TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 673: Bạch Hạo, Ngươi Hồ Đồ!

Tiểu viện có nhiều cỏ dại, trên đất còn có một ít đồ chơi bằng gỗ rơi vào trong bụi cỏ, đã mục nát tan vỡ, cách đó không xa còn có một cái giếng

Bạch Tiểu Thuần đứng ở chỗ này, trầm mặc thật lâu sau đó than thở.

- Lão phu nhân, mối thù Bạch Hạo và của ngươi ta đã báo xong rồi

Bạch Tiểu Thuần vung tay phải lên, cỏ dại chung quanh biến mất, những đồ chơi kia cũng hóa thành tro bụi.

Cát bụi trở về với cát bụi

Làm xong việc này, Bạch Tiểu Thuần rời đi, trước khi đi, ánh mắt hắn nhìn sang Ngũ tiểu thư, Ngũ tiểu thư cũng ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần, sau khi hai người nhìn nhau, Bạch Tiểu Thuần lên tiếng.

- Ngũ tỷ, ngươi tới làm Tộc trưởng Bạch gia đi, đại tộc lão sẽ phụ trợ Ngũ Tỷ

Đại tộc lão Pháp đường cảm khái nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn gật đầu sau đó ôm quyền cúi đầu với Ngũ tiểu thư, rất nhanh, tộc nhân chi mạch thức tỉnh khỏi huyết tinh, từng người run rẩy bái kiến Ngũ tiểu thư.

Bạch Tiểu Thuần đi, nội tình ngàn năm của Bạch gia cũng bị hắn mang đi, trên đường trở về thành Cự Quỷ, tâm tình của hắn bình tĩnh, Trần Hải nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút sau đó lên tiếng.

- Đã hỏi ra danh sách, Thái phu nhân... Đã tự vẫn.

- Phiền phức Thiên Hầu, sau ba ngày mang đầu người trong danh sách tới cho ta.

Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, Trần Hải nghiêm túc gật đầu.

Rất nhanh, đoàn người quay về thành Cự Quỷ, khi trở về, chuyện Bạch Tiểu Thuần diệt sát dòng chính Bạch gia cũng truyền khắp tòa thành, vô số người sau khi nghe xong liền hít sâu một hơi nhưng không có ngoài ý muốn, sâu trong nội tâm càng hiểu rõ Bạch Hạo lòng dạ ác độc, tâm ngoan thủ lạt cỡ nào.

Lần giết chóc này chẳng khác gì lập u, uy danh của Bạch Tiểu Thuần trong thành Cự Quỷ cực kỳ hiển hách, thanh danh của hắn cũng lan truyền ra các nơi.

Thế lực khắp nơi đều hiểu, hiện tại mạng của dòng chính Bạch gia tạo nên thanh danh của Bạch tổng quản.

Vương ân cuồn cuộn, dưới một người trên vạn vạn người!

Cho dù là Thiên Nhân như Vô Thường Công, tu vi tuy cao nhưng thanh danh vẫn bị Bạch Tiểu Thuần đè xuống, dù sao địa vị của hắn trong lòng Cự Quỷ Vương không bằng Bạch Tiểu Thuần.

Sau khi về tới thành Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần sửa sang cảm xúc sa sút khi ở Bạch gia, hắn không thích giết người nhưng hắn dùng thân phận Bạch Hạo trải qua những việc như thế, hắn cảm nhận biệt khuất và tức giận thay Bạch Hạo.

Cho nên hắn muốn làm chủ thay Bạch Hạo, muốn để Bạch Hạo khi còn sống tiếp nhận tất cả hóa thành cái giá Bạch gia cần trả, cho dù dòng chính của Bạch gia bị hắn hạ lệnh tiêu diệt.

Tâm tình bình tĩnh, sau khi về tới tòa nhà, Bạch Tiểu Thuần nhìn bảo vật chồng chất trước mặt liền hoa mắt, hô hấp của hắn dồn dập, ánh mắt sáng ngời.

Cho dù hắn không phải người tham lam, hắn cho rằng tiền tài là vật ngoài thân nhưng đối mặt với tài phú mà người thường tích lũy một vạn đời cũng không có được, trái tim bất tranh khí vẫn đập rộn ràng.

Vô số oan hồn, vô số hồn dược, một cái Thiên Nhân Hồn và vô số pháp bảo luyện linh, sau khi ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua mọi vật, ánh mắt hắn dừng lại.

Làm hắn động dung chính là bí bảo nội tình của ba đại gia tộc.

