TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 2103: Hàng Lâm

- Rốt cuộc đã đến rồi! Vậy thì hãy đến càng mãnh liệt hơn một chút đi!

Sở Nam cũng không có chút nào che giấu, ngửa mặt lên trời hô lớn một câu. Đám người bên cạnh đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Sở Nam, thậm chí ngay cả những người đang ẩn nấp bên trong bóng tối cũng phi thường nghi hoặc. Bọn họ không hiểu nổi những lời Sở Nam đang nói đến tột cùng là chuyện gì.

Mà Thượng Quan Viễn cũng thừa dịp cơ hội mọi người đang ngây người, muốn trốn khỏi nơi này. Thế nhưng ý niệm này vừa mới dâng lên trong đầu, đã bị Cửu Vũ cùng với Thường Danh Ca chặn lại. Sở Nam vừa thấy thế, thầm nghĩ:

- Cái quan khẩu này đã không thích hợp với đám người Cửu Vũ bọn họ đột phá!

Ý niệm vừa nảy sinh trong đầu, Sở Nam liền nói:

- Cửu Vũ, Danh Ca, nhân cơ hội này hãy rút lui trước đi!

- Được!

Chỉ kịp nói lại một chữ, hai người liền rút kiếm lùi trở lại, phóng đi cực kỳ lưu loát sạch sẽ. Bọn họ biết rõ ràng Sở Nam sắp sửa gặp phải một đại sự, không thích hợp cho bọn họ ở lại đây.

Thượng Quan Viễn nhìn thấy hai người Cửu Vũ bỏ chạy, liền vận dụng huyết mạch, cũng không còn chút cố kỵ nào nữa. Thế nhưng mà huyết dịch trong người hắn vừa mới bắt đầu khởi động, Sở Nam liền khiến cho máu dịch trong người hắn dâng trào càng thêm mãnh liệt, khiến cho Thượng Quan Viễn căn bản là không thể nào thi triển được thủ đoạn ngưng huyết của hắn.

Ngay khi Thượng Quan Viễn còn đang cực kỳ phẫn nộ, Sở Nam đã chém mạnh ra một thức Thiên Địa! Thượng Quan Viễn nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, trên người toàn là vết thương.

- Ngươi không thể giết ta, trên người ta chảy chính là huyết mạch của Hiên Viên, ta chính là truyền nhân của Hiên Viên!

Thượng Quan Viễn điên cuồng hét lớn. Hắn chính là muốn mượn danh tiếng của Hiên Viên, hơn nữa, Thượng Quan Viễn còn lo lắng Sở Nam sẽ cướp lấy huyết dịch trong cơ thể của hắn. Nếu như vậy mà nói, thì tất cả những giấc mộng của hắn cũng đều sẽ trở thành ảo ảnh rồi.

Hiên Viên Chi Huyết đối với Thượng Quan Viễn mà nói chính là át chủ bài cuối cùng, chính là chỗ dựa lớn nhất trong lòng hắn. Nhưng mà đối với Sở Nam mà nói, lại không tính là cái gì. Hoàn toàn ngược lại, Sở Nam còn có chút đối lập với Hiên Viên Chi Huyết nữa, cái loại nhân vật đã chết mất rồi lại vẫn còn có thể lợi hại như thế, ai biết được Hiên Viên lại có thể bày ra cục diện gì nữa chứ?

Đặc biệt con mắt thứ ba giữa mi tâm cũng không có tiếp tục xuất hiện, khiến cho cái loại cảm giác đó của Sở Nam càng thêm nồng đậm hơn. Bởi vậy, nghe được tiếng quát cực kỳ khẩn trương kia của Thượng Quan Viễn, Sở Nam nhếch miệng nói:

- Ngươi yên tâm đi, hiện tại ngươi sẽ không chết đâu!

