Vương Nam Sương và La Thanh Hà thầm nhủ, chúng tôi đến đại hội chỉ là ngồi một lúc, căn bản cũng không có chút vất vả gì, người vất vả thực sự là anh mới đúng. Nhưng lời như này, hai người cũng không nói, trong lòng nghĩ vậy là được rồi.
Vương Nam Sương rõ ràng biết mình không làm gì, nhưng suất này cô lại không muốn khiêm tốn không nhận. Suất này đối với cô và Thần Nữ Thánh Môn mà nói, cũng quá quan trọng.
La Thanh Hà lại chủ động nói:
- Diệp đan thánh, tôi là người trong Thần bảng, vốn dĩ có tư cách tiến vào Đạo Quả Tháp, suất này tặng cho Nam Sương sư muội đi.
Diệp Mặc lúc này mới tỉnh ngộ lại, La Thanh Hà căn bản cũng không dùng đến suất này, gã thấy Vương Nam Sương và Diệp Mặc quen biết, quyết định làm một chuyện ân tình.
Vương Nam Sương nghe thấy La Thanh Hà nói vậy, mau chóng khom người cảm ơn La Thanh Hà nói:
- Cám ơn La sư huynh, tôi xin mặt dầy nhận vậy.
Vương Nam Sương nói xong tự mình cũng cảm thấy da mặt nóng bừng bừng, La Thanh Hà nói cho cô, cô đến một câu khiêm tốn cũng không có. Thậm chí đến ý kiến của Diệp Mặc cũng không trưng cầu, liền nhận lấy suất này, quả thực da mặt quá dầy.
Nhưng cô lâi biết rõ, Thần Nữ Thánh Môn muốn trọng chấn lại, da mặt không dầy, thì tuyệt đối không được. Cho dù bảo da mặt Vương Nam Sương cô dầy thêm chút nữa, chỉ cần có thể giúp được Thần Nữ Thánh Môn, thì cô cũng cảm thấy không làm sai. Dù sao đây cũng chỉ là chuyện mặt dầy, cũng sẽ không chạm đến đạo đức của cô.
Diệp Mặc nhìn Đổng Yến vẻ mặt mong chờ nói:
- Đổng Yến, anh cũng đã là bán bộ Đạo Nguyên rồi, cũng có một suất.
Đổng Yến ngạc nhiên tiến lên cảm ơn nói: Bạn đang xem tại - www.
- Cám ơn Diệp huynh, Đổng Yến nhất định không phụ sở thác.
Quan hệ của gã và Diệp Mặc cũng không được tốt lắm, chỉ vì gã làm người khéo léo, không vênh váo hung hăn đi đắc tội với Diệp Mặc, thậm chí trong một nơi khả năng cho phép, cũng giúp chút sức cho Diệp Mặc. Không ngờ chút giúp sức này, đến bây giờ lại có được thu hoạch lớn như này. Gã nói không phụ sở thác, đó chính là nếu lấy được Đạo quả tốt hơn, gã nhất định sẽ tặng cho Diệp Mặc một hai quả.
Diệp Mặc biết rõ ý nói của Đổng Yến, cũng không từ chối, hắn cũng không phải một thánh nhân, có Đạo quả tặng cho hắn, hắn đương nhiên đồng ý.
Thấy những người còn lại vẻ mặt sốt ruột chờ đợi, Diệp Mặc lại nói:
- Những suất còn lại, mỗi người trong này đều có cơ hội có được, nhưng tôi vẫn ý kiến những người tu vi dưới Hóa Đạo tạm thời đừng đi tranh giành suất này. Dù sao trong Đạo Quả Tháp cũng không phải là nơi yên ổn gì.
- Xin hỏi Diệp đan thánh, 27 suất còn lại này nên phân chia thế nào?
Cũng có người sốt ruột hỏi.
