TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1646: Đáng sợ Cửu Dương Thiên Hỏa

Một khắc sau, trước mặt Diệp Mặc và Chân Băng Du xuất hiện chín cái cửa lớn phong cách cổ xưa lâu đời, những caí cửa lớn này nhìn không ra là được chế tác từ vật liệu gì, nhưng thần thức quét vào lại có một loại cảm giác xa xưa vô tận.

Diệp Mặc dừng lại trước chín cánh cửa lớn, nên đi vào từ cánh cửa nào đây? Khi hắn còn đang do dự, lại có mấy tiên nhân đến sau xông đến. Mấy tiên nhân đến sau này chỉ hơi nghi hoặc quét qua Diệp Mặc và Chân Băng Du một cái, liền tùy ý xông vào một trong các cánh cửa.

- Xem ra những cánh cửa này bất kỳ một cánh nào cũng đều giống nhau, chúng ta cũng vào thôi

Diệp Mặc nói xong, mang theo Chân Băng Du cấp tốc chọn một cánh cửa trong số đó lắc mình đi vào.

Hiện ra trước mặt Diệp Mặc và Chân Băng Du là một cảnh tượng sương mờ nhàn nhạt, nhưng khi những sương mù này còn đang tiêu tán, có thể thấy đợi thêm chút nữa, sương mù ở đây sẽ hoàn toàn tiêu tán không thấy đâu.

Cùng với việc đi sâu vào của Diệp Mặc, một ít tiên linh thảo cấp thấp đã hiện ra trước mắt, thậm chí còn có một ít tiên linh thảo không thường thấy.

Những tiên linh thảo này ngoài trừ một phần bị người ta vội vã đào đi ra, phần lớn tiên linh thảo cấp thấp đều còn nguyên xi chưa động đến.

- Xem ra ở trong này có không ít thứ tốt nha.

Diệp Mặc hắc hắc cười, gia tăng tốc độ.

Nếu trong này mà ít thứ tốt thì số tiên linh thảo này dù là cấp thấp, cũng sẽ chẳng còn ở đây chưa động đến.

Tốc độ của Diệp Mặc nhanh không gì bằng, thần thức của hắn quét qua hết lượt chưa phát hiện ra thứ tốt gì. Sau khi hắn cõng Chân Băng Du bay mất cả nửa ngày, cuối cùng lại gặp những tiên nhân khác. Bất đồng duy nhất chính là những tiên nhân này không đi vào cùng phương hướng với hắn, mà là từ bên trong phi độn ra, lại có hơn mấy trăm người

Thấy Diệp Mặc và Chân Băng Du lại đi vào bên trong. Những tiên nhân này không ai nhiều lời, làm như không thấy, đều chạy qua người Diệp Mặc bỏ trốn.

- Thấy tình hình phía trước chắc là đã xảy ra chuyện rồi, chúng ta cũng lui thôi.

Chân Băng Du vừa thấy tình thế này liền biết những tiên nhân này chắc chắc là đã gặp phải tình huống nguy hiểm rồi, bằng không sẽ không thể nào lũ lượt rút lui.

Diệp Mặc thấy nhiều tiên nhân rút lui như vậy, đương nhiên không ngốc, cũng lập tức liền xoay người.

Nhưng mà hắn vừa mới chuyển, một luồng cầu vồng màu xám nhanh như chớp liền bổ về phía hắn. Diệp Mặc nhìn thấy rõ ràng đây là một Huyền tiên viên mãn trên người mặc quần áo màu nâu phóng ra, tên khốn kia không biết vì chuyện gì mà đi ra sau cùng lại còn đánh lén hắn một cái.

Ngay thời khắc vừa mới bị chặn lại, Diệp Mặc và Chân Băng Du liền bị vô số Tiên Ma Yêu vây lại. Từng luồng từng luồng dây thừng Ma Khí và Ma đao bổ về phía Diệp Mặc. Diệp Mặc liền biết tên kia hẳn là muốn cho mình ngăn chặn đám Tiên Ma Yêu này chốc lát.

Thực tế thì tên kia đã thành công rồi, khi Diệp Mặc thụt lùi ngược về phía bầy Tiên Ma Yêu, tên kia đã không còn bóng dáng.

