Đứng ở trên giữa hư không, ba người bọn Lâm Phong có thể nhìn thấy rõ ràng ở phía dưới, những ruộng dốc cùng với xa mạc vô tận, càng ngày càng có nhiều hoả diễm yêu thú xuất hiện, nó đang như tằm ăn lên tiến vào nơi ở của loài người.
Ánh mắt của Nặc Na đỏ lên, tai nạn này đối với vùng sa mạc bên ngoài thành Thiên Nhai Hải Các là một tai nạn hủy diệt tuyệt đối, những người sống trên sa mạc, chỉ sợ rằng sống sót không được bao nhiêu người.
Đến như thế này mà nét mặt Lâm Phong vẫn không có chút nào thay đổi, chỉ có điều trong lòng vang lên một tiếng thở dài nhè nhẹ. Đây không phải là vì hắn máu lạnh vô tình, chỉ có điều ở trên trời cao đại lục hắn đã gặp quá nhiều giết chóc và hủy diệt, cùng với băng lạnh vô tình, ở cái thế giới vô tình này, nếu như ngươi động lòng trắc ẩn ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm, nhất là những người theo đuổi võ tu võ đạo, lại càng cần phải có một trái tim vô cùng cứng cỏi, không thể nào dao động.
Hoả Diễm Yêu Lang trên mặt đất dường như cũng thấy được ba người bọn Lâm Phong, cho nên lại có những Hoả Diễm Yêu Lang đối với ba người bọn Lâm Phong phát ra tiếng gầm rú gào thét.
- Nơi đó, có Yêu Lang biến hóa thành hình người.
Đúng lúc này, trong lòng Nặc Na cả kinh, nàng nhìn thấy trên mặt đất một Hoả Diễm Yêu Lang lợi hại ảo hóa ra hình người, cảnh tượng này khiến cho trái tim của nàng đập rộn rã.
- Hết rồi.
Sắc mặt của Nặc Na đột nhiên trở nên trắng bệch, nàng cũng chưa từng trải qua Yêu Lang thú triều, nàng không ngờ, không để ý đến một sự kiện một sự kiện vô cùng đáng sợ.
- Làm sao vậy?
Lâm Phong nhìn Nặc Na hỏi.
- Rất nhanh, vùng sa mạc này cũng sẽ bị Hoả Diễm Yêu Lang chiếm lĩnh, đến lúc đó Yêu Lang sẽ xâm lấn Thiên Nhai Hải Các, hơn nữa Yêu Lang có được thủ đoạn biến ảo hình người.
Nặc Na hạ giọng nói, tuy rằng âm thanh rất nhỏ nhưng Lâm Phong vẫn nghe thấy rõ ràng, trong lòng của hắn cũng cảm thấy rung động khi hiểu được rõ ràng ý tứ của Nặc Na.
- Nặc Na, ngươi nói là, người trong Thiên Nhai Hải Các sẽ không để cho chúng ta vào thành?
Hiện giờ Yêu Lang đang chiếm cứ sa mạc, mặt khác Yêu Lang cũng có thể biến ảo thành hình người, đám người trong Thiên Nhai Hải Các, ai dám cho người khác vào thành, người ta làm sao biết ai là người thật, ai là sói biến thành.
Người trong Thiên Nhai Hải Các vốn là lợi hại và hống hách, người có thực lực mới ở trong thành, không có thực lực sẽ bị đuổi ra mảnh đất bên ngoài sa mạc, thời điểm phát sinh Yêu Lang thú triều thì đám người ngoài sa mạc sẽ là đám người bị công kích đầu tiên.
Nặc Na thì thào nói nhỏ:
- Người bên trong thành luôn luôn khinh thường người ở bên ngoài thành, hiện giờ lại đụng tới Yêu Lang thú triều, bọn họ càng không để cho chúng ta vào thành.
Sắc mặt Lâm Phong ngưng lại, nếu những điều Nặc Na nói là sự thật, chỉ sợ rằng khi bọn họ tới Thiên Nhai Hải Các, cũng sẽ bị ngăn cản không cho vào thành.
- Có lẽ là ta đã suy nghĩ quá nhiều.
Đột nhiên Nặc Na mỉm cười, dường như là đang tự an ủi mình.
Ba người vẫn tiếp tục đi về phía trước, ở trong tay Lâm Phong xuất hiện mấy miếng nguyên thạch, khi đang bay, hắn đồng thời phân ra một phần tinh thần để hấp thu thiên địa nguyên khí trong nguyên thạch.
Sau một khoảng thời gian, Lâm Phong liếc mắt một cái nhìn Mộng Tình nói:
- Mộng Tình, chúng ta chọn một nơi đáp xuống đi.
