TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Xuyên Nhanh Ác Nam Không Dễ Chọc
Chương 90: Boss, cầu phủng hồng (28)

Lăng Thanh Huyền sẽ đi cùng hắn sao?

Tất nhiên là không đi.

Chọn váy cưới cái gì, bổn tọa còn đang vội vàng hoàn thành nhiệm vụ đây này.

Cô lên xe của Tiểu Tần, bỏ lại Tiêu Ý dưới lầu bệnh viện, bảo người đại diện đến đón hắn.

Tiêu Ý: "..."

Có phải cô không muốn gả cho mình không?

Ôm tâm trạng lo lắng, Tiêu Ý ngồi trên xe không rên một tiếng.

Người đại diện nói một chút hành trình, lại nhắc tới: "Sắp tới có một họp báo , anh chở cậu về nhà thu thập hành lý, đi nơi khác một chuyến."

"Ừm" Tiêu Ý hữu khí vô lực tựa vào ghế, lấy di động vào Baidu.

'Phương thức cầu hôn lãng mạn'

'Làm thế nào để con gái đối với mình lưu luyến không rời'

'Làm sao củng cố địa vị người làm chồng'

'Ở trên giường, làm sao để lấy lòng con gái'

Sau một lúc lâu, điện thoại bị hắn vứt sang một bên. Người đại diện qua kính chiếu hậu nhìn thấy gương mặt ửng đỏ của hắn, còn tưởng hắn phát sốt.

Mà bên kia, Lăng Thanh Huyền vừa đưa chứng cứ chỉ chứng Lăng Tĩnh đã chỉnh lý tốt cho Tiểu Tần, cửa văn phòng đã bị người phá mở.

Người tới là Thích Hạo. Hắn vẻ mặt khẩn trương xông tới: "Lăng, Lăng, Lăng tổng, cô cùng Tiêu ca bị chụp được."

Cậu đưa di dộng cho cô xem: "Mấy tên truyền thông này sao có thể viết bậy vậy chứ. Cô là bà chủ của bọn tôi, sao có thể cùng Tiêu ca có loại quan hệ không đứng đắn kia chứ."

"Không đứng đắn?" Lăng Thanh Huyền trượt lên xuống ảnh chụp trong điện thoại di động. Chụp còn rất rõ ràng, có thể trong thấy bọn họ sóng đôi mà đi ra đi vào khắp nơi, còn nắm tay.

"Chính là quan hệ này đó." Thích Hạo thở dài. "Lăng tổng, việc này cùng Tiêu ca không quan hệ. Tiêu ca có bạn gái rồi. Nhất định có người muốn bôi nhọ anh ấy."

Cậu lòng đầy căm phẫn đưa Lăng Thanh Huyền xem tấm ảnh tay trong tay mà Tiêu Ý đăng: "Cô xem, có thật nha, truyền thông cứ viết bậy." \'•̀益•́'/

Cậu nhìn ống tay áo kia, khóe mắt liếc qua quần áo của Lăng Thanh Huyền: "Ha, Lăng tổng, quần áo của cô giống trong bức hình này ghê." (◕ᴗ◕✿)

Tiểu Tần tay chống trán, đứa nhỏ ngốc này.

"Cậu không nhìn lầm." Lăng Thanh Huyền nhàn nhạt trả lời, mở máy tính ra.

Thích Hạo: "..."

Hình như cậu vừa phát hiện ra cái gì.

Tan nát cõi lòng.

______________________________________________________________________________

Mạnh thị suy sụp, Lăng Thanh Huyền đã biết. Di động của cô hiện rất nhiều cuộc gọi từ Mạnh Bình, tất cả đều bị chặn lại.

Khỏi nghĩ cũng biết là ai dùng di dộng của cô để cài đặt sổ đen.

