TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 432: Vũ Kỹ Mới, Theo Dõi

- Liễu Khiếu Phong?

Trực giác của Sở Nam khiến hắn cảm thấy ba tiếng này là gọi hắn, bởi vậy hắn liền dừng bước lại, quay đầu về phía vừa truyền tới thanh âm, như vậy, cho dù người đó không phải gọi hắn cũng không có gì nguy hiểm, không sợ bị lộ thân phận.

Quay đầu lại, Sở Nam nhìn thấy ánh mắt của nam nhân đó đang nhìn hắn, quả nhiên là đang gọi hắn.

Sở Nam tuy trong lòng không có gì sợ hãi, nhưng thử chiêu rất dễ bị lộ, Sở Nam không muốn chuyến đi thăm dò của mình lại phải kết thúc ở đây, trong lòng vừa nghĩ cách đối phó, vừa đi về phía người đó, rút ra vũ khí mà Liễu Khiếu Phong sử dụng.

Khi còn cách khoảng 3 mét, người đó nói:

- Chiêu vũ kỹ này của ta uy lực không nhỏ, ngươi hãy cẩn thận!

Đồng thời, những người khác trên sân luyện võ cũng vây lại, nhao nhao lên tiếng:

- Vũ kỹ mới của Thành sư huynh nhất định không tầm thường, chúng ta nhất định phải quan sát kỹ, biết đâu lại đột nhiên có chút cảm ngộ.

Sở Nam thở phào một cái, hắn đang không biết phải xưng hô với người này thế nào, đồng thời, nghĩ nhanh trong đầu, tìm được lý do từ chối:

- Thành sư huynh, vừa hay ta cũng vừa nghĩ ra được một chiêu vũ kỹ mới.

- Người cũng nghĩ ra được một chiêu vũ kỹ mới? Tự sáng tạo ra?

Thành sư huynh vẻ mặt rất kinh ngạc nhìn Liễu Khiếu Phong, ánh mắt của những người khác cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Sở Nam lập tức lộ ra vẻ ngượng ngùng:

- Không phải tự sáng tạo ra, chỉ là một chiêu Huyền cấp trung phẩm vũ kỹ.

- Liễu sư đệ, Huyền cấp trung phẩm vũ kỹ ngươi cũng đi luyện?

- Đúng thế, ấm đầu rồi sao?

- Chúng ta là đệ tử nội môn hạt nhân của Thiên Nhất Tông, Huyền cấp trung phẩm vũ kỹ xứng với thân phận của ngươi sao?

. . . . . .

Nghe thấy Sở Nam nói vũ kỹ thuộc Huyền cấp trung phẩm, Thành sư huynh rõ ràng đã thở phào một cái, những đệ tử khác của Thiên Nhất Tông thì lên tiếng châm biếm đả kích, Sở Nam thầm nghĩ trong lòng:

- Quả đúng là nơi có người thì có giang hồ, có giang hồ là có ân oán, đệ tử nội môn của Thiên Nhất Tông cũng không hề đoàn kết thành một khối, điểm này có thể lợi dụng được.

Thành sư huynh giơ tay cho bọn chúng im lặng, rồi nói:

- Chiêu này do ta tự sáng tạo ra, để chúng ta xem, chiêu mới của ai lợi hại hơn.

Nói xong, Thành sư huynh giơ kiếm xông lên, đột nhiên trước mặt hắn kim quang lóe sáng, khí lưu vũ động, còn Sở Nam không khỏi sững lại một chút,bởi chiêu vũ kỹ do gã Thành sư huynh này tự sáng tạo ra, hắn vô cùng quen thuộc, vừa rồi Sở Nam không khỏi có chút khâm phục đệ tử của Thiên Nhất Tông, khâm phục không ít người trong số bọn chúng có thể tự sáng tạo nên vũ kỹ, Đoạn Vũ sáng tạo ra Cửu Cung Vô Lượng, gã họ Thành này cũng tự sáng tạo ra, cần phải biết rằng sáng tạo vũ kỹ là một việc vô cùng khó khăn.

Nào ngờ, nhìn thấy vũ kỹ mà gã Thành sư huynh này thi triển, Sở Nam có chút ngạc nhiên.

Trong khi Sở Nam còn đang bất ngờ, không ít người ở xung quanh đã nói:

- Liễu sư đệ đã bị khí thế của Thành sư huynh áp đảo rồi, Thành sư huynh quả nhiên tư chất hơn người.

Nge thấy vậy, Sở Nam không khỏi cười lạnh trong lòng, nắm lấy bảo đao của Liễu Khiếu Phong, thi triển Cuồng Phong Đao Tuyệt vũ kỹ, đương nhiên, Sở Nam chỉ dùng ba phần lực.

