Nguyên Vị Diện thứ nhất, trong Nguyên cảnh, bỗng nhiên bay ra một bóng người.
Chính là Cực Đế.
Hắn mặc áo bào đen, khuôn mặt lạnh lùng, con mắt quét nhìn về phía vũ trụ mênh mông, thì thào nói:
- Đây chính là Nguyên Vị Diện thứ nhất sao?
Hắn đã triệt để dung hợp Cụ lực của Cụ Cửu Túc, tu vi bay vọt, vì tiếp tục mạnh lên, hắn đi tới Nguyên Vị Diện thứ nhất.
Cảm thụ được nguyên khí mênh mông của nơi này, Cực Đế lộ vẻ mỉm cười.
- Thiên Đế, chờ đó, ta sẽ không để cho ngươi siêu việt ta quá nhiều.
Cực Đế nắm chặt song quyền nghĩ, lúc này hóa thành một đạo hắc quang, bay vọt đến sâu trong tinh không, biến mất không thấy gì nữa.
Hiện tại tu vi của hắn ở Nguyên Vị Diện thứ nhất không đáng chú ý, lại thêm Thiên Nguyên đế tộc đang đau đầu Vĩnh Hằng Như Một, cho nên đối với người xâm nhập chỉ có thể coi nhẹ.
Sương mù tràn ngập, chính là nguyên khí biến thành, ở chỗ này không có ánh nắng, vô cùng lờ mờ, như hỗn độn sơ khai.
Một người ánh sáng xé tan bóng đêm bay tới, chính là Vĩnh Hằng Như Một.
Vĩnh Hằng Như Một phi hành, đồng thời ánh mắt quét nhìn bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.
- Kỳ quái, khí tức rõ ràng từ nơi này truyền đến, vì sao ta không có tìm được?
Vĩnh Hằng Như Một lẩm bẩm, ngữ khí có chút bực bội.
Nguyên Vị Diện thứ nhất ở trong mắt hắn cũng không lớn, nhưng hắn muốn tìm phân hồn của mình lại như mò kim đáy biển, làm sao cũng tìm không thấy, hắn khó tránh khỏi có chút vội vàng xao động.
Nhất là nhìn thấy Tần Quân, hắn rất muốn nhanh khôi phục thực lực.
- Ngươi đang tìm cái gì?
Đúng lúc này, có giọng nói lạnh lùng truyền đến, Vĩnh Hằng Như Một cả kinh quay đầu nhìn lại.
Chỉ gặp ngoài vạn dặm có một bóng người, đây là một nam tử cả người vòng quanh hắc khí, chỉ lộ ra khuôn mặt, để tim của hắn lập tức chìm vào đáy cốc.
Bởi vì tướng mạo của đối phương giống hắn khi còn sống như đúc.
Phân hồn!
- Tốt, không nghĩ tới ngươi đã có ý thức của mình.
Vĩnh Hằng Như Một cười lạnh nói, phân hồn có ý thức của mình, sẽ không còn muốn bị chủ hồn hấp thu.
Còn chưa chờ Vĩnh Hằng Như Một xuất thủ, phân hồn của hắn liền xuất thủ.
Nơi đây là cấm địa tiếng tăm lừng lẫy của Nguyên Vị Diện thứ nhất, bởi vì nơi này có một hung thần, vô cùng cường đại, chính là phân hồn của Vĩnh Hằng Như Một.
Hai Siêu Thoát Thần Nguyên trong nháy mắt oanh vào nhau, hai người lấy tốc độ siêu việt cực hạn chiến đấu.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai người cuồng đánh, sương mù cuồn cuộn lay động, hóa thành một vòi rồng quấy phá tinh không.
Toàn bộ sinh linh trong Nguyên Vị Diện thứ nhất đều có thể cảm nhận được uy áp của bọn hắn.
Ở một chỗ khác.
Đám người Tần Quân cũng có thể cảm nhận được, bọn hắn đều ngước nhìn bầu trời, phảng phất như có thể nhìn thấy chiến đấu.
- Là Vĩnh Hằng Như Một.
Tần Quân lẩm bẩm, để cho người ta nghe không ra ý nghĩ trong nội tâm của hắn.
Thiên Vận đang tu luyện nhịn không được hỏi:
- Vĩnh Hằng Như Một là ai, chẳng lẽ là...
Tần Quân có thể nhìn trộm đến tâm lý hoạt động của hắn, cho nên nhiều hứng thú nói:
- Xem ra sư phụ của ngươi biết không ít.
Trong lòng Thiên Vận lộp bộp, hít sâu một hơi, hỏi:
- Phụ hoàng, ngài đến cùng có lai lịch gì?
Trước kia hắn luôn đứng ở chỗ cao nhìn xuống Tần Quân, nhìn xuống Nguyên Vị Diện khác, luôn cảm giác mình biết được hết thảy, hơn nữa còn bảo hộ người nhà của mình.
Nhưng trong khoảng thời gian này ở chung, hắn phát hiện mình căn bản không hiểu rõ Tần Quân.
Hắn thậm chí có loại cảm giác, Tần Quân còn mạnh hơn sư phụ hắn Ngọc Khung lão tổ.
Tần Quân mỉm cười nói:
- Phụ hoàng của ngươi, là tồn tại đứng ở đỉnh cao nhất.
Liên quan tới thân phận của hắn, hắn không muốn lộ cho thân nhân của mình.
Nếu để cho bọn hắn biết được thân phận của mình, chỉ sợ bọn họ không thể tiếp nhận.
Nếu như Tần Quân là Thần linh cao nhất sáng tạo hết thảy, tại sao lại để bọn hắn gặp nhiều trắc trở như vậy?
Hắn không cách nào trả lời, chỉ có thể giấu diếm.