"Tại sao lại là ngươi?"
Một già một trẻ hai người đồng thời cùng nói một câu
Điều khác nhau là âm thanh của Đỗ Duy mang theo sự kinh ngạc chân thật
Người mặc áo bào màu xanh biếc này dường như sớm đã đoán được, hắn thốt ra những lời này cũng không có nhiều kinh ngạc, ngược lại mang theo một cảm giác:" Cũng quả nhiên như thế"
Có điều Gandalf cũng có một cử động nhỏ cho thấy tâm trạng hắn giờ này có chút khẩn trương
Hắn rất cẩn thận nhìn Đỗ Duy, ánh mắt nhìn chung quanh tựa như đang tìm kiếm cái gì đó
" Ngươi chính là Gandalf, có thật không?" Đỗ Duy nhìn người giả mạo trước mặt
Gandalf rốt cuộc là an bài cái gì? Ông ta đã biết trước về tên áo bào xanh này? Ông ta biết gì về gã này?
" Nhóc con, ta nhắc lại cho ngươi một lần nữa." Gandalf áo bào xanh lạnh lùng nói: " Ta chính là Gandalf"
Đỗ Duy cười lạnh, hắn phát hiện lão gia hỏa này đang dùng ánh mắt dò tìm: " Ngươi đang tìm cái gì? A, phải chăng ngươi đang tìm Semel?
Lục bào Gandalf vừa nghe thấy "Semel" thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, sâu trong ánh mắt mang một tia sợ hãi hoặc là một loại lo lắng, không nhịn được nói: " Nàng đang ở chỗ nào đó? Nàng đã đến rồi ư? Nàng đang ở chỗ này phải không?
Đỗ Duy còn không có trả lời. Vivian khiếp sợ hỏi:"Ngài …. nón xanh."
Ngài nón xanh?
Mặc dù cách xưng hô này làm cho người ta khó chịu nhưng là Đỗ Duy quay đầu nhìn thoáng qua Vivian: "Cô biết người này"?
- Ông ấy là thầy của chị tôi.
Đỗ Duy rốt cuộc đã rõ ràng
Đây là thầy giáo của Joanna
Như vậy hắn rốt cục là có quan hệ như thế nào với Gandalf.
Mọi việc dường như rất phức tạp a.
"Semel ở đâu?"Ánh mắt Gandalf nhìn quanh rất là cảnh giác.
"Không cần tìm đâu" Đỗ Duy lắc đầu:" Nàng nếu như muốn xuất hiện thì đã xuất hiện rồi, nhưng ta xác nhận nàng ta đang ở gần đây."
Gandalf áo bào xanh đột nhiên vẻ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Đỗ Duy: " Tiểu tử nhà Rowling, ngươi rốt cuộc là có chủ ý quái quỉ gì! Lão già kia như thế nào lại cho ngươi tới nơi này chờ ta? Còn có Semel! Nàng như thế nào lại còn sống và cùng một chỗ với ngươi"
Đỗ duy nhìn thoáng qua Vivian, cô bé này này đối với người mặc áo bào xanh này rất quen thuộc, ít nhất vẻ mặt lộ ra sự kính sợ, Vivian xem ra đúng là có quan hệ với tên áo bào xanh này
"Vivian." Đỗ Duy chỉ vào rừng cây nói:" Cô tới đằng kia trước đợi một lát, tôi có chút chuyện muốn nói với ngài "nón xanh".
Vivian vẫn muốn nghe Đỗ Duy nói chuyện nên nàng còn do dự một chút, nhìn một chút Đỗ Duy, lại nhìn Gandalf áo bào xanh rồi gật đầu rồi rời đi.
"Nữ đồ đệ của lão già đó cũng nghe theo lời ngươi nhỉ?" Gandalf áo bào xanh nhìn Vivian rời đi không khỏi mỉm cười:" Xem ra hắn thật sự giao tất cả mọi thứ cho ngươi rồi"
Sau đó, Gandalf áo bào xanh ngồi ở phía trước đống lửa. Đỗ Duy do dự một chút cũng ngồi xuống.
