TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thái Cổ Thần Vương
Chương 14: Lựa chọn

Tần Vấn Thiên đứng ở đó, nhìn Bạch Thu Tuyết, trong con ngươi mơ hồ có một cỗ nhuệ khí, thiếu niên nhuệ khí.

Nếu không đột phá tới Luyện Thể lục trọng, Tần Vấn Thiên cũng khó làm được Lực Cổ tám vang, Luyện Thể lục trọng phổ thông, có 36 Ngưu lực, Tần Vấn Thiên có Thiên Chuy Tinh Hồn vô cùng bá đạo, cộng thêm Tinh Thần Nguyên Lực cuồng bạo hội tụ, hắn một quyền có thể đánh ra lực lượng gấp đôi Luyện Thể lục trọng phổ thông, hơn nữa Hàng Long Quyền tăng phúc, mới để cho lực lượng đạt tới 80 Ngưu lực, một quyền chi lực, tương đương với 80 Ngưu lực, kinh khủng bực nào.

Tần Vấn Thiên cứ như vậy nhìn Bạch Thu Tuyết, không nói gì, trên đỉnh đầu lơ lửng Thiên Chuy Tinh Hồn, so với bất kỳ ngôn ngữ nào còn thuyết phục hơn, mới vừa rồi tám tiếng trống, so với bất kỳ ngôn ngữ nào càng có lực lượng.

Tần Vấn Thiên dùng hành động nói cho Bạch Thu Tuyết, ai không xứng với ai?

Lúc này Bạch Thu Tuyết hơi choáng, khi tám tiếng trống vang, Thiên Chuy Tinh Hồn nở rộ, nàng không thể tin được đó là thật, Tần Vấn Thiên, so với nàng càng thiên tài, càng quái thai.

Hôm nay, Hoàng thành đại thế lực, Sở đô tứ đại Học viện Vũ phủ tề tụ, Bạch gia bọn hắn muốn mượn cơ hội lần này, hướng người Thiên Ung thành tuyên cáo thiên phú của Bạch Thu Tuyết, dùng tư thế Bạch Thu Tuyết bước vào Đế Tinh Học Viện, nói cho mọi người, Bạch Thu Tuyết nàng, không phải là Tần Vấn Thiên có thể xứng đôi, Tần Vấn Thiên bất quá là muốn thấy người sang bắt quàng làm họ mà thôi.

Nếu như hôm nay Tần Vấn Thiên vẫn là phế vật không thể tu hành, như vậy, Bạch gia hy vọng thấy, đều sẽ nước chảy thành sông, tất cả mọi người sẽ cho rằng, Tần Vấn Thiên ngay cả tư cách xách giày của Bạch Thu Tuyết cũng không có, huống chi là cùng Bạch Thu Tuyết trở thành phu thê, đó là vũ nhục Bạch Thu Tuyết.

Tần gia, Tần Vấn Thiên, muốn leo lên Bạch gia Bạch Thu Tuyết, là người si nói mộng, không thực tế.

Đáng tiếc, sự thực so với trong tưởng tượng càng thêm đặc sắc, bây giờ ai dám nói Tần Vấn Thiên không xứng với Bạch Thu Tuyết? Tinh Thần thiên phú vượt qua Cửu tinh, câu thông Tinh Thần tam trọng, tám tiếng trống vang, ai dám tranh phong.

- Tần Vấn Thiên, ngươi giấu diếm tu hành, tâm cơ thật sâu.

Thần sắc của Bạch Thanh Tùng lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, lúc này sự tình đã không thể vãn hồi, hối hận cũng vô dụng, hắn chỉ có ôm lấy Diệp gia, mặc dù Tần Vấn Thiên thiên phú dị bẩm thì như thế nào, hắn tin tưởng Bạch Thu Tuyết sẽ không thua Tần Vấn Thiên, huống hồ, Diệp gia thế lực to lớn như thế nào.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn về phía Bạch Thanh Tùng, có chút không nói gì, nội tâm Bạch Thanh Tùng âm u, lại tưởng tượng hắn thành người tâm cơ thâm trầm, buồn cười.

- Bảy ngày trước, ta giúp đỡ dẫn đạo Bạch Thu Tuyết câu thông cửu trọng Tinh Thần, để Bạch Thu Tuyết câu thông Võ Mệnh Tinh Thần đệ tam trọng, ngưng tụ Tinh Hồn, trong một đêm, Bạch Thu Tuyết nàng thiên tài trở thành khiếp sợ Sở Quốc, ta thật cao hứng, vì ta có thể trợ giúp nàng mà vui vẻ.