Pho tượng linh ngọc của Thái gia, Trần gia cùng Bạch gia cũng có bí bảo nội tình của mình, trong đó bí bảo của Trần gia là bái bình màu đỏ, trong bình ngọc này có một giọt máu tươi, nghe nói có thể giúp oan hồn khôi phục trí nhớ kiếp trước, có linh động và trở thành quỷ tu.

Loại thiên tài địa bảo này vô cùng kỳ dị, toàn bộ Man Hoang cũng hiếm như phượng mao lân giác, dựa theo Trần gia chuẩn bị, vật này vốn dự định để lão tổ Trần gia vô vọng bước vào Bán Thần, thọ nguyên đoạn tuyệt, dùng vật này chuyển hóa trở thành quỷ tu che chở Trần gia, đáng tiếc lão tổ Trần gia phản loạn thất bại nên bị giam giữ, tất cả chuẩn bị đều hóa thành hư vô.

Về phần nội tình Bạch gia chính là đài sen bảy màu trong đó vốn có bảy hạt sen, bây giờ chỉ còn lại hai hạt, vật này càng thần kỳ, miễn là còn sống một hơi, mặc kệ bị thương nặng cỡ nào, thân thể bị tàn phá, có thể ăn một hạt sen là có thể sống lại, thân thể mọc ra như mới!

Lúc trước tộc trưởng Bạch gia và lão tổ Bạch gia bị thương nặng khôi phục chính là nhờ vào hạt sen này.

Ba loại bí bảo này, bất cứ thứ gì cũng đủ oanh động bốn phương, có thể thấy nội tình ba đại gia tộc cực sâu.

- Ba đại gia tộc thật sự quá giàu có.

Bạch Tiểu Thuần liếm môi, hắn cầm một cái ngọc giản quan sát phối phương luyện hỏa của ba đại gia tộc, từ hỏa diễm một màu cho tới hỏa diễm mười bảy màu.

Chỉ không có phối phương hỏa diễm mười tám màu, hắn lục soát khắp ba đại gia tộc cũng không tìm được, sau khi tìm hiểu, Bạch Tiểu Thuần cũng biết ba đại gia tộc không có phối phương luyện chế hỏa diễm mười tám màu, thậm chí đừng nói ba đại gia tộc, trong toàn bộ Man Hoang, gia tộc luyện hồn có được phối phương hỏa diễm mười tám màu cực hiếm.

- Thôi, sau này chỉ có thể tìm cơ hội, nói không chừng dùng phương pháp của Bạch Hạo cũng có thể thôi diễn ra.

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn nhìn vô số tài bảo trơớc mặt, không có bởi vì không tìm thấy phối phương luyện chế hỏa diễm mười tám màu mà uể oải, ngược lại càng kích động.

- Lần này thật phát đạt, chỉ sợ cả đời của ta dùng cũng không hết.

Bạch Tiểu Thuần cao hứng mặt mày hớn hở, khoa tay múa chân, hắn càng thích việt xét nhà, hắn phát hiện, so sánh với xét nhà, đoạt đoạt hồn tràng chỉ là chuyện nhỏ.

- Về sau có cơ hội phải xét nhà nhiều hơn.

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, đột nhiên hắn cau màu bát an.

- Không được, quá nhiều tài bảo... Nếu ta nuốt một mình sẽ làm người ta đỏ mắt... Đoán chừng Cự Quỷ Vương cũng không vui.

Bạch Tiểu Thuần do dự, nhìn tài bảo trước mặt liền có quyết đoán.

- Ngoại vật tuy tốt nhưng mạng nhỏ mới là căn bản.

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng hiểu ra, bỗng nhiên trong đầu nhớ lại lúc ở Trường thành, khi gặp phải vị thành chủ kia, nhớ tới cách làm của thành chủ thì đôi mắt Bạch Tiểu Thiần sáng lên, hắn vung tay áo, hắn lấy một ít tài bảo và đi ra ngoài.

Bận rộn một phen, vào lúc hoàng hôn, Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh tốt hô hấp đi thẳng tới vương cung Cự Quỷ Vương trên đỉnh đầu pho tượng, hắn tới bên ngoài vương điện và ôm quyền cầu kiến, âm thanh truyền vào đại điện.

- Bạch Hạo cầu kiến Vương gia.

Trong vương điện hoàn toàn yên tĩnh, Bạch Tiểu Thuần chờ ở bên ngoài, qua chừng nửa nén hương mới có âm thanh trầm thấp vang lên.

- Vào đi.

Bạch Tiểu Thuần thở ra, trong lúc chờ nửa nén hương hắn suy nghĩ bất định, đáy lòng nói thầm, cảm thấy Cự Quỷ Vương quá ưa thích chơi trò đế vương tâm thuật, lúc cảm khái và hoài niệm khi vỗ đầu Cự Quỷ Vương.

