TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 464: Trọng Kiếm Là Thánh Khí

Chiếc bụng phình to của Sở Nam cũng nhanh chóng khôi phục lại như cũ, hấp lực ngày càng mạnh hơn, ngày càng nhiều nước đen bị hút vào trong bụng Sở Nam, nước đen cũng bị vũng xoáy trong cơ thể hắn thúc đẩy xoay chuyenr ngày càng nhanh, thân thể đang đứng im của Sở Nam cũng dần xoay chuyển theo chiều ngược lại.

Hắc Quân không thể tin được cảnh tượng được diễn ra trước mắt, trong lòng hắn thầm dâng lên cảm giác bất an, hắn không hiểu trong thân thể Sở Nam có gì cổ quái, tuy hắn vẫn không tin Sở Nam có thể dùng sức lực kinh người của mình để thoát ra khỏi vũng xoáy hắc thủy, nhưng hắn vẫn ra tay, vây khốn quả trứng đen.

Đầu rồng bị tàn khuyết cũng mở rộng miệng, lao về phía Sở Nam.

Đồng thời, tay Hắc Quân cũng vũ động, Hạo Thiên Nhận liền lao mạnh về cỗ nước đen đang bị hút vào trong bụng Sở Nam.

Trước mặt có Hạo Thiên Nhận lao tới, muốn đâm xuyên qua bụng Sở Nam, sau lưng có đầu rồng đâm vào, muốn đâm thủng thân thể hắn.

Quả trứng đen bị vây khốn, căn bản không thể giúp gì cho Sở Nam.

Sở Nam chỉ có thể dựa vào chính hắn.

Bởi dưới chân Sở Nam có vũng xoáy hắc thủy đang xoay chuyển ngược chiều, đầu rồng muốn đâm vào Sở Nam thì buộc phải xuyên qua vũng xoáy hắc thủy mới hình thành này.

Chỉ trong nháy mắt, đầu rồng đã đâm vào trong vũng xoáy.

Rồi không thể tiến lên được nữa, xoay chuyển cùng với vũng xoáy.

Không chỉ là xoay chuyển, Hắc Quân cảm thấy lực lượng của đầu rồng đang dần tiêu tan đi.

Hắc Quân Võ Đế vô cùng kinh ngạc, còn Hạo Thiên Nhận có đẳng cấp vượt qua tông khí pháp bảo cũng chỉ còn cách Sở Nam chưa tới ba tấc, đột nhiên tỏa ra vô số luồng sáng, trong nháy mắt sẽ đâm vào Sở Nam.

Đúng lúc đó, Sở Nam hô lớn:

- Tới đúng lúc lắm, ta đang đợi ngươi tới đây.

Lời vừa dứt, trọng kiếm mang theo ngũ sắc quang mang đột ngột xuất hiện, cường hãn ngăn cản Hạo Thiên Nhận.

- Keng!

Một tiếng va chạm lớn vang lên, ánh sáng vụt tắt, còn tâm thần Sở Nam cũng cảm thấy trọng kiếm như bị trọng thương, nhưng kiếm cũng như người, trọng kiếm tuy bị thương nhưng vẫn cường hãn xông về phía Hạo Thiên Nhận.

Sở Nam vừa điên cuồng hút nước đen, trong lòng vừa chấn kinh:

- Trọng kiếm? Tử Mộng Nhân không ngờ có thể luyện ra pháp bảo cấp cao hơn cả tông khí pháp bảo, lão nhân quái dị nói là thánh khí, trọng kiếm là thánh khí sao? Có lẽ nào.....

Nhưng Sở Nam cũng hiểu, điều này cũng không chứng tỏ luyện khí thuật của Tử Mộng Nhân cao minh thế nào, Tâm Luyện Thuật của Tử Mộng Nhân vẫn chưa luyện tới tầng thứ tư, mà có lẽ là do khi luyện trọng kiếm đã thêm vào miếng đá đen kỳ dị, thêm vào dị bạch sắc dị hỏa từ lòng đất bạo phát lên, còn có.... có lẽ là do ngay từ lúc đúc kiếm hắn đã dùng máu tươi để nuôi kiếm, còn có khả năng là vừa rồi hắn đã truyền vào ngũ hành tương sinh nguyên lực....

Đó là tất cả nhưng điều Sở Nam có thể đoán ra được, nhưng có một điều hắn không thể đoán ra được, đó là trọng kiếm có thể tương thông tâm ý với hắn, trải qua mỗi cuộc chiến, mỗi lần chém giết trọng kiếm của thêm trưởng thành, nhưng dấu hiệu trưởng thành Sở Nam đều không biết, cũng không cảm nhận thấy được.

