TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 860: Người hoàng cung tới (3)

Edit: Sahara

***hôm bữa Sa có nói là bạn bên diễn đàn copy hai chương 834 và 835 của Sa, sau khi Sa để lại comment thì tối đó bạn ấy đã edit lại hai chương này. Hồi nãy Sa có qua đó thì thấy có hai comment trả lời lại comment của Sa. 1 là hỏi Sa edit ở đâu, 1 là nói sao bạn đó đã đọc nhưng thấy hai bên edit đâu giống. Sa trả lời comment đầu tiên là Sa edit 1 mình Sa ở ứng dụng wattpad. Comment thứ 2 Sa giải thích là bạn bên diễn đàn đã edit lại hai chương đó rồi, Sa rất vui vì sau khi Sa comment thì bạn ấy sửa lại ngay.

_cả nhà đoán xem chuyện gì đã xảy ra nào????

_20phút sau Sa lại lạng qua đó một lần nữa, comment giải thích và khen bạn bên diễn đàn đã sửa edit thì còn nguyên, nhưng comment trả lời Sa edit bên wattpad đã biến mất một cách thần kỳ!!!!

****nhân tiện Sa nói 1 tin vui và một tin buồn:

_ buồn là Sa chỉ nghỉ phép có một ngày mà bên kia đã vượt mặt Sa hơn 6 chương truyện rồi.

_vui cho cả nhà là trong hôm nay và ngày mai Sa sẽ vượt mặt bên kia. Đảm bảo cho đại gia đình chúng ta luôn là người đọc trước diễn biến bộ truyện này!!!!

_____

Trưởng công chúa rũ mi mắt xuống, cắn cắn môi, đáy mắt lộ ra một tia âm hiểm: "Thứ tạp chủng kia chắc chắn không phải là nhi tử của Diệp ca ca! Tiện nhân Quân Phượng Linh chính là một con gà mái không biết đẻ trứng! Ta muốn xem thử kết cục của tiện nhân kia sau khi mọi chuyện thất bại là như thế nào?"

Nếu Quân Phượng Linh thật sự đã sinh cho Diệp ca ca một đứa con trai, thì ả ta làm sao lại phải nhịn nhục nhiều năm như vậy? Cho nên chuyện này nghĩ cũng không cần nghĩ liền biết ngay là âm mưu của con tiện nhân kia mà thôi!

Mà bà ta thật muốn nhìn thử khuôn mặt của tiện nhân kia sau khi âm mưu bị bại lộ thì sẽ có cái biểu tình gì?

______

Hoàng thành, đường phố luôn luôn nhộn nhịp, Vân Lạc Phong đang đi trên đường, bên tai thỉnh thoảng lại lọt vào mấy câu nghị luận to nhỏ của người chung quanh.

Mà bọn họ đều đang bàn tán cùng một chuyện, chính là chuyện lấy máu nghiệm thân vào hai ngày sau của Diệp gia.

Đạt được kết quả như mình mong muốn, khóe môi Vân Lạc Phong lúc này không khỏi cong lên một độ cong nhàn nhạt nhưng rất vui vẻ.

"Tỷ muốn mua dược liệu gì thì cứ trực tiếp đi tìm Diệp Cảnh Thần lấy là được rồi! Hà tất phải vất vả đích thân đi mua làm gì kia chứ?" Hỏa Hỏa đi theo một bên, vừa mím vừa bĩu môi, một chiều rất bực bội khó chịu.

Vân Lạc Phong nhìn Hỏa Hỏa: "Những chuyện mà tỷ làm đều cần phải giữ bí mật, nếu để cha đi mua dược liệu thay tỷ, chẳng phải sẽ rất dễ bị mấy người trong Diệp gia kia phát hiện hay sao?"

Hỏa Hỏa đưa ngón tay lên cắn cắn nhẹ, hai mắt cứ chớp tới chớp lui, cô bé thật sự là không hiểu nổi chủ nhân nhà mình rốt cuộc muốn làm cái gì?