Sở Nam cũng không có dùng Sinh Tử Quyết đối với Thượng Quan Viễn, thậm chí ngay cả cấm chế hắn cũng không có sử dụng đến. Dù sao thì Thượng Quan Viễn cũng đã đem toàn bộ năng lượng của Tinh Thần Nguyên Thạch hấp thu hết, sau đó dung nhập vào trong huyết nhục của hắn. So sánh với việc dùng Sinh Tử Quyết, Sở Nam càng nguyện ý sử dụng năng lượng không gian nội thể để tiến hành khống chế.

Dù sao thì Sinh Tử Quyết cũng còn cần phải dùng đến tinh huyết, lại phải phân tâm khống chế, mà năng lượng không gian nội thể thì lại có thể khống chế người khác một cách vô thanh vô tức. Hơn nữa, bọn họ nhìn thấy loại năng lượng thần kỳ như vậy, nhất định sẽ tranh nhau cướp lấy mà luyện hóa nữa a!

Nếu như không phải lo lắng những nguồn năng lượng này tản mác ra quá nhiều, dẫn đến một số nhân vật cấp bậc quái vật, như vậy Sở Nam khẳng định sẽ dùng đến năng lượng không gian nội thể mà tiến hành không chế.

Sau đó Sở Nam một phen đem thân thể đã cực kỳ suy yếu của Thượng Quan Viễn ném về phía đám người Đạo Vô Nhai.

Vừa mới ném ra xong, thượng thiên hạ địa, bốn phương tám hướng đồng thời vang lên một đạo thanh âm khủng bố.

Đông!

Đạo thanh âm như cổ chung, vang vọng chấn động tâm can, không ngừng quanh quẩn khắp nơi trong thiên địa.

Tất cả đám người Đạo Vô Nhai, Đạo Cảnh Long đều ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào bầu trời tối đen trên đầu, trong lòng không khỏi tự hỏi:

- Đây là thanh âm từ nơi nào truyền đến vậy? Như thế nào mà khiến ta có cảm giác như là thần hồn cùng với huyết nhục cũng rất nhanh bị đánh cho tơi tả tan tác hết vậy?

Cũng đúng lúc này, đám người trong bóng tối nghe thấy đạo thanh âm kia, cả người nhất thời chấn động, trong đó có một người trong khoảnh khắc liền hoàn hồn lại, quát lớn:

- Đi! Đi mau! Nhanh rời khỏi nơi này! Nơi này sắp sửa xảy ra đại sự kiện rồi!

- Không! Ta muốn nhìn xem cái gã tiểu tử họ Sở này rốt cuộc còn có thủ đoạn gì nữa!

Hai người này đúng chính là những người phân biệt đến từ hai trận doanh khác nhau của Sở gia. Mặt khác mấy người còn lại rất nhanh lùi xa về phía sau, thế nhưng cũng không có hoàn toàn rời đi. Hiển nhiên là bọn họ ai cũng muốn nhìn một chút xem Sở Nam đến tột cùng là muốn làm cái gì.

Trong đám người đó còn có một người lại dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Sở Nam, giống như là đang nhìn một cỗ thi thể vậy. Trong lòng hắn thì lại đang thầm nghĩ:

- Chủ nhân muốn giết người, không ai có thể sống sót được cả!

Thanh âm mà đám người kia nghe được chính là tiếng cổ chung ngân vang, thế nhưng vang ở trong tai của Sở Nam, quanh quẩn liên hồi, lại cũng chỉ là một chữ Diệt cực lớn.

Sở Nam quay đầu lại hướng về phía đám người Đạo Vô Nhai quát lớn:

- Mang theo di thể của Trưởng lão, rời xa khỏi nơi này! Đi được bao xa thì đi bấy nhiêu!

- Đi!

Tuy rằng trong lòng đám người Đạo Vô Nhai cũng có lòng hiếu kỳ nồng đậm, muốn lưu lại nơi này xem tình hình một chút. Nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Sở Nam, Đạo Vô Nhai thốt lên một chữ, không một chút do dự dẫn theo đám người rời đi. Mà đám người Cửu Vũ cũng lẫn theo ở trong đó.

