TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Tam Giới
Chương 3309: Không có đường lui

Già Diệp thần tôn ở trong Vô tận lao ngục cũng đã quần nhau không ít với Quang Độ kia, hắn là người biết vô cùng rõ tính cách của Quang Độ, tuyệt đối không phải là loại người thiện lương, từ bi, càng không có lòng trắc ẩn gì.

Chỉ cần dã tâm của hắn có thể đại thành, cho dù người trong thiên hạ chết hết, hắn cũng không có nửa điểm không đành lòng gì.

Cho nên Già Diệp thần tôn căn bản không ủng hộ loại ý nghĩ này của Giang Trần, nếu như Giang Trần ôm thái độ nghị hòa, thương nghị với đối phương. Nhất định cuối cùng sẽ là người ăn thiệt thòi lớn từ trong tay Quang Độ kia.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn qua Già Diệp thần tôn.

- Không nên nghĩ tới việc nghị hòa, càng đừng hy vọng Quang Độ sẽ cân nhắc vì chúng sinh. Rốt cuộc hắn có phải nhân tộc hay không cũng khó nói.

Già Diệp thần tôn nói một phen, tuyên truyền giác ngộ làm cho trong lòng Giang Trần quả thực co thắt lại.

Đúng vậy a. Đối phương chưa từng từ Vô tận lao ngục trốn ra, Vô Tận lao ngục kia cũng giam giữ dị tộc, thậm chí là tù binh cường địch ngoại vực.

Lão thất phu Quang Độ ai biết thân phận hắn là gì?

Dưới loại tình huống này, muốn dùng thế cục Vạn Uyên đảo cảm hóa đối phương thì làm sao có thể?

- THần tôn đại nhân, như vậy xem ra Quang Độ này và thập đại thánh địa chúng ta là kẻ thù bất cộng đái thiên sao?

Giang Trần truyền thức hỏi.

- Dùng lý giải của ta về Quang Độ, chờ sau khi hắn xuất quan, tất sẽ toàn diện vây quét thập đại thánh địa các ngươi. Trên thực tế, ta đoán chừng thập đại thánh địa có lẽ cũng có không ít thánh địa rơi vào trong tay hắn. Nghe nói lần này hắn đem tinh anh thủ hạ toàn bộ phái ra, công kích địa bàn thập đại thánh địa. Thập đại lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa đều không có mặt ở hang ổ, chỉ sợ lần này thập đại thánh địa sẽ gặp phiền phức rất nhiều.

Giang Trần nói:

- Mấy ngày hôm trước toàn bộ lão tổ của thập đại thánh địa đã thoát khốn.

- Sau đó thì sao? Sẽ không phải tất cả đều trở lại thánh địa của mình chứ?

Già Diệp thần tôn hỏi.

- Không, ta không đồng ý việc phân tán binh lực, rất nhiều lão tổ cũng không đồng ý phân tán binh lực. Hiện tại trên cơ bản bọn họ đã đạt thành nhất trí, cùng tiến cùng lui.

Già Diệp thần tôn gật đầu:

- Hành động rất đúng, nếu như phân tán binh lực tuyệt đối sẽ bị đánh bại. Đến lúc đó cho dù thần thông các ngươi có thông thiên, bổn sự thế nào nhất định cũng sẽ bị lão hổn đản Quang Độ kia đánh bại.

- Thần tôn đại nhân, tu vi của Quang Độ kia thực sự mạnh mẽ như vậy sao?

Giang Trần nhịn không được hỏi.

- Giống như tu vi của ta hiện tại, muốn ba đấu một mình hắn, có lẽ có thể quần nhau một hai. Nếu như là năm đấu một, mới có phần thắng nhất định.

Thực lực của Già Diệp thần tôn Giang Trần rất rõ ràng, luận sức chiến đấu. Chỉ sợ Thánh Tổ đại nhân của Vĩnh Hằng thánh địa cũng chưa chắc có thể vượt.

Thế nhưng mà Già Diệp thần tôn lại nói cần phải ba hoặc năm mới có thể giao thủ với Quang Độ.

Thực lực của lão thất phu Quang Độ kia quả thực cường đại khiến cho người ta kinh ngạc. Ngay cả Giang Trần cũng cảm thấy có một tia áp lực.

Nhưng mà bên cạnh hắn có hai đầu Chân linh thần đạo là Chu Tước và Huyền Vũ, còn có hai đầu chân linh Thiên Vị là Chân Long, Bạch Hổ. Nói tới Quang Độ, Giang Trần cũng không quá e ngại.

Nếu như Chân long có thể sớm ngày đột phá thần đạo, vậy Giang Trần kia tuyệt đối có thể hoành hành trong Vạn Uyên đảo, hoành hành trên Thần Uyên đại lục.

Tứ đại chân linh đều là Thần đạo, một khi liên thủ, lực phá hoại tuyệt đối có thể so với Thần đạo cao giai. Khi đó thần đạo trung giai tuyệt đối phải đứng sang bên cạnh.

Tu vi của Long Tiểu Huyền hiện tại đã là Thiên Vị cao giai, cách cửu trọng không xa. Mà tu vi Tiểu Bạch tương đối yếu hơn một chút.

