TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 504: Võ Hoàng Xuống Núi (thượng,hạ)

Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn ngàn, đầu ác mãng mườ trượng kia bị truyền thành một đầu ác mãng dài trăm trượng, cuộn mình, đầu ngẩng lên thì chẳng khác gì một ngọn núi. Mà chuyện Sở Nam dùng một quyền đã giết chết ác mãng thì trở thành Ma Đạo Tử chỉ điểm tay một phát thì ác mãng đã huyết nhục tung tóe, trở thành thực phẩm cho mọi người.

Dần dần, hình tượng Ma Đạo Tử bị thần thánh hóa!

Một số môn phái đã tồn tại lâu năm không xa lạ gì với cái tên Ma Đạo Tử. Như Vi Ly trở lại Thiên Kiếm môn nói việc này ra, cuối cùng thậm chí đã kinh động đến thái thượng trưởng lão của Thiên Kiếm môn. Lập tức hắn được thái thượng trưởng lão triệu kiến, bảo hắn kể cho tình hình khi đó. Vi Ly sao dám có chút giấu diếm, kể hết tất cả mọi chuyện, từ dung mạo, hành động, cử chỉ, cách nói chuyện, cách xuất chiêu… đều miêu tả kĩ càng.

Vi Ly kể đầu đuôi câu chuyện, kể cả lời chỉ bảo của Sở Na, cũng nói ra không thiếu không thừa một chữ.

Vi Ly kể ba canh giờ mới xong tất cả. Thái thượng trưởng lão nghe xong, không nói câu nào, nhưng thực ra trong lòng hắn đã nổi lên sóng gió mãnh liệt. Sau hồi lâu, hắn nói với Vi Ly:

- Ngươi lui xuống đi. Đó là cơ duyên của ngươi, ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ lời nói của tiền bối kia, không nên phụ sự kỳ vọng của tiền bối với ngươi!

Vi Ly cung kính đáp lại, nhưng trong lòng khiếp sợ không thôi. Thái thượng trưởng lão cũng gọi Ma Đạo Tử là tiền bối, vậy rốt cục ngài là thần thánh phương nào?

Sau khi Vi Ly lui ra, thái thượng trưởng lão lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ đúng thật là hắn? Trải qua ba trăm năm hắn vẫn chưa chết, dưới sự truy sát của Thiên Nhất tông hắn cũng chưa chết! Ta rất hiếu kỳ hắn xuất hiện vì mục đích gì? Thiên Nhất tông dẫm trên đầu chúng ta đã quá lâu rồi!

Sau đó, hắn lại phân phó cho trưởng môn hiện tại của Thiên Kiếm môn thu Vi Ly làm đệ tử chân truyền, thỏa mãn mọi nhu cầu của hắn.

Thiên Kiếm môn chiếm được tin tức, đương nhiên Thiên Nhất tông cũng đã biết tin.

Đúng là sóng gió chưa tan thì bão táp lại tới!

Hội đồng trưởng lão Thiên Nhất tông vừa mới tổ chức hội nghị để bàn xem nên xử lí việc có người giả mạo đệ tử Thiên Nhất tông như thế nào thì tin tức Ma Đạo Tử lại truyền tới. Mà tin tức này lại gây chấn động hơn sự tình lần trước cả vạn lần!

Lần này không phải là hội đồng trưởng lão nữa mà là năm vị phong chủ cùng hai đại Võ Đế.

Bảy người đều lặng im không nói, không khí có phần đè nén.

Cuối cùng, Kỳ Liên Thắng mở miệng trước:

- Chuyện này là thật sao? Đúng là Ma Đạo Tử? Hơn nữa Li Lan giang chứa nổi mãng xà trăm trượng sao?

- Mãng xà có thể là được khoa trương nhưng Ma Đạo Tử thì đúng thật là rất nhiều người đã tận mắt trông thấy.

- Hắn chính là Ma Đạo Tử ở trên Thiên Vân Phong sao? Nếu đúng như vậy thì hắn làm cách nào mà thoát khỏi cấm địa vực sâu vạn trược được?

- Tuyệt đối không thể là cùng một người! Năm đó hắn bị thương nặng tới mức nào mọi người đều thấy rõ, sao hắn có thể khôi phục nhanh như vậy được?

Chúc Chi Võ nói xong, quay đầu nhìn Hắc Quân, ý nói ngay cả Hắc Quân Võ Đế còn chưa bình phục hoàn toàn thì sao người kia có thể khôi phục.

- Ta cũng cảm thấy vậy. Nhất định là có người mượn danh Ma Đạo Tử, ý đồ quấy nhiều Thiên Nhất tông chúng ta.

