TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Tam Giới
Chương 2387: Ma thức lạc ấn (1)

Ôm ý niệm như vậy trong đầu, tất cả mọi người người sau nối tiếp kẻ trước, như ong vỡ tổ phóng về phía trước.

- Một đám ngu xuẩn.

Thanh âm lạnh nhạt của ma chủ Thiên ma lần nữa truyền ra. Sau một khắc, cả Thiên Ma lĩnh vực bỗng nhiên Ma thức đại thịnh, mạng lưới màu đen khổng lồ lần nữa xuất hiện, hơn nữa so với trước còn âm trầm, còn đáng sợ hơn.

Chỉ là Thiếu Dương đại đế là người thứ nhất phóng tới, tấm lưới màu đen kia tuy rằng khổng lồ, chỉ là cũng xuất hiện một vết rách nhỏ. Tuy rằng cả cái lưới khổng lồ đang không ngừng chữa trị, lỗ hổng kia cũng dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng khôi phục.

Thế nhưng mà tốc độ của Thiếu Dương đại đế lại vô cùng nhanh. Trước khi tấm lưới màu đen khổng lồ kia khôi phục, thân thể Thiếu Dương đại đế đã bắn tới.

Nói thì chậm, khi đó cực nhanh.

Thiếu Dương bắn tới lỗ hổng trên tấm lưới đen khổng lồ kia, tay hắn đột nhiên phất về phía trước. Ném ra một đạo phù lật. Đạo phù lật này nhanh chóng bành trướng, hóa thành một tấm thuẫn màu vàng, bao phủ đỉnh đầu hắn.

Mà cơ hồ cùng lúc đó, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay bằng xương trắng cực lớn, hung hăng chụp xuống.

Bàn tay bằng xương trắng cực lớn này dài chừng ba trượng, rộng chừng hai trượng.

Một trảo chụp xuống, trực tiếp nắm lấy tấm thuẫn màu vàng kia.

Tách tách tách.

Tấm thuẫn màu vàng kia hiển nhiên vô cùng cứng rắn, thế nhưng bị bàn tay bằng xương trắng này chụp một cái, vẫn tuyệt vọng bị nghiền nát thành một đám tro bụi, hoàn toàn không có sức giằng co.

Chỉ là tấm thuẫn màu vàng kia chỉ cần kéo dài chút thời gian, lại cho Thiếu Dương đại đế có một đường sinh cơ.

Thân thể tăng tốc, từ trong lỗ hổng kia bắn ra.

Ngay khi thân thể hắn bắn ra, tấm lưới màu đen khổng lồ kia cũng cơ hồ đồng thời khôi phục, hoàn toàn nhìn không ra một chút lỗ hổng nào.

Mà lúc này, Long Phách Tương mang theo người Thiên Long phái tới, vừa vặn đánh tới.

Bàn tay bằng xương trắng lớn kia dường như cũng bị Thiếu Dương đại đế thoát đi chọc giận, bàn tay giơ lên cao, vỗ xuống, lập tức bắt lấy Long Phách Tương và vài tên cường giả Thiên Long phái.

Long Phách Tương sợ hãi, vội vàng giãy dụa. chỉ là thân thể hắn ở trong bàn tay bằng xương trắng cực lớn này lại không thể dãy dụa.

- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.

Thanh âm lạnh lùng của Ma chủ Thiên ma vang vọng, sau một khắc, bàn tay bằng xương trắng lớn kia dùng sức bóp một cái, một đạo quang mang màu đen tuôn ra.

Tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, trong Thiên Long phái, kể cả Long Phách Tương cùng với những võ giả kia trực tiếp bị bắt giữ, tinh hoa võ đạo hóa thành một đám lưu uqnag, bị ma chủ Thiên ma trực tiếp hấp thu sạch sẽ.

Cảnh này vừa vặn bị đám người Vân Lan đại đế đang từ phía sau vọt tới nhìn thấy rõ ràng. Cường giả như Vân Lan đại đế cũng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, hai đầu gối mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

Cái gì mà kiêu ngạo của võ giả Đại đế, cái gì mà tôn nghiêm của tu sĩ, giờ phút này hoàn toàn bị phá hủy.

Ngạo khí, Long Phách Tương không ai bì nổi trước mặt bàn tay bằng xương trắng này căn bản ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có. Một màn đáng sợ này có thể nói là hoàn toàn phá hủy tâm lý may mắn của đám người Vân Lan đại đế.

- Ma chủ đại nhân, chúng ta nguyện ý quy thuận.

- Ta cũng quy thuận. Tuyệt đối không hai lòng. Ma chủ đại nhân bớt giận.