- Nhưng ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, bắt đầu từ ngày đó, thái độ của ngươi đối với ta hoàn toàn thay đổi, sai người giam lỏng, nhưng ta vẫn ở chỗ cũ, đợi sinh nhật của ngươi, cũng chính là hôm nay, câu thông Võ Mệnh Tinh Thần ngưng tụ Tinh Hồn, cho ngươi vui vẻ một phen, ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, Bạch thúc trong ngày thường đối với ta vô cùng thân thiết, lại dẫn người tới giết ta.

- Mà mục đích giết ta, chỉ là vì lấy lòng Diệp gia, bởi vì Tần phủ cùng Diệp gia, Bạch thúc ngươi muốn thông qua giết chết ta để tỏ rõ thái độ của ngươi, đương nhiên, cũng vì Bạch Thu Tuyết có thể cùng Diệp Vô Khuyết thông gia lót đường.

- Ta không dám tưởng tượng, Bạch thúc ở chung ba năm, sẽ đê tiện âm u như vậy, ta sớm ngưng tụ Tinh Hồn, mất ăn mất ngủ tu hành, trốn ra Bạch gia, hôm nay, đến nơi này, Bạch Thu Tuyết nói, ta giấu diếm các ngươi tu hành Thiên Địa Nguyên Lực, mà ngươi cũng cho rằng, ta tâm cơ thâm trầm lén tu hành, hoang đường biết bao.

Tần Vấn Thiên chậm rãi nói, chân tướng của sự thật hiện ra ở trước mặt mọi người, trần trụi như vậy, bọn họ nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ cảm thấy hình tượng của thiếu niên kia như vô hình trung cao lớn hơn rất nhiều, quang hoàn của Tinh Hồn kia, dường như sáng lên, so sánh với Tần Vấn Thiên, quang hoa trên người Bạch Thu Tuyết, lại càng ngày càng ảm đạm.

Bạch gia, quá hèn hạ.

- Vấn Thiên, ba năm này, Tần phủ ta đối đãi Bạch gia như thế nào, người Thiên Ung thành rõ như ban ngày, bây giờ bọn hắn làm việc, còn cần hoài nghi bọn họ ti tiện sao? Mặc dù ngươi lại thản nhiên, bọn họ cũng sẽ dùng tâm lý âm u tới suy diễn.

Trên khán đài, Tần Xuyên nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy hắn chậm rãi đi xuống khán đài, đi tới trong Diễn Võ Tràng, tiếp tục nói:

- Gia tộc như vậy, ti tiện như vậy, buồn cười Tần Xuyên ta, lại đáp ứng để con ta cùng bọn chúng thông gia, đây là Tần Xuyên ta sai lầm, Bạch Thu Tuyết, nàng lấy cái gì xứng với con ta Tần Vấn Thiên.

Thoại âm rơi xuống, chỉ thấy trên người Tần Xuyên có khí thế cường đại nở rộ, trong khoảnh khắc, Nguyên Lực cuồng bạo ở quanh thân lưu chuyển, tung hoành hư không.

Tần Xuyên huy động bàn tay, nhất thời Nguyên Lực cuồng bạo hội tụ thành một thanh đại kiếm, chém xuống trong diễn võ trường, đại kiếm càn quét, để đám người không khỏi run lên.

- Ba năm trước ta đáp ứng Bạch gia quyết định hôn ước này, suýt nữa gây thành sai lầm lớn, hôm nay Tần Xuyên ta tuyên cáo Thiên Ung thành, hôn sự này, từ nay về sau không còn, Bạch Thu Tuyết, không được bước vào gia môn của Tần phủ ta nửa bước.

Hư không yên tĩnh vô thanh, hôm nay, ai từ hôn ai?

Được làm vua thua làm giặc, thiên phú chứng minh toàn bộ, Tần phủ từ hôn, thẳng thắn dứt khoát, ai có thể có lời ong tiếng ve, nếu như Tần Vấn Thiên không thể tu hành như trước, lấy thiên phú kinh người của Bạch Thu Tuyết, Bạch gia từ hôn, ai lại dám chất vấn?

Khuôn mặt của Bạch Thu Tuyết tựa như bởi vì phẫn nộ mà trở nên vặn vẹo, hôm nay, vốn nên là nàng dùng thiên tài chi uy, làm cho tất cả mọi người đều biết Tần Vấn Thiên không xứng với nàng, nhưng thiên phú của Tần Vấn Thiên làm cho hết thảy đều đi hướng ngược lại, thoại âm của Tần Xuyên, đối với nàng mà nói, là sỉ nhục như thế nào.

Hơn nữa vừa rồi, Mạc Thương bởi vì Tần Vấn Thiên, cự tuyệt Bạch Thu Tuyết nàng.

