TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 1804

CHƯƠNG 1804: VƯƠNG TIỂU LÂM

“Đây là độc của rắn đồng sinh cộng tử, sao cậu lại có thứ này?” Giọng nói kinh ngạc của người ăn xin truyền vào tai Lâm Thanh Diện, sau khi Lâm Thanh Diện nghe được lời giải thích của ông ta, lập tức bồi rối, nhưng nghĩ đến tất cả chất độc trong căn phòng mình đã vào khi trước, anh lại cảm thấy người kia cũng không lừa mình.

Mà Lâm Thanh Diện cũng rất tin tưởng người ăn xin kia, dù sao cũng là tự mình muốn giúp ông ta làm việc, mình có ổn thì người ăn xin kia mới có hy vọng, nhưng rắn đồng sinh cộng tử thì đây là lần đầu anh được nghe.

Dường như người ăn xin cảm nhận được sự sợ hãi của anh, liền giải thích truyền thuyết mà ông ta nghe nói cho Lâm Thanh Diện.

“Nghe nói rắn đồng sinh cộng tử này là một loại rắn cực kỳ đẹp, nhưng cậu tuyệt đối không được bị vẻ ngoài của nó lừa dối. Một khi bị nó cắn, trên vết thương của người bị cắn sẽ xuất hiện một bông hoa bảy màu, đồng thời, ở chỗ bảy tắc của rắn đồng sinh cộng tử cũng sẽ xuất hiện một bông hoa bảy màu”.

Lâm Thanh Diện nhìn hoa bảy màu trong gương, trong khoảng thời gian ngắn lại không biết nên phản ứng thế nào.

Anh chưa bao giờ gặp phải loại tình huống này, cho nên anh vẫn chưa trả lời người ăn xin, rơi vào trạng thái thẫn thờ, người ăn xin cũng không phải là người biết khuyên nhủ, đối mặt với loại tình huống này, ông ta cũng không biết phải làm sao.

Mà người áo đen bí ẩn kia cuối cùng cũng trở về nơi ở của mình, anh ta lướt qua thứ độc này rất tự nhiên, như thể đi vào chỗ không người, sau đó anh ta lại tìm thấy con rắn nhỏ màu trắng dễ thương của mình, nghĩ đến cảnh tượng trong tương lai, cẩn thận vuốt ve một chút, ngay sau đó anh ta đột nhiên nhìn thấy bông hoa bảy màu trên bảy tắc của nó, lập tức nỗi giận.

“Chết tiệt, ai dám vào phòng mình? Còn bị rắn đồng sinh cộng tử cắn?” Người áo đen bí ẩn kia phẫn nộ hô to, khiến những người đang dọn dẹp trong nhà gần đó vô cùng sợ hãi, vội vàng rời đi.

Người áo đen bí ẩn kia chính là Vương Tiểu Lâm, chỉ cảm thầy hiện giờ vô cùng tuyệt vọng, anh ta hao tâm tổn trí lắm mới có thể đi vào biệt thự của Vương lão gia, vất vả lắm mới tiếp xúc được với ông ta, hai người tạm thời đạt được thỏa thuận, tất nhiên là Vương lão gia cho là như thề.

“Ba, mẹ, con trai thẹn với hai người!”

Vương Tiểu Lâm đột nhiên quỳ xuống đất, ngửa mặt kêu trời, nghĩ đến thảm cảnh khi cha mẹ chết lúc trước, bọn họ vẫn trợn trừng mắt như là chết không nhắm mắt vậy, khi anh ta về đến nhà, những gì anh ta nhìn thấy không phải là vui vẻ chào đón ba mẹ mình, mà là cảnh ba mẹ như thế, chỉ cảm thấy vô cùng SUY SỤP.

Mà người khởi xướng tất cả những chuyện này, Vương lão gia sư phụ vẫn vui vẻ lắm, không bị ảnh hưởng tí nào, anh ta cảm thấy không cam lòng, ba mẹ yêu thương anh ta bị ông ta tra tắn mà qua đời, cớ gì ông ta vẫn sống vui vẻ như vậy?

Vì vậy Vương Tiểu Lâm thật sự không cam lòng, anh ta tìm được vài con đường, cuối cùng tiêu hết gia sản của mình mới mua được con rắn đồng sinh cộng tử này, kết quả cứ vậy mà lãng phí, anh ta vốn muốn dùng con rắn này lên người Vương lão gia. Như vậy, sự sống và cái chết của ông ta đều do chính anh ta kiểm soát, hơn nữa anh ta có thể ra đi rất thanh thản.