- Bây giờ cách ngày Đạo Quả Tháp mở cửa còn gần ba tháng nữa, trong ba tháng này, tôi hi vọng do Thanh Hà tiên hữu dẫn đầu, chọ ra 27 người trong đó tiến vào Đạo Quả Tháp, nhưng có vài lời tôi phải nói trước, cho dù 27 người được chọn, cũng không phải không có điều kiện gì mà lại có được suất. Điều kiện cụ thể, tôi sẽ bàn bạc với các vị tiên hữu một chút trước khi Đạo Quả Tháp mở cửa.
Lời nói của Diệp Mặc dường như được tất cả mọi người đồng ý, mặc dù chỉ trong chốc lát có thêm 27 suất, nhưng đối với những người rất muốn tiến vào Đạo Quả Tháp mà nói, vẫn không đủ. La Thanh Hà mặc dù rất ít khi đến Hư Thị, nhưng rất nhiều người đều biết gã, nhân vật Thần bảng. Hơn nữa làm người cũng đáng tin tưởng, để gã chủ trì chia suất vào Đạo Quả Tháp, cũng là chuyện không còn gì tốt hơn.
…
Diệp Mặc một mình quay về Tiên tức lâu, hắn không biết Chung Ly Hoắc Âm của Âm Minh tộc có đến tìm hắn hay không, nếu như Chung Ly Hoắc Âm không đến tìm hắn, thì hắn sẽ chủ động đi tìm Chung Ly Hoắc Âm.
Diệp Mặc ngay lập tức liền lấy nhẫn trữ vật của Củng Hạng ra, trong nhẫn trữ vật của một Đạo Nguyên Thánh Đế chắc cũng sẽ giàu có hơn hắn chứ?
Nhẫn trữ vật của Củng Hạng cũng không khiến Diệp Mặc thất vọng, Diệp Mặc từ trong đó lấy được một đoạn Thần linh mạch cực phẩm, còn có gần một tỉ Thần tinh. Ngoài ra, các loại Thần linh thảo và nguyên liuệu cao cấp cũng lấy được đống lớn, còn một đống pháp bảo của Củng Hạng, Diệp Mặc thấy là thứ không đáng tiền.
Diệp Mâc vừa mới thu dọn xong nhẫn trữ vật của Củng Hạng, Hình Hồng liên tìm đến.
- Diệp đan thánh, nghe nói anh có ý định bán 14 suất vào Đạo Quả Tháp?
Hình Hồng và Diệp Mặc cũng đã rất thân quen, sau khi vào câu đầu tiên là hỏi Diệp Mặc về suất vào Đạo Quả Tháp.
- Đúng vậy, tôi đúng là có ý định này, vốn dĩ còn muốn tìm Hình huynh giúp đỡ. Không ngờ Hình huynh đúng lúc lại đến.
Diệp Mặc sau khi bảo Hình Hồng ngồi xuống, cười nói.
Hình Hồng lập tức nói:
- Diệp đan thánh, tôi có một ý như này, tôi mời một số thương hội và cả một số tông môn tương đối giàu có đến, sau đó anh công khai bán 14 suất vào Đạo Quả Tháp đó. Như vậy, những suất này sẽ có được tiền lời lớn nhất.
Diệp Mặc nghe thấy Hình Hồng bày cách này cũng không tệ, từ khi hắn nhìn thấy điều kiện luyện đan của cung chủ Nghiễm Nguyên cung, cũng đã biết bả thân mình đúng là một thằng nghèo rớt mồng tơi. Cách này của Hình Hồng rõ ràng có thể khiến hắn trong thời gian ngắn trở nên giàu có, đương nhiên cách này cũng cực kỳ nguy hiểm. Đó chính là tất cả mọi người đều biết, Nhân tộc có một Diệp Mặc đại phát, hắn phải đối diện với nguy hiểm như này, đối với những thứ này Diệp Mặc cũng không để ý, tu luyện làm gì có chưyện không mạo hiểm, có rủi ro mới có thu hoạch phải không.
- Được, vậy chuyện này giao cho Hình huynh giải quyết nhé.
Diệp Mặc không chút do dự đồng ý ý kiến của Hình Hồng.