Đáng tiếc loại kích thích này chỉ có thể chôn sâu trong đáy lòng, hiện tại cho hắn một vạn lá gan cũng không dám.

Hiện tại nghe Cự Quỷ Vương gọi vào, Bạch Tiểu Thuần thu hồi tâm tư, trên mặt tươi cười xu nịnh, hắn đi vào vương điện và nhìn thấy Cự Quỷ Vương đang ngồi trên vương tọa đầy uy nghiêm.

- Trở về rồi? Chuyến này ngươi có thu hoạch không nhỏ nha.

Sắc mặt Cự Quỷ Vương không nhìn ra hỉ nộ, hắn vừa lên tiếng ngưng ý trong lời cũng lập lờ nước đôi, làm người ta không hiểu là khuyết khích hay không vui.

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương lo sợ nghi hoặc, hắn phát hiện sau khi Cự Quỷ Vương khôi phục tu vi thật đáng sợ, luôn luôn cho hắn một cảm giác, nếu như nói sai một câu sẽ bị chặt đầu.

Cự Quỷ Vương như vậy, Bạch Tiểu Thuần cũng suy nghĩ ra biện pháp đối phó, sắc mặt hắn kích động, càng có phấn khởi sùng kính Cự Quỷ Vương.

- Quả nhiên như Vương gia dự đoán, ba đại gia tộc này giàu tới chảy mở, oan hồn, hồn dược, pháp bảo, đủ loại vật phẩm nhiều vô số kể... Ba đại gia tộc không cam lòng giao ra, cho nên còn lừa gạt ti chức.

- Bọn họ không biết ti chức đã đoán ra từ lâu, lúc bái kiến vương gia, trên người có vương ân cuồn cuộn như biển, như có thần trợ, vừa liếc mắt đã nhìn ra tâm tư của bọn họ, càng tìm được nơi bọn họ giấu bí bảo.

Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, hắn nói như mình làm tất cả đều may mắn vì có Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương mặt không biểu tình nhưng trong mắt đầy bất đắc dĩ, nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, hiển nhiên hắn có chút lực chống cự khi Bạch Tiểu Thuần vuốt mông ngựa, cho dù trong lòng rất hưởng thụ.

- Trần gia cùng Bạch gia kia không nói, bí bảo nội tình của Thái gia thật sự quá kinh người, đó là pho tượng linh ngọc cao hơn một trượng, thần diệu vô biên, kinh thiên động địa, hào quang đầy trời, linh khí đập vào mặt, cực kỳ hiếm thấy trong Man Hoang.

Bạch Tiểu Thuần vụng trộm nhìn Cự Quỷ Vương, vừa nói vừa hưng phấn.

- Vừa mới lấy ra, linh khí đậm đặc bao phủ phạm vi ngàn trượng, đây chính là chí bảo truyền thừa gia tộc, nó có thể giúp người ta gia tốc tu hành.

Bạch Tiểu Thuần khoa trương, hai tay vươn ra miêu tả pho tượng linh ngọc kia biến thành chí bảo thiên hạ độc nhất vô nhị.

- Ân, theo ngươi nói, đích thật là bảo vật không tệ.

Cự Quỷ Vương nghe vậy cau mày, mặc dù hắn chưa thấy qua pho tượng linh ngọc nhưng nghe nói qua bảo vật cùng loại, cho dù nói thế nhưng sắc mặt không biểu tình.

Bạch Tiểu Thuần vẫn cẩn thận dò xét Cự Quỷ Vương, sau khi nhìn thấy thần thái Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần đi mấy bước và thấp giọng lên tiếng.

- Ti chức đã đặt pho tượng linh ngọc trong biệt viện của ngài, ngài quay về cứ từ từ thưởng thức.

Nghe Bạch Tiểu Thuần nói thế, Cự Quỷ Vương cũng sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn người Bạch Tiểu Thuần dần dần tươi cười, đây là lần đầu tiên hắn cười ôn hòa với Bạch Tiểu Thuần trong vương điện, thật sự là vì Bạch Tiểu Thuần an bài làm hắn hài lòng, trong mắt còn tán thưởng.

- Tiểu hoạt đầu này... Cũng biết phân tấc, chẳng những có năng lực, càng không ăn một mình... Lại biết phỏng đoán tâm ý người khác.

Cự Quỷ Vương nói thầm, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần càng thuận mắt, dường như nghĩ tới cái gì đó, nội tâm Cự Quỷ Vương nóng lên và ho khan.