Khi mà đám người của Đại Đạo Tông nhanh chóng rời đi, đám vật chất hắc ám quỷ dị kia cũng đột nhiên co rút lại rất nhanh, giống hệt như là một con thỏ bị dọa chấn kinh, nhanh chân phóng chạy. Sau đó ngay một khoảnh khắc tiếp theo…

Đùng đùng… Ầm ầm… Vù vù…

Một tràng thanh âm hỗn tạp mãnh liệt từ cuối chân trời đột nhiên điên cuồng phóng tới.

Chỉ trong khoảnh khắc, gió cuốn mây vần. Đám vật chất hắc ám đang muốn vội vàng thối lui kia, cũng dùng một loại tốc độ cực nhanh trước giờ chưa từng có, hướng về phía Sở Nam mãnh liệt lao tới, hơn nữa còn hóa thành một thanh kiếm khổng lồ. Cây kiếm này đến tột cùng dài bao nhiêu, chẳng ai biết, thanh kiếm lớn đến mức nào, cũng không ai biết cả!

Mọi người chỉ biết là đám vật chất hắc ám kia chính là đã hình thành nên một thanh kiếm, tốc độ lao tới của thanh kiếm kia so với tốc độ kinh mạch Sở Nam vận chuyển hơn một ngày cái chu thiên còn nhanh hơn rất nhiều. Sở Nam run sợ liếc mắt nhìn qua một cái, thầm nghĩ:

- Quả nhiên là như thế! Vật chất hắc ám cũng gia nhập vào công kích!

Lời nói trong lòng còn chưa có hoàn thành, thì ở trong mắt của Sở Nam, đám vật chất hắc ám đang trong hình dáng thanh cự kiếm kia, đã lại biến thành một thanh đao! Sau đó thanh đao chuyển thành cây côn, cây côn chuyển thành kích, kích chuyển thành búa, búa chuyển thành nắm quyền, nắm quyền chuyển thành móc câu…

Trong nháy mắt, hình dáng của tổng cộng mười tám loại binh khí thông thưởng đã một vòng chuyển hoán qua.

Thần tình của Sở Nam phi thường ngưng trọng. Những cái xuất hiện trước mắt này chính là điềm báo của Diệt Chi Kiếp lần thứ hai! Chỉ mới như vậy thôi cũng đã kinh khủng hơn so với một kích cuối cùng của Diệt Chi Kiếp lần đầu tiên rồi:

- Đây cũng chỉ mới là bắt đầu thôi, phía sau còn có thể có cái gì nữa?

Đối mặt với khí thế khủng bố đến như vậy, Sở Nam không trốn tránh mà ngược lại còn tiến tới. Hắn giơ cao trọng kiếm, hướng trọng kiếm nói:

- Chúng ta đã có thể chém tan Ngũ Hành Nguyên Kiếp, tự nhiên có thể chém tan Diệt Chi Kiếp lần thứ hai này! Ta cùng ngươi đẫm máu mà chiến đấu đi!

Sở Nam lại chém ra một kiếm Thiên Địa. Một thức Thiên Địa giờ phút này so với trước kia càng thêm mãnh liệt hơn nhiều. Nhưng mà một chiêu Thiên Địa công kích tới, căn bản là chưa thể chém tới được chỗ vật chất hắc ám, thì trên mặt của Thiên Địa cũng đã xuất hiện đầy dãy vết nứt vỡ, đi thêm được một chút nữa, Thiên Địa hoàn toàn phá toái.

Một chiêu Thiên Địa này, có thể xem như là đại chiêu thức cực mạnh mà hiện tại Sở Nam có thể thi triển ra được. Nhưng mà đối diện với khối vật chất hắc ám kia, lại ngay cả chút tác dụng cũng không có, thậm chí ngay cả tư cách tiếp cận nó cũng không có nữa.

Đối mặt với kết cuộc như vậy, Sở Nam một chút kinh ngạc cũng đều không có, hoàn toàn nằm trong sự dự đoán của hắn. Lúc trước thời điểm hắn dùng chiêu Thiên Địa để công kích Hắc Ám Thời Đại, liền đã thấy được kết cuộc này, chứ đừng nói đến hiện tại là đang công kích Diệt Chi Kiếp khủng bố.