Tiếp theo hắn đưa ra di thư mà Gandalf đã tự mình đưa cho hắn, do dự một chút rồi nói với Gandalf áo bào xanh: " Đây là di thư mà đại sư Gandalf đã cho ta, bảo ta hôm nay đi đến nơi này gặp mặt một người, lại nói người kia có thể làm sư phụ của ta dạy ta ma pháp. Có điều ta không biết người kia chính là ngươi
Gandalf áo bào xanh cầm di thư hờ hững nhìn qua rồi cười lạnh một tiếng: " Hừ, rất phù hợp với phong cách của "ta", việc gì cũng đều đã sắp xếp hoàn hảo. thật là đồ ngốc!"
Nói xong, hắn đột nhiên bỏ bức thư vào trong lửa, nhìn ngọn lửa thiêu đốt dần bức thư, sắc mặt Đỗ Duy có chút khó chịu.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Đỗ Duy nhìn người kia:" Đừng nói những câu kiểu như " ta là Gandalf" , ta muốn nghe sự thật!"
"hừ … nhóc con, lòng hiếu kì rất nguy hiểm." Người áo bào xanh tiện tay cầm một nhánh cây nhẹ nhàng bẻ gãy rồi ném vào đống lửa. Ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt của hắn, áo màu màu xanh biếc ánh lên khiến khuôn mặt hắn cũng dường như trở thành màu xanh đầy quỷ dị: "Chiếc sừng trên đầu ngươilà của tên Chris cho đúng ko?"
"Tại sao ngươi có thể thấy được sừng của ta?" Đỗ Duy thở dài sờ lên tóc:" Ta tưởng rằng ta đã có dấu kín rồi chứ".
"Bởi vì ngươi ở trên người có hơi thở của ác ma." Gandalf áo bào xanh cười rất quỉ dị:"Như vậy đối với người thường thì không cảm giác được, nhưng đối với ta thì hơi thở của ác ma không thể giấu diếm ta được"
Đứng xa xa ở ven rừng, Vivian nôn nóng bất an nhìn Đỗ Duy và Gandalf áo bào xanh đang ngồi ở đống lửa, cũng không biết hai người rốt cuộc đang nói về chuyện gì
Đột nhiên phía sau có một tiếng thở dài khe khẽ làm Vivian giật mình, nàng quay đầu lại bỗng thấy chị gái mình đang đứng cạnh một thân cây trong rừng.
" Gần đây ngươi thế nào? Em gái đáng thương của ta." Joanna vẫn lạnh lùng như trước nhìn Vivian: "Nhìn bộ dáng ngươi như thế này thì gần đây chắc không được thoải mái à. Hừ , tại sao ta vừa nhìn ngươi bộ dạng mềm yếu của ngươi như vậy tự nhiên cảm giác rất tức giận chứ."
" Chị" Vivian khẽ mở miệng nhìn một cách khiếp đảm người chị mà mình vốn sợ từ bé.
Joanna trong ánh mắt của có một chút phức tạp, nàng đột nhiên chậm rãi đi tới bên cạnh Vivian, dưới ánh mắt ngạc nhiên của cô bé nàng bỗng nhiên đưa tay nhẹ lên vai Vivian.
Hành động thân mật này đã nhiều năm qua Vivian chưa từng nhận được từ chị của mình. Nàng có chút ngây người nhìn Joanna ở bên cạnh: "Chị …
"Ồ, ngươi cũng mạnh mẽ hơn ta tưởng tượng đấy." Joanna khe khẽ thở dài:" Ta tưởng rằng khi ngươi biết tin tức thầy giáo ngươi qua đời sẽ phải khóc đến mức làm cho người ta chán ghét chứ."
"Chị!" Vivian giật mình : "Chị nói điều gì! Thầy giáo làm sao vậy…"
Joanna nhíu mày: "Ngươi còn chưa biết sao? Thì ra là như thế…"
"Oa…."
Xa xa, Vivian khóc lớn kinh động tới Đỗ Duy, hắn đưa mắt nhìn lại thì thấy Vivian đã ngồi trên mặt đất, bên cạnh là joanna đang đứng, vẻ ngoài của Joanna vẫn như cũ với một bộ giáp nhẹ, áo bào dài phủ ở ngoài và mái tóc dài màu bạc cùng khuôn mặt mỹ lệ lạnh lùng.