Nhưng điều khiến anh ta không ngờ là, Vương lão gia này không phải cẩn thận bình thường, nếu không phải vì Vương lão gia muốn đối phó với Lâm Thanh Diện, anh ta muốn tới gần Vương lão gia càng không thực tê.

Chỉ là hiện giờ vất vả lắm mới thực hiện được hết tiền đề, đã tiếp cận Vương lão gia cũng thành công, nhưng con rắn của mình lại lãng phí mắt rồi, hiện giờ anh ta chỉ cảm thấy lửa giận phừng phừng, trời cũng muốn giết anh ta, bảo anh ta tiếp tục để cho Vương lão gia tồn tại sao?

Anh ta không thể chấp nhận được sự thật này.

Người áo đen bí ẩn nhìn bông hoa bảy màu đáng ghét kia, nghĩ đến mọi kế hoạch của mình đã tan thành mây khói, càng cảm thấy tức giận, nhưng anh ta đã bình tĩnh lại cực nhanh, sau đó niệm chú, xem phản ứng của rắn bảy màu, rồi đưa nó đi ra ngoài.

“Mày ngoan nhé, dẫn tao đi tìm người bị mày cắn, tao muốn xem ai đã phá hỏng kế hoạch của tao.”

Người áo đen lạnh lùng nói.

Người áo đen kia mang theo con rắn đồng sinh cộng tử đi đến căn phòng Lâm Thanh Diện đang ở, nhìn con rắn đồng sinh cộng tử muốn đi vào, trực tiếp ngăn nó lại, sau đó tạm thời đứng ở gần đó, suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.

Mà lúc này, sau khi Lâm Thanh Diện ở trong phòng nghe người ăn xin giải thích, cảm thấy mình vẫn còn cơ hội giãy dụa, không khỏi ôm hy vọng hỏi người ăn xin.

“Ông nói xem có cách gì giải được độc rắn này không?” Lâm Thanh Diện hỏi xong câu này thì nín thở, anh rất sợ nhận được đáp án phủ định từ người ăn xin, bởi vì mình còn chẳng biết loài rắn này, người ăn xin là người duy nhất biết nhiều về nó.

Sau khi người ăn xin nghe thấy lời anh ta nói thì rơi vào trầm tư.

Ông ta chưa từng thấy loại rắn này, cũng chưa từng nghĩ tới Lâm Thanh Diện sẽ xảy ra chuyện như vậy, về phần cách giải quyết, tất nhiên là ông ta cũng không biết.

Cho nên người ăn xin chỉ có thể nói thật suy đoán của mình với Lâm Thanh Diện, sau đó bảo anh tìm cách giải quyết: “Tôi không biết làm sao để giải nọc độc của loài rắn đồng sinh cộng tử này, nếu cậu muốn giải độc thì chỉ có thể tìm người sở hữu rắn đồng sinh cộng tử, nói không chừng anh ta sẽ có cách.”

Người ăn xin kia chỉ cho Lâm Thanh Diện một chiêu, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, Lâm Thanh Diện cũng biết ông ta thật sự hết cách rồi.

Dù sao thì số mệnh của hai người hiện tại có quan hệ mật thiết, người ăn xin cũng sẽ không giấu diếm gì.

Lâm Thanh Diện ngắt liên lạc với người ăn xin, nhìn tình huống trước mắt, vẫn không cam lòng, cuối cùng quyết định phải phấn chắn lên, mình vẫn còn có hy vọng, tìm được người áo đen bí ẩn kia, ép hỏi anh ta là được.

“Bây giờ xem ra tôi chỉ có thể đi tìm anh thôi, không ngờ tất cả mọi chuyện đều liên quan đến anh.” Lâm Thanh Diện không biết tâm trạng hiện tại của mình là thế nào, chỉ cảm thầy anh và người áo đen bí ẩn kia có quá nhiều liên quan, mà mình lại phải bước vào căn phòng đầy độc của anh ta lần nữa.

Lúc này Ô Mộc cũng đã trở lại, nhìn thấy Lâm Thanh Diện muốn đi ra ngoài, không khỏi lo lắng hỏi: “Giờ anh muốn làm gì?”

Lâm Thanh Diện chỉ có thể giải thích tình hình trước mắt với Ô Mộc, Ô Mộc vừa nghe thấy anh muốn đi tìm người áo đen bí ẩn kia, lập tức nói muốn đi cùng anh, Lâm Thanh Diện hiện giờ đã trúng độc rắn, anh ta cũng không biết có thể xảy ra tác dụng phụ nào không, vì vậy anh ta phải đề phòng.

Đọc truyện chữ Full