TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1142: Cuồng quyến khí phách Cơ Cửu Thiên (6)

Edit: Sahara

Ban đêm.

Ánh trăng như nước.

Vân Lạc Phong chỉ mới vừa đẩy cửa bước vào, liền thấy ngay Cơ Cửu Thiên đang ngồi trong phòng mình, tay hắn còn cầm một chén rượu nhỏ, khẽ lắc lắc rượu trong chén.

"Chẳng lẽ ngươi không biết cái gì gọi là nam nữ hữu biệt? Đêm hôm khuya khoắt ngươi tới phòng ta làm gì?"

Thân mình Vân Lạc Phong lười biếng tựa lưng vào cạnh cửa, thần sắc như cười như không mà nhìn nam nhân ngồi trong phòng.

Lúc này, vạt áo trước ngực nam nhân hé nửa, lộ ra làn da trắng như tuyết mê người, dưới ánh trăng nhàn nhạt, làn da kia như được phủ thêm một tầng ánh sáng, dụ hoặc nhân tâm.

Không thể không nói, nam nhân này đúng là có bản lĩnh quyến rũ câu hồn đoạt phách, mỗi một ánh mắt nụ cười đều lộ ra bản sắc yêu diễm.

"Tay ngươi có vấn đề?" Cơ Cửu Thiên quét mắt nhìn tay phải của Vân Lạc Phong, nhướng mày hỏi.

Vân Lạc Phong đầu tiên là hơi ngẩn ra, sau đó lại vô thức sờ sờ lên cánh tay phải của mình theo bản năng, tươi cười trên mặt không hề giảm: "Trước đó, bởi vì cưỡng ép mạnh mẽ đột phá, cho nên làm cánh tay này bị phế đi!"

Nếu tay phải là bị người ta làm cho tàn phế, Vân Lạc Phong hoàn toàn có thể nắm chắc mười phần chữa được cho cánh tay phải của mình.

Chỉ tiếc, đây là hậu quả tạo thành của việc cô mạnh mẽ đột phá thực lực, cho nên, ngay cả Tiểu Mạch cũng không có biện pháp nào chữa trị được cho cô.

"Ta biết có một thứ, có thể chữa khỏi được cho cánh tay của ngươi!" Cơ Cửu Thiên liếc nhìn Vân Lạc Phong: "Nước thánh của Thánh Nữ Tộc có tác dụng trọng tố lại xương cốt của một người, cánh tay của ngươi cũng có thể không trị mà khỏi!"

Nước thánh?

Vân Lạc Phong giật mình.

Nghe thấy hai chữ này, đột nhiên, Vân Lạc Phong bỗng nhớ tới lọ nước thánh đã lấy được từ tay phụ thân của Lâm Nhược Bạch.

Đều được gọi là nước thánh, nhưng Vân Lạc Phong biết rõ, lọ nước thánh trong tay mình trước đó không hề có công dụng trọng tố xương cốt.

"Thánh Nữ Tộc ở nơi nào?" Vân Lạc Phong nhíu mày hỏi.

"Bên cạnh ngươi, không phải là có một người Thánh Nữ Tộc đó sao?" Cơ Cửu Thiên chậm rãi đứng dậy, hắn mỉm cười đầy yêu diễm, cũng kém phần gian xảo: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết bấy nhiêu, có thể chữa khỏi cánh tay mình hay không thì phải dựa vào năng lực của chính ngươi, ta sẽ không giúp ngươi!"

Cơ Cửu Thiên có thể cung cấp manh mối cho Vân Lạc Phong, nhưng tuyệt đối sẽ không ra tay giúp đỡ.

Vân Lạc Phong vừa định mở miệng hỏi thêm cái gì đó, nhưng thân ảnh Cơ Cửu Thiên đã hoàn toàn biến mất trong không khí mất rồi.

Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ còn nghe thấy âm thanh xào xạc của gió đem thổi phất qua.

Còn nam nhân yêu diễm mới vừa rồi còn ngồi ở trong phòng, lại dường như chưa từng xuất hiện....

"Tiểu Mạch, Thánh Nữ Tộc này có lai lịch thế nào?" Vân Lạc Phong khẽ vỗ vỗ cằm, trầm ngâm hết nửa ngày mới lên tiếng hỏi Tiểu Mạch.

Rất lâu sau, từ trong linh hồn mới vang lên giọng nói của Tiểu Mạch.

"Ta từng nghe nói qua, Thánh Nữ Tộc này là một chủng tộc rất thần bí! Bất cứ người nào được tuyển vào Thánh Nữ Tộc đều không được phép thành thân! Năm xưa, thế lực Thánh Nữ Tộc vô cùng cường đại, nhưng đến bây giờ đã trở thành như thế nào thì ta cũng không biết. Bất quá, điều ta có thể nói cho người biết chính là, Thánh Nữ Tộc kia không có ở Vô Hồi Đại Lục."

"Tiểu Mạch, hắn nói bên cạnh ta có người của Thánh Nữ Tộc, ngươi có biết người mà hắn nói là ai hay không?"

"Việc này.... " Tiểu Mạch chần chừ hết nửa ngày: "Chủ nhân, người muốn chữa khỏi cánh tay của mình, không nhất thiết phải dùng đến nước thánh của Thánh Nữ Tộc, ta nhất định sẽ có cách khác để chữa lành tay cho người, chỉ cần người cho ta thêm một ít thời gian nữa thôi! Trên đời này, không có chuyện gì mà Tiểu Mạch ta không thể làm được!"

Thanh âm của Tiểu Mạch tràn ngập tự tin, từ giọng điệu và cách nói chuyện của hắn, hiển nhiên là hắn không hề hy vọng Vân Lạc Phong có bất cứ tiếp xúc gì với Thánh Nữ Tộc.

Vân Lạc Phong tất nhiên là cũng nghe ra được ý tứ trong lời nói của Tiểu Mạch, bèn cười cười mà nói: "Ngươi không muốn ta đi tìm Thánh Nữ Tộc?"

"Phải!" Tiểu Mạch rất thành thật gật đầu đáp: "Đám người Thánh Nữ Tộc kia thật sự là không tài nào hiểu được, vạn nhất bọn họ chấm trúng người, một hai bắt người gia nhập Thánh Nữ Tộc, vậy Vân Tiêu phải làm sao bây giờ? Chủ nhân, người cho ta thêm chút thời gian, để ta nghĩ cách. Ta tuyệt đối sẽ không để người có chút tiếp xúc gì với đám người đó đâu."

Đọc truyện chữ Full