Lúc này Lâm Phong cảm thấy tinh thần của mình cũng đã tiêu hao rất lớn, trong đầu đã có ý mỏi mệt, như vậy thì Mộng Tình cũng sẽ không dễ chịu.
- Được.
Mộng Tình khẽ gật đầu, lập tức Lâm Phong tìm được một dải đất cứng, một lát sau, thân thể theo phương hướng đó hạ xuống, tại đó xuất hiện một dải đất vàng trên một con đường lớn.
Lâm Phong cảm giác được lực khuếch tán thật là khủng bố, hắn mở miệng nói:
- Thời gian chúng ta càng chậm trễ càng nguy hiểm, hiện tại ta nên đi nhanh đến Thiên Nhai Hải Các rồi nói sau.
Mộng Tình và Nặc Na tự nhiên là không có nói gì, ba người tuy rằng đã đáp xuống trên mặt đất nhưng vẫn hướng tới phía trước mà chạy như điên, Lâm Phong đi phía trước mở đường, Mộng Tình lôi kéo Nặc Na lao nhanh theo phía sau.
Tuy rằng cấp tốc chạy trốn đồng nghĩa với việc phải tiêu hao chân nguyên lực, nhưng nếu không bay lên không trung, có thể dùng lực hai chân trên mặt đất, loại lực này tiêu hao năng lượng cũng không lớn, hơn nữa không cần phải tiêu hao năng lượng tâm thần.
- Gầm!
Một tiếng gào rú truyền đến phía trước, hai ngọn lửa đồng thời đánh tới hướng Lâm Phong, tuy rằng cũng là ngọn lửa cháy lượn lờ, nhưng hai Hoả Diễm Yêu Lang này không nóng cháy như ngọn lửa trên người Yêu Lang Vương, hơn nữa hình thể của nó cũng có vẻ nhỏ hơn một chút, Yêu Lang này hẳn là linh yêu.
- Cút!
Lâm Phong quát to, một cỗ chân nguyên lực trực tiếp từ trong miệng của hắn phun thẳng ra phóng vào trên người hai con Yêu Lang, hai con Yêu Lang gào rú lên thê thảm, thân thể hóa thành ngọn lửa chìm xuống mặt đất, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Bản thân Yêu Lang này chính là ngọn lửa, chẳng lẽ thật sự là do ngọn lửa dưỡng dục mà sinh ra?
Lâm Phong thầm nhủ, trong lòng cảm giác rất kỳ lạ, Hoả Diễm Yêu Lang bị đánh trúng không ngờ không rơi xuống mặt đất, mà thực sự biến mất không thấy gì nữa.
- Lần sau phải nhìn rõ hơn một chút.
Bước chân của Lâm Phong vẫn hùng mạnh như trước, năng lực cảm ứng có thể cảm nhận được rõ ràng xung quanh đâu đó Hoả Diễm Yêu Lang, lần này hắn không cố ý tránh đi mà bay thẳng đến một Hoả Diễm Yêu Lang đang ở trên mặt đất.
- Huyền yêu.
Lâm Phong cảm nhận được trên người Yêu Lang này một ngọn lửa khí, hắn thầm nhủ một tiếng, Yêu Lang này đích thị là Huyền yêu không thể nghi ngờ, tuy nhiên chỉ có điều đó là Huyền yêu một đuôi.
Một cỗ sát phạt khí từ trên người của Lâm Phong bùng ra, không có một chút do dự nào, khiến cho đuôi Yêu Lang kia gầm nhẹ lên một tiếng, bước chân hơi lui về phía sau, hơi thở trên thân thể của con người ở phía trước thật đáng sợ.
Lâm Phong sao có thể để cho nó lui về phía sau được, bước chân nhanh như gió, bóng dáng ngay lập tức đến trước người Yêu Lang, sát phạt kiếm như ảo ảnh chém ra, trong nháy mắt đã chém rách thân thể của đối phương.
Lực cảm ứng bổ ra, Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Yêu Lang bị chém rách này, chỉ thấy thân thể của nó lại một lần nữa tán loạn hóa thành ngọn lửa, nhưng vào lúc đó ánh mắt của Lâm Phong lại hơi hơi ngưng tụ, ở trong giữa ngọn lửa này có một chùm ánh sáng tương đối rõ ràng, giống như là một viên tinh thể, thời điểm viên tinh thể này rơi trên mặt đất trực tiếp liền biến mất không thấy, mà những ngọn lửa khác thì cũng chỉ trong nháy mắt đều tắt hết.
- Đây là thú hạch?
Ánh mắt của Lâm Phong ngưng kết lại, vửa rồi viên tinh thể ngọn lửa kia trong đó dường như là ẩn chứa một lực ngọn lửa kinh khủng, nó dường như là căn bản của Yêu Lang.
