TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1176: Thất châu đại lục (4)

Edit: Sahara

Thanh niên kia nhìn Vân Lạc Phong một cách xem thường: "Ngươi mới vừa từ nông thôn chui ra sao? Ngay cả học viện Tây Châu mà cũng không biết? Học viện Tây Châu này chuyên bồi dưỡng linh sư, có rất nhiều thiên tài trên đại lục này đều là do học viện Tây Châu bồi dưỡng ra. Thật sự không ngờ được trên đời này vẫn còn có người không biết đến học viện Tây Châu."

Khi nói những lời này, thanh niên kia tỏ ra tiếc hận mà lắc lắc đầu, còn hào phóng tặng thêm cho Vân Lạc Phong mấy tiếng thở dài.

Có lẽ hắn thật sự là không ngờ tới trên đời này quả thật còn có người không biết đến học viện Tây Châu.

"Chủ nhân, ta cảm nhận ở nơi này có hơi thở của Linh Hồn Chi Quả."

Vân Lạc Phong vốn định rời đi, bỗng nhiên lại nghe thấy lời nói này của Tiểu Mạch, tức thì, hai chân của cô liền khựng lại, đứng yên tại chỗ.

"Linh Hồn Chi Quả, ngươi xác định?"

"Đúng vậy!" Tiểu Mạch gật gật đầu: "Nó hẳn là ở trong học viện Tây Châu này. Chủ nhân, vì tìm kiếm Linh Hồn Chi Quả, chỉ có thể khiến người ủy khuất mà tiến vào học viện Tây Châu."

"Người tiếp theo!"

Cửa thành, một giọng nói già nua bỗng vang lớn lên, người đang xếp hàng ở phía trước cũng từ từ giảm dần.

Học viện Tây Châu xét duyệt vốn rất nghiêm khắc, cho nên có rất nhiều người không thể thông qua khảo hạch được, những người bị loại đều mang theo thần sắc uể oải mà rời đi.

"Chủ nhân!"

Hỏa Hỏa đột ngột xuất hiện ở khoảng không trước mặt Vân Lạc Phong, trên khuôn mặt nhỏ non nớt cười tươi như hoa: "Muội cũng muốn báo danh, muội muốn theo tỷ cùng tiến vào học viện."

"Hỏa Hỏa..." Vân Lạc Phong khẽ cau mày: "Nơi này không giống với Vô Hồi Đại Lục, muội đừng tùy hứng mà xuất hiện đột ngột như vậy, hơn nữa, với tình cảnh như hiện giờ của chúng ta, muội tốt nhất vẫn là nên ở lại trong không gian thần điển, bằng không, vạn nhất có người nào phát hiện ra thân phận linh thú của muội, há chẳng phải là sẽ dẫn đến những tai họa không cần thiết hay sao?"

Những lời này của Vân Lạc Phong là thông qua linh hồn truyền âm để nói, ngoại trừ Hỏa Hỏa ra, thì những người khác không cách nào nghe được.

"Chủ nhân, tỷ yên tâm đi, muội nhìn thấy không có người nào chú ý tới nên mới chạy ra." Hỏa Hỏa duỗi cái eo lười của mình một cái, nói: "Với lại, suốt ngày muội cứ phải ở trong không gian thần điển quả thật là quá buồn chán rồi, muội muốn ra ngoài hít thở không khí một chút."

Vân Lạc Phong chợt suy tư một chút, lát sau mới nói: "Vậy thì cứ tùy muội!"

Hỏa Hỏa tinh ranh mà le le lưỡi, cô bé đã sớm biết, chủ nhân nhà mình sẽ không nỡ cự tuyệt cô bé.

"Người tiếp theo!"

Rất nhanh, một đội ngũ xếp hàng phía trước đã biến mất, lúc này, chỉ còn sót lại một mình Vân Lạc Phong.

"Đây là đá khảo nghiệm cấp bậc tu vi của ngươi, ngươi đem tay của mình đặt lên trên nó là được rồi." lão giả nói với Vân Lạc Phong mà chằng hề ngẩng đầu lên một chút nào.

Vân Lạc Phong đặt tay lên trên đá khảo nghiệm theo lời lão giả, đá khảo nghiệm vẫn tĩnh lặng không hề có bất kỳ hiện tượng gì.

Lão giả kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn Vân Lạc Phong, tức giận mà nói: "Cô nương, ngươi đây là muốn đùa giỡn với lão phu phải không? Muốn vào được học viện Tây Châu chúng ta, yêu cầu thấp nhất là thực lực của ngươi phải đạt tới cảnh giới Thiên Linh Giả. Một người không có chút tu vi nào như ngươi cũng tới đây tham gia náo nhiệt cái gì chứ? Người tiếp theo!"

Bàn tay Vân Lạc Phong vẫn dán chặt chẽ lên đá khảo nghiệm, dường như trong tảng đá này có một cái gì đó đang không ngừng hút lấy linh lực trong người cô, khiến cô không cách nào lấy tay ra được.

"Ta đã nói là tới phiên người tiếp theo, ngươi có thể....." lão giả đang tức giận muốn đuổi Vân Lạc Phong đi lần nữa, nhưng khi ông vừa ngẩng đầu lên, thì tức khắc liền trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy quanh người Vân Lạc Phong đang nổi lên cuồng phong mãnh liệt, vạt áo tung bay, tóc đen vũ động, lòng bàn tay dán sát vào bề mặt đá khảo nghiệm, linh lực đang ồ ạt chảy vào trong tảng đá rất nhiều, nhưng đá khảo nghiệm cứ như là một cái bụng không đáy, vẫn cứ không ngừng tiếp tục hấp thu linh lực của Vân Lạc Phong như cũ.

"Sao..... Sao lại như thế này?"

Lão giả hoàn toàn bị dọa ngốc, nghiễm nhiên là không biết tình huống hiện tại là như thế nào.

Tại sao đá khảo nghiệm cứ không ngừng hấp thu linh lực của Vân Lạc Phong như vậy?

Không đúng! Đá khảo nghiệm không phải là không kiểm tra ra được cấp bậc của cô nương này sao? Nói cách khác, vị cô nương này chỉ là một người bình thường, thậm chí còn không phải là linh sư. Thế nhưng, tại sao trong cơ thể của cô nương này lại có nhiều linh lực chảy mãi không hết như vậy?

Đọc truyện chữ Full