TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 19: Người tốt bị bắt nạt

Lý Cầm cúi đầu lạnh lùng nhìn cậu nhóc, càng nhìn càng thấy chướng mắt, trong lòng không khỏi sinh ra tức giận, bà ta nhíu mày, giơ tay lên tát cậu nhóc một cái: "Đồ con hoang! Mày cũng biết giả làm người tốt đấy! Mày muốn làm gì chứ! Cút sang một bên cho tao! Đều tại mày!"

Hữu Hữu bị bà ta đánh một cái tát đau điếng, cậu nhóc cúi đầu, giơ tay lên sờ sờ mặt chỗ vừa bị đánh, tóc mái trước trán che khuất đôi mắt của cậu nhóc, vì vậy không ai biết vẻ mặt cậu là gì, chỉ thấy cậu nhóc mím môi thật chặt.

Vân Thi Thi ở trong bếp nghe thấy tiếng ồn ào, lập tức chạy ra, thấy Hữu Hữu bị đánh, liền vô cùng tức giận, chua xót chạy đến ôm cậu nhóc, sau đó ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Lý Cầm.

Cha Vân thấy vậy càng thêm tức giận, liền đứng dậy chạy tới trước mặt Lý Cầm, giơ tay lên định tát bà ta, thì đột nhiên vạt áo lại bị một người nắm chặt. Ông ngẩn ra, cúi đầu nhìn thì thấy Hữu Hữu ngẩng mặt lên nhìn ông, một bên má của cậu nhóc vì bị đánh mà sưng đỏ, nhưng vẫn lễ phép mỉm cười với ông: "Ông ngoại, đừng cãi nhau! Hôm nay Hữu Hữu học được một câu thành ngữ ở trường: gia hoà vạn sự hưng*!"

*Gia hoà vạn sự hưng: gia đình hoà thuận thì mọi chuyện đều tốt đẹp, câu này khá giống "thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn" nhưng nó mang nghĩa bao quá hơn vì nó không chỉ đề cao sự hoà thuận giữa tình cảm vợ chồng mà còn tình cảm giữa cha mẹ với con cái, giữa ông bà với con cháu nữa.

Bàn tay đang giơ lên củ Vân Nghiệp Trình cứng đờ giữa không trung, do dự một lát, ông mới bỏ tay xuống, trong mắt hiện lên vẻ chua xót phức tạp. Mà hiển nhiên Lý Cầm bị sự tức giận vừa rồi của cha Vân dọa sợ, nhưng lại thấy ông xoay người, vì một lời nói của Hữu Hữu mà nguôi giận.

Đứa bé này hiểu chuyện như vậy, trong lúc nhất thời, Vân Nghiệp Trình cảm thấy mình có một người vợ như Lý Cầm, là một nỗi bất hạnh của gia đình ông! Trước đây ông đã từng nghĩ đến việc muốn ly hôn, nhưng Lý Cầm lại cố tình giở trò một khóc, hai làm loạn, ba thắt cổ, làm loạn đến mức những họ hàng biết được cũng thấy khó chịu.

Vân Thi Thi đau lòng nhìn dấu tay trên mặt Hữu Hữu, trong lòng vẫn còn sơj hãi, cô ngẩng đầu lên nhìn Lý Cầm một cái, sau đó mới đứng lên kéo Hữu Hữu vào bếp.

Bữa cơm chiều lần này, vì chuyện vừa xảy ra mà mất hết cả khẩu vị.

Lúc Vân Na trở về, không khí trong nhà càng trở nên nặng nề. Từ nhỏ, Vân Na đã rất không thích Vân Thi Thi, nhưng đây cũng là điều dễ hiểu, từ bé đến lớn cô được Vân Nghiệp Trình và Lý Cầm cưng chiều che chở như một nàng công chúa nhỏ, mọi sự yêu thương chú ý của hai người họ đều tập trung hết vào cô ta.

Nhưng mà ngày đó, lại có một đứa "con gái" khác chen vào giữa một nhà ba người đang êm ấm của cô ta, chiếm đoạt mất một nửa sự cưng chiều mà cha cô ta dành cho cô ta, đến lúc này, Vân Nghiệp Trình không còn giống với cha của cô ta trước đây nữa, có cái gì tốt, ông sẽ không chỉ nhớ đến mình cô ta nữa, cũng sẽ không dù có xảy ra chuyện gì, dù nhiều hay ít, vẫn quan tâm chú ý đến cô ta nữa.

Vân Thi Thi rất hoàn mỹ, chăm chỉ chịu khó, học tập lại tốt, cũng rất nhường nhịn cô ta, nhưng chính bởi vì Vân Thi Thi quá tốt, nên Vân Nghiệp Trình mới càng yêu thương, vì vậy Vân Na mới không thích sự tồn tại của Vân Thi Thi, mới càng chán ghét cô.

Khi đó Vân Na đến độ tuổi phản nghịch, vô cùng chán ghét "người ngoài" là Vân Thi Thi, huống chi là Hữu Hữu? Cô ta càng không coi cậu nhóc ra gì! Ở trong lòng cô ta, Hữu Hữu chính là một đứa con hoang, có cha sinh mà không có cha nhận!

Không khí trên bàn ăn có chút nặng nề.

Thỉnh thoảng Hữu Hữu gắp đồ ăn cho Vân Nghiệp Trình, Vân Ti Thi lại ở bên cạnh kể một chút những chuyện thú vị ở công ti, không khí mới coi như là hoà hoãn được một chút.

Mặc dù Lý Cầm và Vân Na không thích Hữu Hữu, nhưng mà có Vân Nghiệp Trình ở đây, hai người họ cũng không dám làm chuyện gì quá đáng.

Sau khi ăn cơm xong, Vân Nghiệp Trình nhận được điện thoại, có việc phải ra ngoài một chuyến, ông dặn dò Vân Thi Thi vài câu, sau đó liền vội vàng rời đi.

Vân Thi Thi cũng không muốn ở lại lâu, vội vàng thu dọn chén đũa, định sau khi rửa sạch liền rời đi.

Hữu Hữu ngoan ngoãn giúp cô thu dọn, đôi tay nhỏ bé giúp Vân Thi Thi ôm bớt chén đũa, đi theo sau cô vào bếp để rửa. Trong lòng cậu nhóc ít nhiều cũng có chút sợ chút sợ Lý Cầm và Vân Na, bởi vậy sau khi Vân Nghiệp Trình rời đi, liền không chịu rời Vân Thi Thi một bước.

Đọc truyện chữ Full