Hôm nay, là ngày Bạch Thu Tuyết nàng nở rộ hào quang, nhưng cũng thành ngày nàng bị nhục nhã, toàn bộ đơn giản là, có một người, người nàng vốn định muốn nhục nhã, đã vượt qua nàng.

- Tần Vấn Thiên!

Bạch Thu Tuyết phun ra một câu, ánh mắt lạnh như băng dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, là lạnh lẽo như vậy.

- Hôm nay ngươi cho ta sỉ nhục, ta tất gấp bội trả lại cho ngươi.

Thanh âm của Bạch Thu Tuyết lạnh lẽo thấu xương, ánh mắt kiên định, nàng chưa từng nghĩ đến, ngày huy hoàng nhất, lại thành ngày sỉ nhục nhất.

- Ta cho ngươi sỉ nhục?

Tần Vấn Thiên nở nụ cười, nói:

- Bạch gia ngươi đối đãi ta như vậy, ngươi lại còn có mặt nói lời như thế, ngươi bị khuất nhục, cũng không bằng các ngươi muốn ném ở trên người ta, bây giờ, lại tự mình thừa nhận, nếu như không có Bạch gia ngươi sở tác sở vi, hôm nay phát sinh, vốn là làm Bạch gia ngươi càng thêm chói mắt.

Mọi người trầm mặc, Tần Vấn Thiên nói không sai, Bạch Thu Tuyết thừa nhận khuất nhục, vốn là Bạch gia muốn làm với Tần Vấn Thiên, chỉ là bởi vì Tần Vấn Thiên nở rộ quang mang, mà dẫn đến Bạch gia gieo gió gặt bão.

Tần Vấn Thiên như trước nhìn chằm chằm Bạch Thu Tuyết, nhắm mắt lại nói:

- Từ nay về sau, ta và ngươi, cùng với Bạch gia, không bất kỳ tình nghĩa, nếu như các ngươi lại nhục nhã làm cho ta tức giận, ta cũng nhất định sẽ gấp bội xin trả! Cút!

Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng, tiếng gầm cuồn cuộn, cuồng mãnh đập ở trên mặt Bạch Thu Tuyết, làm cho Bạch Thu Tuyết cảm giác nóng hừng hực, một chữ cút, giống như một bạt tai, so với vừa rồi nàng nói với Tần Vấn Thiên, càng có lực lượng.

Nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, Bạch Thu Tuyết trầm mặc chốc lát, lập tức mở miệng nói:

- Bạch Thu Tuyết ta đáp ứng điều kiện của Hoàng Gia Học Viện, nguyện ý gia nhập Sở Quốc Hoàng Gia Học Viện.

Hình Phong nghe được Bạch Thu Tuyết nói, nhưng không có hưng phấn như trong tưởng tượng, chỉ thấy hắn lãnh đạm quét nhìn Đường Lâm, làm cho sắc mặt của Đường Lâm khó coi, bọn họ như nguyện chiếm được Bạch Thu Tuyết, vốn nên hưng phấn không hiểu mới đúng, dù sao bọn họ vốn là vì Bạch Thu Tuyết mà đến.

Nhưng bởi vì thấy tận mắt một tồn tại càng quái thai, hơn nữa còn đối địch Bạch Thu Tuyết, bởi vậy loại cảm giác hưng phấn này, bị suy yếu đến mức thấp nhất.

- Đường Lâm, ngươi làm chuyện tốt.

Hình Phong thấp giọng nói, làm cho trong lòng Đường Lâm rùng mình, Hình Phong biết, Đường Lâm tất nhiên đắc tội Tần Vấn Thiên, lúc này nếu hắn cùng Đế Tinh Học Viện cướp người, căn bản không có một chút hi vọng, chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, lựa chọn Bạch Thu Tuyết, bằng không một thiên tài cũng không chiếm được.

Bạch Thu Tuyết nhìn thấy Hình Phong cùng Đường Lâm lại không biểu hiện ra vẻ hoan nghênh, trái lại ở đó nói nhỏ, không khỏi càng cảm giác xấu hổ và giận dữ.

- Bạch Thu Tuyết, hoan nghênh sự gia nhập của ngươi, sang năm thời điểm đầu xuân, Hoàng Gia Học Viện chính thức thu đệ tử bát phương, ngươi mang cái này trực tiếp tới báo danh là được.

Bàn tay Hình Phong run lên, nhất thời có một lệnh bài kim sắc bay tới Bạch Thu Tuyết, Bạch Thu Tuyết bắt được, chỉ thấy trên mặt có khắc hai chữ Hoàng gia, rồng bay phượng múa, cực kỳ khí phách.

- Tần Vấn Thiên, đường tương lai còn rất dài.

