TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Vũ Thần
Chương 65: Phá quân

-Thú triều cuồng mãnh tới cũng nhanh đi cũng nhanh, vùng giáp ranh Hắc Phong Lĩnh chỉ còn lại một ít yêu thú cấp thấp cùng với thi thể đầy đất.

Đương nhiên những thi thể này ngoài yêu thú, còn có nhân loại, hơn nữa cực kỳ thê thảm, chỉ cần từ những thi thể này cũng có thể thấy được trận thú triều này thảm thiết như thế nào.

Đây chỉ là thú triều loại nhỏ, nếu là đại thú triều tiến đến, không biết sẽ xuất hiện loại tình hình nào.

Hắc Phong Lĩnh vùng biên như cũ không thiếu Vân Hải tông đệ tử, nhưng mà phần lớn là đệ tử ngoại môn, đang cùng bình thường yêu thú chiến đấu, ý đồ muốn liệp sát yêu thú tôi luyện chính mình, đồng thời đạt được thú hạch.

- Ha ha, là một con Linh yêu thú, Phá Quân, khống chế nó, để ta tới đánh chết.

Lúc này, một âm thanh sang sảng truyền đến, tiếng cười rất lớn.

Chỉ thấy hai tên đệ tử ngoại môn Vân Hải tông đứng chung một chỗ, trước người bọn hắn, có một con Linh yêu thú, Độc Giác Tê.

Ở giữa hai người và Độc Giác Tê, trên mặt đất tràn đầy thi thể yêu thú, mùi máu tanh nồng nặc vô cùng, nhưng hai người không thèm liếc mắt.

- Độc Giác Tê có phòng ngự rất mạnh, huynh có thể đánh chết được nó hay không? Tên thanh niên được gọi là Phá Quân, dáng người hơi gầy, bình tĩnh, nhìn chằm chằm Độc Giác Tê, ánh mắt lộ ra hàn ý.

- Yên tâm, Phá Quân, huynh ngay cả thực lực của ta đều không tin sao?

Người thanh niên dáng người cường tráng nhếch miệng cười nói, cực kỳ tự tin.

- Ta chỉ tin tưởng chính mình! Phá Quân lãnh đạm đáp một tiếng, nhưng đồng thời, hai cây dây leo trên người của y trong nháy mắt đập ra, mau lẹ vô cùng, trong nháy mắt đã quấn chặt lấy Độc Giác Tê.

- Ô...! Độc Giác Tê thân thể luống cuống giãy dụa, Phá Quân cũng bị kéo cho loạng choạng, nhưng mắt của gã vẫn lạnh lùng như trước, hai tay trầm ổn, từ cây dây leo đang quấn lấy Độc Giác Tê lại sinh ra một đoạn dài hẹp cành cây, quấn Độc Giác Tê càng chặt.

- Động thủ.

Phá Quân quát một tiếng, không cần y gọi, cường tráng thanh niên bên cạnh y đã động rồi.

Gã dậm thật mạnh một bước trên mặt đất, bụi đất tung bay, mặt đất đều rung lên.

Song quyền ầm ầm đánh ra, lực đạo vô cùng cường đại, chỉ nghe Độc Giác Tê kêu rên một tiếng, cuối cùng cũng bị mất mạng.

- Phá Quân, thế nào, hợp tác với ta không tồi chứ. Cường tráng thanh niên nhếch miệng cười nói, giờ phút này Phá Quân đã đi lên trước, từ trên người lấy ra chủy thủ bắt đầu thu lấy thú hạch yêu thú.

- Đến Linh Vũ cảnh đúng là khác biệt, vũ hồn thậm chí đã có thể thực chất hóa. Lâm Phong nhìn Phá Quân sử dụng dây leo, hiển nhiên là một loại vũ hồn, cùng vũ hồn của Mạc Tà có vài phần tương tự, nhưng mà uy lực đương nhiên không thể so sánh.

- Không nghĩ tới thực lực tên này tăng lên nhanh như vậy.

Lâm Phong trên mặt mỉm cười, cất bước hướng phía hai người đang thu hoạch thú hạch đi đến.

