Lăng Thanh Huyền cầm dù đập một cái.
Ai là tổ tông của ngươi, bổn tọa còn nhỏ!
Dù kia trực tiếp xuyên qua quỷ lười, rơi trên mặt đất, đập lên một đống tro bụi.
Tiếng vang này khiến không ít quỷ nhìn sang Lăng Thanh Huyền.
【Ký chủ, làm nhiều việc thiện, sớm ngày đầu thai nha ~】Chuồn thôi, chuồn thôi. Quỷ nơi này mặt ai cũng hung thần ác sát, thặc đáng sợ.
Lăng Thanh Huyền nhìn một vòng, Nguyễn Mạch không ở đây, thế nhưng ở giữa có một trận pháp đang hấp thu tu vi của linh thể.
Khuôn mặt của mặt bánh nướng đã trở nên méo mó: "Cứu với, mặt tôi sắp hết rồi."
Sau khi tụi nó bị Hạ Ca đuổi đi, phiêu đãng khắp nơi, không nghĩ ngày nọ xuất hiện một lực hút, hút tụi nó đến chỗ này.
Trong mấy con quỷ đang gào rống, phát hiện một tiểu quỷ cũng quen biết Lăng Thanh Huyền. Đám quỷ quyết định hợp lực truyền âm cho Lăng Thanh Huyền.
Không ngờ Lăng Thanh Huyền thật sự tới, mặt bánh nướng vui đến phát khóc.
Lăng Thanh Huyền chậm rì rì đi qua, tiểu quỷ vội ngăn lại: "Lệ quỷ tỷ tỷ, cái này không thể tới gần, sẽ hồn phi phách tán."
Không ngừng có quỷ hồn bị hút tới đây, trận pháp này đối với Lăng Thanh Huyền cũng có ảnh hưởng.
Lăng Thanh Huyền tốc độ không đổi, giữa đàn quỷ trợn mắt há hốc mồm, nhặt dù lên.
Trận pháp này thế mà đối với cô vô dụng.
Được cứu rồi!
______________________________________________________________________________
Tâm thần có chút không yên, chiếc ly trên tay Hạ Ca đã bị lau đi lau lại nhiều lần.
Chuông gió trên cửa quán cà phê vang lên, thiếu nữ mặc váy hoa liền áo, bên ngoài khoác áo choàng nhỏ.
Ả vừa xuất hiện ở cửa đã hấp dẫn không ít cô gái chú ý. Mùi hương đặc thù trên người làm các linh thể trong quán không dám tới gần.
"Chào tiểu thư, cần phục vụ gì không ạ?"
Có nhân viên tiến lên dò hỏi, nữ nhân kia che miệng nở nụ cười: "Tôi tìm Hạ Ca."
"À, Hạ Ca, có người tìm ~" Không ngờ là tìm Hạ Ca. Nhân duyên với phái nữ của Hạ Ca đúng là tốt.
Nhân viên kia kêu vài tiếng cũng không thấy Hạ Ca trả lời. Nữ nhân mỉm cười nói không có việc gì, chủ động đi đến bên cạnh Hạ Ca.
Thời điểm ả đưa tay đụng đến vai Hạ Ca, từ trên thân hai người tạo thành một không gian vô hình, đem người khác ngăn cách bên ngoài.
"Nguyễn Mạch?" Hạ Ca né tránh, cảnh giác nhìn ả.
Cảm giác bất an càng gia tăng.
Nguyễn Mạch của thiên sư bổn gia sao lại xuất hiện ở đây?
"Đã lâu không gặp, Hạ Ca. Nghe nói cậu nhận được tư cách chứng nhận sơ cấp? Chúc mừng."
Tư thái của Nguyễn Mạch hiện rõ, ả nghiêng người dựa vào bàn, đôi mắt nửa linh khí nửa âm khí dõi theo hắn.
Đôi mắt Hạ Ca hoàn toàn lộ ra, vẻ đẹp trai không giảm mà còn tăng. Dù cho đang cau mày, vẫn là mặt như ngọc, mắt như sao.
Nguyễn Mạch vốn tưởng hắn chỉ là một kẻ vô dụng, không ngờ dạo gần đây, trong giới thiên sư, danh tiếng của hắn càng lúc càng lớn. Không những số lượng quỷ diệt trừ tăng lên, bùa chú sử dụng chất lượng cũng cao.
Hơn nữa, quỷ hầu của ả rất e ngại bọn họ, Nguyễn Mạch không khỏi gia tăng chú ý lên người hắn.
Gần đây, ả đạt được La Sát Trận, liền đặt ở các nơi trong thành phố, dùng để hấp dẫn linh thể.
Chỉ là La Sát Trận vẫn chưa hoàn mỹ, cần một trận nhãn.
Suy tính một phen, ả cuối cùng biết được ở đâu có thể tìm thấy trận nhãn.
Ả lại muốn chạm vào hắn: "Hạ Ca, tại sao không nói chuyện. Cậu đối với con gái như vậy là không thân sĩ chút nào."
Hạ Ca không lên tiếng, đối với hành vi động tay động chân cùng cố ý dụ hoặc của ả, tránh còn không kịp.
Nữ nhân trước mặt là cao cấp thiên sư, quỷ hầu của ả gϊếŧ chết cả nhà Linh Nhi. Ả không phải người tốt, phải tránh xa.
Nếu ả dung túng quỷ hầu làm ra chuyện thương thiên hại lý, hắn sẽ đích thân báo thù cho Lăng Thanh Huyền.
"Cùng loại nam nhân khô khan như cậu nói chuyện thật vô vị. Hạ Ca, cậu biết thân phận của lệ quỷ ở bên cạnh cậu lần trước chứ?"
