TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 590: Thiên Nhân Hồn

- Muốn chết mà thôi, tiểu tạp chủng không biết lượng sức!

- Hừ, hắn muốn buông tha là buông tha hay sao?

Có mấy trăm tộc nhân đi tới tổ địa, trong đó đa số là Trúc Cơ, chỉ có hơn mười Kết Đan mà thôi, lúc này có không ít người thấp giọng nghị luận với nhau.

Bạch Tề cũng đứng trong đám người, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đến, nội tâm hắn sinh ra sát cơ không chút giấu diếm.

Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi cũng đứng trong đám người, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dám tới nơi đây, tuy có chút kinh ngạc nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng biết rõ việc này là hợp tình hợp lý.

Bạch Tiểu Thuần ngoảnh mặt làm ngơ với những lời lẽ nghị luận và ánh mắt khinh miệt nhìn mình, hắn làm như không nhìn thấy, nội tâm hắn vô cùng bình tĩnh, hắn chỉ chờ mong nhìn tấm bia đá mở ra.

Chờ thêm một lúc cũng có không ít người tới, hiếm có người buông tha cơ hội này, mặc dù có người tới đây chỉ quan sát tình hình mà thôi, sau khi chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, những người này càng nghị luận nhiều hơn nữa...

Lúc tộc lão và người hai đại gia tộc cùng sứ giả Cự Quỷ Vương cũng xuất hiện, đại tộc lão công đường nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần liền cau mày.

Không chờ hắn lên tiếng, tộc trưởng Bạch gia từ xa bay tới gần, sau khi đến giữa không trung hắn đảo mắt nhìn qua đám người, lúc này người chung quanh an tĩnh lại.

- Quả nhiên nghịch tử đã đến.

Tộc trưởng Bạch gia nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, trong mắt hắn mang theo hàn khí lạnh buốt, lần này tộc nhân tu vi Trúc Cơ, Kết Đan tiến vào tổ địa, theo như nguyên tắc nhất định phải tiến vào tổ địa, nếu thật không muốn có thể báo cáo từ đường, nếu xin sẽ được phê chuẩn.

Trên thực tế cũng có không ít tộc nhân báo cáo từ đường xin buông tha cơ hội tiến vào tổ địa, tất cả đều được phê chuẩn, mà tộc trưởng Bạch gia cũng hạ quyết tâm, thậm chí đã hạ lệnh xuống, cho dù ai báo cáo cũng ân chuẩn, chỉ có Bạch Hạo là không được đồng ý.

Cho tới bây giờ, hắn không thu được báo cáo Bạch Hạo xin buông tha tiến vào tổ địa, mặc dù ý định của hắn thất bại nhưng khi thấy Bạch Hạo xuất hiện ở nơi này liền cười lạnh.

- Bản thân ngươi muốn chết thì đừng trách ta quân pháp bất vị thân!

Tộc trưởng Bạch gia thu hồi ánh mắt, hắn nâng tay phải lên bấm niệm pháp quyết điểm vào bia đá, hắn vận dụng quyền lực tộc trưởng trực tiếp ảnh hưởng trận pháp, lúc này cửa đá nổ vang bộc phát hào quang rất mạnh, sau khi tiếng nổ biến mất, trên bia đá xuất hiện khe hở.

Khi khe hở xuất hiện, ý chí tang thương từ trong bia đá bộc phát ra ngoài, giống như tới từ viễn cổ xa xưa...

- Tổ địa mở ra, sau khi mọi người tiến vào sẽ tự đóng lạisau khi có người đạt được Thiên Nhân Hồn mới có thể mở ra, sẽ thả các ngươi ra ngoài, tất cả tạo hóa đều xem cơ duyên, trong đó cũng không phải không có nguy hiểm, Bạch gia ta thí luyện, lịch đại đều có chuyện sinh tử, biết chưa?

- Lúc này không vào thì còn chờ khi nào?

Tộc trưởng Bạch gia lên tiếng.

Tổ địa Bạch gia chỉ có thể mở từ bên ngoài, mỗi một lần mở ra cần chuẩn bị rất lâu, cũng hao phí tài nguyên không nhỏ, nhất là thời gian mở ra càng lâu thì tiêu hao càng lớn.

Cho nên mỗi khi mở ra một chút sẽ cho tộc nhân tiến vào, cũng tự hành đóng cửa, nếu muốn mở ra lần nữa cần chính người bên trong đạt được Thiên Nhân Hồn, mượn nhờ lực lượng Thiên Nhân Hồn làm vật dẫn mới có thể mở tổ địa từ bên trong.

