TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Tôn Tam Giới
Chương 3395: Thạch Sát lão tổ

Giang Trần quyết định dùng nguyên tắc gần đây, trước tiên tu sửa điểm hạch tâm trong địa bàn Cửu Dương Thiên Tông. Hạch tâm trận pháp này kỳ thực chính là khu vực tán tu Bùi Tinh phụ trách lúc trước.

Mà điểm hạch tâm trận pháp ở vạn tượng cương vực là khu vực mà Đan Tiêu cổ phái năm đó phụ trách.

Mà điểm hạch tâm cuối cùng của trận pháp là điểm mà Địa Tàng môn phụ trách.

Ba bộ phận này đem trọn Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận phác họa thành một chỉnh thể. Tạo thành một dây chuyền phòng ngự, đem hơn phân nửa cương vực nhân loại bảo vệ vào bên trong, kết hợp lại với địa thế, hình thành một vòng phòng ngự hoàn mỹ.

Không thể không nói, người lúc ấy nghĩ ra trận pháp này tuyệt đối là thiên tài.

Có thể bố trí ra được nó cũng tốn vô số vật lực và tâm huyết, cùng với vô số thời gian.

Tuy rằng Giang Trần đã sớm biết rõ đầu mối, nhưng mà khi thao tác vẫn có ngàn vạn đầu mối cần phải tu bổ, chỉnh sửa, công tác tu sửa điểm hạch tâm trận pháp cũng không có nhẹ nhàng như vậy.

Điểm hạch tâm ở Cửu Dương Thiên Tông là do Bùi Tinh phụ trách. Cho nên Trùng Tiêu tôn giả ở một bên cũng rất khó đưa ra quá nhiều ý kiến.

Hắn chỉ có thể chấp hành mà thôi.

Tất cả các mạch suy nghĩ phải do Giang Trần đưa ra. Dù sao Giang Trần là người hoàn toàn lý giải trận pháp này. Trùng Tiêu tôn giả coi như là hiểu bộ phận của Đan Tiêu cổ phái, cũng chưa chắc đã lý giải toàn bộ, tự nhiên không có khả năng đưa ra quá nhiều ý kiến có tính kiến thiết.

Giang Trần ở điểm hạch tâm của trận pháp, trọn vẹn minh tưởng bốn năm ngày, mới dần dần có một mạch suy nghĩ chính xác, quy hoạch chỉnh thể.

Sau khi có mạch suy nghĩ, Giang Trần rốt cuộc cũng bắt đầu động thủ.

Trải qua vô số tuế nguyệt, ở trong trận pháp này có rất nhiều cơ quan, rất nhiều đường vân trận pháp cũng đã bị phá hỏng, hoặc là biến chất.

Muốn trọng tổ trận pháp này, phải tu sửa những thứ có tính cơ sở này.

Giang Trần vô cùng cẩn thận, chăm chú kiểm tra từng nơi một, không buông tha bất luận một chi tiết, tỉ mỉ nào. Đối với mỗi một đường vân trận pháp hắn đều chăm chú kiểm tra, chỉ cần phát hiện ra có tổn hại, hoặc là biến chất, tất cả đều lựa chọn chữa trị.

Kể từ đó, công tác tu sửa cũng cực kỳ gian nan.

Lại trọn vẹn trôi qua một tháng, cuối cùng cũng hoàn thành gần nửa. Nhìn Giang Trần mệt nhọc như vậy, Trùng Tiêu tôn giả cũng có chút hổ thẹn.

Mấy lần hắn định ra tay giúp đỡ thì Giang Trần lại nói:

- Điểm hạch tâm trận pháp này để ta tự mình tu sửa. Điểm hạch tâm thứ hai và thứ ba của trận pháp đến lúc đó người giúp ta tu sửa. Tới lúc đó ta phụ trách quy hoạch trọng tâm trận pháp.

Tu sửa là một việc, trọng tổ là một chuyện khác.

Trọng tổ là phải đồng thời khởi động ba điểm hạch tâm của trận pháp. Dùng hạch tâm trận pháp làm trung tâm, đồng thời truyền tống linh lực ra các đầu trận pháp, tạo thành cộng minh với nhau, khi đó mới có thể khởi động được trận pháp.

Không thể không nói, quá trình này vô cùng phức tạp.

Nhưng mà một khi khởi động mà nói, cương vực nhân loại chẳng khác nào là được bảo đảm cực lớn, tương đương với việc có một bức bình chướng.

Phần ưu thế này tuyệt đối vô cùng to lớn.

...

Ngay khi Giang Trần đang tiến hành công tác tu bổ, tại từng chỗ bí mật trên cương vực nhân loại, rất nhiều mạch nước ngầm đã rục rịch.

Tại một khu vực bên ngoài Lưu Ly vương thành, trong mọt sơn động kín đáo, trên mặt đất bỗng nhiên chui ra một cái bia mộ quỷ dị. Bia mộ kia nhoáng lên một cái, một đạo khói xanh quỷ dị thoát ra, ở trong sơn động kia đột nhiên xuất hiện một cái bóng.

Đạo bóng dáng này thoạt nhìn tựa như là bóng người. Nhưng nhìn kỹ, bồng bềnh lơ lửng, dường như không có thực chất, nhìn qua giống như âm hồn, cực kỳ quỷ dị.

Bonsg dáng kia ở trong sơn động bồi hồi di chuyển, không ngừng đi vào chỗ sâu trong sơn động.

