TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 644: Vân Thanh Nhã (2)

Edit: Sahara

"Được!" ánh mắt Lâm Qua hiện lên một tia sắc bén: "ta sẽ để tiểu tiện nhân Vân Lạc Phong kia được ung dung thêm hai ngày! Đợi Quỷ đế trở thành hiền tế của ta rồi, ta sẽ cho nó biết hậu quả của việc đắc tội với ta!"

(**tế: con rể, hiền tế: rể hiền.)

Hiện tại, Lâm Qua chỉ cần nghĩ đến Quỷ đế tiếng tăm lừng lẫy sẽ trở thành tiểu tế của mình, trong lòng ông ta liền thấy hưng phấn không cách nào khống chế được. Ông ta gần như còn thấy cảnh tượng mà Quỷ đế thành thân cùng với Lâm Nhã Đình....

"Lâm Qua, ngươi mau lăn ra đây cho ta!"

Rầm!!

Cửa phòng đột nhiên bị một bàn chân đạp mạnh, bật mở ra, ngay sau đó, chúng trưởng lão của Y Sư Hiệp Hội hùng hổ xông vào, nháy mắt đã khiến cả phòng đều chật cứng.

Lâm Qua bị mấy người này dọa cho hoảng sợ, run rẩy nói: "các người.... Các người muốn làm gì?"

"Làm gì?"

Vị trưởng lão đi đầu cười khẩy đáp: "đương nhiên là..... làm.... ngươi cùng với con trai của ngươi!"

Vừa dứt lời, trưởng lão kia liền phất tay một cái, tức khắc, một người nam tử toàn thân mặc cẩm y, bên ngoài khoác trường bào bị đám người phía sau ném một cái phịch xuống đất ngay trước mặt của Lâm Qua.

"Con trai!"

Ngay sau khi nhìn thấy diện mạo của người nam tử khắp người đều bầm tím  vừa bị ném tới, Lâm Qua đại kinh thất sắc, vội vàng bước tới, nâng lấy nửa người của nam tử kia lên, hỏi: "con trai, con sao rồi?"

"Cha!" Lâm Hạo đau đến nhe răng trợn mắt: "rốt cuộc thi đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao các vị trưởng lão của Y Sư Hiệp Hội lại đột nhiên động thủ với Y Thành chúng ta?"

"Hạo nhi, không có việc gì đâu, có cha ở đây, sẽ không có bất cứ việc gì đâu?"

Lâm Qua vội vàng che chở cho con trai nhà mình, bắn ánh mắt căm giận gắt gao về phía đám người đối diện: "Lâm Qua đã có chỗ nào đắc tội với các vị, mà lại khiến cho các người ra tay tàn nhẫn với con trai ta như vậy?"

"Hừ!" vị trưởng lão dẫn đầu hừ lạnh một tiếng: "nếu không phải tại Y Thành các ngươi, bọn ta làm sao lại đắc tội với Vân cô nương, khiến cho bây giờ cô ấy từ chội không chịu chỉ đạo y thuật cho chúng ta! Năm đó, Y Thành các ngươi tự tìm đường chết thì cũng thôi đi, vậy mà các ngươi còn kéo luôn cả toàn bộ Y Sư Hiệp Hội xuống nước. Hiện tại, chúng ta giận mà không có chỗ phát tiết, không tìm Y Thành các ngươi thì tìm ai hả?"

Dứt lời, vị trưởng lão kia cắn chặt răng, rít từng chữ một: "chúng ta lên, đánh chúng!"

Chúng trưởng lão đã sớm không dằn nén được lửa giận trong lòng rồi, từng đạo linh lực uy mãnh phát ra đánh thẳng lên người Lâm Qua. Lâm Qua đem Lâm Hạo che chở, bảo vệ trong lòng mình, cho nên Lâm Hạo không hết bị tổn thương gì cả.

Lâm Nhã Đình yên lặng mà nhìn hai cha con Lâm Qua. Sợ bản thân sẽ bị liên lụy vào trong này nên lẳng lặng không tiếng động mà lui ra ngoài.

"Được rồi, hôm nay tạm thời tha cho bọn chúng!"

Không biết qua bao lâu, một vị trưởng lão trong đó thu tay lại, bất đắc dĩ nói: "kỳ thực năm đó chúng ta cũng có lỗi, nếu không phải chúng ta không phân trắng đen mà giúp đỡ cho Y Thành, thì cũng không rơi vào kết cục như ngày hôm nay!"

"Haiz... Ông nói không sai! Chúng ta quả thật là có lỗi! Thật là hâm mộ lão gia hỏa Lam Hoành kia, cũng nhờ năm đó lão già kia tương đối hiểu lý lẽ, cho nên hôm nay mới được đi dự thính Vân Lạc Phong chỉ đạo y thuật!"

"Sớm biết trước như vậy, sao lại còn làm? Hiện giờ... Có thể trách được ai?"

Trong lòng tất cả trưởng lão Y Sư Hiệp Hội đều rất hối hận, sau khi suy nghĩ cẩn thận, bọn họ không tiếp tục làm khó người của Y Thành nữa, mà từ từ rời đi.

Có lẽ, bọn họ nên tìm chỗ yên tĩnh, mà ngẫm nghĩ lại tất cả những việc làm của mình trong những năm qua....

"Hạo nhi, bọn họ cuối cùng cũng đi hết rồi!" sau khi nhìn thấy người của Y Sư Hiệp Hội đều rời đi hết rồi, Lâm Qua mới thở phào nhẹ nhõm: "vừa rồi, con có bị thương không?"

"Cha, bọn họ có nhắc tới Vân cô nương, có phải là người của Vân gia hay không?"

Lâm Hạo siết chặt hai nắm đấm.

Lâm Qua sợ đề cập đến Vân gia sẽ kích thích đến Lâm Hạo, cho nên hơn một năm qua, Lâm Qua chưa từng nhắc đến người của Vân gia trước mặt Lâm Hạo. Hơn nữa, từ sau khi đến Y Sư Hiệp Hội, ông ta cũng chưa từng nói cho Lâm Hạo biết là Vân Lạc Phong cũng đến để tham gia Đại Hội Y Sư.

Bây giờ nghe Lâm Hạo hỏi như vậy, Lâm Qua có chút không biết nên trả lời thế nào

Đọc truyện chữ Full