Loại biện pháp mở ra từ bên trong sẽ không tiêu hao phẩm chất của Thiên Nhân Hồn, bởi vì cái gọi là tổ địa, trên thực tế chính là bí cảnh tẩm bổ hồn thể trong Bạch gia.Vào lúc tộc trưởng Bạch gia lên tiếng, Bạch Tề là người tiến vào đầu tiên, lại có hơn mười người bay theo sau hắn, lúc bọn họ đã tiến vào và người Bạch gia tộc khác cũng tiến vào bên trong.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần hơi sáng lên, hắn hít sâu một hơi và áp chế tâm tình, hắn biết rõ thành bại là trong lần này.

- Thành công sẽ đạt được Thiên Nhân Hồn, cũng báo thù cho Bạch Hạo...

Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, bỗng nhiên hắn bay lên tiến vào trong bia đá.

Ngay sau đó mấy trăm người cùng tiến vào bên trong, lúc này khe hở trên bia đá cũng đóng lại.

Vào lúc nó khép lại mọi thứ vẫn bình thường như cũ, sau đó trên bia đá xuất hiện hình ảnh, trên hình ảnh là tình cảnh trong tổ địa.

Cũng có thể nhìn thấy ngọn núi cao nhất trong tổ địa, vị trí đỉnh núi tồn tại một đạo hào quang sáng ngời, ẩn ẩn có thể nhìn thấy trên đó là một tế đàn, trên tế đàn cung phụng một cái Thiên Nhân Hồn!

Thiên Nhân Hồn đang sinh ra hào quang hấp dẫn người khác.

Trên ngọn núi này còn có nhiều đạo hào quang khác, mỗi một hào quang chính là tạo hóa Bạch gia chuẩn bị cho tộc nhân.

Có pháp bảo, có hồn thể, có công pháp, đủ loại tài nguyên, trên ngọn núi cái gì cũng có, đều cần cơ duyên và thực lực bản thân, chỉ cần thực lực đủ mạnh có thể tùy ý đạt được tạo hóa.

Mà lại rất rõ ràng, càng là tới gần đỉnh núi, quang quầng sáng sắc thái tựu càng mãnh liệt, hiển nhiên ban thưởng chi vật phẩm chất, cũng là càng cao.

Hình ảnh này hấp dẫn rất nhiều tộc nhân khác đứng bên ngoài xem xét, bọn họ nhìn thấy dưới chân núi có từng đạo hào quang truyền tống xuất hiện, có mấy trăm người đã vào bên trong.

Bạch Tiểu Thuần hơi cảm thấy hoa mắt, bên tai nghe được tiếng nổ mạnh, lúc âm thanh này biến mất và mọi thứ khôi phục như thường, hắn ngẩng đầu nhìn chung quanh, nhìn thấy mình đang đứng trên một mảnh vỡ phân cách thiên địa.

Trong này cũng có bầu trời, cũng có mặt đất, bầu trời màu tím, mặt đất màu đen, chỉ có mặt trời màu đỏ đang tỏa ra ánh sáng lờ mờ.

Hắn nhìn sang ngọn núi kinh thiên trước mặt, nhìn thấy trên ngọn núi có vô số đạo hào quang, ngọn núi quá lớn, trên đó còn tỏa ra từng tia uy áp vô cùng kinh người.

Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, trước khi vào đây hắn đã từng tìm hiểu rất nhiều tin tức, biết rõ tổ địa có một ngọn núi nhưng hôm nay gặp được liền giật mình.

- Ngọn núi này cho ta cảm giác... Dường như nó không hợp với khu vực này... Ta cảm thấy nó là vật bên ngoài đưa vào đây!

Bạch Tiểu Thuần động dung, hắn ẩn ẩn cảm thấy ngọn núi này có chút tương tự với Vẫn Kiếm Sơn từ trên trời rơi xuống năm đó.

Trong lúc quan sát, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy từng đạo hào quang trên ngọn núi, cuối cùng nhìn tế đàn tỏa ra ánh sáng kinh người trên đỉnh núi, Thông Thiên pháp nhãn trong mi tâm cũng mở ra một tia nho nhỏ, hắn quan sát đỉnh núi, hắn nhìn thấy trên tế đàn đang cung phụng một cái Thiên Nhân Hồn!!

Thiên Nhân Hồn giống như một đám đất cát, chính là Thiên Nhân thổ hồn!

- Nếu hiện tại ta tiến lên.

Bạch Tiểu Thuần kích động, sau khi nhìn kỹ liền bỏ qua suy nghĩ này, có lẽ người khác nhìn không ra, hắn dùng Thông Thiên pháp nhãn quan sát được chung quanh đỉnh núi tồn tại cấm chế.