Mấy ngày trước thời điểm Lăng Thanh Huyền đi công tác, Mạnh Bình tới tập đoàn Lăng Thịnh. Tiếp tân dưới lầu bị Mạnh Bình dọa sợ, gọi bảo an. Mạnh Bình thấy bảo an liền chạy, về sau không tới nữa.

Cốt truyện này nghe rất quen. Hình như cô từng làm vậy với ai rồi thì phải.

【Ký chủ, là Mạnh Bình!】ZZ có chút chột dạ. 【Vừa rồi ta đi chăm cỏ, quên giám sát.】

Một nam nhân mà thôi, bổn tọa giải quyết được.

Chỉ là không ngờ nam nhân này còn dám chạy vào nhà cô, rất có tư chất làm đạo tặc.

Cô đang muốn động thủ, Mạnh Bình vậy mà khóc lên: "Nặc Nặc, trước kia là anh bị ma xui quỷ khiến. Em tha thứ cho anh được không? Người anh thích là em. Em gả cho anh, gả cho anh được không?"

Gã vừa nói vừa run rẩy dao trong tay.

Bổn tọa da mềm thịt non, ngươi cầm chắc chút được không?

Cô trực tiếp đạp một cước về phía sau, duỗi tay bắt được cây dao vào tay.

Dao này có hơi nhỏ, còn khó xài hơn dao phay cỡ lớn trong phòng bếp.

【...】 Bây giờ không phải lúc chặt đồ ăn.

Lăng Thanh Huyền vừa cúi đầu liền thấy trên dao dính máu.

ZZ, bổn tọa đổ máu! (゚Д゚;)

【 Đó là máu của Lăng Tĩnh. 】

Ồ! Lăng Tĩnh chết rồi? Nhìn không ra Mạnh Bình dữ dội như vậy.

【Lăng Tĩnh chưa chết, chỉ là bị tra tấn một chút. 】

Cầm thứ này thật chán ghét, Lăng Thanh Huyền ném quá một bên.

Không còn dao, Mạnh Bình hiển nhiên luống cuống. Gã quỳ xuống trước mặt Lăng Thanh Huyền: "Nặc Nặc, em muốn thế nào mới bằng lòng tha thứ cho anh? Anh đã giúp em trừng phạt tiện nhân Lăng Tĩnh kia. Cô ta không nên mắng em. Trước đó cũng là anh trách oan em."

Trên đời này làm gì có thuốc chữa hối hận. Nếu như mọi sai lầm đều có thể dùng một câu xin tha thứ để hóa giải, vậy thế giới này làm gì còn phân chia thiện ác.

Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, Lăng Thanh Huyền quyết định áp dụng thủ đoạn hợp pháp. Báo cảnh sát.

"Em muốn báo cảnh sát? Không cho phép!" Mạnh Bình nhìn ra động tác của cô, đứng dậy nhào tới. Lăng Thanh Huyền nhẹ nhàng tránh thoát. Gã vấp chân ngã nhào, vị trí vừa vặn là cây dao kia.

"A!!!"

Mùi máu tươi tràn ngập, Mạnh Bình thống khổ kêu to. Gã che lại bàn tay mình, một bên rơi lệ một bên nức nở.

Cây dao kia xuyên qua bàn tay hắn, miệng vết thương đổ máu không ngừng.

Không phải bổn tọa làm. Là dao kia chính mình động thủ. 

【Ta, ta, ta thấy. 】Eo ơi, thật là bạo lực đẫm máu.

"Cô vì cái gì đối xử với tôi như vậy?" Mạnh Bình vẻ mặt dữ tợn vọt về phía cô.

Phòng vệ chính đáng, gã đứt bóng cũng không phải lỗi của cô nha.

Lăng Thanh Huyền vừa tiến về phía trước một bước, thân mình đã bị kéo về phía sau, nam nhân từ bên cạnh chạy tới, nắm đấm hướng thẳng về Mạnh Bình.