Nhìn Vivian đang đau khổ, Joanna vốn lạnh lùng khẽ cau mày, nàng do dự một chút cuối cùng ngồi xuống chậm rãi ôm lấy em gái của mình
Hành động này làm cho Đỗ Duy có chút ngạc nhiên
"Xem ra Vivian bé nhỏ chỉ vừa mới biết thầy giáo của mình đã chết a, ngươi không nói cho cô bé sao?" Gandalf áo bào xanh nhẹ nhàng nói
"Không có." Đỗ Duy lắc đầu:" Ta cũng là vừa mới gặp nàng ta ở chỗ này."
Nhìn Đỗ Duy trả lời mình nhưng ánh mắt lại ở chỗ xa xa phía Vivian, Gandalf áo bào xanh hừ một tiếng:" Được rồi không cần phải nhìn nữa. Cô bé này từ nhỏ đã mềm yếu như vậy… Thật không biết "ta" tại sao lại chọn cái tên đồ đệ như vậy chứ "
"Trả lời vấn đề ta hỏi đi" Đỗ Duy phục hồi tinh thần lại: "Ngươi,rốt cuộc là ai?"
Gandalf áo bào xanh im lặng rồi cười khùng khục, sau đó nhìn một chút xung quanh:" Nơi này được lắm…. đúng là một địa phương tốt. ngươi biết đây là nơi nào chứ hả?"
"Nơi này là quê quán của ta." Gandalf áo bào xanh mỉm cười:" Ta sinh ra tại thị trấn Ngựa bay, ta là người bản địa. Cha ta năm đó chính là chủ một cửa hàng tạp hóa, mẹ ta là một thợ may. Và khi ta còn nhỏ, tên của hai ngọn núi kia vẫn còn gọi là khe Ngưa bay
Đỗ Duy không nói gì.
" Khi ta bảy tuổi có một ma pháp sư đi qua nơi này nhận ta làm đồ đệ, mang theo ta tới đế đô. Ta rời khỏi cái thị trấn nhỏ này, rời bỏ quê quán, tại đế đô ở ma pháp công hội hai mươi năm đã trở thành một ma pháp sư hợp cách… Sau đó…"
Gandalf áo bào xanh cười cười:" Ta được mọi người khen ngợi là thiên tài.. mỗi khi mọi người nhìn thấy ta đều sẽ nói một câu "Nhìn xem, A ! Hắn chính là pháp sư Gandalf , hắn chính là thiên tài!."
Đỗ Duy cảm giác trong miệng có chút vị đắng: "Ngươi thật sự là Gandalf ? vậy người mà ta biết là ai?"
" Hắn cũng là là Gandalf, chúng ta đều là Gandalf." Gandalf áo bào xanh cười rất quỉ dị
Sau đó hắn nhìn Đỗ Duy: " Ngươi phải chăng cảm thấy rất khó hiểu?"
" Khó hiểu?"
"Đúng, quả thực là khó hiểu." Lão già này lắc đầu:" Ta cũng thế ! Đặc biệt trong lần đầu tiên đi thám hiểm, ta đã phát hiện ra cái mà Aragon lưu lại được gọi là "sứ mạng"…. Cái sứ mạng chết tiệt. đã làm cho ta hiểu được thế nào là ác, thế nào là chán ghét. Dựa vào cái gì mà một người đã chết đi được ngàn năm muốn đem cái sứ mạng chết tiệt đặt lên trên người ta? Ta chỉ là ta, một người con của một chủ cửa hàng tạp hóa và thợ may, ta không muốn mang trên lưng cái sứ mạng chết tiệt kia cũng không muốn làm cái gì đó vĩ đại , hiến thân cho sứ mạng chết tiệt nào đó! Cho nên … tính cách của ta xảy ra biến hóa rất là phức tạp… Có lẽ ngươi không thể hiểu được cái loại phức tạp này."
Đỗ Duy hoàn toàn không nói một câu
" Vào lúc đó, trong thân thể ta dường như tồn tại hai linh hồn." Gandalf áo bào xanh chỉ vào chính đầu mình: " hình như có một cái gì đấy như một con dao, đem linh hồn ban đầu của ta cắt ra thành hai. Một là ta, một là cái lão ngốc mà ngươi gặp kia. Hắn ta rất không có tư tâm còn ta thì rất ích kỉ !"