Lúc này, một nam nhân mặc y phục hộ vệ đột ngột xuất hiện chắn ngay trước mặt Vân Lạc Phong, sau đó rất lễ phép mà ôm quyền chào Vân Lạc Phong rồi nói: "Cô nương, đại nhân nhà chúng ta xin được mời cô nương dời bước đến gặp đại nhân trò chuyện một lát!"

Vân Lạc Phong ngừng bước, hơi nâng tầm mắt: "Trong Thiên Vân Quốc này ta không hề có người quen, tất nhiên là không có hứng thú trò chuyện!"

Khóe miệng hộ vệ giật giật mấy cái, thầm cảm thấy đại nhân nhà mình nói không sai một chút nào, muốn mời được vị cô nương này, sợ là không dễ.

"Cô nương, đại nhân nhà ta là muốn mời cô nương đến chữa bệnh cho ngài. Ngài ấy nói, chỉ cần cô nương đồng ý trị khỏi bệnh của ngài ấy, thì ngài ấy nguyện lấy năm cây dược liệu ngàn năm để làm thù lao!"

Dược liệu ngàn năm?

Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, nói: "mười cây!"

"Cái này...." hộ vệ đưa tay lên lau mồ hôi trên trán một cái, cẩn thận đưa mắt nhìn lên lầu hai của quán trà, sau khi nhìn thấy lão giả đưa tay ra hiệu cho hắn xong xuôi, hộ vệ mới cắn răng mà nói: "được, cô nương xin mời theo ta!"

Vân Lạc Phong gật đầu, rồi đi theo phía sau hộ vệ.

Thực tế, khi hộ vệ vừa mở miệng nói muốn mời cô đi chữa bệnh, thì Vân Lạc Phong đã đoán được ngay vị đại nhân trong miệng của hộ vệ này là ai ngay rồi.

Ngoài trừ lão giả đã từng ăn vạ Hỏa Hỏa ở tửu lầu ra, thì làm gì còn có người ngoài nào ở hoàng thành này biết trình độ y thuật của Vân Lạc Phong cô chứ?

Cho nên khi mà Vân Lạc Phong nhìn thấy lão giả đang ngồi trên ghế trong một gian phòng bao ở tửu lầu thì không hề thấy bất ngờ một chút nào, tuy nhiên, cô lại không nhịn được mà đưa mắt nhìn sang người nam nhân trung niên đang ngồi cạnh lão giả kia.

Nam nhân trung niên này có khí tràng rất mạnh, tựa như là một vị tướng quân tràn đầy kinh nghiệm chinh chiến sa trường. Khí chất toàn thân uy nghiêm mà khí phách, sát khí thỉnh thoảng lại tuôn ra từng trận quấn quanh người.

Nếu là một người bình thường, đứng trước mặt người nam nhân trung niên này khẳng định sẽ không dám ngẩng đầu lên. Tuy nhiên, Vân Lạc Phong lại làm ra vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả, ung dung ngồi xuống, mặt không hề đổi sắc.

"Ha ha..." đột nhiên, nam nhân trung niên kia cười phá lên, một thân khí thế cùng sát khí trên người cũng theo tiếng cười kia mà biến mất vô tung vô ảnh*, ánh mắt nhìn về Vân Lạc Phong lúc này vô cùng hài lòng: "Nha đầu này đúng là không tồi, rất bình tĩnh, so ra thì khá giống với một vị cố nhân mà ta từng quen biết....."

Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, liếc nhìn nam nhân trung niên kia, nói: "Các người tới đây, đoán chừng không phải chỉ đơn giản là mời ta chữa bệnh, đúng không?"

"Ha ha..." Huyền Thiên cất tiếng cười vang: "Trước để ta tự giới thiệu một chút với cô nương. Ta là y sư ngự dụng của Thiên Vân Quốc, Huyền Thiên. Vị này là Trấn Quốc đại tướng quân, Giản Thành Văn, cũng chính là huynh trưởng của hoàng hậu nương nương! Lần này chúng ta tới đây là muốn mời cô nương đến chứa bệnh cho hoàng hậu!"

Đọc truyện chữ Full