TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Tam Giới
Chương 1572: Đánh đòn phủ đầu, gọn gàn mà linh hoạt (2)

Phanh.

Thân thể Mộ Dung Thu giống như bao tải đập xuống dưới lôi đài, sắc mặt trắng bệch, toàn thân rã rời, trong lỗi mũi không có một chút hơi thở nào thoát ra.

Trong lúc nhất thời tất cả người xem trợn mắt há hốc mồm.

Chết?

Trước đó Giang Trần cường thế chém giết Tiêu Bào Huy kia, tuy rằng thực lực của Tiêu Bào Huy rất mạnh, nhưng dù sao mọi người cũng không nhận ra hắn, cho nên Tiêu Bào Huy bị giết, tuy rằng mọi người kinh ngạc, thế nhưng cũng không cảm thấy quá mức khiếp sợ.

Thế nhưng mà Mộ Dung Thu là ai? Đó là công tử ca mà ai cũng biết trong Lưu Ly vương thành a. Mộ Dung đại phiệt, tuy rằng không thể so sánh với thế lực đỉnh tiêm như Bàn Long đại phiệt, nhưng Mộ Dung đại phiệt với tư cách là thế lực đại phiệt, ở trong Lưu Ly vương thành cũng có địa vị khá lớn.

Trên lôi đài, Chân Đan Vương không ngờ dùng ba quyền, hai chân đã đánh chết Thiếu phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt?

Đây rốt cuộc phải có bao nhiêu thù hận a.

Người Mộ Dung đại phiệt thấy một màn như vậy đều trừng to mắt, hoàn toàn không tiếp nhận được sự thật trước mắt này.

- Thu nhi.

Phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt khàn giọng kêu lên.

Cao thủ Mộ Dung đại phiệt cũng nhao nhao tiến ra, đi vào dưới lôi đài, thăm dò tình huống sinh tử của Mộ Dung Thu.

Chỉ là giờ phút này Mộ Dung Thu đã sớm bị đánh không còn giống người, sinh cơ đoạn tuyệt, không quản bọn họ điều tra như thế nào cũng hết cách xoay chuyển.

Cơ mặt phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt run rẩy không thôi, ánh mắt oán độc gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần:

- Chân Đan Vương, luận võ lôi đài, ngươi lại hạ tử thủ?

Giang Trần lạnh nhạt nói:

- Thi đấu lôi đài, sinh tử do mệnh. Nếu như sợ chết thì đừng tham gia thi đấu võ đài.

Phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt cũng biết lúc trước Mộ Dung Thu có ân oán với Chân Đan Vương, nghe thấy Giang Trần nói như vậy phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt có tức giận cũng không biết phát tác thế nào.

- Họ Chân kia, người mắt sáng không nói tiếng lóng, ngươi dám nói ngươi không phải dùng việc công báo thù riêng hay không?

Ánh mắt phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt hung ác, dường như hận không thể trực tiếp xé nát Giang Trần.

Từ trước tới nay Giang Trần chưa từng sợ loại uy hiếp nhàn chán này, hắn cười nhạt một tiếng, nói:

- Ta chỉ biết, đứng trên lôi đài, bất kể là ai cũng phải có giác ngộ bị giết. Muốn trách chỉ có thể trách học nghệ không tinh, còn hết lần này tới lần khác tật xấu không ít. Mộ Dung phiệt chủ, ngươi có thời gian rảnh rỗi nói lời vô nghĩa với ta, còn không bằng trở về chỉnh đốn gia phong. Mộ Dung đại phiệt tốt xấu gì cũng là đại phiệt, cái gọi là Thiếu phiệt chủ lại là một tên hạ lưu háo sắc. Ngươi không thấy ngại ta cũng cảm thấy ngại thay ngươi.

Nói xong Giang Trần thản nhiên đi xuống lôi đài, không thèm nhìn thi thể Mộ Dung Thu, trực tiếp đi tới trước mặt trọng tài nói:

- Trọng tài đại nhân, đào thải lôi đài từ trước tới nay không hạn chế sinh tử đúng không?

Trọng tài kia cười khổ, cũng chỉ có thể gật đầu, quy củ chính là như vậy.

- Đã như vậy ta cường thế đánh chết đối thủ cũng là hợp tình hợp lý a.

Giang Trần không nhanh không chậm hỏi.

Trọng tài kia cũng im lặng, người nào không biết ngươi dùng việc này để báo thù? Mượn cơ hội này diệt sát thiếu chủ Mộ Dung đại phiệt nhà người ta?

Nhưng mà chính như Giang Trần nói, người ta cũng không phải không tuân theo quy định. Luận võ trên lôi đài, sinh tử do mệnh, hơn nữa trên thực tế trên lôi đài cũng là địa điểm mà rất nhiều người có cừu oán giải quyết với nhau.

Hiện tại Mộ Dung Thu bị đánh chết, thật đúng là chỉ tránh mình học nghệ không tinh.

