Đối với Huyết Tiên Tần Hoàn Sở Nam có một loại khát vọng đặc biệt, loại khát vọng này xâm nhập vào tận xương tuỷ, rót vào linh hồn, không chỉ vì hắn mà còn phụ mẫu hắn. Huyết Tiên Tần Hoàn rõ ràng ở ngay trong cơ thể hắn nhưng lại sờ không được, nhìn không thấy, loại cảm giác này thực sự là khiến người khác cực kỳ khó chịu!
Huyết Tiên Tần Hoàn so với Tiêu Thiên tháp Sở Nam quen thuộc hơn nhiều, cũng khắc sâu hơn vô số lần, cơ hồ là ngay lúc Sở Nam muốn "quan tưởng" Huyết Tiên Tần Hoàn thì trong đầu liền xuất hiện bộ dáng của nó, kể cả những đường vân trên trên mặt lá, còn có rễ cây lớn nhỏ cùng với phân bố, trông rất sống động...
"Còn không cảm giác được, còn kém cái gì sao?"
Nghi hoặc trùng trùng điệp điệp, Sở Nam trước kia có thể nhất tâm nhị dụng thậm chí là tam dụng, tứ dụng nhưng mà tất cả đều tập trung vào Huyết Tiên Tần Hoàn, mà kết quả thu được vẫn là con số không.
Bất quá, Sở Nam không có buông tha, hắn thì thầm:
- Tăng thêm thần niệm thì sao?
Lập tức, Tu La Ngục thường xuyên hình thành kia cũng ngưng tụ thành bộ dáng Huyết Tiên Tần Hoàn.
- Còn chưa đủ, thêm tinh thần lực!
Chỉ dùng trạng thái bảo trì lại hoạ ra một ít Phù văn, không tự chủ được mà sắp đặt chúng tổ hợp thành Huyết Tiên Tần Hoàn!
- Vẫn không được, linh hồn, cùng một chỗ thử xem!
Dùng linh hồn ra thử nghiệm cũng chỉ có loại người như Sở Nam chưa trải qua học tập hệ thống thì mới khinh xuất đi thử, hơn nữa cũng chỉ có hắn mới làm được, bởi vì linh hồn của hắn bên trong còn có thần niệm, tinh thần lực!
Nhưng mà, thử lung tung như vậy, kết quả vẫn là con số không.
- Ta không tin, linh hồn, tinh thần lực, thần niệm cùng lên cho ta!
Lúc trước, Sở Nam đều phân biệt phát huy tác dụng của ba thứ, tối đa cũng chỉ có lúc thần niệm hoạ phù thì có dung tinh thần lực vào trong, nhưng mà đem ba thứ ra dùng một lúc đây tuyệt đối là lần đầu tiên!
Vốn là tiêu bất ly mạnh, mạnh bất ly tiêu (*), linh hồn, thần niệm, tinh thần lực ba thứ không chút ngăn trở này liền dung hợp lại với nhau, Sở Nam muốn đánh giá lại một chút thì trước mắt lại hiện ra một cái cây Huyết Tiên Tần Hoàn, cùng cái cây trong đầu hắn kia hoàn toàn giống như đúc!
(* tạm dịch: hợp lại thì mạnh, chia rẽ thì yếu.)
Sở Nam đại hỉ, thò tay chụp lấy.
Một trảo vừa ra nụ cười trên mặt hắn chợt ngưng lại, bởi vì hắn cảm giác được một trảo này của hắn cũng không có cảm giác bắt được thực thể mà bắt được một thứ do linh hồn, tinh thần lực, thần niệm dung hợp lại làm một!
Sở Nam nghĩ nghĩ, cùng với Thần hồn công kích trong lời Pháp Phàm nói tới thật đúng là có chút tương tự. Nguyên bản ý định của Sở Nam chính là mau chóng ngưng tụ ra Thần hồn không dễ dàng dung hợp kia, sau lại học tập Thần hồn công kích. Nhưng mà, từ khi tinh thần lực cũng bị dung hợp vào trong, thời gian lại khẩn cấp nên hắn không có thời gian để ý tới Thần hồn công kích như lời Pháp Phàm, nhưng không ngờ trong lúc vô tình Sở Nam thi triển ra một chiêu Thần hồn công kích!
Chỉ là, Sở Nam không có hưng phấn mà chỉ rất là phẫn nộ!
- Ở trong thân thể của ta, ta không tin không tìm được ngươi! Linh hồn, thần niệm, tinh thần lực không đủ vậy thì tăng thêm huyết nhục, tăng thêm cốt cách, tăng thêm tâm can tỳ phổi thận, tăng thêm hết thảy của ta, cho dù móc thịt ba thước cũng muốn tìm ra ngươi!
Theo tiếng rống giận dữ của Sở Nam, tất cả năng lượng trong cơ thể đều tản mát đi, lan tràn ra mỗi ngóc ngách huyết nhục, cốt cách của hắn. Những huyết nhục, cốt cách này dùng phương thức xoay tròn mà bắt đầu đi tìm kiếm Huyết Tiên Tần Hoàn, hơn nữa không tự chủ được Sở Nam đem bộ dáng của Huyết Tiên Tần Hoàn khắc ghi càng thêm sâu.