- Dung nhập bản ngã vào Thiên Địa Thiên, Thiên Địa của ta, một trảm của ta!

Sở Nam lại một lần nữa đem trọng kiếm chém xuống. Lúc này, Thiên Địa sau khi được dung nhập vào bản ngã, rốt cuộc cũng có thể va chạm lên trên vật chất hắc ám. Chẳng qua nó cũng chỉ có thể đem đám vật chất hắc ám, vừa mới hóa hình thành một cái tấm chắn, chém tan ra được một mảnh nhỏ mà thôi, mà cái giá Sở Nam phải trả cho chuyện đó, chính là Bản Ngã Thiên Địa của hắn cũng bị phá toái mất.

Nhìn thấy một chút mảnh vụn của vật chất hắc ám vừa mới bị chém ra, Sở Nam đồng thời tế ra Bản Ngã Thiên Địa cùng với Thâu Thiên Hoán Nhật, đem Bản Ngã Thiên Địa xuất ra, đổi lấy trở lại một chút vật chất hắc ám mới rơi ra kia. Hắn lập tức không một chút nào chần chờ, đem một chút vật chất hắc ám này thôn phệ luôn vào trong không gian nội thể, sau đó dùng Thiên Địa Hắc Động, càng ngày càng trở nên uy thế mạnh mẽ hơn, luyện hóa luôn nó, dung nhập vào bên trong.

Dẫn phát Diệt Chi Kiếp vốn dĩ chính là đang đi thăng bằng trên một sợi dây thép. Chỉ cần không chú ý một chút, liền thật sự bị hủy diệt luôn. Cho nên mỗi một chút cơ hội có thể tăng cường thực lực của mình, hắn cũng tuyệt đối không chút nào lãng phí.

Mà lúc này, một trảm Bản Ngã Thiên Địa thứ hai đã va chạm với khối vật chất hắc ám, thế nhưng cũng không chém ra được chút gì cả, mà ngược lại bị đánh cho vỡ ra làm hai mảnh.

Bất chợt vật chất hắc ám, lúc này đã hóa thành một thanh cự phủ, mạnh mẽ nện thẳng lên trên người của Sở Nam.

Sở Nam vào thời điểm này cũng đã thu hồi trọng kiếm, trực tiếp dùng thân thể của chính mình đón đỡ. Thân thể so với các loại Tiên Thiên Hoang Bảo tuyệt đối hơn xa của Sở Nam nhất thời bị nện một cái thật mạnh, bay tuốt về phía sau. Trong thân thể hắn cũng đồng thời vang lên thanh âm răng rắc của xương cốt bị vỡ vụn.

Phải biết rằng xương cốt trong thân thể hắn chính là xương cốt do luyện hóa Hiên Viên Chi Cốt mà thành, không giống như xương cốt bình thường. Thế nhưng đối mặt với vật chất hắc ám, lại lập tức ngay cả một kích cũng không ngăn cản nổi.

Chỉ một kích va chạm này đã khiến cho Sở Nam bị trọng thương, thập phần chật vật. Liền thậm chí ngay cả Thiên Địa Hắc Động bên trong không gian thể nội của hắn cũng bị chấn động không thôi.

Sở Nam bị mạnh mẽ đập một cái thật mạnh, cũng không phải không có chút thu hoạch gì. Hắn có thể cảm giác được năng lượng ẩn chứa bên trong vật chất hắc ám này cũng không phải chỉ có một loại, mà là ẩn chứa rất nhiều loại năng lượng khác nhau, chỉ có điều là bị vật chất hắc ám che giấu đi mất mà thôi.

Vật chất hắc ám cũng giống như là võ giả điên cuồng tấn công vậy, đắc thế liền không chịu lùi lại, hóa thành hình dạng một thanh kiếm, hung mãnh bổ thẳng xuống…

Đọc truyện chữ Full