Dù sao xem tư thế vừa rồi, nếu như Mộ Dung Thu chiếm thế thượng phong chỉ sợ cũng tuyệt không hạ thủ lưu tình.

Chỉ là xem trận chiến vừa rồi, có lẽ Mộ Dung Thu có át chủ bài, chỉ là căn bản hắn không ngờ tới, ngay cả cơ hội mình sử dụng át chủ bài cũng không có.

Chuyện này rất là oan ức.

Trước đó Chân Đan Vương và những người khác giao chiến, công kích đều không tính đặc biệt mạnh, đánh rất có phong độ.

Cho nên lần này ai cũng không ngờ tới Chân Đan Vương lại đánh đòn phủ đầu, bỗng nhiên bộc phát ra sức chiến đấu hung hãn như vậy.

Mộ Dung Thu không kịp chuẩn bị, thoáng cái đã lâm vào bi kịch.

Trọng tài kia nhìn thấy tất cả người của Mộ Dung đại phiệt nhìn chằm chằm vào Giang Trần, biểu lộ ngưng trọng nói:

- Mộ Dung phiệt chủ, nhanh chóng rời khỏi lôi đài. Nếu không chúng ta sẽ xử lý như các ngươi uy hiếp người dự thi.

Đây là thi đấu võ tháp, tự nhiên có quy tắc nghiêm khắc. Mộ Dung đại phiệt nếu như vì thất bại ở lôi đài mà tìm người khác gây phiền toái, đây tuyệt đối là hành động chà đạp với quy tắc.

Mộ Dung phiệt chủ trợn mắt, nhưng trải qua đám người phía dưới khuyên bảo, cuối cùng cũng không có mất đi lý trí, thở phì phì mang thi thể Mộ Dung Thu lui lại.

Nhưng mà trên mặt vẫn tràn ngập hận ý, Giang Trần biết rõ, Mộ Dung đại phiệt ngày sau nhất định sẽ liều mạng gây khó dễ cho hắn.

Đương nhiên hiện tại Giang Trần cũng không có thời gian đi lo những thứ này.

Đừng nói là Mộ Dung Thu đã từng đùa giỡn qua Hoàng Nhi, chỉ bằng điểm Mộ Dung Thu muốn đẩy hắn vào chõ chết, Giang Trần tuyệt đối sẽ không thả một gia hỏa lúc nào cũng có tâm tìm hắn gây phiền toái như vậy.

Trải qua trận chiến này, khiến cho Giang Trần thuận lợi thông qua đợt thứ hai.

Không thể không nói, nhân tính là lấn thiện sợ ác. Giang Trần cường thế diệt sát Mộ DUng Thu ngược lại cũng đã chấn nhiếp những đối thủ tiềm ẩn kia.

Giang Trần cường thế diệt sát Mộ Dung Thu cũng làm cho những đệ tử của nhất mạch Tu La đại đế đều âm thầm cảnh giác.

Dùng quan hệ ác liệt giữa Chân Đan Vương và nhất mạch Tu La đại đế, những người yếu lập tức cảm thấy bất an.

Hôm nay Chân Đan Vương này có thể diệt sát Mộ Dung thu, ngày mai không nói chính xác được hắn có thể diệt sát những người khác hay không.

Bên Tu La đại đế, Nguyệt Hoàng kia cũng giận tím mặt

- Tiểu tử thật ngoan độc, luận võ trên lôi đài dám hạ thủ nặng như vậy sao?

Tu La đại đế không có đồng ý với Nguyệt Hoàng mà nhướng mày nói:

- Chân Đan Vương này năng lực nắm bắt quả thực rất mạnh. Trên người tiểu nhân vật như Mộ Dung Thu chúng ta không có bất kỳ cảm giác chờ mong nào. Chỉ là Chân Đan Vương này nhạy cảm phát giác ra được Mộ Dung Thu dường như có uy hiếp với hắn, tiên hạ thủ vi cường, phần phách lực và năng lực lựa chọn khi lâm chiến này quả thực mạnh hơn Mộ Dung Thu không chỉ mười lần. Nực cười Mộ Dung Thu còn dương dương đắc ý, lại không ngờ rằng người ta đã sớm bố trí sát cục với hắn.

Mộ Dung Thu ở trong nhất mạch của Tu La đại đế quả thực chỉ là tiểu nhân vật.

Tu La đại đế sở dĩ cho hắn một chút ngon ngọt chỉ là hy vọng thông qua Mộ Dung Thu đi dò xét võ đạo của Chân Đan Vương này rốt cuộc nông sâu bao nhiêu.

Chỉ tiếc, mặc dù Tu La đại đế chỉ ôm tâm lý chờ mong Mộ Dung Thu dò xét Chân Đan Vương này, thế nhưng mà nhiệm vụ yêu cầu thấp như vậy Mộ Dung này ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, chết vô cùng nhanh chóng.

Đọc truyện chữ Full