Thành sư huynh chém xuống một kiếm, đột nhiên liền xuất hiện chín chín tám mốt đạo kiếm ảnh, mỗi đạo kiếm ảnh giống như thực thể hung hãn lao về phía Sở Nam, những người xung quanh liền lên tiếng tán thưởng, có người vẻ suy tư, có người lại nghi hoặc, đang thấp giọng lẩm bẩm:

- Chiêu này sao cảm thấy chịu ảnh hưởng từ đâu đó? Dường như đã gặp ở đâu?

Một nhân tố rất quan trọng khi thi triển Cuồng Phong Đao Tuyệt là tốc độ, giống như tốc độ của cuồng phong, Sở Nam không dừng lại nguyên tại chỗ hoặc lui lại mà lại xông lên phía trên, đao trong tay chém về phía tám mươi mốt đạo kiếm ảnh.

Tiếng kim loại va chạm vào nhau đột nhiên vang lên, đao trảm xuống một nhát là chém đứt mấy đạo kiếm ảnh, mấy chục đao không ngừng chém xuống, kiếm ảnh đã như lá mùa thu không ngừng rơi xuống, không còn chút lực công kích gì.

Lúc này, tới lượt Thành sư huynh và đám đệ tử nội môn của Thiên Nhất Tông kinh ngạc, có người không ngừng thán phục:

- Đây thực sự là Huyền cấp trung phẩm vũ kỹ sao? Sao lại có uy lực lớn như vậy.

Vừa nói, mắt bọn chúng vừa đảo liên tục, như đang có chủ ý gì đó.

Sở Nam cũng không biểu hiện quá mức xuất chúng, đợi khi kiếm ảnh còn mấy chục đạo, Sở Nam vờ như không còn sức lực tiếp tục chém xuống, vô cùng vất vả chống đỡ lại với số kiếm ảnh đó, lui lại mấy chục bước, khóe miệng trào ra máu tươi.

Thành sư huynh nhìn thấy mới thầm thở phào trong lòng, mặt lộ ra nụ cười, nói:

- Liễu sư đệ, chiêu vũ kỹ ta sáng tạo ra, ngươi cảm thấy thế nào?

Sở Nam tới trước mặt hắn, sau một hồi khen ngợi bội phục liền nói:

- Thành sư huynh, cuộc tỉ thí của gã Lâm Vân của Thần Khí Phái và Đoạn Vũ sư huynh của chúng ta sáng hôm nay, người có xem không?

Vừa hỏi như vậy, nét mặt của Thành sư huynh liền trở nên khó coi, những người có vẻ hoài nghi lúc nãy cũng đột nhiên như nhớ ra, kêu lên:

- Đúng rồi, Thành sư huynh, chiêu ngươi vừa thi triển và vũ kỹ gã Lâm Vân kia thi triển, quả thực giống hệt….

Người này nói quá nhanh, nói tới đây mới nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Thành sư huynh, vội sửa lời:

- Có nét tương đồng, nhưng so với vũ kỹ gã Lâm Vân đó thi triển thì uy lực hơn nhiều, gã Lâm Vân đó căn bản không thể so sánh được.

Sở Nam rất hứng thú đứng nhìn, muốn nhìn xem gã Thành sư huynh này sẽ nói thế nào.

Nhưng không ngờ, Sở Nam lại một lần nữa bị bất ngờ, chỉ nghe thấy Thành sư huynh mặt dày nói:

- Tô sư đệ nói không sai, chiêu vũ kỹ này của ta nhất định mạnh hơn gã Lâm Vân đó, sau này, nếu ta gặp hắn nhất định dùng chiêu này chém hắn tan tác.

Sở Nam quả thực không biết nói gì hơn, hắn đã gặp người mặt dày, nhưng chưa từng gặp ai mặt dày như vậy, vũ kỹ mà gã Thành sư huynh này tự xưng là tự sáng tạo ra căn bản xuất phát từ Loạn Phong Cương Trảm thức thứ hai của hắn, hơn nữa, để che giấu, Thành sư huynh đã tự bỏ đi một bộ phận, rồi hắn lại tự vẽ rắn thêm chân, thêm vào một bộ phận, như vậy, uy lực đã kém rất nhiều Loạn Phong Cương Trảm thức thứ hai, hơn nữa, chỉ có tám mươi mốt kiếm, sao có thể đấu được với hơn năm trăm kiếm của Sở Nam?

Nhưng gã Thành sư huynh này vẫn dương dương tự đắc, những người khác cũng không ngừng nịnh hót, còn vờ thỉnh giáo, sau đó, do đã nhắc tới Lâm Vân, tất cả lại cùng vô cùng phẫn nộ chửi mắng Lâm Vân một phen, kẻ nào cũng nói, nếu gặp Lâm Vân, nhất định sẽ khiến Lâm Vân sống không bằng chết.

Đọc truyện chữ Full