"Tôi ngẫm lại, trường mà lúc trước cậu tạm nghỉ, hoa khôi hệ của cậu chính là cô ấy đó chứ đâu. Nghe nói tác phong của cô ta cực kỳ không tốt, thích nhất là lừa gạt tình cảm của các nam sinh ngây thơ."
"Không ngờ cô chết rồi, biến thành quỷ cũng không thay đổi thói quen sinh thời."
"Hạ Ca, cậu có phải bị cô ta dụ dỗ, truyền dương khí cho cô ta hay không? Loại nữ nhân này..."
Miệng ả không ngừng lải nhải, cơ thể cũng dựa càng lúc càng gần.
"Chát!"
Khuôn mặt xinh đẹp bị đánh lệch sang bên, không gian vặn vẹo trở lại bình thường. Nguyễn Mạch kinh ngạc che lấy nửa bên má.
Hạ Ca, Hạ Ca thế mà động thủ đánh ả!
"Câm miệng! Cô ấy không phải người như vậy!"
Hạ Ca cũng không nghĩ tới mình sẽ tức giận đến mức này, còn động thủ đánh người. Thế nhưng hắn không thích nữ nhân này không ngừng nói xấu Lăng Thanh Huyền.
Khách khứa quanh đó bị tiếng vang thanh thúy kia làm giật mình, nhìn về phía bọn họ, chỉ thấy Nguyễn Mạch bụm mặt.
"Hạ Ca, cậu giỏi lắm. Tôi sẽ để yên cho cậu. Con quỷ kia, cũng sẽ là vật trong tay tôi."
Nguyễn Mạch tròng mắt đỏ bừng. Ả từ nhỏ là thiên kim tiểu thư, ai dám ngỗ nghịch với ả? Ai dám động thủ với ả?
Hạ Ca phạm phải tất cả những điều đó.
Ả ưu tú mà tới, chật vật mà đi.
Nhân viên trong quán vội vàng đến bên cạnh Hạ Ca: "Mới nãy phát sinh chuyện gì? Ở đâu ra tiếng động lớn như vậy?"
Dưới ảnh hưởng của không gian bị bẻ gãy, bọn họ chỉ nghe tiếng giòn vang kia, chứ không biết giữa hai người họ xảy ra chuyện gì.
"Không có gì." Hạ Ca thất thần sửa sang lại ngăn tủ.
"Ây da, con gái mà, dỗ dành chút là được. Cậu không dễ mới có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy. Đừng để bị vuột mất."
"Cô ta không phải." Hạ Ca bất mãn nhìn cậu ta: "Bạn gái của em đang ở nhà chờ em."
Nhân viên: ...Cậu có bạn gái, cậu kiêu ngạo.
Hạ Ca tan tầm trở về nhà, vừa mở cửa ra, cảm thấy trong nhà dị thường chen chúc.
Mặt bánh nướng, quỷ lười, còn có một tiểu quỷ không quen biết đang tung bay trong phòng.
Ngoài ra còn có một nam quỷ đẹp trai đang ngồi trước mặt Lăng Thanh Huyền, không biết đang cùng cô trò chuyện gì.
Trước tiên không quản đám mặt bánh nướng vì sao trở về, Hạ Ca trông thấy nam nhân kia nụ cười trên môi không tắt một giây, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Hắn đóng cửa, ngồi xuống bên cạnh Lăng Thanh Huyền, ôm lấy cô.
"Thân ái, hôm nay ở nhà có nhớ anh không?"
Lăng Thanh Huyền: "???"
Hôm nay bổn tọa không ở nhà.
Cô chớp chớp mắt, Hạ Ca xem như cô đang suy nghĩ.
"Hôm nay Nguyễn Mạch tới tìm anh."
Lăng Thanh Huyền nghiêm mặt: "Cô ta cũng thật rảnh rỗi."
Bày trận khắp nơi, còn có tâm tư đi tìm Hạ Ca.
Chẳng lẽ đã tính ra Hạ Ca là trận nhãn?
Hạ Ca đưa tay phải đến trước mặt cô: "Đau, xem giúp anh xoa xoa."
Lăng Thanh Huyền đẩy ra: "Người trẻ tuổi phải biết tiết chế. Tay anh mỏi còn không phải vì tối hôm qua...ưm ưm ưʍ."
Tiểu gia hỏa bịt miệng cô làm gì?
Muốn tạo phản hả?
Khuôn mặt đẹp trai của Hạ Ca đỏ bừng, sợ cái miệng nhỏ kia của Lăng Thanh Huyền sẽ lại nói ra điều gì làm hắn xấu hổ.
Mặt bánh nướng: Oa oa oa, hóa ra đuổi bánh nướng đi để bọn họ ở nhà nướng bánh tráng. 。゜゜('O`)°゜。
Quỷ lười: Không muốn bị đuổi nữa thì ngậm miệng đi.
Tiểu quỷ: ???
Nam quỷ đẹp trai cười hai tiếng: "Lăng tiểu thư, cảm ơn cô đã cứu giúp. Những điều tôi biết chỉ có bấy nhiêu. Xin cáo từ."
"Ưm ưʍ." Không tiễn.
Nam quỷ đi rồi, quỷ lười đem mặt bánh nướng cùng tiểu quỷ kéo ra ngoài, chắc là trễ chút hãy về.
"Ha." Lăng Thanh Huyền đẩy tay hắn ra: "Anh làm sao vậy?"
Nếu không phải bởi vì hắn là tiểu gia hỏa, linh lực của cô đã phóng qua rồi.
Hạ Ca đặt tay phải vào tay cô: "Nguyễn Mạch hôm nay tới tìm anh, nói xấu em, anh đánh cô ta một bạt tay."
Hắn lo lắng, chuyện mình đánh con gái sẽ bị cô ghét bỏ.