Gandalf rõ ràng chuẩn bị một cái kết giới cách âm bên ngòai mình cùng Đỗ Duy. Hắn thấp giọng hấp tấp đưa ra nhiều chuỗi câu hỏi như vậy với giọng nói cực kỳ tha thiết, ánh mắt mang vẻ khát vọng thể hiện qua cử chỉ lời nói, thậm chí không nhịn được muốn hướng tới giữ lấy bả vai Đỗ Duy dùng sức lay động hắn.
Hắn một hơi gọi ra mười cái tên các món đồ vật cổ quái, loại đồ vật gì mà lá chắn Alexis, quyền trượng vinh diệu. Đỗ Duy đến ngay cả nghe cũng chưa nghe nói qua. Đừng nói Đỗ Duy chưa nghe nói qua, chỉ sợ thậm chí một người từng trải lâu năm nào đứng ở chỗ này, đối với những cái tên đó cũng khẳng định vô cùng lạ lẫm. Bảo vật nổi danh trên đại lục hiện giờ giống như "Nguyệt hạ mỹ nhân" của Rodriguez mới là thứ nổi bật. Lão quái vật gọi ra những vật đó, nhưng ngay cả nghe cũng không ai nghe nói quá.
Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Đỗ Duy, vẻ tha thiết trong ánh mắt của Gandalf áo bào xanh dần dần mờ đi, thở dài một hơi, lắc đầu tự nói:
-Ai. Ta đã hưng phấn quá rồi. Ngươi tuổi còn nhỏ như vậy, làm sao biết những vật đó ….. Chỉ sợ trên đại lục hiện giờ cũng không có người nào nghe nói qua những cái tên này. Tuy nhiên, mũi tên địa ngục Fedora trong tay ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lão già này sắc mặt chuyển biến mấy lần, vẫn còn lo lắng, lại thử dò xét nói:
-Thằng nhóc. Ngươi không giả vờ với ta chứ? Như vậy đi……… chỉ cần ngươi nói ra nơi ở của những vật khác, đem cây cung trong tay ngươi đưa cho ta. Ta có thể thỏa mãn bất cứ điều kiện nào của ngươi! Vừa nói, hắn vừa đưa ngón tay chỉ những người toàn trường xung quanh, lớn tiếng nói:
-Ngươi không phải muốn ủng hộ cái tên tiểu hoàng tử kia làm hoàng đế sao? Hôm nay chuyện ở nơi này, lão già ta cũng có thể nhìn sắc mặt ngươi. Bất kể thế nào, ép Đại hoàng tử chính mình phải từ bỏ. Nếu như ngươi bằng lòng nói ra chỗ ở của những vật kia, nói không chừng ta cao hứng, còn có thể giúp ngươi đối phó với Đại hoàng tử! Nếu được ta hỗ trợ, rốt cuộc đem ai làm hoàng đế, hoàn toàn xem vào ý tứ của ngươi! Ngươi thấy thế nào?
Lời nói này khiến cho trong đầu Đỗ Duy "ong ong" nhảy loạn, kinh ngạc nhìn lão già này ….. Hắn đã điên rồi sao?
Hay là ….. cây cung này trong tay ta, thực sự là vật đặc biệt gì mà đáng để hắn ra giá cao như thế?
Có nên lừa gạt hắn xong rồi hãy nói hay không?
Nhưng tiếp đó Đỗ Duy âm thầm thở dài. Nếu như lão già nay nghe mình lừa gạt, thực sự thay đổi quay nòng súng lại giúp hoàng tử Thần ….. như vậy chính biến của cha, cùng với vận mệnh của gia tộc …….
-Những vật mà ngươi nói đó, ta dường như chưa hề nghe nói qua.
Đỗ Duy lắc đầu phủ nhận thẳng thừng:
- Cây cung này trong tay ta, ta chỉ biết tên của nó gọi là "Tịch diệt chi cung". Đại hoàng tử mới rồi nói không sai, đích xác do ta giết chết sát thủ thủ hạ của hắn mới có được.
Con mắt Gandalf trợn tròn, giật mình nói:
-Cái gì? Mũi tên địa ngục Fedora lại có thể ở trong tay một sát thủ …… Trời của ta, vận khí của ngươi thật tốt, thứ này mà ngươi cũng lấy được. Nguồn: http://
Sau đó sắc mặt hắn biến đổi, trở thành vẻ dữ tợn:
-Nếu nói như vậy, vậy số mệnh kỳ lạ ngươi không tốt! Những thứ loại này ban đầu người như ngươi thực không nên có được ….. Nghe lời đưa tới đây đi, lão già ta nói không chừng còn có thể tha cho ngươi một con đường!
Nói xong, hắn vươn bàn tay ra, lạnh lùng nhìn Đỗ Duy:
-Đừng nghĩ nữa, cây cung này ngươi tạm thời không có cách nào sử dụng lần nữa. Hơn nữa…… ngươi căn bản là không có học qua cách dùng mũi tên địa ngục như thế nào, nếu không, mới vừa rồi một mũi tên kia đã có thể lấy mạng lão già ta rồi. Vật ở trong tay ngươi này quả thực chính là phí của trời!