Còn những tiên nhân còn chưa chạy ra được, sớm đã bị Tiên Ma Yêu nuốt chửng mất rồi. Bây giờ chỉ còn lại Diệp Mặc và Chân Băng Du ở lại chỗ này, cùng với vô số Tiên Ma yêu.

Cùng lúc Diệp Mặc bị dây thừng Ma Khí cuốn lấy, “Vụ Liên tâm Hỏa” đã phóng ra, dây thừng Ma Khí trong chốc lát liền bị tan biến sạch sẽ. Nháy mắt, lại có càng nhiều dây thừng Ma Khí và Ma đao lại quấn đến, thần thức của Diệp Mặc quét ra, phát hiện ở đây ít nhất có vài chục ngàn Tiên Ma yêu. Hơn nữa, trên cơ bản đều là Tiên Ma Yêu cấp 3, xen lẫn một phần là Tiên Ma Yêu cấp 4.

Cũng không biết đám chết tiệt kia chọc vào chỗ nào mà lại chọc trúng nhiều Tiên Ma yêu như này.

- Diệp sư đệ...

Giọng nói của Chân Băng Du có chút run rẩy, cô biết Diệp Mặc lợi hại, nhưng nhiều Tiên ma yêu như này làm sao mà giết? Cho dù là vào trong ‘Phi Tuyết châu’ cũng không giữ nổi một mạng, ‘Phi Tuyết châu’ chỉ có tiên trận phòng ngự cấp 3, có thể bị Tiên Ma Yêu phá tan trong chốc lát.

Một khi pháp bảo không gian bị phá vỡ, thì cô và Diệp Mặc căn bản là không cần chờ Tiên yêu ma giết, đã tiêu tan sạch sẽ trong quy luật không gian vốn có của Chân Minh Nê rồi.

Giống như nhẫn Trữ vật, cô vẫn chưa từng nghe nói qua sau khi nhẫn trữ vật bị đánh nát, những thứ bên trong còn có thể tồn tại được. Ngoại trừ cực kì ít một vài pháp bảo hàng đầu có thể đọ được với lực dồn nén khi không gian che chắn bị vỡ nát, sau khi nhẫn trữ vật vỡ nát, phần lớn mọi thứ cũng sẽ tiên tán hết, mà ‘Phi Tuyết Châu’ giống với nhẫn trữ vật, cái không giống là ‘Phi Tuyết châu’ có thể có sinh mệnh mà thôi.

Diệp Mặc thấy dây thừng Ma Khí bị tiêu tan nhanh chóng bởi Thiên Hỏa lại nhanh chóng sinh ra, liền biết chỉ dựa vào phòng thủ căn bản là không chống đỡ được bao lâu. Hắn chưa kịp giải thích với Chân Băng Du, bốn vầng Thái dương màu tím đã phóng ra. Nhưng màu sắc của vầng Thái dương thứ tư hơi nhạt, đó là vì Thiên hỏa cửu dương của Diệp Mặc vẫn chưa hoàn toàn thăng cấp lên tầng thứ tư.

Bốn vòng cầu lửa màu tím bay lên, ánh sáng màu tím vô tận chiếu xuống, Tiên Ma Yêu đông nghịt lúc nhúc trong nháy mắt liền bị ánh sáng màu tím này bao vây lại, mà ngược lại bắt đầu tan biến tiêu tán dưới Thiên hỏa cửu dương, tiếng kêu ‘ Réc réc’ của Tiên Ma Yêu hỗn lộn không chịu nổi, khiến cho người nghe toàn thân khó chịu.

Tiên Ma yêu bị Thái Dương màu tím thiêu rụi, không ngừng rơi xuống đủ loại Yêu hạch, Yêu hạch trên mặt đất càng lúc càng nhiều. Tiên Ma Yêu từ cấp 3 trở xuống cho dù có đông hơn nữa, dưới Thiên hỏa Cửu dương của Diệp Mặc cũng phải bất lực, cho dù muốn chạy trốn, đám Tiên Ma yêu cấp 3 này cũng không chạy nổi.

Mà ánh sáng tím của Diệp Mặc lại không thấy thu nhỏ lại, trái lại càng thêm mở rộng, càng bao phủ thêm một vài Tiên Ma yêu ở bên rìa thiên hỏa. Một khi bị ánh sáng tím của Thiên hỏa Cửu Dương bao phủ vào, cho dù là Tiên Ma yêu cấp 4, cũng trong nháy mắt liền trở nên ủ rũ.