【Hệ thống cảnh báo: Nhân vật phản diện Tiêu Ý giá trị hắc hóa đạt 50 . 】

"Mày còn dám đến đây." Thanh âm Tiêu Ý mang theo sương lạnh. Hắn đánh tới tấp vào người Mạnh Bình, nhìn thấy dao trên mặt đất dính máu, đá gã một cái rồi nhặt dao lên.

Dao trên tay, hắn như thu hồn sứ giả đến từ địa ngục, tràn ngập máu tươi cùng ánh mắt rét lạnh, làm Mạnh Bình ngồi dưới đất run lẩy bẩy.

"Nặc, Nặc Nặc là của tao. Tao và cô ấy có hôn ước. Mày không cướp cô ấy được đâu, không cướp được đâu!"

【Hệ thống cảnh báo: Nhân vật phản diện Tiêu Ý giá trị hắc hóa đạt 70. 】

Nghe âm thanh nhắc nhở, Lăng Thanh Huyền tiến đến bên cạnh hắn. Hắn lập tức ngoái đầu nhìn, ánh mắt dọa người kia còn chưa kịp thu hồi.

"Sao anh lại tới đây?" Cô thuận tay lấy đi dao trên tay hắn, lần này chọn kỹ địa phương mới ném ra ngoài.

Đầu năm nay làm con dao cũng không dễ dàng, đã trôi dạt qua tay mấy người.

Lăng Thanh Huyền hỏi bất ngờ làm Tiêu Ý sửng sốt trong giây lát. Hắn ôm lấy cô, dịu dàng vỗ vỗ lưng: "Không sao, anh tới rồi. Đừng sợ, anh sẽ giải quyết hắn."

Ngươi nhìn chỗ nào ra bổn tọa sợ? Bổn tọa có thể giải quyết.

Nhưng Tiêu Ý không cho rằng như vậy, hắn vỗ lưng biên độ nhè nhẹ, thật dễ làm cho người ta thấy buồn ngủ.

【Ký chủ, đây không phải thời điểm cho ngươi ngủ!!! 】ZZ khó được một lần phá hư bầu không khí.

Cho nên Lăng Thanh Huyền rời đi vòng tay của hắn, tiếp tục báo cảnh sát.

Mạnh Bình bị đánh đến sợ, trên tay còn đang đổ máu, chỉ chốc lát sau liền đau đến ngất xỉu.

Cảm xúc của Tiêu Ý dần dần ổn định lại, Lăng Thanh Huyền nhìn hắn chằm chầm, sợ giá trị hắc hóa lại tăng lên.

Sau khi cảnh sát đến lấy lời khai sơ bộ, sắp xếp giám sát mang Mạnh Bình rời đi. Lăng Thanh Huyền vẫn không quên đưa con dao cho họ làm bằng chứng.

Đóng cửa tiễn khách, nam nhân trầm trầm nói xin lỗi: "Về sau anh tuyệt đối sẽ không rời xa em thời gian dài như vậy nữa."

Cũng may hắn xuống máy bay liền chạy về, bằng không hắn dám tưởng tượng Mạnh Bình sẽ đối với cô làm ra chuyện gì.

Trái tim đập loạn trong lòng hắn đến giờ vẫn chưa bình tĩnh lại.

Vừa nghĩ đến cô có thể xảy ra bất trắc, tim hắn liền đau nhói từng cơn.

【Ký chủ, nhân vật phản diện hình như đang rất khó chịu, bảo hắn nghỉ ngơi chút đi. Đã vài ngày rồi hắn không có ngủ, vội vàng trở về còn gặp phải chuyện này. Ngươi xem mắt hắn đầy vằn đỏ, hắn... 】

Chịu không nổi ZZ lải nhải, Lăng Thanh Huyền mở cửa phòng ra. Lúc này đẩy hắn ra ngoài cũng đã muộn. Poster tràn đầy mặt tường đem tầm mắt lắp kín.

... Xong, xong rồi. (iДi)

Đọc truyện chữ Full