Cấm chế này mang theo huyết khí, cần máu của người Bạch gia tộc phá vỡ, nếu dùng biện pháp khác, độ khó khi phá không nhỏ, người có nồng độ huyết mạch cao sẽ mở cấm chế càng nhanh.

- Một khi ta động thủ thời gian gấp gáp, biện pháp tốt nhất chính là chờ có người phá vỡ cấm chế, sau khi bắt được Thiên Nhân Hồn, ta sẽ tiến lên cướp đoạt.

Lúc Bạch Tiểu Thuần quan sát, chung quanh xuất hiện tiếng hít thở dồn dập, có mấy trăm người tham gia tiến vào tổ địa, ánh mắt bọn họ bị hào quang bảo vật trên ngọn núi hấp dẫn ánh mắt.

Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, hắn nhìn chung quanh, lại thấy tổ địa đã đóng kín, muốn mở ra lần nữa, trừ phi sử dụng Thiên Nhân Hồn làm dẫn, nếu không muốn mở ra từ bên ngoài cần không ít thời gian, như vậy hắn càng nắm chắc.

- Không khác những gì ta suy nghĩ... Đây là trời giúp ta!

Bạch Tiểu Thuần kích động không nhỏ, ánh mắt đảo qua chung quanh.

- Trước khi ta vào tổ địa đã tìm hiểu tin tức, ta đoán tộc nhân bên ngoài cũng nhìn thấy hình ảnh trong đây. Như vậy cũng tốt, ta ra tay sẽ bị người khác phát hiện ra, như vậy dứt khoát càng làm xinh đẹp hơn một chút!

Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm, đột nhiên hắn phát hiện Bạch Tề đứng cách đó không xa, hắn dẫn theo hơn mười người nhìn chằm chằm về phía mình.

Đến nơi đây, mặc dù Bạch Tiểu Thuần có không ít băn khoăn nhưng cũng là thời điểm không cần kiêng nể gì, nếu Bạch Tề đã dám trừng mình, Bạch Tiểu Thuần không thê co đầu rụt cổ, hắn cũng trừng lại đối phương.

Ánh mắt Bạch Tề xuất hiện hàn quang sáng ngời, bộ dạng không khống chế nổi, muốn lập tức diệt sát Bạch Tiểu Thuần, đột nhiên có đồng bạn bên cạnh hắn cúi đầu nói nhỏ bên tai, lúc này Bạch Tề mới nhịn xuống và cười lạnh.

- Đúng vậy, lấy Thiên Nhân Hồn trọng yếu nhất, đến lúc đó Thiên Nhân Hồn trong tay, ta nắm giữ phương pháp rời khỏi nơi này, không sợ Bạch Hạo đào tẩu, hôm nay hắn đã đi vào trong này, hắn tuyệt đối không thể rời khỏi đây.

Bạch Tề hít sâu một hơi, hắn hiểu mục đích của mình là gì, hắn không muốn làm phức tạp khi chưa chiếm được Thiên Nhân Hồn, hắn quay người dẫn theo người của mình đi lên cao.

Đồng thời các tộc nhân khác có đi một mình, có tốp năm tốp ba tiến lên ngọn núi.

Lập tức Bạch Tề chủ động thu hồi ánh mắt, Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, thầm nghĩ mình lớn như vậy nhưng chưa bao giờ thua trong lúc trừng mắt.

- Trừng nhiều người như vậy làm gì...

Lúc hắn ngạo nghễ muốn tiến lên ngọn núi cao, đột nhiên sau lưng hắn có giọng con gái vang lên.

- Bạch Hạo... Núi này tồn tại uy áp, không nói khó lên, một ít khu vực tồn tại nguy hiểm, mặc dù nguy này không phải lớn với mọi người, nhưng với tu vi... Trúc Cơ sơ kỳ lời nói, vẫn có nguy hiểm.

- Ta chỉ đi một mình cũng có chút khó khăn, ngươi nguyện ý đi chung với ta hay không?

Người nói chuyện là ngũ tiểu thư, đôi mắt của nàng mang theo hào quang nhu hòa, nàng nhỏ giọng nói với Bạch Tiểu Thuần.Bạch Tiểu Thuần dừng bước quay đầu nhìn sang ngũ tiểu thư, chẳng những nàng từng giải vây cho hắn lúc vừa vào Bạch gia, lúc tế tổ hôm qua cũng rất ôn hòa với hắn, hiện tại còn muốn chiếu cố mình, trong lời nói còn chiếu cố tự tôn của hắn, nói chuyện rất uyển chuyển giống như đang cần người giúp đỡ.