Kỳ Liên Thắng phụ họa theo:

- Rất có thể hắn với tên giả mạo đệ tử Thiên Nhất tông kia là cùng một thế lực!

Kỳ Liên Thắng sao có thể nghĩ tới đó không phải cùng một thế lực mà là cùng một người làm ra. Nhưng dù sao cũng không thể trách hắn, hai việc xảy ra ở hai địa điểm cách quá xa nhau.

Kỳ Liên Thắng nói vậy, đám người Mạn Lam, Chúc Chi Võ đều khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Hắc Quân Võ Đế ho vài tiếng, có phần yếu ớt nói:

- Người kia thường làm ra những việc khiến người khác giật mình!

Hắc Quân nghĩ tới một màn cùng Sở Nam giao thủ. Ngũ Hành thân thể, Ngũ Hành tương sinh, thủy hỏa tuyền qua… Sau đó hắn tiếp tục:

- Cho nên, chúng ta không thể bài trừ khả năng đó chính là Ma Đạo Tử!

- Có cần phải đi xin ý kiến…

Mạn Lam chưa nói hết đã bị Tân Nhất Chân cắt ngang:

- Sư tôn bế quan đang vào thời điểm mấu chốt. Lần quấy rầy trước đó đã khiến ngài rất tức giận, bởi vậy bây giờ chúng ta không thể quấy nhiễu sư tôn tu hành!

- Vâng!

Năm người cung kính nói, trong giọng tràn ngập sự sùng bái đối với Huyền Vô Kỳ. Tân Nhất Chân còn nói thêm:

- Mặc kệ là thật hay giả, chúng ta vẫn phải tiêu diệt tên Ma Đạo Tử này. Ba trăm năm trước chúng ta có thể giết hắn, ba trăm năm sau chúng ta vẫn có thể làm được!

- Lần này để ta đi!

Kỳ Liên Thắng lập tức nói:

- Thời gian này ta đang rảnh rỗi, ta muốn tìm xem có cách nào tăng cảnh giới lên không. Ta đã ở cảnh giới Võ Hoàng trung cấp hao mươi năm rồi!

Tần Nhất Chân cùng Hắc Quân liếc mắt trao đổi, lập tức đồng ý:

- Được, vậy để ngươi đi. Ngươi mang theo Tất Chính xuống núi cùng, để cho hắn rèn luyện một phen, củng cố cảnh giới Võ Hoàng sơ cấp.

- Vâng!

- Còn có một việc, ngươi cần phải chú ý tới sự việc của Thần Khí phái, ta cảm thấy việc này rất kỳ quái. Không chỉ là việc Lăng gia làm phản, mà còn phải lệnh cho đệ tử Thiên Nhất tông đang ở bên ngoài tra xem Tử lão đầu còn sống hay đã chết!

- Vâng.

Tân Nhất Chân đã nói xong, Hắc Quân lại nhắc nhở hắn. Sau đó, Kỳ Liên Thắng về chuẩn bị một chút, mang theo Tất Chính vừa mới đột phá Võ Hoàng sơ cấp xuống núi, đi về phía Li Lan giang.

Huyền Băng môn.

Lạc Tiên Nhi cũng đã nhận được tin tức Ma Đạo Tử xuất hiện ở Li Lan giang, Diệu Âm đứng sau nàng nửa bước nói:

- Sử tỷ, ta cảm thấy Ma Đạo Tử này chính là người chúng ta đã gặp ở Băng Viêm đảo.

Lạc Tiên Nhi không có trả lời, chỉ lẳng lặng đứng nghênh đón từng cơn gió tuyết lạnh căm căm.

Diệu Âm tiếp tục nói:

- Hiện giờ Thiên Nhất tông nhất định đã phái người đi giết hắn. Chẳng lẽ chúng ta không có hành động gì sao?

- Vậy ngươi nói chúng ta nên làm gì bây giờ?

Lạc Tiên Nhi mở miệng nói, gió tuyết xung quanh nàng như bị một câu nói này mà đọng lại.

- Với thực lực của chúng ta hiện giờ có thể ngăn cản được Thiên Nhất tông hay sao?

- Thế nhưng…

- Thực lực Thiên Nhất tông biểu hiện ra ngoài cũng không phải toàn bộ thực lực của bọn chúng, thậm chí ngay cả 1/3 cũng chưa tới!

- Hả!

Diệu Âm kinh hô một tiếng.

