Vân Thi Thi nhíu mày, đương nhiên có chút kinh ngạc trước thái độ cẩn thận của anh ta.
"Chuyện gì, anh cứ hỏi thẳng đi."
Tần Chu mấp máy môi, có chút do dự không biết có nên hỏi hay không, đầu ngón tay gõ lên mặt bàn vài cái, sau đó mới lên tiếng: "Có lẽ anh hỏi thế này hơi mạo muội, nhưng anh vẫn muốn biết, hy vọng em không vì vậy mà phiền lòng." Tạm dừng một lát, anh ta mới nói vào vấn đề: "Anh muốn biết, rốt cuộc giữa em và cậu Mộ là quan hệ gì?"
Vân Thi Thi sửng sốt một hồi: "Tại sao anh lại hỏi như vậy?"
"Bởi vì anh có cảm giác, cậu Mộ đối với em không bình thường." Tần Chu vuốt chiếc nhẫn trên tay, giải thích.
Đúng là không bình thường.
Ít nhất là trong ấn tượng của Tần Chu, Mộ Nhã Triết là một người đàn ông có vẻ bạc tình.
Tại sao lại có ấn tượng như vậy?
Trước khi Hoàn Vũ bị Đế Thăng thu mua, vì muốn lấy lòng vị BOSS lớn này, cũng vì muốn giúp nghệ sĩ của mình lấy được tài nguyên mà không ít người đại diện lén lút đề cử danh sách nghệ sĩ đưa cho Mộ Nhã Triết.
Dâng phụ nữ cho người có quyền có thế đã là chuyện quá mức quen thuộc rồi.
Mộ Nhã Triết nhìn trúng người nào, đồng nghĩa với việc người đó sẽ nhận được rất nhiều cơ hội thăng tiến.
Nhưng mà, nghe nói sau khi Mộ Nhã Triết nhìn thấy danh sách kia thì lập tức ném sang một bên, không hỏi thăm lại lần nào nữa.
Bên cạnh anh chưa bao giờ có phụ nữ, điển hình cho mẫu người đi qua vạn bụi hoa, không dính một chiếc lá*.
* đi qua vạn bụi hoa, không dính một chiếc lá: 1) người đàn ông phong lưu đa tình nhưng lại chưa từng chịu trách nhiệm với bất kỳ ai; 2) người chìm trong hỗn loạn nhưng luôn giữ được bản thân mình sạch sẽ
Rõ ràng là người đứng đầu một tập đoàn giải trí khổng lồ, nhưng anh lại chưa bao giờ có chút dính líu nào đến những người phụ nữ trong vòng luẩn quẩn kia.
Vân Thi Thi là người đầu tiên, cũng là người duy nhất.
Anh ta cùng từng hỏi qua, Vân Thi Thi có địa vị gì trong lòng Mộ Nhã Triết.
Trong công ty không ai biết rõ chuyện này, chỉ biết Vân Thi Thi là một người đặc biệt.
Là vô cùng đặc biệt.
Vân Thi Thi nghĩ ngợi một lúc, cô không rõ vì sao Tần Chu lại hỏi như vậy, nhưng anh ta đã hỏi thì cô cũng nói thẳng: "Người yêu."
Tần Chu híp híp mắt: "Anh nghe nói, em có con trai?"
"Làm sao anh biết?" Vân Thi Thi hơi kinh hãi.
"Nếu như không hiểu rõ nội tình nghệ sĩ do mình dẫn dắt, làm sao anh có thể lăn lộn được trong giới này?" Tần Chu không hài lòng với vẻ xem nhẹ của cô, gõ gõ mặt bàn: "Đứa nhỏ là của cậu Mộ sao?"
Vân Thi Thi cắn chặt răng, lập tức nói: "Đúng vậy!"
"Anh nghe nói, bảy năm trước, có một cô gái bí ẩn sinh con giúp nhà họ Mộ. Cậu chủ nhỏ Mộ Dịch Thần của nhà họ Mộ không phải do Mộ Uyển Nhu sinh ra, mà là do nhà họ Mộ tìm người mang thai hộ."
Tần Chu nói xong thì dừng một chút, ánh mắt sâu xa nhìn cô chằm chằm.
Trên mặt Vân Thi Thi có chút xấu hổ, nhưng từ đáy lòng lại không thể không thán phục.
Chuyện lúc trước cô mang thai hộ cho nhà họ Mộ được che giấu rất tốt, những người biết chuyện đều đã được bịt miệng.
Làm sao anh ta tra được?
Vân Thi Thi thở dài một tiếng, nói: "Thật ra trước đây em có hai đứa con trai. Đứa lớn hơn đã được đưa đi, đứa nhỏ hơn thì vừa sinh ra đã không có hô hấp, về sau được điều trị cẩn thận nên mới có thể giữ được mạng sống, lại nhờ cha em thu xếp mới có thể giấu diếm được nhà họ Mộ."
Tần Chu đã hiểu ra: "Nói vậy, em đại khái là mẹ hưởng phúc con, một bước mà bay lên cành cao, gả vào nhà giàu có. Càng là nhà giàu lại càng coi trọng người nói dõi hương hỏa, em lại có hai đứa con trai, đây là nắm giữ được khoản vốn rất lớn rồi."
Sắc mặt Vân Thi Thi lạnh nhạt: "Em không có ý định đó."
"Không muốn sao?" Tần Chu lại có chút ngoài ý muốn: "Tại sao lại không muốn?"
Vân Thi Thi lại giữ yên lặng.
Anh ta có chút nghi hoặc hỏi tiếp: "Thứ lỗi cho anh hỏi thẳng, nếu như em có quan hệ mật thiết với cậu Mộ, rõ ràng là sau này không phải lo cơm áo, chỉ cần nhàn nhã hưởng thụ vinh hoa, tại sao còn bước vào làng giải trí?"