Sau khi nghe được thanh âm của thủy tinh quan tài, Sở Nam không khỏi sửng sốt, mặc dù mới vừa tiếp nhận truyền thừa, nhưng ngay lập tức Tiểu Trận cũng không thể hoàn toàn ngăn cản Ngũ Hành kiếp xâm nhập được, nhưng cũng không thể nghi ngờ, Tiểu Trận giúp Sở Nam chống đở rất nhiều Ngũ Hành kiếp công kích, mà một khi để cho những công kích này không thể cản trở tiến vào thân thể, tiến vào đan điền Sở Nam, rất có thể làm cho Sở Nam không thể chống đỡ được.
Trong trường hợp đó, Sở Nam không có nửa phần do dự, trực tiếp đưa tin tức cho trận chi nghịch hồn, để cho Tiểu Trận triệt hồi tất cả phòng ngự, Tiểu Trận vừa sinh ra ý thức, tuy đối với lời nói của phụ thân không hiểu lắm, nhưng cũng làm theo.
Trong thời gian ngắn, trong cơ thể Sở Nam không tiếp tục phòng ngự, Ngũ Hành kiếp công kích không có cản trở vọt vào trong đan điền, thủy tinh quan tài lúc này cũng lộ ra kích động, không ức chế được.
- Đến đây đi, tới càng nhiều càng tốt, Ngũ Hành kiếp càng mạnh mẻ càng tốt, tốt nhất là Ngũ Hành nguyên kiếp.
- Ngũ Hành nguyên kiếp là vật gì vậy?
Lúc này, câu hỏi của Sở Nam không có được trả lời, bởi vì thủy tinh quan tài lại nói:
- Cái khôi giáp rách nát kia của ngươi cũng hóa thành năng lượng, kéo vào trong đan điền đi.
Những lời này, làm cho Sở Nam có chút do dự, nhưng trong phút chốc, Sở Nam vận chuyển "Tích mạch bí quyết", nếu như lần này không thể sống sót, cái gì cũng là ảo ảnh trong mơ, đồng thời, Sở Nam thấy thủy tinh quan tài kích động như vậy, cho nên hắn rất là tò mò hỏi.
- Mở ra không gian, rốt cuộc sẽ làm ra thứ gì?
- Những thứ khôi giáp này, cũng vô cùng rốt, ngay cả võ bí quyết kỳ quái cũng không thể khiến nó tổn thất nửa điểm, nhưng hiện tại...
Thủy tinh quan tài nói không sai, "Tích mạch bí quyết" vận chuyển, những thứ bảo giáp rách nát kia băng liệt thành phấn vụn, liền bắt đầu từ từ hóa thành năng lượng, đụng vào Ngũ Hành kiếp, trong đan điền, khôi giáp bị tan ra, hình xăm ở trên người Sở Nam, cũng dần dần biến mất, giờ phút này, trong đan điền hỗn loạn vô cùng.
- Mặc dù trong đan điền có Tử lôi, nhưng vẫn là không đủ, có thể làm ra lôi kiếp hay không?
Thủy tinh quan tài thanh âm có chút khàn giọng, hắn mới vừa rồi lại bị đụng một chút, cho nên thương thế nặng hơn rồi, nhưng thủy tinh quan tài truyền tới thanh âm, lại càng thêm có lực, tình huống như vậy, làm cho Sở Nam nghĩ tới cảnh tượng hồi quang phản chiếu.
Trong lòng hắn lúc này cảm động vạn phần, Sở Nam đem hết toàn lực, hô lên:
- Cho —— ta —— lôi —— kiếp!
Lôi Nhụy nhìn thấy Sở Nam đón Ngũ Hành kiếp mà cảm thấy lo lắng không dứt, lại nghe Sở Nam nói còn muốn tăng thêm "Lôi kiếp", trong lúc nhất thời có chút mông lung, đám người Đại trưởng lão mặc dù không có mơ hồ, nhưng cũng cảm thấy sửng sốt một chút, rồi sau đó, trong đôi mắt hiện lên nghi ngờ nồng đậm.
- Lôi kiếp? Điều này ý vị như thế nào? Chính là Ngũ Hành kiếp hắn có thể hoàn toàn vượt qua, hắn là muốn mượn lôi kiếp mài luyện bản thân mình sao? Hay là, hắn muốn làm cái gì?
Thiên Tử ánh mắt cũng sáng lên, lúc trước, hắn còn đang suy nghĩ muốn làm thế nào để phá Ngũ Hành kiếp, mặc dù hắn không có đem Ngũ Hành kiếp để vào trong mắt, nhưng Ngũ Hành kiếp dù sao không giống như Triệu Thanh ám sát như vậy, có thể tùy ý giải quyết xong, nhưng, sau khi nghe được Sở Nam nói ra, Thiên Tử quyết định nhìn một chút, hắn muốn xem Sở Nam có thể vượt qua hay không, nếu thật có thể vượt qua, kịch bản ủa hắn phải thay đổi một chút.
Mỗi khi kịch bản Thiên Tử đổi, chứng tỏ Thiên Tử đem địa vị Sở Nam, vừa đề cao hơn một điểm.