Nếu có người có thể nhìn thấu huyết nhục, cốt cách, tạng phủ của Sở Nam, nhìn thấy phương thức chuyển động này, như vậy, người kia sẽ phát hiện ra huyết nhục, cốt cách của Sở Nam đang hợp thành một cây Huyết Tiên Tần Hoàn, chỉ có điều nó được phóng đại gấp trăm lần mà thôi!
Dưới cơn thịnh nộ, huyết nhục cùng linh hồn ba trong một bị khuấy động lên, tần suất đồng dạng!
Lập tức, Sở Nam cảm giác được khí tức của Huyết Tiên Tần Hoàn cùng với lúc trước đi vào Tiêu Thiên tháp hoàn toàn giống nhau. Như bản năng, Sở Nam điều động linh hồn hướng Huyết Tiên Tần Hoàn chộp tới.
Nháy mắt sau đó, trước mắt Sở Nam có một gốc thực vật màu hồng tản mát ra sinh cơ bừng bừng!
Rất sống động!
Không phải Huyết Tiên Tần Hoàn, vậy là cái gì?
- Thật đúng là kéo ra được a!
Sở Nam cảm thán một tiếng nhưng toàn thân lại rùng mình một cái, trong mắt ánh lên hơn trăm khoả tinh tú, tinh thần uy năng giáng lâm, rót vào trong cơ thể hắn. Sở Nam giống như chưa tỉnh mà hỏi lấy chính mình:
- Vừa rồi là ta lấy nó ra từ đâu?
Đan điền!
Tuyệt đối là đan điền!
- Huyết Tiên Tần Hoàn trong Tiêu Thiên tháp, Huyết Tiên Tần Hoàn lại ở trong đan điền, vậy Tiêu Thiên tháp kia đâu rồi?
Ngoại trừ đan điền, tựa hồ không còn chỗ khác!
Sở Nam nhìn Huyết Tiên Tần Hoàn, ánh mắt như kiếm chém ra.
- Giấu trong đan điền của ta rồi lại không cho ta nhìn thấy, ngươi thật đúng là có thể ẩn núp, không có sự cho phép của ta liền chui vào đan điền của ta, đây tuyệt đối là hành vi không lễ phép!
- Đối với hành vi không lễ phép như vậy...
Sở Nam đem Huyết Tiên Tần Hoàn cẩn thận từng li từng tí bỏ vào trong trữ vật yêu đái, tiếp tục nói:
- Nhất định phải bị trừng phạt!
Sở Nam muốn dùng tới Ích Mạch Quyết mở ra một cái Thể nội không gian, ý nghĩ này lần nữa trở nên rõ ràng!
- Âm Dương ngư, luyện hoá cho ta!
Sở Nam nghĩ muốn dùng phương pháp kéo ra Huyết Tiên Tần Hoàn, nhớ tới Tiêu Thiên tháp, Âm Dương ngư điên cuồng xoày tròn, chỉ có điều Sở Nam nghĩ cũng quá hay rồi.
Tiêu Thiên tháp không chút phản ứng. Sở Nam lại không nhụt chí, thứ có thể trấn áp được Pháp Phàm, hơn nữa tầng thứ sáu lại có không gian thiếu chút nữa khiến cho hắn bị lạc thì cũng không phải là Huyết Tiên Tần Hoàn có thể so sánh.
- Ta không ngừng luyện hoá, một mực luyện hoá, sẽ có một khắc đem ngươi luyện hoá ra!
Lấy ra được Huyết Tiên Tần Hoàn, rốt cuộc đã đem tất cả dược thảo của Trường Thọ đan gom góp đủ, một loại vui sướng khó tả tràn ngập mỗi cái tế bào của hắn. Hắn chăm chú suy nghĩ một chút về từng khâu luyện chế Trường Thọ đan, nào là dược lượng, hoả lượng, ...
Sau đó, Sở Nam nghĩ tới khối hắc thạch đầu, tiến hành như cũ, hắc thạch đầu xuất hiện trong đan điền, ngự sử linh hồn móc ra, đem hắc thạch đầu chộp vào trong tay. Ngắm nhìn hắc thạch đầu cả buổi cũng không nhìn ra manh mối gì hắn liền đem nó bỏ vào trong trữ vật yêu đái. Sau đó, hắn lại tiếp tục toàn tâm suy diễn kinh mạch đệ thất chuyển cùng kinh mạch tầng thứ ba Không Gian Tuần Hình!
Gia tài trong tay hắn hiện tại có hai kiện Cổ bảo, thừa dịp thân thể không thể cường hoá thêm được liền lợi dụng chúng mở ra hai đầu kinh mạch, đến lúc đó chém giết trong không gian thứ nguyên càng thêm thuận lợi.
Chiến Thần theo sát một bên hai mắt đã mở ra rất to, trong nội tâm lại thầm nhủ:
"Trong thân thể lão đại còn ẩn chứa nhiều đồ đạc như vậy? Còn có hay không cất giấu thịt nướng không đây?"
Trong suy diễn, tốc độ đi đường của hai người không có chậm đi chút nào, trong lúc chạy Âm Dương ngư vẫn một mực luyện hoá, luyện hoá thứ vô hình, bởi vì hắn không biết cách cụ thể tìm ra sự tồn tại của Tiêu Thiên tháp. Đồng thời, còn luyện hoá lấy năng lượng của không gian thứ nguyên.
Chỉ là, Âm Dương ngư luyện hoá lâu như vậy mà vật chất dẫn tới "diệt" chi kiếp kia vẫn không có xuất hiện!