"Ánh mặt trời bởi vì có em mà trở nên nồng ấm
Anh muốn biến thành gió mát vây quanh em
Chocolate trắng
Mật ngữ tình yêu đậm sâu
Hít sâu
Chỉ thiếu một câu anh yêu em
Kim đồng hồ một châm một giây chuyển không ngừng
Ánh trăng ngoài cửa sổ vẫn không chịu đi
Thời gian quá chậm
Anh không quen
Không có em
Thật ra thì anh nhớ em...
Oh thật ra thì anh nhớ em..."
Lời hát dịu dàng, tình đến chỗ đậm sâu, không ít người cảm động tơi nước mắt.
"Lúc Cố Tinh Trạch ca hát thật là si tình mà...! Hát đến mức lòng tôi cũng say!"
"Anh ấy là thần tượng của tôi, ta dõi theo anh ấy mười năm rồi! Tinh Trạch! Tinh Trạch em yêu anh - - "
...
Vân Thi Thi đang nghe đến xuất thần, một bàn tay bỗng nhiên chạm vào cánh tay của cô, sờ soạng một phen.
Hành động vô cùng mờ ám, khiến Vân Thi Thi kinh ngạc một phen, rút tay lại, mạnh mẽ ngẩng đầu, đã thấy Lý Thừa Trạch làm ra động tác đừng lên tiếng với cô, nhỏ giọng nói: "Im lặng!"
"Anh... Làm gì?" Vân Thi Thi hoảng sợ trừng anh ta, vô cùng phản cảm với cử chỉ xâm phạm của anh ta.
Cô cúi đầu xuống, hat tay không từ bỏ lộn xộn một chỗ, môi đỏ mọng nhấp lại nhấp, làm như đang né tránh anh ta.
Lý Thừa Trạch nhìn báu vật xinh đẹp bên người, tự nhiên ngứa ngáy khó nhịn.
"Dọa đến em rồi hả, anh chỉ là thấy em đang thất thần! Gọi em thế nào, cũng không lên tiếng."
Anh ta đâu có đồng ý buông tha cho cơ hội gần gũi tốt như vậy, lập tức chen lại gần, cười nói: "Cô gái ngoan, đừng để ý! Anh chẳng qua là muốn em theo anh uống chút rượu mà thôi!"
Vân Thi Thi nâng mắt, nhíu mày, thấy Lý Thừa Trạch không thèm che dấu dục vọng trong mắt, đang nhìn chằm chặp mặt mìnhmất tự nhiên hạ mắt xuống.
Cánh môi của cô vừa nãy bị hàm răng chà đạp một phen, lại càng đỏ tươi trơn bóng, càng phát ra hấp dẫn cấm kỵ, anh ta ánh mắt cũng sắp dính lên rồi.
Trong lòng âm thầm cắn răng, cô bé như vậy, hiện giờ lại là người phụ nữ của Cố Tinh Trạch, thật sự là quá khó để xuống tay.
Nếu đổi lại là người khác, anh ta chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn mà cướp đoạt về, che chở cho tốt, miễn cho bị những người khác cho dòm ngó bắt đi.
Nhưng cử chỉ vừa nãy của Cố Tinh Trạch, hình như cũng có chút để tâm đối với cô gái này!
Tuy hiện tại cô vẫn là người của Cố Tinh Trạch, nhưng tương lai thì khó đoán.
Tối đa cũng chỉ là nhất thời vui vẻ chơi đùa thôi, chơi ngán thì hẳn sẽ từ bỏ?
Một khi đã như vậy, sớm muộn gì cô cũng bị anh ta vứt bỏ, chẳng bằng cứ giữ lại vài phần ấn tượng tốt trước mặt cô, về sau dễ dàng đoạt cô về, để cho cô hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuộc về mình!
Hiện giờ, chỉ có thể nhịn rồi! Tối đa dùng mắt nhìn đỡ nghiện, trong lòng tự nhắc nhở mình, anh ta không thể quá mức làm càn, anh ta không muốn vì một cô gái mà đắc tội người đàn ông kia!
Vân Thi Thi nào biết đâu tâm tư của anh ta, thấy Lý Thừa Trạch dịu dàng với cô, giống như cũng không có ý tứ gì khác, khiến ấn tượng xấu về anh ta trong lòng cô đổi mới vài phần, cảm thấy người đàn ông này chẳng xấu xa như ấn tượng đầu tiên, đối xử với cô rất thân thiện.
Vì thế mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu, "Tôi không uống rượu."
Tươi cười kia, giống như hoa bách hợp thuần khiết, Lý Thừa Trạch lại ngẩn ra, trong lòng cũng càng ngứa rồi.
Người khác thấy cũng là cơ hội khó có được, trước mắt Cố Tinh Trạch không có ở đây, vì thế, cũng đã nhao nhao rộn rạo lên rồi.
Lý Thừa Trạch nghiêng đầu sang chỗ khác dùng ánh mắt sắc bén lướt qua, thái độ của anh ta vô cùng rõ ràng, cô bé này anh ta vừa ý rồi, anh ta xuống tay trước, những người khác đừng có ý đồ với cô!