Rất nhanh, Lôi Nhụy hoàn hồn, ánh mắt nhìn Hắc sắc lão giả, lúc này Hắc sắc lão giả nói:
- Tiểu thư, không biết phủ xuống cái dạng lôi kiếp gì?
- Ngươi thấy Lôi kiếp như thế nào?
Thanh âm Lôi Thụy truyền đến, sau đó thủy tinh quan tài truyền ra tin tức:
- Lôi nguyên kiếp!
- Lôi nguyên kiếp?
Lúc này, Hắc sắc lão giả cũng rất là động dung, Lôi Thụy rất muốn hỏi Sở Nam hiện tại, còn chống lại lôi nguyên kiếp oanh giết hay không. Nhưng Lôi Thụy cũng không hỏi, mà là nhìn Hắc sắc lão giả nói:
- Hắn làm được sao?
Hắc sắc lão giả cực kỳ ngưng trọng gật gật đầu, sau đó lấy ra một khối đồ vật có hình dạng tia chớp, sau đó hắc sắc lão giả trực tiếp đem vật này bóp nát, một đạo hắc sắc Lôi Đình dần hiện ra, lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
Nơi đây, Lôi tộc.
Tộc trưởng lôi tộc Lôi Đúc Đỉnh ngồi trên đại điện, cách đó không xa, có một người y phục màu vàng, ngoài mặt nhìn, đúng một người trung niên nam tử, người trung niên này chính là phụ thân của Lôi Ngoan, tên là Lôi Trung.
Giờ khắc này, Lôi Trung đang nhìn về phía Lôi Đúc Đỉnh, hai người đanh nhìn Lôi Nhụy nói chuyện về Sở Nam, Lôi Đúc Đỉnh không nhịn được, mà phải nhịn xuống, dù sao Lôi Trung nắm giữ thế lực không nhỏ, hiện tại cũng không thể trở mặt, càng không có khả năng để cho lôi tộc có nguy cơ tan rã.
Bất quá, nghe được giọng nói Lôi Trung gây sự, Lôi Đúc Đỉnh trong lòng có một đoàn lửa giận dâng lên, đúng lúc này, trong óc của hắn vang lên một ít tin tức, những tin tức này mang đến cho Lôi Đúc Đỉnh kinh ngạc, hắn càng cảm thấy kinh ngạc là tới từ Sở Nam trưởng thành, hắn còn nhớ rõ năm đó là muốn mạng Sở Nam, nếu không phải nữ nhi phân ra một luồng tâm lôi màu tím, tiểu tử kia đã sớm hóa thành hư vô rồi.
- Không nghĩ tới, lại có thể trong thời gian ngắn như vậy, hắn trưởng thành đến một bước này, người như vậy...
Lôi Đúc Đỉnh trong lòng vẫn còn khiếp sợ, lúc này lại nghe Lôi Trung nói một câu rất không thoải mái, Lôi Đúc Đỉnh đứng lên, mắt lạnh nhìn xuống Lôi Trung, Lôi Trung trong lòng giật mình một cái, hắn không có nghĩ ngôn ngữ hắn mới vừa rồi làm cho Tộc trưởng nổi giận hay không, mà nghĩ đến có thể làm cho Lôi Đúc Đỉnh tức giận, Lôi Trung cũng không có sợ hãi, ngược lại là mừng rỡ lên.
- Chỉ cần hắn nổi giận, chuyện dễ làm hơn nhiều.
Đúng lúc này, Lôi Đúc Đỉnh mở miệng, lạnh lùng nói ra hai chữ.
- Giết!
- Giết?
Lôi Trung ngay lập tức lên tiếng hỏi, ngón tay còn giật mình, Lôi Đúc Đỉnh tiếp tục lạnh lùng nói:
- Tên kia tên gì?
- Sở Nam.
Lôi Trung trả lời.
- Đúng, chính là Sở Nam, dùng lôi nguyên kiếp đem oanh giết.
- Ân?
Lôi Trung kinh nghi, nhìn Lôi Đúc Đỉnh muốn đem Sở Nam oanh giết, hắn có thể đoán được tại sao, nhưng là dùng lôi nguyên kiếp tới oanh giết, vậy hắn thật nghĩ không ra rồi, Lôi Trung lúc này còn muốn nói gì, thân ảnh Lôi Đúc Đỉnh đã biến mất, chỉ còn lưu lại Lôi Trung.
Đột nhiên, Lôi Trung nói:
- Không thể giết hắn!
Sau đó, Lôi Trung vội vả đi, Lôi Trung sở dĩ nói ra như vậy, là bởi vì hắn muốn đem Sở Nam lưu lại cho nhi tử hắn, cho nhi tử hắn Lôi Ngoan làm đá mài đao, chỉ cần Lôi Ngoan đem Sở Nam chém giết, tâm cảnh nhi tử khẳng định là tăng lên.
Đáng tiếc, đã muộn.
Thời điểm Lôi Trung chạy tới, lôi nguyên kiếp đã hướng Sở Nam phủ xuống.