Đỗ Duy lùi ra phía sau vài bước, ha ha cười lạnh nói:
-A ha! Ngươi cũng muốn giêt người cướp đồ phải không?
-Đúng thì sao chứ?
Gandalf vẻ mặt mang theo tà khí:
-Ta làm việc cho tới giờ chỉ dựa vào sự cao hứng của bản thân. Nếu như thực lực của ngươi mạnh hơn ta, ta tất nhiên không có biện pháp làm gì ngươi. Đáng tiếc ngươi bây giờ lại không có bản lĩnh nắm giữ vật này. Ngoan ngoãn đưa qua đây đi. Nếu không ta sẽ lấy cái mạng nhỏ của ngươi, quả thực chỉ là chuyện dễ dàng!
Lần này, ánh mắt của lão già này không còn che dấu chút sát khí nào nữa! Sát khí này là thật, cùng với một bộ dáng cười đùa bất chính không đàng hoàng mới rồi giống như hoàn toàn biến thành hai người khác nhau. Ngón tay hắn nhanh chóng nhưng tụ ra một tia ánh sáng màu xanh biếc. Xung quanh đoàn ánh sáng từng tia điện quang vang lên tiếng "tí tí tách tách.
-Đưa tới đây đi. Nhóc con ngươi không chống lại được ta đâu.
Gandalf áo bào xanh đột nhiên đưa tay bắt lấy Đỗ Duy:
-Ngươi không phải lại dùng cái loại thuật cầu lửa chứ? Ngươi dùng lại thử xem!
Đỗ Duy hừ một tiếng, nhanh chóng lùi về phía sau. Hắn không phải không muốn dùng thuật cầu lửa, nhưng loại biện pháp này, phải dựa vào số lượng lớn thuốc nổ góp lại tung ra. Lúc này thuốc nổ đã dùng hết. Hơn nữa thuật cầu lửa dày đặc chỉ có dùng khoảng cách gần mới có hiệu quả. Ngoài ra với thực lực của Gandalf giả mạo này chỉ cần hắn có phòng bị, căn bản không làm gì hắn được.
-Hả? Động tác thật nhanh nhẹn đó!
Gandalf cười nói:
-Xem ra ngươi nhất định đã tu luyện qua vũ kỹ chăng? Tuổi ngươi còn trẻ, nhưng lại tham lam không thỏa mãn, muốn học theo người ta cái thứ ma vũ song tu gì đó, coi chừng chẳng ra loại gì! Loại tư chất này của ngươi, nếu như học một thứ, có lẽ còn có thể có thành tựu bất phàm. Tu luyện ma vũ song song? Đó căn bản chỉ là một trò cười!
Khí lưu bên dưới áo bào toàn thân Gandalf bắt đầu chuyển động, cười lạnh nhìn Đỗ Duy trốn tránh hai bên. Từng mũi khí phong hệ theo sau nhau ngăn cản trước sau hai bên chuyển động của Đỗ Duy. Đỗ Duy tránh né không được, thân thể lập tức đã bị từng đạo khí lưu tập trung lại. Đừng nói né tránh, đến ngay cả một cánh tay nhỏ cũng không thể động đậy.
Thấy tay của Gandalf áo bào xanh cuối cùng đã tới trước mặt, trong khi ngón tay khô gầy của hắn sắp đâm chạm trên mặt Đỗ Duy. Đột nhiên trước mặt Đỗ Duy, một đạo lửa cháy đột nhiên bộc phát ra! Ngọn lửa hoàn toàn đều là màu đỏ thẫm. Đỏ giống hệt máu tươi! Tay của Gandalf áo bào xanh bị ngọn lửa màu đỏ thẫm quỷ dị kia cháy lan vào. Hắn lập tức kêu khẽ một tiếng đau đớn, lùi ra sau vài bước đưa tay rút nhanh trở về. Trên mặt đầy vẻ nghi ngờ:
-Hả? Đây là……….
Trước mặt Đỗ Duy đột nhiên bộc phát ra một ngọn lửa, ngọn lửa đỏ thẫm kia lập tức giống như vật sống bao phủ Đỗ Duy bên trong, nhưng lại cảm thấy không có chút nào không tốt. Ngược lại cảm giác toàn thân ấm áp thoải mái, tro bụi quanh thân giống như đều bị ngọn lửa gột rửa sạch sẽ………..
Ngọn lửa đỏ thẫm biến thành một bức tường đỏ. Lập tức bên trong bức tường lửa này, một bàn chân nhỏ nhắn trắng như sương nhẹ nhàng bước ra, theo sau là một vạt áo màu đỏ tươi………
Rất nhanh, bóng người bên trong ngọn lửa đã hiện ra rõ ràng đứng trước người Đỗ Duy, đối mặt với Gandalf!
Tóc bạc trắng như tuyết, y phục đỏ như máu!
Chính là Semel có thân phận cho đến nay vẫ là một câu đố kia!