- Nếu là thật sự ẩn chứa lực ngọn lửa mà nói…
Trong đôi mắt của Lâm Phong hiện lên một tia sáng sắc bén, hắn nhìn về phía Mộng Tình kéo theo Nặc Na đã đuổi kịp phía sau, thân thể hắn lúc này tiếp tục hướng về phía trước, vẫn là tìm Yêu Lang.
Vẫn là một con Huyền yêu một đuôi, như cũ bị chém chết, tuy nhiên lúc này Lâm Phong đã rút kinh nghiệm ở bài học lần ttrước, sau khi chém chết Yêu Lang, bóng dáng như gió phiêu động, trực tiếp quấn lấy viên tinh thể Hoả Diễm Yêu Lang đang cháy rực, trên người của Lâm Phong một chùm Dương Hỏa chân nguyên chói mắt lóe ra, hóa thành một chùm ngọn lửa hắc liên.
Bàn tay của Lâm Phong khẽ run lên, cầm viên tinh thể ngọn lửa trực tiếp để vào bên trong hắc liên, trong khoảnh khắc, ngọn lữa tinh thể kia trực tiếp bị hắc liên cắn nuốt, lực ngọn lửa ẩn chứa trực tiếp dung nhập vào giữa hoa sen.
Thấy cảnh tượng như vậy khóe miệng của Lâm Phong lộ ra một ý cười, tâm thần vừa động, hắc liên mọt lần nữa lại hóa thành Dương Hỏa chân nguyên, ở trên thân thể của Lâm Phong lóe ra ánh hào quang rực rõ chói mắt.
- Dương Hỏa chân nguyên, quả nhiên mạnh mẽ thêm mấy phần.
Trong lòng Lâm Phong vui vẻ, thầm nhủ, hắn đã đoán không sai, viên tinh thể kia đich thực là trung tâm của Yêu Lang, ẩn chữa lực lượng hùng mạnh của ngọn lửa, mà Lâm Phong thì lại nhớ rõ, U Minh Hắc Liên của hắn thì lại có khả năng cắn nuốt ngọn lửa, đem ngọn lửa dung nhập vào Dương Hỏa chân nguyên, tăng cương lực của Dương Hỏa chân nguyên, đồng thời cũng làm cho Đại Nhật Phần Thiên Kinh cũng dần dần thoát xác ra.
Khi Dương Hỏa chân nguyên của hắn đã đủ hùng mạnh, Đại Nhật Phần Thiên kinh cũng tự nhiên mà thoát xác ra cuối cùng hóa thành Thái Dương công pháp, Dương Hỏa chân nguyên ngày càng hùng mạnh, hai bên tuần hoàn hỗ trợ lẫn cho nhau.
Tiếp tục bước về phía trước, Lâm Phong hướng về phía trước đạp bộ mà tiến lên, thậm chí Lâm Phong còn sinh ra một ý tưởng hắn sẽ ở lại nơi sa mạc này, săn bắt yêu thú, hấp thu tinh thể thú hạch của nó, tăng cường Dương Hỏa chân nguyên.
Tuy nhiên, Mộng Tình và Nặc Na còn đang ở bên người, Lâm Phong không có khả năng làm như vậy, quá nguy hiểm, Lâm Phong sẽ không để cho Mộng Tình phải cùng mạo hiểm với mình.
Tiếp tục hướng về phía trước không dừng lại, ba người Lâm Phong cũng không gặp những Hoả Diễm Yêu Lang quá hùng mạnh mà chỉ là những Yêu Lang có thực lực không mạnh, những Yêu Lang này Lâm Phong chỉ cần một kiếm, không có Yêu Lang nào có thể ngăn nổi Lâm Phong một kiếm, mặc dù là một đôi khi đụng tới cả một bầy yêu, Lâm Phong cũng chỉ một kiếm là giết hết.
Về phần lấy được tinh thể thú hạch, Lâm Phong đương nhiên là không do dự, đưa bọn họ cắn nuốt sạch.
Sau môt thời gian không bao lâu, Lâm Phong cắn nuốt tinh yêu cũng có đến mấy chục viên, Lâm Phong cũng đã cảm nhận rõ ràng Dương Hỏa chân nguyên của mình cũng đã trở nên mạnh mẽ, càng thêm nóng cháy, Dương Hỏa chân nguyên càng thêm mạnh mẽ, bất kể là Thái Dương chi kiếm hay là Hủy Diệt U Minh Hắc Liên đều đã trở nên mạnh mẽ hơn, những điều này đều là những điều mà Lâm Phong chờ mong.