Mấy trăm con Tiên Ma yêu cấp 4 thấy thế liền biết là không tốt rồi, chúng rất muốn xông đến sát người Diệp Mặc, nhưng cùng với ánh sáng màu tím càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc, thân thể Tiên Ma yêu cấp 4 cũng bắt đầu tán loạn.

Một số Tiên Ma yêu cấp 4 thấy tình thế không ổn liền nhanh chóng chạy khỏi phạm vi của Thái dương màu tím, biến mất không thấy đâu. Càng thêm nhiều Tiên Ma Yêu cấp 4 thấy thế cũng muốn ra cùng, nhưng Diệp Mặc đã sực tỉnh, cho dù lúc này Thiên hỏa cửu dương khiến hắn hao sức không gì sánh được, Diệp Mặc vẫn phóng Tử đao ra.

Huyễn Vân Vực Sát đao, một đao bổ ra.

Lưỡi đao màu tím cực lớn dưới ánh sáng tím ngay cả nhìn cũng nhìn không thấy.

- Réc....

Tiếng kêu thảm thiết truyền đến càng thêm chói tai, Tiên Ma yêu lại tiếp tục bị chém nát dưới Tử Đao, rơi xuống từng viên từng viên Yêu Hạch.

Tuy năng lực tấn công của Tiên Ma yêu cấp 4 mạnh mẽ hơn nhiều so với cấp ba, lúc này sau khi bị Thiên hỏa Cửu Dương lấy mất nửa cái mạng, cũng chỉ có thể nuốt hận mà chết dưới Tử Đao của Diệp Mặc.

Thời gian chưa tới nửa nén nhang, Tiên Ma yêu vừa nãy còn đông nghịt lúc nhúc đã bị Diệp Mặc quét sạch không còn một mống. Trên mặt đất chỉ còn lại từng đống từng đống Yêu Hạch. Dưới Thiên hỏa Cửu Dương, một số Yêu hạch của Tiên Ma Yêu cấp 1 và cấp 2 thậm chí còn hơi bị tan chảy, nhưng Yêu hạch của Tiên Ma Yêu cấp ba và cấp bốn thì vẫn còn nguyên vẹn.

Diệp Mặc sau khi nuốt vài viên đan dược, vung tay một cái, toàn bộ yêu hạch trên mặt đất liền bị hắn gom hết vào trong Ngọc bài, điểm cống hiến trong ngọc bài lập tức liền tăng lên một trăm mấy chục ngàn điểm.

Chân Băng Du chấn động nhìn Tiên Ma yêu chỉ trong khoảng thời gian ngắn liền tiêu tán không còn tí gì, căn bản là không dám tin là do Diệp Mặc làm. Cô biết Diệp Mặc có thiên hỏa, cũng có thể ngưng tụ thành Thái dương. Nhưng không ngờ thiên hỏa của Diệp Mặc lại đáng sợ như vậy, cho dù là Đại La tiên, muốn giết nhiều Tiên Ma yêu như vậy, thời gian cần thiết phỏng chừng cũng phải nhiều hơn thế này.

Diệp Mặc sau khi nuốt xong đan dược, bước đi có chút không vững vàng, Chân Băng Du lập tức liền chú ý thấy, có chút khẩn trương hỏi:

- Sư đệ, cậu không sao chứ?

Diệp Mặc khoát khoát tay, sau khi nghỉ ngơi một lát, có chút khàn khàn nói:

- Tôi không sao, thứ này tuy rằng làm điểm cống hiến tăng nhanh, sức lực tiêu hao cũng hơi quá lớn.

Tuy là nói thế, trong lòng Diệp Mặc cũng khiếp sợ, Thiên hỏa Cửu Dương của hắn chỉ mới là bốn vầng Thái dương đã lợi hại như thế. Một khi hắn có thể phóng ra chín vầng Thái dương, cho dù là mấy chục ngàn Tiên Đế vây đánh hắn, thì lại thế nào?

- Ở đây chắc là không có Đại La tiên, cậu đưa tôi vào trong Phi Tuyết châu đi, nếu không sẽ ảnh hưởng đến cậu rất nhiều đấy. Huống hồ, tôi ở trong Phi Tuyết châu thần thức cũng có thể thấy tình hình bên ngoài.

Chân Băng Du biết mình đi cùng Diệp Mặc, có hơi ảnh hưởng tới Diệp Mặc.

