TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 361: Toàn Chức Gian Thương (8)

Mười người chơi có thể hợp thành một đội, từ đại thụ bị thiêu cháy tiến vào Ma Giới, tìm kiếm Ma Vương ngăn cản hắn xuất hiện, thời gian cũng coi như thoải mái có hẳn một tháng.

Hệ thống chưa nói sau khi thất bại có hậu quả gì không, nhưng chắc là không tốt.

Tóm lại đây là một phó bản khổng lồ...

Trong kịch bản chưa có ai động tới, bởi vì chẳng có người chơi nào rảnh đến phát điên đi đốt cây.

Trên kênh thế giới đã tổng kết ra vì sao có vài người có nhiệm vụ này, có vài người không có.

Không đủ cấp.

Có thể nhận được nhiệm vụ này, đều đã hơn cấp năm mươi.

Hiện tại cấp cao nhất là sáu mươi, nói cách khác chỉ có người chơi cấp năm mươi đến sáu mươi mới nhận được nhiệm vụ chính này.

Lúc này Minh Thù vẫn đang đứng bên cây đại thụ, có thể là người Trường An Minh về báo cáo với bang phái, không có thời gian tìm cô gây chuyện.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có ai muốn lập đội không?

[Thế giới] Khô Lâu: Tới liền.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão mang tôi theo, mang tôi theo

Khô Lâu là người thứ nhất chạy tới, tiếp theo là Hộ Hoa Linh, theo sau Hộ Hoa Linh là Cố Tiểu Thỏ.

Khô Lâu lập tức gửi yêu cầu vào đội.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cố Tiểu Bạch cấp năm mươi sao?

Hiện tại Minh Thù gọi nữ chính là Cố Tiểu Bạch, vì Cố Tiểu Thỏ rất ngốc, Hộ Hoa Linh và Khô Lâu không có phản ứng gì, đồng ý cách gọi này của Minh Thù.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Không phải, cô ấy nhận được nhiệm vụ.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa:...

[Đội] Khô Lâu:...

Ngay cả trò chơi cũng đối xử đặc biệt với nữ chính.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Tôi cũng không biết vì sao lại nhận được, nhưng hình như nhiệm vụ của tôi không giống của mọi người.

Cố Tiểu Thỏ sao chép nhiệm vụ ra cho mọi người xem.

Đúng thật là không giống, nhiệm vụ của Cố Tiểu Thỏ là phong ấn.

Minh Thù mở thông tin của Cố Tiểu Thỏ, một lúc sau lặng lẽ tắt đi.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trước kia là tôi xem thường cô, kỹ năng vẽ bùa của cô đã là cấp cao nhất, cô mới là đại lão.

[Đội] Khô Lâu: Sao trước kia tôi không phát hiện ra nhỉ! Ôi đại lão ẩn thân bao lâu nay.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: A... Là cái đó sao, bởi vì chỉ có nó là không bị hạn chế cấp độ cho nên tôi không có gì làm, nên thường xuyên luyện kỹ năng đó.

Có thể là Cố Tiểu Thỏ hoàn toàn không rõ kỹ năng vẽ bùa đạt cấp cao nhất là có ý nghĩa gì, nguyên chủ chưa từng đạt cấp cao nhất của kỹ năng này, chủ yếu là muốn đạt đến cấp cao nhất của kỹ năng này rất tốn thời gian, hầu như không thể làm gì.

Nguyên chủ cả ngày bận rộn kiếm tiền, không có nhiều thời gian đi làm cái này.

[Phụ cận] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão đại lão, tôi muốn vào đội!

Không biết từ lúc nào có một người chơi đứng bên cạnh bọn họ, nói muốn vào đội.

Tổ đội yêu cầu mười người, Khô Lâu gọi người của Đệ Nhất Lâu, nhưng dường như Đệ Nhất Lâu không cảm thấy hứng thú với cái này nên ít người tới, chủ yếu là do người của Đệ Nhất Lâu vốn đã ít, lại còn chưa online.

Cho nên người chơi Tái Lai Nhất Thứ được cho vào.

[Đội] Tái Lai Nhất Thứ: Được tiếp xúc gần với nơi này kích động quá, chụp ảnh chung đi.

[Đội] Khuynh Hàn: Khô Lâu anh đã lâu chưa tổ chức hoạt động tập thể rồi, chúng ta phải quay về làm nghề cũ sao?

Dần dần có thêm nhiều người vào đội, người nói chuyện cũng nhiều lên.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Cả ngày Khô Lâu toàn ở chung với đại thần Hoa Linh, làm sao có thời gian hoạt động tập thể với các người.

[Đội] Ly Ca: Tôi nghĩ Khô Lâu và Hoa Linh thực sự là trời sinh một đôi.

[Đội] Xuyên Bối: Tôi nói các ngươi đừng làm hủ nữ (*) nữa được không?

[Đội] Khuynh Hàn: Thế giới của hủ nữ thật đáng sợ.

[Đội] Tái Lai Nhất Thứ: Tôi nghĩ Khô Lâu nhất định là thụ.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Ha ha ha chân tướng!

