TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Tam Giới
Chương 1231: Sóng gió cũ chưa tan, sóng gió mới lại nổi 1

Hai thành.

Nhìn như không nhiều lắm, thế nhưng đối với đại lý mà nói, cơ hồ đã quá nhiều. Trừ việc lo cửa hàng cùng với tiểu nhị và một ít việc phải chi tiêu ra, thành phẩm căn bản không cần bọn họ phải gánh chịu.

Hai thành này cơ hồ chẳng khác nào là cho không.

Dù sao phí tổn cần thiết và chi tiêu của cửa hàng so với cái giá trên trời khi bán ra Vạn Thọ đan mà nói, cơ hồ không đáng kể.

Hơn nữa loại đan dược này độc nhất vô nhị, chẳng khác nào là sinh ý độc tôn. Loại sinh ý này ngươi thậm chí còn không phải mở cửa hàng, chỉ chờ ở trong phủ tiếp nhận cuộc hẹn là được.

Người muốn mưa tự nhiên sẽ chủ động tới thăm hỏi.

Đây là chỗ tốt của việc độc tôn sinh ý.

Nói thật loại đại lý như này bình thường chỉ cần nhận một thành lợi nhuận cũng đã kinh người vô cùng. Huống chi là hai thành.

Cho dù là Vương đình phiệt chủ lúc này tim cũng đập thình thịch. Nhưng thân là một phiệt chủ, khẩu vị của hắn đâu có dễ được thỏa mãn như vậy.

Hắn mỉm cười:

- Ba thành, nếu như ba thành bản phiệt không nó hai lời, lập tức tán thành hiệp nghị này.

Lên giá cố định, trả tiền tại chỗ.

Nếu là giao dịch, vậy thì tranh thủ lợi ích lớn nhất. Thịt đưa tới miệng, không hung hăng cắn một ngụm, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.

Hắn cũng biết đối phương đã tìm hắn, trước khi tới đây nhất định đã suy đi tính lại. Tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ thay đổi người lựa chọn.

Quả nhiên, Kha pháp vương kia trầm ngâm trong chốc lát, có chút khó xử nói:

- Ba thành đã rất cao, chúng ta phải gánh thành phẩm, còn phải gánh việc vận chuyển. Loại đna dược này hiển nhiên không phải thứ mà người bình thường có thể vận chuyển. Phải là cao thủ vận chuyển. Thành phẩm vận chuyển cũng rất lớn. Phiệt chủ đại nhân, hai thành lợi nhuận đã vô cùng có thành ý rồi.

Lời nói của Kha pháp vương kia hiển nhiên cũng không giả, hai thành quả thực đã vô cùng có th ành ý rồi.

Điểm này Vương Đình phiệt chủ cũng không có phủ nhận, hắn cười cười nhìn qua Kha pháp vương:

- Kha lão đệ, bản phiệt cũng nói một câu, nếu như là hai thành, bản phiệt cũng sẽ ký hiệp nghị. Nhưng mà chưa chắc sẽ toàn lực đi hỗ trợ. Thành ý của bản phiệt cũng quyết định bởi thành ý của Bất Diệt Thiên Đô các ngươi.

Kha pháp vương cười khổ nói:

- Hai thành rưỡi, đây là hạn mức cao nhất. Kính xin Phiệt chủ đại nhân không nên làm khó xử ta. Đây cũng là hạn mức cao nhất là Kha mỗ được trao quyền. Nếu như ba thành, dùng quyền hạn của Kha mỗ, sẽ không thể nào đồng ý được.

Hai thành rưỡi kỳ thực chính là hai lăm phần trăm, ba thành chính là ba mươi phần trăm, tương đương với gần một phần ba.

Tuy rằng Vương Đình phiệt chủ rất muốn nhận được ba thành, khẩu vị rất lớn. Thế nhưng nghĩ lại, nếu như Kha pháp vương chỉ có quyền hạn như vậy, nếu như mình làm quá, vạn nhất Bất Diệt Thiên Đô lại phái một người khác tới, khi đó cũng không nhất định tới bàn luận với Vương Đình đại phiệt bọn hắn.

Dù sao Lưu Ly vương thành rất lớn, thế lực đại phiệt rất nhiều. TUy rằng Vương Đình đại phiệt của hắn nổi bật nhất, thế nhưng cũng không phải không có ai bằng hắn.

Nghĩ tới đây Vương Đình phiệt chủ nở nụ cười nói:

- Hai thành rưỡi, cứ quyết định như vậy đi.

...

- Giang huynh, huynh nói huynh định mở cửa hàng đan dược?

Vi Kiệt kinh hãi hỏi.

- Đúng, không biết Vi gia có thể cung cấp cho ta một cửa hàng có vị trí không tệ hay không?