" Vào thời điểm đó, Gandalf phi thường thống khổ, đúng là một loại thống khổ nội tâm, ngươi hẳn là hiểu rõ cảm giác này đúng không? Tựa như trở thành một người điên, như có hai linh hồn, hai người ở cùng một thời điểm và các ý niệm ở trong đầu không lúc nào là không có sự tranh đấu. Chúng ta cùng thích một người đàn bà, chính là Semel… Nhưng mà hắn lại muốn làm học trò, ta thì nghĩ " tại sao không nói trực tiếp với nàng ta chứ ? Tại sao lại phải giả bộ như vậy?" Cảm giác này làm ta thật chán ghét
Đỗ Duy thấy rằng lão già này trong lúc nói chuyện dường như có chút bất an nhìn xung quanh như lo lắng rằng Semel sẽ xuất hiện bất kì lúc nào.
" Sự khác nhau lớn nhất của chúng ta, đó là hắn muốn thực thi sứ mạng mà Aragon chết tiệt kia để lại." Lão già áo bào xanh cười tà ác:" Chúng ta truy tìm theo vết tích để lại cuối cùng tìm được đến ác ma đảo gặp cái lão Chris kia, ta không muốn đi nhưng không có biện pháp vì tại thời điểm đó hắn mạnh hơn ta. Mặc dầu chúng ta có cùng chung thân thể, nhưng ta yếu hơn hay như mọi người thường nói đó là " Chính nghĩa thắng gian tà". Hắn có được đại đa số quyền được chi phối thân thể, mà ta thì bị áp chế." Gandalf áo bào xanh chỉ vào cái mũi của mình
" Cuối cùng, chúng ta tìm được nơi mà Aragon lưu lại hướng dẫn… Đảo Ác Ma kia, chúng ta cũng gặp cái lão Chris chết tiệt kia. Ban đầu thì đúng là chúng ta muốn cùng lão Chris kia giao dịch, chúng ta muốn trao đổi lại trái tìm của Aragon nhưng mà Chris cự tuyệt chúng ta , hắn nghĩ chúng ta không đủ giá trị để trao đổi. Chris thực lực rất mạnh, ít nhất là chúng ta vào lúc ấy không có cách nào để chiến thắng cho nên chúng ta cũng không thể trao đổi được trái tim của Aragon." Nói tới đây, Gandalf áo bào xanh đột nhiên cười quỉ dị: "Có điều trước khi đi thì Chris hắn quát ta ở lại, hắn nói với ta :" Ta có một loại biện pháp để giải trừ thống khổ của ngươi… một người mà có chứa hai linh hồn, như vậy cảm giác nhất định là rất khó chịu đúng không?" Lúc ấy chúng ta do dự một chút rồi đồng ý đề nghị hấp dẫn của hắn. Bởi vì chúng ta hai người ngày đêm đều tranh đấu, ngày đêm đều chiến đấu tại ý thức để tranh đoạt quyền khống chế thân thể, hắn thì muốn đi thực hiện cái sứ mạng gì đó, còn ta thì chí muốn sống cuộc sống tự do tự tại, muốn làm cái gì thì làm…."
Đỗ Duy rốt cuộc cũng mở miệng" Sau đó thì sao?"
"Sau đó?" Gandalf áo bào xanh tà ác cười" Sau đó, Chris thỏa mãn ta, hắn có thể cấp cho chúng ta mỗi người một thân thể, để cho chúng ta có thể một thân thể có một linh hồn và mỗi người đều có thân thể hoàn toàn thuộc về mình. Nhưng hắn cũng có điều kiện, hắn yêu cầu chúng ta giúp hắn một việc nhỏ."
Nói tới đây. Gandalf áo bào xanh nhìn Đỗ duy một cái: "Ngươi không hỏi ta Chris yêu cầu chúng ta cái gì sao?"
"Tại sao ta lại muốn hỏi chứ?"
"Bởi vì… điều này với ngươi có quan hệ." Gandalf áo bào xanh cười độc ác:" Và cùng với ngươi có mối quan hệ rất lớn"
Vừa nói hắn vừa thở dài, và sau đó nghiêm túc trở lại:
" Ta đã lấy linh hồn của ta để kí vào khế ước: "Trong cuộc đời ta, nếu như gặp người có giao dịch từ Đảo Ác Ma ta phải toàn lực giúp đỡ hắn. Nếu như vi phạm khế ước thì linh hồn của ta sẽ không được yên nghỉ"
Nói xong Gandalf áo bào xanh nhìn Đỗ Duy:" và người giao dịch với Đảo Ác Ma chính là ngươi"
Đỗ Duy đột nhiên cảm thấy rợn hết cả người.