Đột nhiên trong sơn động toát ra từng ngọn lửa màu xanh giống như ma trơi. Cả sơn động bỗng nhiên sáng lên, tại một vách núi, bỗng nhiên trên vách núi xuất hiện một khuôn mặt.

Khuôn mặt này giống như mạnh mẽ từ trong sơn động nặn ra, vô cùng quỷ dị.

Bóng dáng bồng bềnh, thấm thoát kia sau khi nhìn thấy khuôn mặt này lập tức tiến lên phía trước bái kiến:

- Bái kiến Thạch Sát lão tổ.

Khuôn mặt trên vách núi giống như là đo đá ở trong vách núi này biến thành, dung hợp thành một thể với vách núi, một đạo thanh âm già nua mà tà ác từ trong vách núi truyền ra.

- Du Lam, không phải ta đã nói cho ngươi biết, không có việc gì thì đừng quấy rầy lão phu hay sao?

Đạo thân ảnh mơ hồ kia hóa ra gọi là Du Lam.

- Bẩm lão tổ, thuộc hạ cũng không muốn quấy rầy lão tổ thanh tu, cũng biết rõ lão tổ đang trong thời điểm mấu chốt đột phá phong ấn, chỉ là...

- Cái gì?

Thạch Sát lão tổ kia hừ nhẹ một tiếng:

- Đừng nói với ta là chuyện ta giao cho ngươi làm đã thất bại rồi nha.

- Không dám, không dám. Thuộc hạ toàn tâm toàn ý vì Thạch Sát lão tổ mà làm việc, mỗi một chuyện làm đều thỏa đáng, không có thất bại.

Du Lam hiển nhiên rất e ngại Thạch Sát lão tổ này.

- Nếu như vậy lại tới đây om sòm cái gì vậy?

Thạch Sát lão tổ không vui nói:

- Chẳng lẽ ngươi không biết, hiện tại ngươi càng tới nhiều thì khả năng bạo lộ càng lớn hay không?

Du Lam than nhẹ một tiếng:

- Lão tổ a, không phải là thuộc hạ muốn tới làm phiền người, mà là tiểu tử của cương vực nhân loại kia tự xưng muốn trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận.

- Hừ, huênh hoang a. Cương vực nhân loại hiện tại thực lực không bằng một phần trăm thượng cổ. Lấy tài phú gì, lấy lực lượng từ đâu đi trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đạ itrajna?

Thạch Sát lão tổ kia không cho là đúng.

- Thế nhưng mà tiểu tử kia gần đây quả thực đang làm thứ gì đó. Thuộc hạ đã từng tới gần dò xét qua, nghe nói đó là trọng tổ một trong ba điểm hạch tâm của Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận. Hiện tại hắn đã chữa trị điểm hạch tâm thứ nhất. Nghe nói cũng đã sắp xong việc rồi.

Du Lam một hơi nói ra, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Nhưng mà Thạch Sát lão tổ kia lại dùng vẻ mặt khinh thường nói:

- Du Lam, thời kỳ thượng cổ ngươi cũng coi như là thủ hạ đắc lực của bổn tọa. Hiện tại sao ta lại thấy ngươi giống như là một con chim sợ cành cong vậy? Chúng ta thật vất vả mới tỉnh lại, chuyện này có nghĩa là vận số Nhân tộc đã hết. Ngươi không phải đã nói rồi sao? Linh mạch Nhân tộc bị hủy hết, thực lực bây giờ trăm không còn một. Cương vực nhân loại như vậy có gì đáng để cho ngươi lo lắng cơ chứ?

Nói thì nói như vậy, thế nhưng theo tình hình thực tế mà nói, những lời này cũng không sai.

Thế nhưng mà trong khoảng thời gian này Du Lam càng ngày càng cảm thấy không đúng.

- Lão tổ, theo lý thuyết, cương vực nhân loại quả thực rất yếu. Thế nhưng mà tiểu tử Giang Trần kia quả thực là yêu nghiệt. Dường như hắn mang theo một đám tu sĩ thần đạo từ Vạn Uyên đảo trở về. Hơn nữa bên người còn có Chân linh thần đạo, sức chiến đấu quả thực không kém a.

- Hừ, những thứ này lần trước ngươi đã từng nói qua. Chỉ là tu sĩ thần đạo sơ giai, đợi bổn tọa khôi phục thực lực, phá bỏ phong ấn, những kẻ này bất quá chỉ là tôm tép nhãi nhép chờ bổn tọa ăn mà thôi.

Du Lam khẽ thở dài một tiếng:

- Nghe nói bọn họ ở Vạn Uyên đảo đã chém giết một gã Thần đạo trung giai, căn cứ theo lời của bọn họ nói, tên thần đạo trung giai kia hình như là lão tổ thần đạo của Ma tộc chúng ta.

- Ngươi muốn nói là lão tổ của Yêu ma nhất tộc đúng không? Những thứ này ngươi đều nói qua rồi, tất cả chỉ là những lời nói nhảm mà thôi. Tu sĩ thần đạo Ma tộc chúng ta cũng không ít, giết đi hai thì cũng không được tính là chuyện lớn gì. Chỉ tính đơn giản như Âm Ma nhất tộc chúng ta, đi tới Thần Uyên đại lục này có ba bốn lão tổ Thần đạo. Yêu Ma nhất tộc kia cho dù bị giết chết một thì có sao chứ? Có lẽ hắn còn chưa có khôi phục thực lực lúc đỉnh phong, không cẩn thận bị vây công a. Nói cho cùng cũng chỉ mất mạng vì vận khí mà thôi.

Đọc truyện chữ Full