- Ai?

Nhưng vào lúc này Phá Quân bỗng nhiên chuyển thân, một cỗ khí thế phong duệ hung mãnh đập ra, thẳng tới Lâm Phong, đồng thời, hai cái dây leo hướng tới Lâm Phong lao đến.

- Hử?

Lâm Phong nhíu mày lại, không nghĩ tới Phá Quân lại có tâm lý phòng ngự mạnh như vậy, ngay lập tức phát động công kích với hắn.

Bước lên trước một bước, một luồng kiếm khí sắc bén vô cùng từ trên người Lâm Phong lan ra, lao thẳng tới Phá Quân, làm người ta khó có thể hít thở.

- Phá Quân dừng tay, là bằng hữu của ta.

Thanh niên cường tráng lúc này vội vàng xoay người nói.

Dây leo trong nháy mắt được thu hồi, Phá Quân khí thế trên người cũng trong nháy mắt biến mất, nhưng mà chân phải của y lại xoải ra sau một bước, tỏ ý cảnh giác, ánh mắt chăm chú nhìn Lâm Phong.

- Người này, thật mạnh!

- Ha ha, Lâm Phong, huynh rốt cục đã xuất hiện! Ta đi tìm huynh không ít hơn mười lần nhưng đều không nhìn thấy huynh, còn tưởng rằng huynh không có ý định quay về tông môn nữa chứ.

Hóa ra, hán tử dáng người cường tráng này đúng là bạn của Lâm Phong, Hàn Man.

- Vừa trở về không lâu. Lâm Phong cười đáp: - Hàn Man, huynh ngay cả Linh yêu thú đều có thể đánh chết, thực lực của tiến bộ rất nhanh!.

Khi Lâm Phong quay về thanh Dương Châu, Hàn Man vẫn chỉ có tu vi Khí Vũ cảnh tầng tám, thế nhưng mới bao lâu, Hàn Man dĩ nhiên cũng đã đạt đến Linh Vũ cảnh, đây quả thật là làm cho Lâm Phong rất ngoài ý muốn, đương nhiên hắn cũng cao hứng thay cho Hàn Man.

- Hắc hắc, có một chút kỳ ngộ, tiến vào Linh Vũ cảnh. Hàn Man gãi gãi đầu, nhếch miệng cười: - Đúng rồi, Lâm Phong, còn huynh, trước kia ngươi so với ta mạnh hơn nhiều, không biết hiện tại như thế nào.

- Cũng thế. Lâm Phong tùy ý cười nói, nhìn thoáng qua Phá Quân ở bên cạnh Hàn Man, người này cả người lạnh băng, bình tĩnh, tốc độ phản ứng cực nhanh, làm cho người ta có một loại cảm giác nguy hiểm, nếu người này bụng dạ khó lường, nhất định là tai họa đối với Hàn Man.

- Đúng rồi, đã quên cho các huynh giới thiệu! Lâm Phong, hắn là Phá Quân, thực lực biến thái, nhưng mà làm việc rất ẩn nhẫn, so với mấy tên đệ tử ngoại môn bài danh phía trên mạnh hơn nhiều.

Hàn Man cười giới thiệu.

- Phá Quân, đây là Lâm Phong, hảo huynh đệ của ta, về sau hai người cũng sẽ là bằng hữu.

- Ta lấy thú hạch ra trước.

Phá Quân lãnh đạm nói một tiếng, xoay người tiếp tục ngồi xổm xuống, dùng chủy thủ phá vỡ thân thể Độc Giác Tê.

- Lâm Phong, huynh đừng để ý, Phá Quân hắn lạnh lùng đã thành tính rồi.

Lâm Phong không để ý, cười cười, hắn và Phá Quân không quen, giao hảo hay không giao hảo đều không sao cả, làm gì cần toan tính thái độ đối phương.

- Hàn Man, người ở nơi này đều rời đi rồi, tại sao chỉ còn thừa lại mấy người các ngươi.