Lạc Tiên Nhi nói:

- Ngươi lui xuống đi, đừng lo lắng việc này. Hắn nói tới Huyền Băng sơn thì nhất định sẽ đến. Đối với việc này ta tự có chừng mực! Mặt khác, mau chóng tranh thủ thời gian tu luyện, Bắc Tề quốc rất nhanh sẽ có biến đổi lớn!

- Vâng, sư tỷ.

Diệu Âm rời khỏi, Lạc Băng Nhi cũng đi tới đỉnh núi cao nhất của Huyền Băng sơn. Nàng một mình bước đi trong gió tuyết khiến người ta có một cảm giác vô cùng hòa hợp, cả hai như hòa vào một, giống như Lạc Băng Nhi chính là băng là sương là tuyết vậy!

Ba trăm năm trước, danh tiếng Ma Đạo Tử không chỉ nổi danh tại bắc Tề quốc mà cho dù trên đại lục cũng là nhân vật phong vân, tiếng tăm lừng lấy. Tin tức Ma Đạo Tử xuất hiện rất nhanh lan truyền tới Đại Khánh quốc. Một lão phụ xấu xí đi đường khi ngang qua một quán rượu nghe được tin tức của Ma Đạo Tử lập tức sững người, không khí xung quanh lập tức bị ngưng trệ. Sau đó, bà lão kia phi không rời khỏi, tới một sơn cốc ít ai lui tới thì hạ xuống, chụp lấy bé gái đang luyện kiếm, sau đó tốc tốc bay về phương hướng Li Lan giang.

Đồng thời, trong một căn cứ bí mật dưới lòng đất, một tiếng gào thét giận dữ:

- Ma Đạo Tử, Ma Đạo Tử chưa chết là sao? Sao hắn lại đột nhiên xuất hiện phá hỏng kế hoạch của chúng ta? Đáng giận…

Thanh âm này không có chút sợ hãi Ma Đạo Tử. Một thanh âm khác vang lên:

- Đừng nóng giận. Ma Đạo Tử xuất hiện đối với chúng ta chính là trăm lợi mà không có một hại. Từ nay về sau, Thiên Nhất tông e rằng chó gà không yên rồi. Ta hy vọng tên Ma Đạo Tử này mang tới phiền phức cho Thiên nhất tông càng lớn càng tốt, như vậy chúng ta có thể làm ngư ông đắc lợi. Mặt khác, ta còn nhận được có một dùng danh tiếng Thiên Nhất tông, đi cướp đoạt tất cả các môn phái nhỏ trên đường đi.

- Người này khẳng định không phải đệ tử Thiên Nhất tông!

- Thế nhưng chỉ cần mọi người nghĩ như vậy thì hắn chính là đệ tử Thiên Nhất tông.

- Hả, ngươi có ý gì?

- Ngươi có cho rằng chúng ta cần học tập người này hay không?

Người này cười cười nói:

- Chúng ta cũng có thể phái người giả mạo đệ tử Thiên Nhất tông đi cướp đoạt, làm việc ác khắp nơi. Đệ tử Thiên Nhất tông vốn trải rộng khắp nơi trên Bắc Tề quốc, đuổi bắt những người bị trọng thương khiến không ít người nổi giận. Nếu giờ chúng ta đổ thêm dầu vào lửa thì sẽ… ha ha ha!

- Ý kiến hay. Còn nữa, chúng ta nhất định phải tìm ra tên giả mạo kia, để gia nhập thế lực của chúng ta.

- Đó là tất nhiên. Lộ tuyến của hắn hẳn là hướng tới Vạn Độc môn. Theo ta được biết, Thiên Nhất tông đã phái hai gã Võ Vương trung cấp tới Vạn Độc môn tọa trấn, ý định bắt ba ba trong hũ!

- Ha ha ha! Hai tên Võ Vương trung cấp tới địa bàn của chúng ta nhất định là có đi mà không có về. Thời gian trước chúng ta bị tổn thất không nhỏ, kế hoạch mấy lần bị phá hại, lại còn bị hủy diệt không ít căn cứ. Lần này, chúng ta phải nhân cơ hội kiếm lớn một phen.

Nói xong, cả hai cùng nở nụ cười.

Phía bên kia, Vô Không lão tổ cùng Phù Chấn vẫn đang tìm kiếm Sở Nam ở khắp nơi. Mạc lão nghe được tin tức về Ma Đạo Tử, lập tức mang theo Thiết Thương Hùng đuổi theo. Còn Tử Võ Hoàng mang theo mấy trăm tên đệ tử tìm một chỗ bí ẩn mà trốn, Tử Võ Hoàng gấp rút tranh thủ thời gian khôi phục tu vi, đồng thời tự hỏi rốt cục Hàn Võ Hoàng đã đi nơi nào, tại sao đến giờ vẫn không có tin tức gì.