Nhưng mà theo Thái Tuế bạch hổ không ngừng thức tỉnh, thực lực Tiểu Bạch cũng sẽ không ngừng tăng lên.

Giang Trần suy tính, hai đầu Chân linh này dưới sự trợ giúp của hắn, đột phá Thần đạo có lẽ không quá xa xôi. Giang Trần hy vọng bọn họ có thể sớm hơn một chút, vượt qua Ma tộc bộc phát, vượt qua chiến trường vực ngoại.

Nhưng mà bây giờ xem ra, một kiếp Quang Độ này chỉ sợ không cản nổi.

Đương nhiên Giang Trần cũng không có uể oải. Hắn biết rõ tuy rằng Quang Độ kia lợi hại, nhưng mà có hai đại Chân Linh kiềm chế, tuyệt đối cũng không sợ hắn.

Nếu như có thể làm cho thực lực, thủ hạ của Quang Độ, như vậy đối với Quang Độ kia cũng là một loại đả kích. Thủ hạ Quang Độ đều là mang từ Vô tận lao ngục đi ra.

Chỉ cần những kẻ này không ngừng bị tiêu diệt, tuyệt đối sẽ không có nhân vật mới xuất hiện.

Đây là hoàn cảnh xấu nhất đối với nhóm người trong Vô Tận lao ngục này, bọn họ không có căn cơ, không có hệ thống huyết mạch, không có bồi dưỡng nhân tài hậu bối.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Giang Trần lạnh lùng nhìn hai đại hộ pháp kia.

Hắn truyền thức hỏi:

- Thần tôn đại nhân, hôm nay nếu như khai chiến, chúng ta lưu lại hai hộ pháp này, nắm chắc được bao nhiêu phần?

- Lưu lại bọn họ?

Hai mắt Già Diệp thần tôn nhanh như chớp, chuyển động không ngừng, hiển nhiên hắn đối với đề nghị này cũng vô cùng động tâm. Hắn biết rõ mình và Quang Độ bất cộng đái thiên.

Quang Độ một khi có cơ hội, người đầu tiên hắn ta muốn đối phó chính là An Già Diệp hắn.

Cho nên có loại cơ hội này, quả thực hắn không muốn bỏ qua.

Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, đề nghị này tuy rằng rất tốt, nhưng mà muốn thực hiện, độ khó vẫn rất lớn, hắn cũng biết bên người Giang Trần có một đầu Chân linh thần đạo.

Một đầu Chân linh thần đạo, ít nhất cũng tương đương với thực lực một thần đạo rưỡi.

Mà An Già Diệp hắn cũng tương đương với một thần đạo rưỡi nữa.

Hai một thần đạo rưỡi cộng lại thì cũng chỉ có sức chiến đấu chừng ba thần đạo. Tuy rằng đối phương đã vẫn lạc một người, nhưng mà cũng vẫn còn lại ba thần đạo.

Dưới loại tình huống này, muốn nói ngang bằng nhau hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng mà muốn đem đối phương lưu lại, thậm chí là trực tiếp tiêu diệt, độ khó không thể nghi ngờ là vô cùng lớn.

Già Diệp thần tôn cũng không tự đại tới mức không nhìn tất cả, hắn lập tức đem tình hình thực tế phân tích với Giang Trần một chút.

Giang Trần mỉm cười hỏi:

- Vậy nếu như trên người ta có hai đầu Chân linh thần đạo thì sao? Thực lực như vậy có mấy thành nắm chắc lưu bọn chúng lại?

- Hai đầu Chân linh? Thực lực đều không sai biệt lắm hay sao?

Già Diệp thần tôn rất là động tâm, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Giang Trần, vẻ mặt giật mình.

- Tuyệt đối không sai biệt lắm. Hơn nữa sức chiến đấu, độ ăn ý khi phối hợp cũng rất cao.

Giang Trần cười ha hả nói:

- Đương nhiên ta cũng có thể cống hiến thêm một phần thực lực, phụ trách chặn đường, cống hiến tương đương với một tu sĩ thần đạo. Như vậy không thành vấn đề.

Giang Trần tính ra, nếu như Chu tước và Huyền vũ xuất chiến, mình và Long Tiểu Huyền, Tiểu Bạch liên thủ, tuyệt đối có thể so với một thần đạo.

Dưới loại tình huống này, cẩn thận tính toán, thực lực tổng thể của bọn họ ít nhất có thể so với năm thần đạo. Còn đối phương chỉ có ba thần đạo mà thôi.

Già Diệp thần tôn muốn làm rõ ràng cho nên hỏi:

- Đầu Chân long của ngươi trước đó bất quá chỉ là Thiên Vị cao giai mà thôi. Sao nhanh như vậy đã đột phá Thần đạo?

Chân Long nhất tộc thật là đnág sợ, nhưng mà tốc độ đột phá như vậy không khỏi quá mức khoa trương a. Chuyện này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Già Diệp thần tôn.

- Không, không phải là Chân long. Ta và Chân long cùng liên thủ với nhau, thực lực có thể so với một thần đạo. Tham dự chiến đấu là một đầu Chân linh khác.

Già Diệp thần tôn có chút im lặng, trừng to mắt nhìn qua Giang Trần, hắn thực sự không rõ, rốt cuộc Giang Trần nắm giữ vài đầu Chân linh?

Đọc truyện chữ Full