Bạch Tiểu Thuần do dự một lúc, hắn biết rõ đối phương có hảo ý, chuyện hắn làm không tiện mang theo người khác, vào lúc đang do dự, đột nhiên hắn nghe Bạch Lôi cười hào sảng đi tới gần.

- Ngũ muội thật chiếu cố Bạch Hạo, cũng phải, ta cũng gia nhập vào, Bạch Hạo, ba người chúng ta cùng đi đi.

Bạch Lôi cười ha ha, cất bước đi tới, ánh mắt chân thành giống như muốn kết giao với Bạch Hạo.

- Tam ca có thể đi cùng tiểu muội một chuyến thật tốt, mục tiêu của tam ca không phải Thiên Nhân Hồn sao?

Ngũ tiểu thư nghe vậy cười cười, nàng vốn xinh đẹp, hiện tại cười lên như trăm hoa đua nở, có phong vị khác lạ.

- Không nói Thiên Nhân Hồn, chúng ta chỉ là vật phụ gia mà thôi.

Bạch Lôi thở dài, hắn có phần không cam lòng, cũng rất phiền muộn, đêm hôm qua hắn còn hào hứng bừng bừng, sáng hôm nay hắn nghe lão tổ trong mạch hắn khuyên bảo, biết rõ Thiên Nhân Hồn đã được cấp cho Bạch Tề, Bạch Tề tiến vào Nguyên Anh sẽ luyện linh Nguyên Anh bản thân, do đó sẽ tham gia tranh đoạt tư cách người thừa kế Minh Hoàng.

Mặc dù việc này đã được quyết định nhưng tồn tại nguy cơ sinh tử, luyện linh năm lần, không ai dám cam đoan mình sẽ sống sót, Bạch Tề nguyện ý, Bạch Lôi hắn không muốn như thế, mặc dù không phục nhưng hắn chỉ có thể cười khổ mà thôi.

Trong tộc cũng tiến hành bồi thường tổn thất cho hắn mới làm hắn cân đối một ít.

Lúc hai người lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần cũng không thể cự tuyệt, tuy hắn hiểu ý định của ngũ tiểu thư, có lẽ nàng cũng đồng tình với Bạch Hạo, còn Bạch Lôi tham gia vào, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn sang, hắn biết người này muốn tiếp xúc mình là muốn lợi dụng mình châm ngòi mâu thuẫn với Bạch Tề.

- Cũng được, Bạch Tề muốn đạt được Thiên Nhân Hồn cần thời gian không ngắn, ta cũng nên hồi báo hảo ý của ngũ tiểu thư một chút.

Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ sau đó có quyết định rõ ràng.

Ba người một đườn tới gần ngọn núi, khi tới gần uy áp từ ngọn núi rất mạnh, uy áp này đè ép tu sĩ Trúc Cơ không nhỏ, chỉ có Kết Đan mới có thể bỏ qua.

Vị trí đỉnh núi có uy áp mạnh nhất Bạch Tiểu Thuần tính ra chỉ có thực lực Kết Đan hậu kỳ mới có thể bước lên đỉnh núi.

Bởi vì cân nhắc có Bạch Tiểu Thuần ở đây, Ngũ tiểu thư dùng tu vi đi lên phía trước ngăn cản uy áp, Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, nội tâm cảm động, hắn dứt khoát hường thụ cảm giác này.

Không bao lâu, ba người bọn họ bước tới gần ngọn núi cao, từ rất nhiều con đường tiến vào ngọn núi, tùy tiện tìm một đường núi và bước lên cao, uy áp ngọn núi bộc phát càng mạnh các tộc nhân Trúc Cơ khác đổ mồ hôi như mưa, bọn họ chậm chạp leo lên không nói, còn phải thừa nhận cấm chế cho nên bước đi rất chậm.

Bạch Tiểu Thuần nhờ Ngũ tiểu thư dẫn đường nên áp lực của hắn nhỏ hơn rất nhiều, cho dù không có Ngũ tiểu thư, Bạch Tiểu Thuần không quan tâm chút uy áp này, trong cảm nhận của hắn uy áp chỉ là một cọng lông mà thôi, đừng nói vị trí chân núi, Bạch Tiểu Thuần không quan tâm uy áp trên đỉnh núi.

Bởi vì Ngũ tiểu thư có hảo ý, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể giả vờ ra bộ dạng không phải đặc biệt nhẹ nhõm, bộ dạng hơi có áp lực nhưng nội tâm lại rất đau khổ.

Đọc truyện chữ Full