Hình Hồng hơi do dự một chút, vẫn nói:
- Diệp đan thánh, đây nhất định là cách tốt không còn gì để nói, khuyết điểm duy nhất chính là ngư này, Diệp đan thánh sẽ trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, cũng sẽ mang đến rủi ro cực lớn.
Diệp Mặc cười ha hả nói:
- Vừa muốn có lợi nhuận vừa nhát gan sợ phiền phức thì đó không phải là phong cách của tôi, Hình huynh cứ làm đi, còn chuyện sống chết thì cứ giao cho tôi là được rồi.
Hình Hồng lại khẳng định gật đầu:
- Với tu vi của Diệp đan thánh, trong Hư Thị quả thật cũng không có ai dám tìm anh gây phiền phức.
Nếu là lúc trước, Diệp Mặc tuyệt đối không dám làm như này. Làm như này, hắn chỉ có thể chờ chết, thậm chí đến Hư Thị cũng không dám ra ngoài. Nhưng thực lực của hắn bây giờ, trong Hư Thị nói chuyện cũng có chút trọng lượng, làm bất kỳ chuyện gì, đều phải lượng sức mới được.
Hình Hồng có thể nhắc nhở hắn như này, chứng tỏ còn là một người bạn, mặc dù trong chuyện Quang Minh Tâm Hình Hồng nói chuyện trước sau không khớp, nhưng gã dù sao cũng là người kinh doanh, những lời như này cũng khó tránh.
Diệp Mặc và Hình Hồng trao đổi thông tin châu rồi nói:
- Mấy ngày nay tôi rảnh, Hình huynh có đan dược gì cần luyện chế, cứ đưa dược liệu cho tôi là được.
Lần này Hình Hồng cũng không khách khí, trực tiếp lấy ra một nhẫn trữ vật đưa cho Diệp Mặc nói:
- Trong này tôi có mấy lò đan dược, Diệp đan thánh xem xem có thời gian luyện chế giúp không.
Thấy Hình Hồng thật lòng muốn kết giao, Diệp Mặc lần này cũng tiển Hình Hồng đến cửa của Tiên tức lâu, bày tỏ thái độ với Thương lâu Hư Thị. Diệp Mặc bây giờ trong Hư Thị cũng coi là người có chút danh khí, hắn tiễn Hình Hồng, đó là một tín hiệu, chứng tỏ Nhân tộc muốn kết minh với Thương lâu Hư Thị.
Kết giao với một Đan Thánh có tiềm lực phát triển, ra tay lại vô cùng lợi hại như Diệp Mặc này, Hình Hồng đương nhiên cũng không từ chối.
- Diệp đan thánh…
Diệp Mặc vừa mới định quay vào Tiên tức lâu, có một giọng nói có chút không chắc chắn cho lắm gọi hắn một câu.
Diệp Mặc quay đầu lại nhìn là một gã nam thanh niên tướng mạo rất bình thường, tu vi Dục Đạo đỉnh phong, tóc dài được tết lại, kết dài sau lưng, búi tóc trên đầu cũng có chút phóng túng, da mặt rất trắng, mắt có chút lõm vào, tướng mạo thoạt nhìn rất bình thường, từng đường khí tức hư không và các loại giới diện vẫn còn lưu lại trên người gã, có thể thấy người này trước giờ vẫn lưu lạc tứ xứ.
- Anh tìm tôi?
Diệp Mặc dừng lại hỏi, người này cũng là xuất thân Nhân tộc, là người của Nhân tộc, địa vị trong Hư Thị thấp kém, có thể lưu lạc tứ xứ đến được độ cao Dục Đạo, cũng coi là không đơn giản rồi.
- Đúng, Diệp đan thánh, vãn bối tên Quyết Vô Ngân. Vì đến Hư Thị muộn một chút, không được chứng kiến sự oai hùng của Diệp đan thánh đại diện Nhân tộc tham gia đại hội Đạo Quả Tháp, lần này cố ý đến thăm hỏi.