Đây là cái gì? Số mệnh? Hay là hoang đường ?
" Sau đó, ta chính là ta mà hắn chính là hắn. Tất cả chúng ta đều là Gandalf chỉ có điều chia ra làm hai mà thôi. Ma pháp của Chris xác thực thần kỳ, hơn nữa hoàn toàn khác biệt với ma pháp đại lục, hắn cho chúng ta một người giống nhau, chúng ta tự mình sử dụng linh hồn chiếm được. Từ nay về sau, Gandalf chia ra làm hai!" Gandalf áo bào xanh cau mày nói: " Đáng tiếc, ta đã đánh giá thấp bản thể khác của ta cũng như ý nghĩa của sứ mạng. Khi chúng ta rời đảo ác ma thì hắn đột nhiên khiêu chiến."
"Tại sao?" Đỗ Duy hỏi
" Ta lúc ấy cũng tự hỏi như vậy." Lão già áo bào xanh này cười cười:" Hắn đã nói ra nguyên nhân khiến cho ta không thể làm khác được, hắn nói: "Hắn muốn cái thân phận Gandalf này, hắn cần danh vọng của pháp sư Gandalf để có thể làm rất nhiều chuyện, nhưng nếu như việc có hai pháp sư Gandalf truyền ra ngoài thì ngươi có biết là sẽ có bao nhiêu phiền phức hay không"
" Tuy nhiên, ta cũng không muốn từ bỏ thân phận của ta! Ta chính là Gandalf, tại sao ta lại phải đưa thân phận cho hắn? Vì vậy, mặc dù đều có thân thể nhưng chúng ta vì danh phận mà đứng lên tranh đoạt. Có điều cuối cùng ta không phải là đối thủ của hắn. Bởi vì linh hồn khi được phân chia thì hắn đã lấy phần nhiều sức mạnh hơn, và ta cũng đã đáp ứng hắn."
"Sau đó thì sao nữa?" Lòng hiếu kì của Đỗ Duy đã trỗi dậy
" Sau đó?" sau đó chúng ta làm ra một ước định." Gandalf áo bào xanh thản nhiên nói:" Chúng ta sẽ chiến đấu sau một khoảng thời gian. Người thắng sẽ được danh vọng và địa vị của Gandalf, người thua sẽ từ bỏ danh phận và không xuất hiện trước bất kì người nào khác. Trải qua 200 năm, với các lần chúng ta tranh đấu hắn luôn luôn thắng nhiều hơn. Vì vậy hầu hết thời gian hắn chính là Gandalf và ta ẩn dấu gương mặt và thân phận của mình phiêu lạc khắp nơi. Có điều cuộc sống như thế cũng không quá tệ. Cuối cùng…. " Hắn cười : " Cuối cùng hắn đã chết, chúng ta nguyên gốc ban đầu là một người, khi hắn chết ta liền có thể cảm giác được linh hồn tan biến. Cho nên ta biết ngày ta chờ đợi cuối cùng đã tới, sau này ta chính là Gandalf duy nhất
Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, hắn cuối cùng đã hiểu rõ vấn đề về "Gandalf"
Hiểu được chuyện này, hắn cũng hiểu được … Gandalf chánh nghĩa kia tại sao trước khi chết lại để di thư cho mình đến nơi này tìm phân thân của ông ta.
Lão già áo bào xanh này thực lực tuyệt đối không phải nghi ngờ! Hắn là phân thân của Gandalf , thực lực đương nhiên cường đại, hơn nữa có thể cùng Gandalf chánh nghĩa kia tranh đấu hơn 200 năm, như lời hắn nói, " Thua nhiều hơn thắng" như vậy tính ra thì thực lực của hắn dù là thua Gandalf chánh nghĩa nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu
Hơn nữa đỗ duy ngày đấy đã thấy qua sức mạnh của gã này.!
Mặc dù tính cách hoàn toàn khác nhau, nhưng Đỗ Duy hoàn toàn biết rằng cái lão già Gandalf này thật sự có bản lĩnh! Vô luận là ma pháp thiên phú, hay là bản lĩnh, thông minh, suy nghĩ ….. vân vân và vân vân, thì lão Gandalf phục chế tà ác này đều có cả!