- Đương nhiên là đi tông môn đại bỉ rôi, còn bọn ta ở lại muốn săn bắt thú hạch! Ta cùng Phá Quân chỉ là hai cái trong đó, càng ít người, thu hoạch thú hạch càng nhiều.

- Huynh không định tham gia tông môn đại bỉ, tiến vào nội môn?

Lâm Phong sửng sốt, hỏi.

- Đương nhiên tham gia, hiện tại đi hẳn là vẫn còn có thể tới kịp, hắc hắc! Hàn Man như trước cái gì đều không để ý, tươi cười, làm cho Lâm Phong không còn biết nói gì. Người này căn bản là không có tim không có phổi, đương nhiên, người như thế tâm địa cũng thuần phác, không có tâm tư gian trá, rất dễ thân cận.

- Phá Quân, đã xong chưa, nếu không chúng ta có thể thật sự bỏ lỡ đấy.

Hàn Man nhìn về phía Phá Quân, nói.

- Được rồi, lên đường đi.

Phá Quân gật gật đầu, đem thú hạch thu vào.

- Lâm Phong, huynh cũng phải đi nhé, cùng đi.

Hàn Man lại lôi kéo Lâm Phong, hỏi: - Lâm Phong, thực lực huynh bây giờ mạnh bao nhiêu?

Lâm Phong nghĩ nghĩ, lập tức lắc lắc đầu. Hắn mạnh bao nhiêu thật đúng là nói không rõ ràng, có lẽ, có thể cùng cường giả Linh Vũ cảnh tầng ba chống lại.

- Cai tên nay lại vẫn thần bí như thế, toàn lực ứng phó có thể đối phó được một con Độc Giác Tê hay không? Hàn Man truy hỏi.

- Toàn lực ứng phó đối phó Độc Giác Tê? Phá Quân ở một bên nghe được Hàn Man nói như vậy trong lòng âm thầm lắc đầu, Lâm Phong thực lực tất nhiên là Linh Vũ cảnh, vừa rồi cỗ sắc bén vô cùng kiếm khí kia làm cho y có cảm giác hít thở không thông, nếu như giao thủ y dám khẳng định y sẽ bại, đương nhiên, đây là trong tình huống không sử dụng toàn bộ con bài chưa lật.

Một con Độc Giác Tê tuy rằng phòng ngự rất mạnh, nhưng dựa vào cỗ cường đại kiếm ý vừa phóng thích kia, Lâm Phong chém giết Độc Giác Tê tuyệt đối không có nửa điểm khó khăn.

- Có thể ứng phó. Lâm Phong sờ sờ mũi, đối phó Độc Giác Tê? Một chiêu tùy ý là được, cần toàn lực sao?

- Hắc hắc, quả nhiên, huynh cũng đến Linh Vũ cảnh giới! Lần này nội môn danh ngạch tất nhiên có ba vị trí cho ba người chúng ta, về sau, chúng ta cùng nhau ở Vân Hải tông dốc sức phấn đấu. Hàn Man cười sảng khoái, ba vị Linh Vũ cảnh, về sau bọn họ nhất định sẽ hòa đồng rất tốt với nhau.

- Cùng nhau ra sức, người nào làm thủ lĩnh? Phá Quân tùy ý hỏi, Hàn Man ý tưởng rất chân thật.

- Tự nhiên là Lâm Phong, thiên phú của hắn khẳng định so vơi ta manh hơn, cho dù hiện tại yếu một chút, về sau cũng sẽ vượt qua ta. Hơn nữa làm người trượng nghĩa, đã từng cứu mạng ta, hắn nói cái gì, ta đều nghe. Hàn Man không hề nề hà, nói.

- Ta đây thì sao? Phá Quân hỏi.

- Huynh ngay cả ta đều rất khó đánh bại, nếu ta nghe Lâm Phong, bản thân ngươi cũng nghe hắn. Hàn Man logic vô cùng đơn giản, làm cho Lâm Phong chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối, người này tư tưởng thật đúng là đơn thuần, Phá Quân không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn, làm sao có thể nghe theo hắn.

Đọc truyện chữ Full