Quyết Vô Ngân ngữ khí rất thành khẩn, thần thái cũng không khiêm tốn.
Diệp Mặc cười nói:
- Anh có thể tu luyện đến Dục Đạo đỉnh phong, cũng coi là không dễ dàng gì. Đợi khi nào Đạo Quả Tháp mở cửa, anh cũng đến đó xem náo nhiệt đi, có lẽ còn có thu hoạch bất ngờ cũng nên.
Quyết Vô Ngân mau chóng nói:
- Diệp đan thánh, vãn bối đến đây chính là vì suất vào Đạo Quả Tháp mà đến. Nhưng vãn bối bây giờ còn chưa Hóa Đạo, Thanh Hà tiền bối nói vãn bối tạm thời không thể vào Đạo Quả Tháp được. Nhưng vãn bối tin rằng mình sẽ không thua kém bất cứ Hóa Đạo Thánh Đế nào, vãn bối chưa Hóa Đạo, không phải không thể, mà là tạm thời chưa muốn mà thôi.
Diệp Mặc ngược lại cũng không nghi ngờ nửa lời của tên Quyết Vô Ngân trước mặt này, chỉ có điều có chút kinh ngạc với nửa câu cuối của Quyết Vô Ngân. Cho dù là hắn, cũng không phải muốn Hóa Đạo là Hóa Đạo được. Nghe thấy Quyết Vô Ngân nói như vậy, dường như lúc nào gã cũng có thể Hóa Đạo, chẳng lẽ còn có người nghịch thiên như này sao?
- Anh theo tôi.
Diệp Mặc không tiếp tục hỏi Quyết Vô Ngân nữa, nói xong câu này, lập tức quay người đi vào Tiên tức lâu.
Quyết Vô Ngân rõ ràng biết Diệp Mặc muốn cho gã cơ hội, không chút do dự đi theo Diệp Mặc đến nơi Diệp Mặc ở.
- Ý của anh là anh có thể thăng cấp Hóa Đạo bất cứ lúc nào?
Diệp Mặc vừa đánh vài cấm chế lên cửa xong, câu đầu tiên cính là hỏi Quyết Vô Ngân có phải lúc nào cũng có thể thăng cấp Hóa Đạo hay không.
Quyết Vô Ngân khẳng định nói:
- Vãn bối đúng là lúc nào cũng có thể thăng cấp lên Hóa Đạo được, chỉ có điều vì cơ hội Vấn Đỉnh Vô Thượng Hỗn Nguyên, nên mới không ngừng hoàn thiện đại đạo của mình. Sau khi tôi hoàn thiện đạo ngân thần thông xong, tôi cũng không cần cố gắng, cũng sẽ thăng cấp lên Hóa Đạo Thánh Đế.
Nếu người khác nghe thấy Quyết Vô Ngân nói như này, nói không chừng cho rằng Quyết Vô Ngân đang bốc phét. Nhưng Diệp Mặc lại không cho rằng như vậy, Diệp Mặc có Khổ Trúc và Cây Hỗn Độn, đạo ngân căn cơ vô cùng vững chắc. Hắn đương nhiên biết đạo ngân căn cơ có vững chắc hay không, là liên quan đến sau này có thể Vấn Đỉnh đến tầng cao hơn hay không.
- Anh dựa vào cái gì lài có sự tự tin này?
Ngữ khí của Diệp Mặc trở nên lạnh lùng hơn hỏi, cho dù là hắn cũng không dám nói thăng cấp là thăng cấp, Quyết Vô Ngân này ngược lại quá tự tin.
- Vì cha của tôi là Hỗn Nguyên Thánh Đế, công pháp ông ấy để lại càng là công pháp Hỗn Nguyên Thánh Đế đứng đầu. Không chỉ như vậy, bản thân tôi còn là thiên địa đạo thể, biết rõ mình có thể thăng cấp lên tầng bậc tiếp theo hay không, làm thế nào để thăng cấp lên cấp tiếp theo.