TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1014: Trận chung kết (1)

Edit: Sahara

Sắc mặt của Long Nguyên đại biến, bắn ánh mắt phẫn nộ về phía Vân Lạc Phong, lạnh giọng quát: "Vân Lạc Phong, ngươi đừng ở chỗ này yêu ngôn hoặc chúng! Trẫm tin tưởng các thiên tài chư quốc sẽ không bị lời nói của ngươi che mắt!"

Người của chư quốc không có một ai đáp lại lời nói của Long Nguyên, chỉ ở bên dưới sôi nổi nghị luận với nhau, ánh mắt của bọn họ khi nhìn về phía Long Nguyên đều mang theo sự cảnh giác.

Nghiễm nhiên, những lời vừa rồi của Vân Lạc Phong đã thành công cấm rễ trong lòng bọn họ, khơi dậy tác dụng không nhỏ.

"Bệ hạ!" Lý tướng quân cúi đầu, lên tiếng khuyên: "Người muốn đối phó với Vân Lạc Phong vẫn còn những biện pháp khác. Nhưng nếu lúc này mà động thủ với cô ta, e là sẽ làm cho chư quốc bất mãn. Nói đến cùng thì Vân Lạc Phong cũng đại diện cho Thiên Vân Quốc đến đây tham gia thi đấu."

Long Nguyên hít sâu một hơi, đem một bụng lửa giận nghẹn ngược trở về, cất giọng nói lạnh lùng.

"Vân Lạc Phong, lúc này trẫm tạm tha cho ngươi một lần, nhưng mà tiếp theo đây, ngươi sẽ không còn may mắn như vậy nữa đâu!" Long Nguyên hừ lạnh một tiếng, hơi hơi nheo lại đôi mắt vừa lóe lên một tia sát ý, sau đó hắn ta quay sang cho Lý tướng quân một ánh mắt ra hiệu.

Tất cả những gì không thể nói đều chứa trong ánh mắt ấy.

Lý tướng quân ho khan hai tiếng, cất giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp toàn bộ hội trường, làm cho hội trường trong nháy mắt liền trở nên yên tĩnh.

"Trận đấu bán kết đã kết thúc. Thành công tiến vào trận chung kết có những quốc gia sau đây: Thiên Vân Quốc, Lưu Nguyệt Đế Quốc, Vô Song Đế Quốc, Thiên Hồi Đế Quốc, còn có...."

Khâu Hoa Phi gắt gao nắm chặt hai tay, nếu không phải tại Vân Lạc Phong, bản thân Lam Tường Quốc của hắn làm sau ngay cả năm hạng đầu cũng không vào được?

Tất cả mọi chuyện, đều là lỗi của ả!

Lý tướng quân liếc mắt nhìn Lăng Quý Phi, sau khi cũng nhận được ánh mắt của Lăng Quý Phi nhìn tới, liền tiếp tục nói: "Phong Dĩ Quốc và Lam Tường Quốc!"

Lần này, đừng nói là những người khác, ngay cả Khâu Hoa Phi cũng ngây ngẩn cả người.

Quy tắc tỷ thí đã sớm quy định, chỉ có năm quốc gia đứng đầu mới được vào chung kết, lấy xếp hạng của Lam Tường Quốc là không thể vào được năm hạng đầu, vậy sao bây giờ lại được vào chung kết?

"Ta biết các vị đều có nghi vấn trong lòng, trong những lần đại hội tranh tài trước kia, nếu có hai quốc gia đồng hạng, thì sẽ dựa vào vòng đấu loại để quyết định xếp hạng, mà theo như vòng đấu loại, thì Phong Dĩ Quốc có thứ hạng đứng trước Lam Tường Quốc, hiện giờ cả hai quốc gia này đều có ba trận thắng như nhau ở vòng bán kết này, cho nên, chiếu lý thì sẽ là Phong Dĩ Quốc hạng năm, Lam Tường Quốc hạng sáu!"

"Nhưng mà đại hội tỷ thí lần này, chúng ta quyết định để cho Lam Tường Quốc cũng vào được chung kết." thần sắc Lý tướng quân ngập tràn nghiêm túc, ánh mắt lãnh lệ: "Còn về hạng nhất, cùng thuộc về hai quốc gia Thiên Vân Quốc và Vô Song Đế Quốc, cho nên, bổn tướng quân luận theo thành tích vòng đấu loại, hạng nhất thuộc về Thiên Vân Quốc!"

Cả hội trường đều là một mảnh an tĩnh, tựa hồ không biết rốt cuộc là Thiên Hồi Đế Quốc đang có chủ ý gì.

Vân Lạc Phong và Thiên Hồi Đế Quốc đã hoàn toàn xé rách mặt với nhau, hiện giờ Thiên Hồi Đế Quốc lại để cho Vân Lạc Phong chiếm hạng nhất? Hành vi này quả thật không khỏi khiến cho người khác phải trầm tư....

Cho đến lúc sau, mọi người mới hiểu được mục đích thật sự của Thiên Hồi Đế Quốc!

"Vì để cho công bằng, trong trận đấu chung kết tiếp theo, Thiên Hồi Đế Quốc sẽ cung cấp binh khí cho chư vị, đội ngũ xếp hạng cuối cùng, sẽ được ưu tiên quyền lợi lựa chọn binh khí trước tiên."

Xếp hạng cuối cùng được ưu tiên lựa chọn binh khí trước tiên?

Nói cách khác, Lam Tường Quốc sẽ được lựa chọn binh khí đầu tiên, mà người đoạt được hạng nhất trong trận bán kết như Vân Lạc Phong, chỉ có thể nhặt lại binh khí dư thừa sau khi người khác đã lựa chọn hết.

Cái này còn có thể được gọi là công bằng?

Trong chư quốc có rất nhiều người muốn bênh vực kẻ yếu cho Vân Lạc Phong, đồng thời, bọn họ đối với cách làm của Thiên Hồi Đế Quốc cũng thấy rét tâm vô cùng.

Đáng tiếc, bọn họ sợ hãi sự cường đại của Thiên Hồi Đế Quốc, cho nên không dám mở miệng nói một lời chính nghĩa nào, chỉ có thể hung hăng trợn trừng mắt ở trong lòng.

"Thiên Hồi Đế Quốc cũng thật là đủ vô sỉ!" Diệp Hi Mạch cười lạnh một tiếng, khinh miệt mà nói.

Đọc truyện chữ Full