Sở Nam không tiếp tục chấn kinh, chỉ cần trọng kiếm có thể ngăn được Hạo Thiên Nhận thì sẽ dễ dàng hơn nhiều, hắn cũng không cần phân tâm đối phó nữa, Sở Nam tâm niệm vừa động, nói:

- Trọng kiếm, chúng ta kề vai chiến đấu, thoát ra khỏi nơi này, cùng với ta làm chấn động đại lục, chấn động đất trời, chấn động càn khôn.

Trọng kiếm và Hạo Thiên Nhận rơi vào thế giằng co, kế hoạch của Hắc Quân lại thất bại, hắn lại càng chấn kinh, hắn có pháp bảo cao cấp như Hạo Thiên Nhận là bởi hắn là đệ tử của Thiên Nhất Tông, hơn nữa còn là một Võ Đế, Thiên Nhất Tông khống chế Bắc Tề Quốc mấy trăm năm, sớm đã thu thập sạch sẽ bảo bối, pháp bảo tại Bắc Tề Quốc, hơn nữa Thiên Nhất Tông còn có một bí mật lớn, kiện Hạo Thiên Nhận này cũng đoạt được từ nơi thần bí đó.

Nhưng tiểu tử này sao có thể có pháp bảo có thể đối đầu được với Hạo Thiên Nhận?

- Tiểu tử này là người thế nào?

Hắc Quân lần đầu tiên có hứng thú với thân phận Sở Nam, quả trứng đen muốn thoát ra, Hắc Quân vội dùng lực áp chế, muốn khống chế được quả trứng đen rồi tính tiếp, hắn đã sớm nhìn ra quả trứng đen không hề đơn giản, nếu có thể ấp nở, hàng phục thì sau này sẽ giúp hắn rất nhiều.

Khi Hắc Quân đang có chủ ý đó, Sở Nam tháo túi linh thú ra, hai vạn con Ngọc Chi San Hô Trùng liền nhất tề lao về phía Hắc Quân, sát khí đằng đằng.

Ngọc Chi San Hô Trùng so với trước kia đã có biến đổi rất lớn, đặc biệt là những con Ngọc Chi San Hô Trùng hút được máu của ba tên tam hành đồng tử, có con đỉnh đầu xuất hiện kim quang, có con đỉnh đầu xuất hiện thanh quang, có con lại là hồng quang...

Hắc Quân nhìn thấy liền đại nộ, tất cả tinh hoa hắn chuẩn bị mấy trăm năm phần lớn đều bị lũ côn trùng này cướp đoạt, hắn hô lớn:

- Dám cướp vật trong tay ta, bất kể là người là thú hay côn trùng đều sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Nhưng Hắc Quân bị quả trứng đen quấn lấy, lại trải qua một trận kịch chiến, hắn cũng tiêu hao không ít tinh lực, kiếm mang huyết hải không thể xuất hiện được nữa, nhưng một đôi nhục chưởng của Hắc Quân vẫn rất có uy lực.

Quả trứng đen cùng hai vạn còn Ngọc Chi San Hô Trùng đã biến dị đối đầu cùng Hắc Quân.

Nguyên lực trong cơ thể Sở Nam ngày càng tăng lên, tốc độ của vũng xoáy cũng ngày càng nhanh, nước đen đang xoay chuyển ngược chiều ở dưới chân cũng ngày càng nhiều, thân thể s cũng ngày càng lên cao, tốc độ xoay chuyển cũng ngày càng nhanh, vũng xoáy hắc thủy ngày càng lui lại.

Đầu rồng lúc này chỉ còn bằng nắm tay, chưa biết chừng chỉ một giây lát sau là sẽ tiêu tan, dung nhập vào trong vũng xoáy.

Hắc Quân nhìn thấy vậy vừa chấn kinh vừa giận dữ, định ra tay công kích Sở Nam, nhưng nhất thời không thể rảnh tay tấn công ra được.

Hạo Thiên Nhận đang giao chiến kịch liệt cùng trọng kiếm, dưới cỗ uy áp khủng khiếp của Sở Nam dần rơi vào thế thất bại, đúng lúc đó, Sở Nam bắn Long Nha ra, Long Nha lao vụt đi, tấn công thẳng về phía Hạo Thiên Nhận, khi Hạo Thiên Nhận còn chưa kịp định thân thì trọng kiếm đã tung mình lên cao, một chiêu Khai Thiên Liệt Địa thức thứ tư chém xuống.

Ánh mắt Sở Nam lộ ra vẻ kinh ngạc:

- Trọng kiếm.... trọng kiếm còn có thể tự chém ra vũ kỹ của ta? Thời điểm chém ra cũng rất.... chuẩn xác!

Sở Nam cảm thấy tất cả đều vô cùng khó tin, nhưng rất nhanh thì đã chấp nhận, bởi ngay cả sự tồn tại của hắn cũng là một chuyện vô cùng khó tin.

Đọc truyện chữ Full