Bạch Thu Tuyết nắm Hoàng Gia Học Viện lệnh, trong lòng thầm nghĩ, nàng nhất định phải cọ rửa nỗi nhục ngày hôm nay.

- Tần Vấn Thiên, Thần Phong Học Viện ta đồng ý ngươi gấp đôi điều kiện vào Bạch Thu Tuyết.

- Thất Tinh Vũ Phủ ta cũng giống như vậy.

Lúc này, chỉ nghe người của Thần Phong Học Viện cùng Thất Tinh Vũ Phủ mở miệng nói, bọn họ coi trọng Tần Vấn Thiên, gấp đôi coi trọng Bạch Thu Tuyết, hôm nay thanh danh của Tần Vấn Thiên, chắc chắn truyền khắp Thiên Ung thành.

- Tần Vấn Thiên, Đế Tinh Học Viện ta không làm bất kỳ hứa hẹn gì, bốn chữ Đế Tinh Học Viện, chính là hứa hẹn tốt nhất.

Mạc Thương bình tĩnh nói, đây là hắn tự tin, bốn chữ Đế Tinh Học Viện liền đại biểu toàn bộ.

Đoàn người nghe Mạc Thương trang nghiêm nói, trong lòng không khỏi rùng mình, Đế Tinh Học Viện, chính là không giống tầm thường.

Bất quá, ánh mắt của Tần Vấn Thiên lại nhìn về phía Thần Phong Học Viện cùng Thất Tinh Vũ Phủ, làm cho thần sắc của Mạc Thương căng thẳng, không khỏi buồn bực, lời của hắn hay như thế, đối phó loại thanh niên non nớt như Tần Vấn Thiên hẳn là bách phát bách trúng mới đúng a.

- Không được, thiên tài tới tay làm sao có thể chạy.

Trong lòng Mạc Thương đánh giá một tiếng, lại mặt nghiêm nghị nói:

- Đương nhiên, nếu như ngươi có yêu cầu gì, cứ nói cho ta biết, ta có thể cung cấp, tuyệt đối sẽ không kém Vũ phủ Học viện khác.

- Ngạch...

Đoàn người nghe được lời này không khỏi ngạc nhiên, ngay cả Tần Vấn Thiên cũng sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười, Mạc Thương này ngược thật có ý tứ, nhưng Tần Vấn Thiên như trước nhìn Thần Phong Học Viện cùng Thất Tinh Vũ Phủ.

- Tần Vấn Thiên, có điều kiện gì ngươi mở miệng a, ta đều đáp ứng ngươi!

Mạc Thương triệt để xé bỏ ngụy trang, làm bộ đáng thương nhìn Tần Vấn Thiên, dù ném chút mặt mũi cũng không thể cho hắn chạy a.

-...

Thấy biểu tình kia của Mạc Thương, đoàn người không khỏi thẹn thùng, đây là Mạc Thương vẻ mặt trang nghiêm nói ra Đế Tinh Học Viện chính là cam kết tốt nhất sao, hố a!

- Tần Vấn Thiên cảm tạ Thần Phong Học Viện cùng Thất Tinh Vũ Phủ yêu mến!

Tần Vấn Thiên nói làm cho tâm của Mạc Thương nhắc tới cổ họng.

- Chỉ là vãn bối duyên cạn, như trước nguyện ý lựa chọn Đế Tinh Học Viện.

Tần Vấn Thiên lại nói, lập tức ngẩng đầu lên, mặt hàm mỉm cười, Thần Phong Học Viện cùng Thất Tinh Vũ Phủ đều cảm giác rất mất mát, nhưng đều lý giải Tần Vấn Thiên lựa chọn, trong lòng thầm nghĩ:

- Người này không chỉ có thiên phú trác tuyệt, hơn nữa làm người khiêm tốn, đường đường chính chính, tuyệt không phải Bạch Thu Tuyết có thể so sánh, ngày khác tất thành châu báu.

- Ân, hi vọng ngươi có thể trở thành một đời cường giả.

Hai đại thế lực đều chúc phúc Tần Vấn Thiên.

- Đa tạ.

Tần Vấn Thiên nói lời cảm tạ, lập tức nhìn Mạc Thương, chỉ thấy Mạc Thương nhìn hắn mắt trợn trắng, thấp giọng mắng:

- Tiểu tử thối, đến Học viện rồi, ngươi sẽ biết tay ta.

- Hắc hắc, hi vọng Mạc huynh có thể chỉ điểm tiểu tử này.

Tần Xuyên đương nhiên biết Mạc Thương không có ác ý, phá lên cười, Mạc Thương cũng cười, hôm nay quá thoải mái, tuy nói vừa rồi hơi có chút khúc chiết, nhưng tựa hồ thật thú vị!

Đọc truyện chữ Full