Còn Tử Mộng Nhân đã tới căn cứ Hải Lang đoàn, bắt đầu trắng trợn khuếch trương quy mô Hải Lang đoàn. Nam Cung Linh Vân và Liệt Phong ở cùng một chỗ. Mỗi lần Liệt Phong bắt được một người bị thương, Nam Cung Linh Vân đều đích thân đến xem liệu đó có phải là hắn hay không. Điệp Y Tiên Tử vẫn đang trên đường đi tới Đông Nhạc thành đón đầu Sở Nam. Kình Thiên thành, Phú Sơn khai trương Thiên Hạ thương hội, Sở công tử, Tấn thành chủ, còn có cả các cô nương ở Túy Hoa lâu đều cổ động, danh tiếng Thiên Hạ thương hội dần được tuyên truyền rộng rãi.

Bắc Tề quốc, Phiêu Vân sơn trước kia là thế lực của Tần gia, nhưng hiện giờ đã trở thành căn cứ của đám người Bạch Cốt. Nhóm người Bạch Vốt giờ đã mở rộng đến gần hai trăm người. Tuy số người ít như vậy nhưng mỗi người đều trải qua vô số ma luyện, sát phạt, huyết tinh, vô cùng tàn nhẫn. Cho nên, cho dù ít người nhưng đoàn đội của Bạch Cốt vẫn có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Còn Yến Sơn Thập Nhị Đạo đi vô ảnh khứ vô tung danh tiếng nổi như cồn.

Đêm nay trên Phiêu Vân sơn tiếng hoan hô không ngừng. Tiếng hò hét, uống rượu không thôi. Ở vị trí trung tâm, bên cạnh Bạch Cốt còn có một thanh niên anh tuấn, bên cạnh vị thanh niên đó là một nữ tử xinh đẹp. Hai người này chính là huynh muội Tư Đồ Dật Tiêu. Hai người đi tìm tung tích của Thần Khí Phái khắp nơi, dưới cơ duyên xảo hợp, không đánh không quen biết, hai người đã gia nhập Bạch Cốt bang, trở thành quân sư của bang.

Sở Nam không biết Thiên Nhất tông đã phái hai tên Võ Hoàng tới giết Ma Đạo Tử do hắn mạo danh, không biết cuộc trò chuyện trên Huyền Băng sơn, không biết lão phụ xấu xí ở Đại Khánh quốc, càng không biết có một thế lực thần bí đang chú ý tới hắn. Hắn đang đi về phía nam, tiếp tục dùng danh tiếng Thiên Nhất tông mà cướp đoạt, hướng về phía Đông Nhạc thành, mà hắn cách Vạn Độc môn càng ngày càng gần.

Hai tên Võ Vương trung cấp của Thiên Nhất tông đã tới nơi. Thấy Vạn Độc môn còn chưa bị cướp đoạt, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm. Tông chủ Vạn Độc môn Tuyệt Độc cung kính nghênh tiếp. Hai người bọn hắn ngang nhiên tiếp nhận, không nhìn ra dười vẻ cung kính kia, Tuyệt Độc đang nở nụ cười âm hiểm.

Hai tên Võ Vương trung giai ở Vạn Độc môn cũng nghe được tin tức về Ma Đạo Tử, sắc mặt có phần âm trầm. Bọn họ ít nhiều cũng đã nghe được sự tình ở Thiên Nhất sơn năm xưa, trong lòng cảm thấy bất an, một người chuyển chủ đề:

- Tên giả mạo kia sao còn chưa tới? Chẳng lẽ hắn đã biết được tin chúng ta tới Vạn Độc môn sao?

- Chắc là không phải. Trên đường chúng ta đã vô cùng bí mật.

- Chỉ cần hắn tới, ta nhất định sẽ băm thây hắn!

- Không được! Không thể giết hắn, chúng ta cần ghim hắn trên thân kiếm, diễu phố thị chúng để mọi người biết hậu quả khi đắc tội với Thiên Nhất tông là như thế nào!

- Đúng vậy, sư huynh dạy phải!

Hai người đang nói chuyện, bỗng một tên đệ tử Vạn Độc môn chạy vào:

- Bẩm hai vị tiền bối, người kia đã tới!

Hai người nghe vậy, cười lớn, đồng thời quát:

- Đến đúng lúc lắm, ta muốn xem hắn rốt cục là ai!

Đọc truyện chữ Full