- Đúng rồi, bản vương trước đó nghe nói tộc trưởng Trần gia kia diễm phúc không cạn, phu nhân hắn quốc sắc thiên hương, càng có thể chất phụ tu hiếm thấy...

Cự Quỷ Vương nói tới đây, không đợi nói xong, Bạch Tiểu Thuần mắng trong lòng, trên mặt không lộ ra chút nào, hắn cười nói:

- Vương gia, Trần phu nhân kia cũng đưa vào biệt viện của ngài, ngài quay về cứ từ từ thưởng thức.Cự Quỷ Vương nghe câu này liền vỗ lan can vương tọa, trong mắt tức giận và quát lớn:

- Làm càn!

- Vị Trần phu nhân kia là phu nhân của tộc trưởng Trần gia, bản vương thân là Thiên Vương, đường đường Bán Thần, làm gì làm ra chuyện như thế, nếu như truyền ra ngoài, người trong thiên hạ nhìn bản vương thế nào.

- Bạch Hạo, ngươi hồ đồ! Lập tức đưa Trần phu nhân trở về.

Cự Quỷ Vương thật tức giận, trong mắt dường như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn hằm hằm Bạch Tiểu Thuần, dường như Bạch Tiểu Thuần không đưa Trần phu nhân trở về thì hắn sẽ đích thân ra tay, làm cho Bạch Tiểu Thuần hiểu, làm sai chuyện sẽ bị phạt.

Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, thầm mắng Cự Quỷ Vương vô sỉ, đôi mắt nhìn Cự Quỷ Vương, mặc cho Cự Quỷ Vương tức giận thế nào còn không nhúc nhích.

- Còn không đi!

Cự Quỷ Vương nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần như thế, hắn vỗ ghế lần nữa và quát lớn.

Biểu lộ Bạch Tiểu Thuần đau khổ, lúc này cũng không vuốt mông ngựa, mà là thở dài một tiếng.

- Vương gia yên tâm...

- Việc này trời biết đất biết ngươi biết ta biết, sẽ không có người thứ ba biết, hiện tại bên ngoài đồn đãi Bạch Hạo ta ưa thích nàng, ta cướp Trần phu nhân còn bức tử tộc trưởng Trần gia...

- Cho nên, không có người biết rõ nàng đang ở trong biệt viện của ngài.

Bạch Tiểu Thuần than thở nhìn Cự Quỷ Vương, trong biểu lộ còn lộ ra vẻ... Ngươi đừng đóng kịch nữa, không có ai biết đâu!

Đôi mắt Cự Quỷ Vương mở to nhưng lực lượng không đủ, hắn cho rằng Bạch Hạo còn giống dĩ vãng đi vuốt mông ngựa, sau đó mình sẽ cam chịu thừa nhận, không ngờ đối phương lại trực tiếp làm rõ.

Nhất là biểu lộ ủy khuất kia rất là mãnh liệt, Cự Quỷ Vương xấu hổ cười cười, hắn hiểu thanh danh của Bạch Tiểu Thuần bị hao tổn, nhưng cho dù như thế nào, bởi như vậy càng không có người biết rõ chân tướng.

Cự Quỷ Vương cảm thấy thoải mái, mở cờ trong bụng, lại dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Bạch Tiểu Thuần, đáy lòng càng cảm thấy Bạch Hạo thuận mắt, càng cảm thấy tiểu tử này làm quá đẹp, biểu hiện ra hắn còn giả vờ làm ra vẻ rèn sắt không thành thép.

- Bỏ đi bỏ đi, việc này lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!

Cự Quỷ Vương thở dài, dường như bất đắc dĩ mới nói thế.

Da mặt Bạch Tiểu Thuần giật giật vài cái, đôi mắt nhìn sang Cự Quỷ Vương, trong biểu lộ vẫn như cũ... Tại nơi này chỉ có hai ta, ngươi đừng diễn nữa...

Cự Quỷ Vương cũng nhìn ra ý trong mắt Bạch Tiểu Thuần, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sau một lúc lâu Cự Quỷ Vương càng chột dạ, hắn ho khan và nói:

- Chức tổng quản chỉ là hư chức, như vậy đi, bổn vương sắc phong ngươi thành Cự Quỷ giám sát sứ, ngươi có thể điều tra dấu hiệu phản loạn trong thành Cự Quỷ, ngươi có thể tiên trảm hậu tấu, không người có thể tra!

Cự Quỷ Vương hất tay áo nói ra.

Bạch Tiểu Thuần nghe được câu này, đôi mắt sáng ngời, giám sát sứ không người có thể tra, đây là điều làm hắn kích động.

Đọc truyện chữ Full