Semel sắc mặt như sương lạnh. Trên khuôn mặt tuyệt sắc, đôi mắt được phủ dưới hàng lông mi dài , ánh mắt âm u lạnh lùng, y phục đỏ như máu, tóc bạc tung bay, Trường bào màu đỏ trong ngọn lửa bay nhẹ. Nàng nhẹ nhàng nâng lên một ngón tay nhỏ nhắn, chỉ vào Gandalf áo bào xanh phía đối diện. Thanh âm vốn thánh thót dễ nghe giờ phút này dường như lại lạnh cóng như băng:
-Gandalf, ngươi đã đáp ứng ta, cả đời không làm thương hại đến người của Rowling gia tộc chúng ta. Bây giờ ngươi định làm trái lại lời thề sao!
Gandalf áo bào xanh nhìn thấy Semel toàn thân ngọn lửa màu đỏ đứng trước mặt Đỗ Duy. Vẻ mặt hắn kịch liệt biến hóa, đôi mắt mở to cơ hồ ngay cả tròng mắt đều nhanh chóng rơi xuống, hơi thở dồn dập kích động, trong nháy mắt đầu đầy mồ hôi, cả người giống như nổi điên run rẩy lên kịch liệt …..
Một lúc lâu sau, hắn đột nhiên giơ tay lên chỉ vào Semel. Cơ hồ giống như kêu la thảm thiết nói:
-Ngươi! Ngươi! Ngươi …… ngươi…….
Sau đó, hắn giống như thấy quỷ, đột nhiên quát to một tiếng. Sau đó thanh âm cơ hồ như sợ hãi đến mức cực điểm, thân thể di chuyển tức thời một cái chạy ra ngoài mười thước. Cả người như ngã quỵ xuống kịch liệt thở dốc, nhìn chằm chằm Semel đứng ở trước mặt Đỗ Duy. Sau đó quát to một tiếng:
-Không thể nào!! Không thể nào!
Nói xong, vị Gandalf áo bào xanh hôm nay tại giữa trường chính biến pháp thuật mạnh mẽ như thần như phía sau có người đuổi giết. Thân hình vội vã bay lên không trung, mang theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương rồi hóa thành một trận gió xa xa chật vật chạy trốn………..
Một phút …… hai phút ….. mười phút đồng hồ trôi qua. Toàn trường yên tĩnh đến ngay cả một cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy. Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Đỗ Duy đang đứng giữa quảng trường. Còn có người không nhịn được nhìn về hướng chạy trốn của Gandalf áo bào xanh kia.
Hắn …… Đại sư Gandalf, không ngờ cứ như vậy chạy trốn?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện đáng sợ gì? Là thằng nhóc gia tộc Rowling này dùng ma pháp quỷ dị đáng sợ gì đó đánh bại đại sư Gandalf ư?
Không có khả năng! Đúng là ảo giác! Nhất định là ảo giác! Nhân vật truyền kỳ đứng đầu đại lục, làm sao có thể bị một thằng nhóc đánh bại phải chạy trốn chứ?
Mới vừa rồi dưới mấy vạn ánh mắt chăm chú nhìn, mọi người chỉ nhìn thấy tay của Gandalf đã nhanh chóng bắt được Đỗ Duy. Trước người Đỗ Duy đột nhiên phát ra một ngọn lửa màu đỏ. Ồ? Chẳng lẽ là ma pháp hỏa hệ ư? Nhưng tại sao Gandalf vừa nhìn thấy ma pháp hỏa hệ này lại phải chật vật chạy trốn như vậy?
Đến ngay cả hoàng tử Thần, trên mặt cũng lộ ra vẻ chấn động …… Mặc dù đối với Đỗ Duy đánh giá rất cao, nhưng hoàng tử Thần cũng chưa dám mơ tưởng mà cho rằng thằng nhóc này thực sự có thể chiến thắng ma pháp sư đệ nhất đại lục ……
Đáng tiếc chính là ở đây mọi người đều căn bản không nhìn thấy Semel sinh vật kỳ lạ ký sinh tại tinh thần lực của Đỗ Duy. Duy nhất chỉ có Gandalf áo bào xanh cùng Đỗ Duy hai người nhìn thấy, nghe thấy được.
Kết quả là, Gandalf cường đại như một con chuột chật vật chạy trốn, mà Đỗ Duy đang đứng ở đằng kia còn đang ngẩn người.
Hoàng tử Thần ánh mắt chợt lóe, lập tức tiến lên từng bước, dùng thanh âm lớn nhất cao giọng kêu lên:
-Đỗ Duy đã thắng! Đỗ Duy đã chiến thắng ma pháp sư đệ nhất đại lục Gandalf! Đỗ Duy thắng rồi!!
Mọi người bên phe Đại hoàng tử mặt không còn một chút máu. Đến ngay cả cha của Đỗ Duy, bá tước Raymond sắc mặt cũng tái nhợt …… Mình mất một phen không dễ dàng mời tới vị trợ thủ mạnh mẽ này, cứ như vậy mà chạy trốn ư?!
Mà Đỗ Duy, lúc này đã hồi thần, ngọn lửa màu đỏ vẫn xung quanh như trước. Nhưng Semel mới vừa rồi đột nhiên xuất hiện lại hoàn toàn biến mất ……