[Đội] Khô Lâu: Trong mắt mấy người còn có bang chủ này không? Tôi và Hoa Linh là trong sáng! Trong sáng đó biết không!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Còn thiếu một người.

[Đội] Khô Lâu: Lát nữa tôi sẽ xử lý mấy người.

Khô Lâu có kêu người, nhưng chờ nửa ngày cũng không có ai đến.

Tây Tử Lâm được thêm vào đội.

[Đội] Tây Tử Lâm: Chào mọi nguòi.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Ai đây?

[Đội] Ly Ca: Khô Lâu tùy tiện kéo một mỹ nữ vào, để chứng minh anh không phải người ở phía dưới sao? Ha ha không thể nào!

[Đội] Tây Tử Lâm: Hả?

[Đội] Khô Lâu: Không phải, mỹ nữ này tự xin vào đội, dù sao chỉ là dò đường tạm thời như vậy đi.

Khô Lâu lười giải thích với đám khốn nạn kia, càng giải thích bọn họ càng phát cuồng.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Đã đủ người, vào đi.

Đại thần Hộ Hoa Linh phát lời, mấy người đang nói hăng say liền an phận đi theo đại thần Hộ Hoa Linh.

[Đội] Tây Tử Lâm: À... Này, chúng ta đi vào để làm gì?

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Không biết nữa.

Minh Thù chọn đi theo, đứng dậy đi lấy đồ ăn vặt tới, chờ cô quay lại thì khung cảnh đã thay đổi, mà đối thoại trong đội là hai tiểu Bạch đang trò chuyện đầy tâm đắc.

Cảnh tượng phía dưới giống như lăng mộ, lúc này bọn họ đang đứng trên một cái bục cao, phía trước là hư không không có nối tiếp đến nơi nào.

Bục cao trôi nổi giữa hư không ở giữa là một cái cầu thang xoắn vòng đi xuống, hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối.

Ma trơi lơ lửng xa xa trong lăng mộ, miễn cưỡng có thể thấy hoàn cảnh xung quanh.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Bên trái có quái.

Minh Thù mở bản đồ, quả nhiên thấy bên trái bục có quái, dáng vẻ hơi giống người Chu Nho một loại người lùn đột biến gen, đỉnh đầu có hiện chữ Thủ Vệ Lăng Mộ.

Mà Thủ Vệ Lăng Mộ đứng ở chỗ nối tiếp của bục với cầu thang, nói cách khác bọn họ phải đánh bại Thủ Vệ Lăng Mộ này mới có thể xuống bước.

Nhưng vấn đề bây giờ là...

Làm sao đi qua!

Bọn họ lại không mọc cánh.

[Độ ] Một Lần Nữa: Hẹp như thế không qua được.

[Đội] Xuyên Bối: Nhảy xuống là chết đó.

[Đội] Ly Ca: Khô Lâu anh là bang chủ, thân là bang chủ phải có trách nhiệm của bang chủ, anh thử trước đi.

[Đội] Khuynh Hàn: Đồng ý.

[Đội] Khô Lâu: Muốn đi thì cậu đi đi, tôi không đi.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu đã được thiết kế ra, nhất định sẽ có cách để đi qua.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Ừ.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Mọi người tìm thử xem có lối bí mật nào không.

Đại thần Hộ Hoa Linh lên tiếng, mọi người tách ra tìm lối bí mật. Cái bục này không lớn, trừ chỗ bàn chân của bọn họ đang đạp ra, chỉ còn lại ma trơi chiếu sáng lơ lửng hai bên.

Tất cả mọi người nhanh chóng sờ từng cục gạch của bục cao, căn bản không có lối bí mật nào.

[Đội] Tây Tử Lâm: Có thế kéo nó lại đây không?

Tây Tử Lâm vừa nói ra, kênh của đội im lặng một lúc.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Chắc là không, chúng ta không qua được, nó cũng không qua được.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Thử là biết mà, Khô Lâu anh lên đi.

[Đội] Khô Lâu: Tại sao lại là tôi?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vì anh là thụ.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Ha ha, đại lão nói trúng tim đen.

[Đội] Ly Ca: Ha ha.

[Đội] Xuyên Bối: Thế giới hủ nữ quả thật đáng sợ.

[Đội] Khuynh Hàn: +1

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Thụ là cái gì?

Sự ngây thơ gà mờ của Cố Tiểu Thỏ chọc mọi người cười vang một trận, gần đây Cố Tiểu Thỏ vẫn đi theo bên người Hộ Hoa Linh, người Đệ Nhất Lâu đều rất quen thuộc với cô ấy.

[Đội] Khô Lâu: Các người chờ đó cho tôi!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nhìn anh không phải là thụ sao?

Khô Lâu câm như hến, một mạch chạy đi lôi kéo Thủ Vệ Lăng Mộ đối diện.

Hắn phóng kỹ năng ra vẫn trong phạm vi tấn công, nhưng Thủ Vệ Lăng Mộ chỉ dịch qua bên cạnh một chút không hề có ý bước qua.

***

(*) Hủ nữ: là những cô nàng rất thích các cặp nam - nam yêu nhau.

Đọc truyện chữ Full