Editor: Kim Phượng
Người thân của ta chỉ có nàng ——
Vân Lạc Phong muốn nói gì đó, trong lúc nhất thời lại không biết nên mở miệng như thế nào. Ánh mắt nàng nhìn Vân Tiêu mang theo phức tạp, tựa hồ không nghĩ tới nam nhân này lại là cô nhi.
Đương nhiên Vân Tiêu càng không có dự đoán được Vân Lạc Phong sẽ hiểu sai, nhưng đối với hắn mà nói, những người đó còn sống hay đã chết không có gì khác nhau.
“Vân Tiêu.” Vân Lạc Phong thật sâu nhìn chăm chú vào khuôn mặt lãnh khốc của nam nhân, nghiêm túc nói, “Sau này, Vân gia chính là nhà của ngươi, người thân của ta cũng là người thân của ngươi, chỉ cần có ta, ngươi vĩnh viễn cũng không phải cô đơn một mình.”
Một phen lời nói của thiếu nữ dễ dàng xúc động đến trái tim Vân Tiêu, làm khóe môi hắn nhịn không được hơi hơi giơ lên, gợi lên một độ cong nhạt nhẽo.
Dù cho độ cong này rất nhỏ, còn biến mất trong nháy mắt nhưng Vân Lạc Phong vẫn nhìn thấy nụ cười trong lúc lơ đãng của nam nhân.
Lặp tức trái tim nàng cũng đập chậm nửa nhịp.
Phong hoa tuyệt đại cũng chỉ đến như thế!
“Vân Tiêu.” Vân Lạc Phong hơi hơi nheo lại con ngươi, giơ tay nhéo nhéo gương mặt lãnh khốc của nam nhân, cười tà mị, “Không nghĩ tới ngươi cười lên lại đẹp như thế, nếu một màn này bị nữ nhân khác nhìn thấy, không biết bao nhiêu ong bướm sẽ vây chung quanh ngươi.”
Vân Tiêu giật mình, nghiêm túc nhìn Vân Lạc Phong: “Vậy…… Sau này, ta chỉ cười cho một mình nàng xem.”
Đối với hắn mà nói, mỗi một câu của Vân Lạc Phong hắn đều sẽ trả lời rất nghiêm túc, mỗi một việc mà Vân Lạc Phong căn dặn hắn cũng sẽ nghiêm túc hoàn thành!
Chẳng sợ Vân Lạc Phong chỉ là nói giỡn, hắn cũng sẽ tin thật!
Nhìn biểu tình nghiêm túc của nam tử, Vân Lạc Phong nhướng mày, ngả ngớn nâng cằm hắn lên, tươi cười bên môi càng thêm tà mị phóng đãng.
“Vân Tiêu, ngươi có biết ngươi nói câu này thể hiện điều gì không?”
Khi nói lời này, thân thể thiếu nữ lại tới gần nam nhân hai bước nữa, đè thân mình của hắn sát trên tường, nhướng mày nói: “Nếu ngươi đã thề từ nay về sau chỉ cười với một mình ta, vậy tuyệt đối không thể lộ ra tươi cười với nữ nhân khác, nếu không……”
Vân Lạc Phong hơi hơi nheo lại con ngươi, một tia sáng nguy hiểm từ đáy mắt chợt lóe qua.
Mắt đen của Vân Tiêu chăm chú nhìn Vân Lạc Phong: “Lời đã nói với nàng ta sẽ không thu hồi! Ta cũng vĩnh viễn sẽ không lừa gạt nàng.”
Đây là hứa hẹn hắn dành cho nàng!
Hứa hẹn cả đời!
Lòng Vân Lạc Phong mạnh mẽ run lên, ngay cả nàng cũng không biết vì cái gì đối với mỗi một chữ của Vân Tiêu nàng đều sẽ cực kì tin tưởng!
Dường như từ trong xương cốt nàng đã hiểu rõ người nam nhân này vĩnh viễn cũng sẽ không lừa gạt nàng!
Đang lúc Vân Lạc Phong sững sờ, tay nam nhân đột nhiên dừng ở trên lưng nàng, dùng sức kéo nàng vào ngực mình.
Rồi mới……
Hắn không cho Vân Lạc Phong cơ hội rời khỏi, đôi môi lạnh lẽo dừng ở trên môi thiếu nữ, hai tay gắt gao ôm chặt thiếu nữ đang dựa vào ngực hắn.
Vân Lạc Phong hơi hơi nheo lại con ngươi, trong ánh mắt lộ ra tia sáng càng thêm nguy hiểm, khóe môi giơ lên một độ cong.
Gia hỏa này lại chủ động hôn nàng?
Nửa năm qua, Vân Tiêu vẫn luôn ở vào thế bị động lại lần đầu tiên phản thủ vì công! Xem ra chính mình dạy dỗ cũng không phải không có chút tác dụng nào.
Nhưng bởi vì Vân Tiêu chưa từng chạm qua nữ nhân, sạch sẽ giống như là trang giấy trắng, bởi vậy kỹ thuật hôn của hắn rất là ngây ngô, chỉ có thể để Vân Lạc Phong chỉ hắn tìm được bí quyết……
“Vân Tiêu, kỹ thuật của ngươi quá ngây ngô, điểm này còn cần tiếp tục dạy dỗ.” Tay của Vân Lạc Phong đột nhiên dừng ở trên ngực Vân Tiêu, đẩy nam nhân trước mặt ra.