Vân Lan đại đế cũng tốt, cường giả Thiên Hà cung và Thiên Âm tự cũng vậy, cường giả Bất Diệt Thiên Đô cũng thế, giờ phút này trong lòng bọn họ tuyệt đối là tràn ngập kinh hãi, nổi lên sóng to gió lớn.

Cảnh tượng Long Phách Tương chết thảm đã triệt đế đánh nát ý định chống cự cuối cùng trong phòng tuyến tâm lý của bọn họ. Mà chuyển biến thành sợ hãi, chỉ có sự thuần phục.

Hiện trường một mảnh im lặng, trong lòng mọi người đều bất ổn. Tâm thần bất định, bất an. Bọn họ biết rõ, hành động chạy trốn vừa rồi nhất định đã khiến cho ma chủ Thiên ma tức giận rất lớn.

Ma chủ Thiên ma lúc này quả thực đang ở trong trạng thái tức igajna.

Hiển nhiên hắn không ngờ tới, lại để cho Thiếu Dương đại đế chạy đi Chuyện này đối với Ma chủ Thiên Ma như hắn mà nói, tuyệt đối là sỉ nhục trước nay chưa từng có.

Tuy rằng bây giờ hắn còn đang ở trong trận pháp phong ấn, một thân ma công căn bản không phát huy ra được một phần mười. Nhưng mà dùng ma thức cường đại của hắn, hắn tự biết, mình hoàn toàn có thể khống chế thế cục.

Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, mười mấy vạn năm phong ấn, làm cho hắn lúc xuất trận, trên phương diện phán đoán lại xuất hiện một chút sai lầm.

Chuyện này đối với hắn mười mấy vạn năm trước mà nói, cơ hồ là chuyện không thể nào xảy ra.

Thế nhưng mà sau khi bị phong ấn mười mấy vạn năm, ma thức vừa mới sống lại, cuối cùng vẫn cách đỉnh phong quá xa, làm cho hắn xuất hiện tình huống phán đoán sai lầm.

Tuy rằng chỉ có một con cá lọt lưới, thế nhưng lại khiến cho ma chủ Thiên Ma cảm thấy nhục nhã thật sâu.

Ma chủ Thiên Ma nổi giận, hận không thể đại khai sát giới, giết chết toàn bộ những kẻ còn lại này, hấp thu tinh hoa khí hải bọn chúng, hấp thu năng lượng võ đạo.

Thế nhưng mà cuối cùng Ma chủ Thiên Ma vẫn khống chế được cảm xúc của mình.

Những võ giả này, nếu như hấp thu năng lượng võ đạo của bọn chúng toàn bộ, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là có ích lớn.

Thế nhưng mà hiển nhiên Ma chủ Thiên Ma có thứ còn cần hơn việc hấp thu năng lượng, đó là cần nhân thủ.

Chỉ có số lượng nhân thủ dưới tay sung túc, đại kế của hắn mới có thể thi trển tốt, dã tâm hắn mới có thể thực hiện từng bước được.

Bằng koong mà nói, cho dù hiện tại hắn giãy dụa khỏi phong ấn, cũng chỉ là một tên tư lệnh không quân.

Huống chi hắn có dự cảm, thoát khỏi phong ấn là chuyện sớm muộn mà thôi. Cho dù hấp thu tinh hoa tính mạng của những võ giả này, cũng chưa chắc có thể lập tức thoát khỏi phong ấn.

Thế nhưng mà nếu như có thể khống chế đám võ giả này, để cho bọn chúng đi hỗ trợ phá giải phong ấn này ngược lại càng có khả năng làm tăng tốc khả năng thoát khỏi phong ấn của hắn.

Nghĩ tới đây Ma chủ Thiên ma không còn chần chờ nữa.

Ma thức triển khai toàn bộ, trong lúc đó, bên trong cái lưới đen khổng lồ kia có từng đạo lưu quang màu đen không ngừng bắn ra.

Sưu Sưu Sưu Sưu.

Từng đạo lưu quang màu đen không ngừng bắn vào trong thần thức những võ giả kia, đây chính là ma thức ấn ký của ma chủ Thiên ma hắn. Một khi bị ma thức ấn ký xâm nhập, tương đương với ấn ký đánh lên người ma chủ Thiên ma. Từ nay về sau triệt để đọa nhập ma đạo, trở thành khôi lỗi của Thiên Ma nhất tộc.

- Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi, nếu như thần thức các ngươi chỉ cần phản kháng một chút, bản chủ sẽ không ngại triệt để thôn phệ các ngươi.

Ma chủ Thiên ma phát ra cảnh cáo.

Kỳ thực, Ma chủ Thiên ma lúc này cũng có chút bận tâm. Nếu như tất cả cường giả cùng phản kháng, dùng ma thức yếu ớt của Ma chủ Thiên ma hắn hiện tại, không đủ để áp chế tất cả mọi người.

Đọc truyện chữ Full