kẻ đang theo dõi trong bóng tối kia.

Khi Lâm Thanh Diện đang suy nghĩ cách giải quyết, đột nhiên tin tức từ thuộc hạ của anh gửi tới, là Dao Trì đến đây cần tìm Lâm Thanh Diện.

Hơn nữa, Dao Trì còn yêu cầu thuộc hạ báo cáo với Lâm Thanh Diện rằng cô ta có phát hiện quan trọng.

Lâm Thanh Diện nhanh chóng theo thuộc hạ đi xuống phòng khách phía sau của Hạo Nhiên Môn, thì nhìn thấy Dao Trì đang ngồi trên ghế nghiêm túc nhìn Lâm Thanh Diện.

“Dao Trì, cô nói có chuyện gấp muốn nói với tôi à?” Lâm Thanh Diện nói thẳng, dù sao bây giờ Nặc Nặc đã mắt tích rồi, anh cũng không có tâm trạng giải quyết những chuyện khác.

“Gần đây tôi phát hiện ra có một chấn động bí ẩn ở sâu trong rừng, hơn nữa tôi cảm giác như có thứ gì trong đó.” Dao Trì chậm rãi nói.

Mấy ngày nay cô ta có thể cảm giác được chắn động kỳ lạ kia, lúc đầu cô ta còn tưởng rằng sắp xuất hiện một bảo vật thiên nhiên, nhưng rất nhanh Dao Trì đã phát hiện ra chắn động này không phải là dấu hiệu xuất hiện bảo vật thiên nhiên, mà giống như một điềm gở.

Hơn nữa liên hệ lại với chuyện Nặc Nặc mát tích, Dao Trì luôn cảm thấy có lẽ Nặc Nặc đang ở trong rừng.

Nghĩ đến đây, Dao Trì vội vàng chạy tới tìm Lâm Thanh Diện, muốn Lâm Thanh Diện vào rừng tìm hiểu thử.

“Nếu đã như vậy, tôi sẽ vào trong rừng một chuyến.” Lâm Thanh Diện không chút do dự nói, dù sao anh vẫn không biết tình hình hiện giờ của Nặc Nặc như thế nào, nếu đối phương thực sự nhắm đến anh, vậy sẽ không ra tay với Nặc Nặc nhanh như vậy.

Nếu tìm thấy Nặc Nặc sớm hơn, sự an toàn của Nặc Nặc sẽ được đảm bảo.

Mà lúc này, Lâm Thanh Diện nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, quay đầu lại thì thấy Hứa Bích Hoài với đôi mắt đỏ ửng đang từ cửa bước vào.

“Lâm Thanh Diện, anh muốn đi tìm Nặc Nặc sao?” Hứa Bích Hoài khóc nói.

“Ừ, nếu chuyện này thực sự có liên quan đến khu rừng kia, thì có lẽ sẽ tìm được Nặc Nặc ở trong đó. Bây giờ chuyện này không nên chậm trễ. Anh phải lập tức xuất phát, còn Hạo Nhiên Môn giao cho em quản lý.” Lâm Thanh Diện chậm rãi đi tới trước mặt Hứa Bích Hoài, nhìn cô rồi nói.

“Em có thể đi cùng anh được không, em không muốn ở trong nhà …” Hứa Bích Hoài cúi thấp đầu nói.

“Em nên ở trong nhà đi. Chỉ khi em ở lại đây thì anh mới yên tâm được, hơn nữa cũng không chắc chắn là Nặc Nặc có phải mắt tích hay không. Nói không chừng Nặc Nặc sẽ quay về. Nếu em ở đây, thì cũng có thể gặp được con bé.” Lâm Thanh Diện lắc đầu từ chối Hứa Bích Hoài.

Lý do Lâm Thanh Diện không muốn Hứa Bích Hoài dính líu đến chuyện này là vì chuyện này chỗ nào.

cũng tỏ ra về quái dị, trên đường cũng có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Con gái của anh mát tích rồi, anh không thể để người phụ nữ của mình bị thương nữa!

Hứa Bích Hoài nghe được lời nói của Lâm Thanh Diện, cân nhắc hồi lâu, cuối cùng gật đầu đồng ý, dù sao những gì Lâm Thanh Diện nói đều rất hợp lý.

Đọc truyện chữ Full