Vi Kiệt cười nói:

- Cửa hàng có vị trí tốt thì không thành vấn dề. Sản nghiệp của Vi gia ta trong Lưu Ly vương thành tương đối khá, cung cấp một cửa hàng mặt tiền không tệ, không thành vấn đề. Chỉ là sinh ý đan dược trong Lưu Ly vương thành cạnh tranh rất lớn. trên những phố đan dược lớn, trên cơ bản đều bị những thế lực đại phiệt kia lũng đoạn. Cho dù những cửa hàng đan dược cấp một, trên cơ bản sau lưng đều có thế lực của các thế gia chèo chống. Ở Lưu Ly vương thành này, lợi nhuận còn thừa của đan dược cực kỳ bé.

Cũng không phải Vi Kiệt không ủng hộ Giang Trần, mà là giới đan dược ở Lưu Ly vương thành kỳ thực cạnh tranh quá lớn. Chỉ tính Đan Vương trong Lưu Ly vương thành cũng không biết đã có bao nhiêu người.

Sau lưng mỗi một Đan Vương đều có thế lực cường đại chèo chống, có một ít thế lực cường đại, số lượng Đan Vương cũng không ít.

Những thế lực đan dược này mới là cự đầu của giới đan dược trong Lưu Ly vương thành, nuốt sống đại bộ phận lợi nhuận.

Còn lại cũng chỉ là chén canh nhỏ được chia năm xẻ bảy.

Nếu như loại người ngoài như Giang Trần tới, muốn đặt chân vào đó, độ khó quả thực không phải lớn bình thường.

Tuy rằng Giang Trần tới Lưu Ly vương thành không lâu, bất quá đối với lời nói của Vi Kiệt hắn không có bất kỳ nghi ngờ nào. Bất kỳ nơi nào cũng đều giống nhau cả.

Bất kể là địa bàn của ai, mặc kệ là ngành sinh ý gì, lợi nhuận chủ yếu luôn bị đám cự đầu kia lũng đoạn.

Lúc trước trong Đông Phương vương quốc nho nhỏ, phương diện đan dược cũng bị Dược Sư điện và hai thế lực khác lũng đoạn. Đến Thiên Quế vương quốc cũng như vậy.

Lưu Ly vương thành với tư cách là thế lực còn cường đại hơn tông môn nhất phẩm, khống chế vô số địa bàn, lượng đan dược tiêu hao không thể nghi ngờ là con số thiên văn, lợi nhuận bên trong tuyệt đối kinh người.

Nhưng lợi nhuận kinh người cũng không có nghĩa là ai cũng có thể hưởng phần lợi nhuận này.

Người bình thường từ ngoài tới, nếu như tùy tiện giao thiệp, cho dù những cự đầu kia không tới chèn ép ngươi, muốn nhô đầu ra từ khe hẹp, độ khó cũng vô cùng lớn.

Nhiều cửa hàng đan dược như vậy, người ta dựa vào cái gì mà tới cửa hàng của ngươi mua đan dược?

- Vi thiếu gia, vấn đề sinh tồn, vấn đề phát triển ta đã có ý định sơ bộ. Ta cũng không cầu lớn mạnh, chỉ cần có thể dừng chân ở Lưu LY vương thành là được. Cửa hàng ở mặt tiền của Vi gia, tiền thuê ta cũng sẽ theo lệ cũ mà giao cho các ngươi. Được không?

Giang Trần cũng không muốn giải thích quá nhiều.

Nhìn thấy Giang Trần quyết định như vậy, Vi Kiệt cười khổ nói:

- Cửa hàng bình thường ta có thể làm chủ, nhưng mà nếu như giao loại cửa hàng này cho Giang huynh cũng có chút khó khăn. Ta phải đi hỏi gia phụ trước một chút.

....

- Mở cửa hàng đan dược?

Phụ thân Vi Thiên Tiếu của Vi Kiệt chấn động.

- Đúng vậy.

Vi Kiệt đem lời Giang Trần nói lại một lần.

- Mở cửa hàng đan dược ở Lưu Ly vương thành? Có thể làm được sao?

Vi Thiên Tiếu cũng cười khổ:

- Cường long không áp địa đầu xà, huống chi hắn ở phương diện đan dược không được tính là cường long. Mà những cự đầu đan dược ở bản địa cũng không đơn thuần, đơn giản như là rắn rít. Hắn muốn sinh tồn, quả thực rất khó khăn.

- Thế nhưng mà hắn lại vô cùng kiên định, con thấy có lẽ hắn đã chuẩn bị kế hoạch không thể tưởng tượng nào đó. Ví dụ như Vạn Thọ đan.

- Vạn Thọ đan? Không có khả năng, nếu như hắn luyện chế Vạn Thọ đan chẳng phải sẽ bại lộ sao?

Vi Thiên Tiếu lắc đầu nói tiếp:

- Đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng.

Đọc truyện chữ Full