Bên ngoài Vụ Ma Điện đã lợi hại như vậy, vào bên trong có thể có càng nhiều Tiên Ma yêu. Cô không chỉ không thể giúp Diệp Mặc, còn gây trở ngại, điều này hiển nhiên là không có lợi đối với Diệp Mặc.

Diệp Mặc trầm mặc chốc lát rồi nói:

- Cũng được, ở đây hẳn là không nhiều Đại La tiên lắm, một khi Đại La tiên tới tôi lập tức để cô ra, thu hồi Phi Tuyết châu.

- Ừh.

Chân Băng Du thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc Mặc kiếm điểm cống hiến của mình là tốt rồi, tu vi của Diệp Mặc cao, đối với cô mà nói chỉ có lợi không có hại.

Cô hiểu rất rõ, mình sau khi bị thương là ở cùng với Diệp Mặc, nếu đổi lại là một người khác, cô cho dù không chết, cũng không có được 'Phi Tuyết Đan'.

Diệp Mặc đeo Phi Tuyết châu trước ngực, một mình hành động quả nhiên nhanh hơn rất nhiều. Diệp Mặc biết, đây chỉ là tác dụng tâm lý của hắn, trên thực tế không có Chân Băng Du ở trên lưng, sự lo lắng do dự của hắn ít đi rất nhiều. Hơn nữa 'Tam sinh quyết' cho dù khôi phục được Tiên Nguyên và thần thức, cũng không cần dừng lại.

Chờ Diệp Mặc đi tới trước một gò đất hình tròn chu vi hơn một trượng, nhất thời ngây ngẩn cả người, lập tức hắn liền xúc động. Một gốc cây ăn quả màu xanh cao bằng hai người đang sinh trưởng giữa gò đất hình tròn, trên cái cây ăn quả này còn có sáu quả màu xanh.

- Độ ly thiên quả...

Chân Băng Du dù ở trong Phi Tuyết châu cũng kích động kêu lên một câu, cô không ngờ trong Vụ Ma điện, Diệp Mặc còn có thể tìm thấy một gốc Độ Ly Thiên Quả.

Diệp Mặc cũng kích động không gì sánh được, hắn thấy cây ăn quả màu xanh này lập tức liền biết đây là tiên linh quả cấp 6 - Độ Ly Thiên Quả.

Độ ly thiên quả ngoài xanh trong đỏ, có thể luyện chế nhiều loại tiên đan. Nhưng hết thẩy tiên nhân sau khi có được Độ Ly Thiên Quả, đều không dùng để luyện chế tiên đan, mà chọn cách ăn luôn.

Tất cả mọi người đều biết, Độ Ly Thiên Quả cứ như vậy ăn luôn thì tốt hơn rất nhiều so với luyện chế tiên đan, Độ Ly Thiên Quả có thể khiến cho bất kì tiên nhân nào dưới Vị Tiên, thăng một đẳng cấp nhỏ. Ví dụ như Diệp Mặc bây giờ là Huyền Tiên trung kỳ viên mãn, ăn Độ Ly Thiên Quả xong, lập tức sẽ thăng lên cấp Huyền Tiên hậu kỳ viên mãn.

Đừng thấy chỉ là một đẳng cấp nhỏ, trong tiên giới, có khi chỉ là một đẳng cấp nhỏ như vậy cũng phải cần tu luyện vô số năm, cho dù vài chục ngàn thậm chí vài trăm ngàn năm cũng chẳng có gì lạ.

Mà Độ Ly Thiên Quả có thể khiến cho tiên nhân thăng cấp mà không có bất kỳ di chứng nào, công dụng này quả thực chính là trái ý trời. Diệp Mặc nghĩ đến sau khi mình nuốt Độ Ly Thiên Quả vào, lập tức có thể thăng cấp lên Huyền Tiên viên mãn. Một khi hắn thăng cấp Huyền Tiên viên mãn, vậy có nghĩa là bất cứ lúc nào hắn cũng có thể độ kiếp thăng cấp Đại Ất Tiên. Bởi vì hắn không giống với các Huyền Tiên khác, trên người hắn có một lượng lớn Thái Ất đan.

Nhìn thấy Độ Ly Thiên Quả đối với Diệp Mặc mà nói, thăng cấp Đại Tiên đã ở ngay trước mắt.

Đọc truyện chữ Full