Hơn nữa, hắn dường như dạy học trò cũng vô cùng xuất sắc
Gandalf chính nghĩa đã dạy được một Vivian bé nhỏ thiên tài, mà cái tên Gandalf áo bào xanh này cũng dạy được Joanna không kém chút nào, thậm chí còn chút lợi hại hơn so với vivian . Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Như vậy một người có thực lực cường đại, hơn nữa có năng lực giáo dục… thật sự là rất thích hợp để làm thầy giáo của ta.
Nhìn thẳng vào người kia, Đỗ Duy hít một hơi thật sâu rồi trịnh trọng hỏi :" Xin hỏi, ngài có nguyện ý làm thầy giáo của ta không?"
"….." Gandalf áo bào xanh nhìn Đỗ Duy, sau đó cười ha ha:" Tại quảng trường ngươi đã làm ta mất mặt mũi, hơn nữa cũng phá hỏng rất nhiều chuyện của ta, vậy mà bây giờ ngươi lại còn có thể cầu ta làm thầy giáo của ngươi à? Tại sao chứ?"
"Bởi vì tôi cần trở nên mạnh hơn." Đỗ Duy giọng nói rất nghiêm túc. Bộ dáng không hề có chút đùa cợt nào:" Tương lai phía trước của tôi không biết phải đối mặt với những gì, tôi bây giờ cần phải có thực lực mạnh hơn, hiện giờ thực lực của tôi không đủ trong thế giới này. Tôi muốn mạnh hơn nên tôi cần một thầy giáo giỏi !"
Dừng một chút, Đỗ Duy nhìn lão già áo bào xanh này:" Hơn nữa, đây cũng là hy vọng của Gandalf, ông ta đã để lại di thư mà ngài vừa mới xem qua. Ông ấy giới thiệu tôi làm học trò của ngài. Các ngài nguyên ban đầu chính là một người, ngài hẳn là sẽ không cự tuyệt yêu cầu của chính mình chứ?"
"Có thể" Gandalf áo bào xanh không hề do dự gật đầu rất nhanh, nhưng hắn bổ sung một câu:" Làm đệ tử của ta thì có thể , nhưng ta muốn nói rõ cho ngươi là đừng hi vọng ta trợ giúp ngươi làm cái gì liên quan đến sứ mạng của tên Aragon chó má! Ta ghét nhất chính là loại chuyện nhàm chán kia!"
Đỗ duy mỉm cười nhìn người sắp trở thành sư phụ của mình:" Tại điểm này, quan điểm chúng ta đều giống nhau."
Gandalf áo bào xanh trước khi đi để lại một câu nói:" Ba tháng sau, ta sẽ tìm đến ngươi. Khi đó ta sẽ bắt đầu dạy ngươi ma pháp, có điều… bây giờ ta có một số chuyện riêng cần phải xử lý ."
Yêu cầu này rất phù hợp với hoàn cảnh của Đỗ Duy hiện tại. Ba tháng, hắn cũng cần ba tháng để xử lí vấn đề của mình, chính là lãnh địa phía tây bắc, còn phải chiêu dụ được một lượng lớn người dưới tay. Trong ba tháng này, Đỗ Duy sẽ rất rất bận rộn.
Gandalf áo bào xanh hành sự rất dứt khoát, hắn đưa tay ra hiệu với nữ đồ đệ của mình, hai ngươi biến mất trong bóng đêm.
Đối mặt với gương mặt đẫm nước mắt của Vivian, Đỗ Duy có chút xấu hổ với chuyện đã qua, nhẹ nhàng nâng cô bé lên nhẹ nhàng nói:" Thầy giáo của ngươi đã qua đời, ngươi biết rồi chứ?"
Gật đầu
" Thầy giáo của cô đã giao cô cho tôi, cô biết chứ?"
Gật đầu
"Sau này, cô đi theo sau tôi, hiểu không?"
Do dự, sau đó gật đầu
Dừng một chút, Vivian nhìn Đỗ Duy :" Nhưng … nhưng là…"
"Nhưng mà cái gì?"
"Anh…" Vivian khiếp sợ nhìn Đỗ Duy, đôi mắt to chớp chớp:" Anh sau này không được khi dễ tôi…"
Chuyện này sao….
Đỗ Duy tại sao lại đi khi dễ Vivian bé bỏng đáng thương chứ.
Thần linh , xin hãy bảo vệ Vivian bé bỏng đáng thương a.